Trùng Sinh Kiều Thê Vô Địch

Na trở lại rồi đây.:* Nếu hôm nay đủ 20 thanks Na post luôn^ ^

Chụp ảnh xong Lạc U rất mệt mỏi, xong tinh thần lại vô cùng hưng phấn, nghĩ xem nên mở rộng con đường kiếm tiền mới như thế nào. Xem như là thực lực và quan hệ của cô đầu tư vào ngành sản xuất trang sức chắc chắn sẽ không bị thua thiệt. Nhưng điều kiện quan trọng nhất là phải có đủ tài chính, mà cô hiện tại thiếu nhất chính là tiền.

Lạc U một bên nghiêm túc suy nghĩ, một bên đứng đợi ở cửa chờ Tào Viêm Hi lái xe tới. Đám người Lý Ngang Vũ cũng đứng ở phía sau cô cùng đợi. Ngay lúc ấy, một chiếc Porche màu bạc đi tới, thẳng tắp dừng lại ở trước mặt Lạc U.

“Lạc U, đã lâu không gặp, em càng ngày càng xinh đẹp.”

Cửa xe mở ra, Trịnh Nghị Phong nở nụ cười xuống xe, vô cùng ngạc nhiên và mừng rỡ nói với Lạc U.

Lạc U đánh giá Trịnh Nghị Phong, đáy mắt lạnh như băng hiện một tia cười trào phúng. So sánh với nửa năm trước, tuy rằng không thể nói là Trịnh Nghị Phong đã thay đổi hoàn toàn, nhưng gương mặt gầy gò, đáy mắt u tối, ánh mắt đen láy của anh ta đã trở nên có chút đục ngầu. Tuy Trịnh Nghị Phong đang làm bộ tiêu sái phóng khoáng, lại luôn mang theo một vẻ mặt ẩn giấu, cả người đều có chút khác biệt.


Lạc U không phái người đặc biệt điều tra tung tích của Trịnh Nghị Phong, cũng không điều tra tình trạng của Trịnh Nghị Phong sau khi dính vào nghiện ngập như thế nào. Lúc này đây nhìn thấy bộ dáng không đè nén được suy sụp tinh thần này của anh ta, cả người cô đều cảm thấy thật thoải mái!

Cô không phải đầu óc tiểu nhân có thù tất báo, cô cũng không độc ác nham hiểm thích bỏ đá xuống giếng. Không không không. Cô không giải thích. Xem như là cô tốt như vậy đi, nhưng cô bây giờ cảm thấy rất hả lòng hả dạ, tâm mềm mại không nhịn được bang bang đập, tất cả đều là hương vị sung sướng!

Tâm tình của Lạc U rất tốt, nhưng mặt cô rất bình tĩnh, giọng điệu lạnh nhạt nói: “Đúng là đã lâu không gặp.”

“Ha ha, em trở thành ngôi sao lớn, các bạn học đều hâm mộ quá chừng. Chỉ là không nên làm chậm trễ việc học mới phải, bác trai Lạc và bác gái chắc chắn cũng nghĩ như vậy đó.” Trịnh Nghị Phong giả vờ trưởng thành khuyên giải an ủi, thật ra hình tượng của anh ta vẫn như thế, tao nhã biết điều vô cùng, tuy rằng chưa hẳn ai cũng thích, nhưng không khiến người ta quá mức phản cảm. Chẳng qua đó là đã từng, không phải hiện tại.

Lạc U sớm đã nhìn thấu bộ mặt dối trá này của Trịnh Nghị Phong, trong ánh mắt hiện lên một tia chán ghét dày đặc. Hiện tại cô và hắn ta nói chuyện đã cảm thấy buồn nôn, cũng không biết tại sao bản thân đã từng đồng ý kết hôn với người đàn ông này, rốt cuộc mắt mù đến trình độ nào.

“Không cần anh quan tâm. Tôi còn có việc, đi trước.” Lạc U cơ bản không ngốc đợi Trịnh Nghị Phong trả lời, nhìn thấy Tào Viêm Hi lái xe tới, trực tiếp bỏ qua Trịnh Nghị Phong lên xe, đám người đi theo Lạc U cũng không hề dừng lại.

Sắc mặt Trịnh Nghị Phong khó coi đứng tại chỗ hồi lâu mới oán hận mắng một câu, tâm không cam tình không nguyện lái xe rời đi.

Trên xe của Lạc U, người đại diện Lý Ngang Vũ, trợ lý Tiếu Tiêu, lái xe Tào Viêm Hi. Một người đàn ông và hai đứa trẻ lớn xác, đều nhận thấy vẻ mặt khó coi kia của Trịnh nghị Phong, cũng đều không nhịn được lộ ra vẻ mặt đồng tình. Bọn họ không nghĩ phức tạp như thế, chỉ đơn giản thấy Lạc U hung hăng từ chối cậu nhóc kia, cảm thấy có chút đáng thương mà thôi.

Nhưng cũng vào lúc này, Lạc U lạnh lùng mở miệng: “Người vừa rồi là kẻ thù của tôi, không chết không thôi, về sau có chỗ nào có tôi, làm cho hắn biến xa một chút.”

Người trên xe có thể nói là cấp dưới thân cận nhất của Lạc U, cũng có khả năng thực sự trở thành tâm phúc duy nhất, cho nên quan hệ của Lạc U và Trịnh Nghị Phong cô cũng không kiêng dè nói ra cô không thích nhìn thấy người đàn ông đó, không bao giờ muốn cảnh tượng buồn nôn hôm nay lại xuất hiện lần hai.


Nếu nói vừa rồi tất cả đều có chút đồng tình, như vậy hiện tại đám người Lý Ngang Vũ đều rất kinh ngạc. Vẻ mặt nhẹ nhõm cũng bắt đầu trở nên ngưng trọng, nhất là hai người Tiếu Tiêu và Tào Viêm Hi, thật sự đem Trịnh Nghị Phong ghi tạc trong lòng, kẻ thù của cô chủ chính là kẻ thù của bọn họ, không thể coi nhẹ.

Trên đường trở về Lạc U rất nghiêm túc cân nhắc vấn đề tiền bạc. Tất cả tài chính của cô đều sắp đầu tư vào phim điện ảnh, nhưng cô lại không muốn tìm người hỗ trợ, vậy chỉ còn lại một con đường có thể đi, chính là tìm người hợp tác. Về phần đối tượng hợp tác này, trong đầu Lạc U không khỏi hiện ra vài bóng người.

Kiếp trước cô có rất nhiều bạn bè, nhưng cũng có thể nói là một người bạn cũng không có, bởi vì những người bạn này của cô cuối cùng phản bội cô, bỏ đá xuống giếng, người tốt nhất cũng chỉ khoanh tay đứng nhìn, thấy mặt của cô còn không chào hỏi một tiếng, bạn bè như vậy làm sao xứng đáng với hai chữ bạn bè cơ chứ.

Nhưng mà, tạo ra cục diện như thế cũng do cô, không phải tất cả những người đó đều vô sỉ không đáng kết giao, mà là cô không giao tình cảm cho bọn họ. Cô cao ngạo lạnh lùng, cực ít quan tâm người ngoài, trừ khi là việc đến người cô, nếu không cô rất ít chủ động làm cái gì. Việc này không phải do cô máu lạnh, mà cô cảm thấy mỗi người đều có tính cách độc lập riêng, thế nhưng trường hợp của cô đối với bạn bè là quá vô tình rồi.

Hoặc theo góc độ ích kỷ khác mà nói, bạn bè của cô đều không đáng kết giao, mà những người đáng kết giao lại thường bị cô bỏ qua. Những người kiêu ngạo không thèm dựa vào cô cậy thế, những người có năng lực càng không nguyện ý khúm núm cô, còn một số người lương thiện lại không muốn cùng cô xuất hiện cái gì.

Bây giờ nghĩ lại, có khi là lỗi ở cô, cũng có khi là lỗi ở người ngoài. Tuy rằng trong lòng nhớ kỹ vài cái tên muốn trả thù, nhưng cô cũng chưa hề hành động gì, không phải là buông tha không báo thù, mà là cảm thấy chút cá tôm này không đáng để cô ra tay. Nếu đời này không phạm đến cô, coi như không thấy không tồn tại cũng không phải là không thể.


Mà lần này suy nghĩ ra những người đáng kết giao, cô cũng quyết định dũng cảm một lần, dùng thật tình và thành ý đi kết giao thử xem, chưa hẳn nhất định phải thân quen, nhưng ít ra cũng làm bạn bè bình thường. Cô không muốn cả hai đời đều vô duyên với hai chữ tình bạn kia. Vậy chẳng phải là quá bi ai rồi.

Tình thân tình bạn tình yêu, sự nghiệp tiền tài quyền lợi, trải qua một hồi lại một hồi, cô không thể không nghĩ đến việc này.Lạc U khẽ thở dài một câu trong lòng, rồi cầm lấy điện thoại bấm một dãy số xa lạ.

Cô và bọn họ là những người có thân phận bằng nhau, nhưng trên thực tế không hề giống nhau, tuy rằng thường gặp nhau ở các bữa tiệc, nhưng mà cũng chỉ là quen sơ sơ, coi như là người xa lạ quen thuộc, dù sao kiếp trước thứ bọn cô theo đuổi cũng khác nhau.

Đời trước Lạc U lựa chọn phát triển ở ngành giải trí, đối với thân phận như bọn cô mà nói xem như là đặc biệt tự đi trên con đường của mình. Hơn nữa tính tình của cô không hợp, không chơi được với những con cháu thế hệ thứ hai thứ ba lăn lộn chốn quan trường hay quân doanh, thậm chí ngay cả thế hệ thứ hai thứ ba của một số thương nghiệp, Lạc U cũng không quá quen thuộc, dù sao cô ở ngành giải trí không thiếu người đầu tư. Nhưng cô đối với những người này phần lớn cũng đều có ấn tượng. Hiểu rõ tương lai của những người này, phương hướng lựa chọn của những người này chính là ưu thế hạng nhất mà hiện tại Lạc U có thể lợi dụng được.

Truyện chỉ đăng duy nhất trên. Những trang khác chỉ là loại , ăn cắp công sức của editor.

Cảm ơn các bạn đã ủng hộ ^ ^. Editor Bối Na.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận