Nguyên Hoành Nghị sắc mặt tối sầm, nhìn người trước mặt.Ông vừa nghe rõ ràng cô giáo chủ nhiệm của con gái ông nóng lòng muốn đuổi con bé ra khỏi trường, thậm chí còn nói con gái của ông tệ hại như vậy.Lâm Sách Mai nhìn thấy Nguyên Hoành Nghị, trong lòng giật mình.Cô ta biết gia cảnh của Nguyên Tĩnh Sơ không hề tầm thường, nhưng cô ta đã là giáo viên chủ nhiệm của Nguyên Tĩnh Sơ hơn một năm, chưa bao giờ thấy Nguyên Hoành Nghị đến trường, những cuộc họp phụ huynh cũng chưa bao giờ có mặt, không hề có bất kỳ cuộc điện thoại quan tâm nào, nghe người ta nói hai vợ chồng Nguyên gia đã ly hôn, nghe nói bây giờ còn đang bao dưỡng phụ nữ khác ở bên ngoài, mà Nguyên Tĩnh Sơ vẫn luôn phản nghịch, vốn cho rằng Nguyên Hồng Nghị đã từ bỏ Nguyên Tĩnh Sơ, nên cô ta mới dám làm điều như vậy.Vừa rồi cô ta đã gọi cho Nguyên Hoành Nghị, nhưng không ngờ rằng ông ta sẽ đích thân đến ...Tuy nhiên, tới cũng tốt ...Lâm Sách Mai nâng cằm, bừng bừng khí thế nói với Nguyên Hoành Nghị: "Ông Nguyên đến vừa đúng lúc, ngài có biết rằng con gái của ngài vừa mới đánh nhau với bạn cùng lớp không? Còn ác ý đem bạn học đẩy ngã xuống hồ, cũng may hôm nay hồ không có nhiều nước, nếu không chắc có lẽ cô bé đã bị chết đuối rồi!"Giọng điệu của cô ta thể hiện sự bất mãn mãnh liệt với Nguyên Tĩnh Sơ, Nguyên Hoành Nghị cau mày, thuận theo tầm mắt của cô ta nhìn về hướng nhìn Lý Tử Nghiên đã thay quần áo nhưng vẫn luôn cúi đầu im lặng.Lý Tử Nghiên trông có chút chật vật, tóc vẫn còn ướt sủng, sắc mặt tái nhợt, mím chặt môi không nói lời nào.Nguyên Hoành Nghị lại chuyển ánh mắt sang Nguyên Tĩnh Sơ, ánh mắt Nguyên Tĩnh Sơ vô cùng bình tĩnh: “Ba, đừng nghe cô ta."Cô lạnh lùng nhìn Lâm Sách Mai: “Mặc dù cô ấy là giáo viên của con, nhưng cô ấy là người cứ nhất nhất muốn đuổi con ra khỏi ngôi trường này, chỉ bởi vì thành tích của con không tốt kéo điểm trung bình của lớp xuống.
Hiện tại lại vu oan giá họa cho con, con không có đẩy cậu ấy xuống hồ, chính là Lạc Hiểu Du làm, Lạc Hiểu Du muốn đổ chuyện này lên đầu con, vì thế con mới đánh cậu ta.
"Ánh mắt Nguyên Hoành Nghị có chút phức tạp, con gái trước mặt ông vô cùng lý trí và bình tĩnh, ông nhịn không được mà nghĩ, chuyện gì đã xảy ra với con bé mới khiến nó biến thành bộ dạng như bây giờ?Hôm qua khi Nguyên Tĩnh Sơ nói với ông về chuyện của Lạc Hiểu Du và Lạc Linh, ông vốn dĩ vẫn còn một chút không dám tin, nhưng vài ngày trước con gái của ông còn có mối quan hệ tốt với Lạc Hiểu Du, lại đột nhiên đổi thái độ căm thù như vậy, cũng không phải không có lý do.Ngày hôm qua ông cũng không nói nhiều với Nguyên Tĩnh Sơ, chỉ im lặng một lúc, để cô không nghĩ nhiều, những chuyện này ông sẽ tự lo liệu.
Tối hôm qua ông đã nhờ người điều tra một chút, quả như Tĩnh Sơ đã nói, Lạc Hiểu Du đúng là con gái của Lạc Linh.
Tuy nhiên, ấn tượng của Lạc Linh trong tâm trí ông luôn dịu dàng ân cần, khi ông cãi nhau với Tĩnh Sơ đi tới chỗ bà ta, Lạc Linh luôn đứng ở quan điểm của Tĩnh Sơ mà nói hộ con bé, vẫn luôn khuyên ông Tĩnh Sơ hiện tại còn nhỏ, làm như vậy là điều dễ hiểu, luôn khuyên ông kiên nhẫn hơn với Tĩnh Sơ ...Nguyên Hoành Nghị nhìn Lạc Hiểu Du, Lạc Hiểu Du nhận thấy tầm mắt của ông, ngẩng đầu ủy khuất liếc ông một cái, cắn chặt môi dưới nói: "Chú Nguyên...con thật sự không có..."Nguyên Hoành Nghị mặt không thay đổi nghiêng đầu nhìn sang chỗ khác, quay đầu lại nhìn Lâm Sách Mai: “Cô giáo Lâm, tôi vừa nhìn thấy bên cạnh hồ có camera giám sát...!Con gái tôi có làm ra chuyện như vậy không, chỉ cần xem camera giám sát là biết được."Khi ông nói ra điều này, cả Lạc Hiểu Du và Lý Tử Nghiên đều cả kinh.Lâm Sách Mai còn cho rằng chính Nguyên Tĩnh Sơ đã đẩy Lý Tử Nghiên, nhưng bây giờ nhìn phản ứng của bọn họ, cô ta còn không hiểu rõ sao?Khuôn mặt của Nguyên Hoành Nghị sầm xuống, Lạc Hiểu Du và Lý Tử Nghiên dù sao cũng chỉ là thiếu niên mười mấy tuổi, thử một chút liền lòi đuôi chuột.Những gì Tĩnh Sơ nói là đúng, Lạc Hiểu Du thực sự không coi con bé là bạn mà ngược lại còn vu oan nó hết lần này đến lần khác..