Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

- Thuẫn trên tay ngươi cấp bậc gì vậy?

Đái Đầu Đại Ca Thất Tử kinh ngạc hỏi, quang mang của Sư vương thuẫn có chút chói mắt, thuẫn cấp Hoàng Kim nếu đưa lên thị trường đấu giá thì giá trị bao nhiêu chứ?

- Cấp Hoàng Kim. Niết Viêm bán cho ta.

- Bao nhiêu?

- Hắn nói là bằng hữa nên giá 20 bạc.

Thôi Xán Đao Quang nói, với lại hắn còn thiếu Nhiếp Ngôn một ân tình.

Đái Đầu Đại Ca Thất Tử có chút hâm mộ Thôi Xán Đao Quang có được thuẫn, trên thụ trường không dưới 30 bạc tuyệt là không mua được, khả năng còn cao hơn, giao dịch giữa bằng hữu với nhau thường thấp hơn so với thị trường nhưng thấp quá nhiều như vậy thì thật hiếm thấy. Trừ phi Nhiếp Ngôn căn bản không thiếu tiền, mới bán đi Thuẫn tốt như vậy với giá đó, nghĩ cũng đúng tùy tiện lấy ra một kiến cấp Hoàng Kim thì Niết Viêm làm sao mà thiếu tiền chứ?

Nhìn thấy cử chỉ, xử sự bên ngoài của Nhiếp Ngôn cũng đủ để nhìn ra hắn là người như thế nào rồi. Đối với người một nhà hẳn là hắn sẽ không keo kiệt.

Nhóm của Đái Đầu Đại Ca Thất Tử và Thôi Xán Đao Quang cũng giao tiếp một chút.

- Có hứng thú củng luyện cấp hay không?

Thôi Xán Đao Quang hỏi.

- Cũng được.

- Thuẫn vừa thay ra của người có thể bán cho chúng ta được không?

Đái Đầu Đại Ca Thất Tử hỏi.

- Dù sao ta cũng không xài nữa, các người cũng là bằng hữu của Niết Viêm, ta cũng không nói nhiều làm gì, mua Sư vương thuẫn xong ta còn nợ một ít. Các người cảm thấy thích hợp đưa ta 5 bạc là được. Ta còn phải trả nợ nên chỉ có thể bán giá này.

Thôi Xán Đao Quang nói, giá này chỉ là phí tổn thôi, Sư thuẫn phải có giá cao hơn nhưng vì nễ mặt Nhiếp Ngôn mới để giá như vậy.

- OK.

Đái Đầu Đại Ca Thất Tử sáng khoái trả lời, xem qua thuộc tính của Sư thuẫn, giá như vậy là thấp rồi. Như vậy Dịch Diễn có một cái thuẫn tốt hơn.

Khi Nhiếp Ngôn tới điểm truyền tống, thì nhóm người của Hồ Ly Bán Tỉnh khoảng hơn 10 người đã chờ sẵn ở đó.

Trang bị của nhóm người Hồ Ly Bán Tỉnh thật hoa lệ. Áo Pháp thuần hắc, Mục Sư thuần sắc quang minh, các Chiến Sĩ cũng bất phàm. Đội ngũ như vậy xuất hiện ở gần điểm truyền tống trận thu hút không ít kẻ tò mò.

Những ngoạn gia xung quanh thầm giật mình, hỏi thăm lai lịch đám người Hồ Ly Bán Tỉnh.

- Đội phía trước là thuộc nghiệp đoàn nào vậy?

- Sặc vậy mà cũng không biết, Thần Thánh La Mã đế quốc đó, người mặc bộ áo giáp màu trắng bạc là Hồ Ly Bán Tỉnh.

Các ngoạn gia nhỏ giọng thì thầm lọt vào tai đám đội viên, trong lòng họ đắc ý, càng thêm ngạo khí, mỗi người trong đoàn đội này là trong hàng ngàn vạn người trong nghiệp đoàn tuyển chọn ra, trước kia khi chơi du hí khác bọn họ cũng là thành viên của Thần Thánh La Mã đế quốc.

Một thân áo giáp màu trắng bạc, Hồ Ly Bán Tỉnh tinh thần rạng rỡ, ánh mắt quét qua đường, liền phát hiện ra Nhiếp Ngôn đang đi tới.

- Đến rồi.

Hồ Ly Bán Tỉnh nói với các đội viên.

Ánh mắt của các đội viên đều tập trung trên người Nhiếp Ngôn, bọn họ không rõ vì sao Hồ Ly lão đại lại tôn sùng một tên Đạo Tặc như Nhiếp Ngôn. Bọn họ người nào mà không phải từ tinh anh tuyển ra nên đối với Nhiếp Ngôn cũng có chút không phục.

Những người này đều lạ mặt với Nhiếp Ngôn, bị nhiều người soi mói như vậy nhưng Nhiếp Ngôn rất bình tĩnh, lập tức đi về phía Hồ Ly Bán Tỉnh.

Nhìn Nhiếp Ngôn thong thả đi tới, Hồ Ly Bán Tỉnh khẽ gật đầu, nhìn khí độ của một người liền biết người đó như thế nào, một người trước hết phải tự tin mới có thể trở nên mạnh được.

- Cao thủ, ngươi đã đến.

Thạch Đầu là người lên tiếng đầu tiên.

- Ừ.

Nhiếp Ngôn và Hồ Ly Bán Tỉnh gật đầu thăm hỏi nhau

- Chào ngươi.

- Chào ngươi.Hồ Ly Bán Tỉnh đáp lại.

Hoàng Hôn cũng ở trong đội, cũng coi như quen Nhiếp Ngôn nên hai người nhìn nhau cười.

Mọi người trong nhóm phát hiện, tuy rằng tiếp xúc đã lâu với Hồ Ly Bán Tỉnh, nhưng khí chất phong độ của Nhiếp Ngôn còn cao hơn so với Hồ Ly Bán Tỉnh. Hơn nữa khi nói chuyện với nhau Nhiếp Ngôn không cao ngạo, xua nịnh, rất nhiều lúc Nhiếp Ngôn còn chiếm chủ đạo, làm cho thân phận của Nhiếp Ngôn càng thần bí hơn.

- Nghe nói hắn đã đi qua đầm lầy Áo Cách Mã Đặc, lần này tham gia cùng chúng ta với tư cách là khách mời.

- Sao có khả năng đó, chỉ mới có vài chục đoàn đội là thông qua đầm lầy Áo Cách Mã Đặc thôi, tin của ngươi chính xác không?

- Chắc là vậy.

Dù sao cũng không tận mắt chứng kiến, nên ngữ khí đã thấp hơn rất nhiều.

Đội viên sau lưng Hồ Ly Bán Tỉnh nhỏ giọng bàn tán, đánh giá trang bị trên người Nhiếp Ngôn, ý đồ muốn tìm liên hệ giữa Nhiếp Ngôn và đầm lầy Áo Cách Mã Đặc nhưng đã làm họ thất vọng, trên người Nhiếp Ngôn không có một món nào từ trong đó ra cả, nhưng trang bị cũng không tồi, đây là sự thật.

- Lần này đi đầm lầy Áo Cách Mã Đặc, Nhiếp Ngôn huynh đệ định chỉ huy như thế nào?- Hồ Ly Bán Tỉnh nhìn Nhiếp Ngôn hỏi, muốn từ biểu tình của Nhiếp Ngôn mà biết điều gì đó. Hắn phỏng đoán lai lịch của Nhiếp Ngôn, ánh mắt đảo qua chủy thủ trên tay Nhiếp Ngôn liền phát hiện, chủy thủ này ít nhất là trang bị cấp Hoàng Kim.

Hồ Ly Bán Tỉnh vừa nói, lập tức gây xôn xao cho các đội viên.

- Không có gì. Nếu ngươi lãnh đạo, dựa theo ngươi chỉ huy, ta ở một bên làm quân sư, tùy lúc có thể dùng Hồi thành quyển trục trở về. Nếu ta chỉ huy thì tất cả trang bị Đạo Tặc phải do ta ưu tiên chọn trước.

Nhiếp Ngôn vẻ mặt tự nhiên nói, Nhiếp Ngôn sao không biết Hồ Ly Bán Tỉnh đang thử mình, phỏng chừng hắn không dễ dàng đưa quyền chỉ huy đội cho mình.

Người này khẩu khí thật lớn, đội viên sau lưng Hồ Ly Bán Tỉnh không khỏi nghĩ thầm, người người căm phẩn, hắn nghĩ mình là ai chứ?

Nhiếp Ngôn vờ như không thấy gì, nhìn thẳng vào Hồ Ly Bán Tỉnh. Nếu như hắn chần chừ thì sẽ không đi đầm lầy Áo Cách Mã Đặc với Thần Thánh La Mã đế quốc nữa. Sau này có thể tự tổ đoàn mà đi.

Nhưng mà Tủy cơ truyền tống quyển trục đối với Nhiếp Ngôn mà nói cũng là một dụ hoặc rất lớn, tuy rằng chỉ là một kiện vật phẩm tiêu hao nhưng mà với Nhiếp Ngôn là vô giá!

Tuy là trong đội có nhiều người nghi ngờ Nhiếp Ngôn nhưng Hoàng Hôn và Phi Lai Thạch Đầu lại kiên định giải thích với các đội viên.

Hồ Ly Bán Tỉnh lúc này chú ý tới cấp bậc của Nhiếp Ngôn, trong lòng không khỏi chấn động, theo Phi Lai Thạch Đầu nói, khi hắn thấy Nhiếp Ngôn thì chỉ mới 0 cấp, nhưng hiện tại đã 6 cấp, đã theo kịp hắn, tốc độ thăng cấp của Nhiếp Ngôn thật khủng bố. Lúc trước Nhiếp Ngôn nói mình san hào luyện lại. Hồ Ly Bán Tỉnh còn không tin lắm, nhưng hiện tại cảm nhận hoàn toàn bất đồng. Nếu không san hào luyện lại sao lại có phương pháp luyện cấp đặc biệt thì hắn làm sao c1o khả năng trong thời gian ngắn thăng tới cấp 6?

Nói không chừng Nhiếp Ngôn thật sự có bản sự.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui