Liễu Đông vừa lên tiếng lập tức đám người của hắn nhanh chóng chạy lên muốn bao vây Kikyou nhưng hành động của nàng khiến bọn chúng hơi dừng bước.
Dạo này hiệp nữ trên giang hồ không ít, cô nương này dám ăn nói lớn mật như vậy phải chăng là đồ đệ vị cao nhân nào đó? Phải cẩn thận! Kikyou nghênh ngang bước lên, đứng đối diện với bọn họ, hất mặt, nâng cằm. Nhẹ nhàng xoay cổ tay, cột sống, làm chút động tác khởi động, chỉ nghe “răng rắc” vài tiếng, xương va chạm nhau tạo thành một âm điệu thật thanh thúy.
Động tác hết sức tự tin giống như muốn nói hôm nay đánh nhau ta thắng chắc vậy!
“Ngươi, ngươi muốn làm gì? Nói cho ngươi biết đừng tưởng là bọn ta sợ ngươi, mặc kệ ngươi là nữ tử, ta cũng sẽ không lưu tình đâu!”
Xung quanh vài âm thành bàn tán cũng bắt đầu vang lên
“Ai vậy? Hay thật hôm nay Liễu Đông gặp phải đối thủ rồi! Có trò hay, ta làm nghề kể chuyện mà, kiếm được chút tiền thuốc men nữa rồi a”
“Ừ, đúng vậy đấy, cô nương này thật gan dạ”
“ Gan dạ con khỉ ấy, ta thấy chính là ngựa con háo đá, nếu phụ mẫu nàng biết thì không chừng tức đến nổi trào máu rồi, không có việc gì lại trêu chọc con của Thừa tướng đại nhân. Hừ! Không biết điều!”
Xung quanh có vài người cũng tán đồng ý kiến “ngựa non háo đá” của đại bá kia. Ồn ào tranh luận, nhưng mà quan trọng hơn chính là xem tiếp phía sau sẽ xuất hiện tình huống gì nha.
Kikyou cũng có nghe thấy nhưng mà lại không nói gì, tiếp tục thị uy, hù dọa bọn họ. Liễu Đông nghe những lời bàn tán đó tâm trạng liền tốt lên một chút nhưng vẫn lớn tiếng quát:
“Mau lên cho ta, ta nuôi các ngươi làm gì? Ngay cả một cô gái cũng sợ, phế vật!”
Bọn nô tài nghe chủ mắng cũng đồng loạt nhìn nhau sau đó xông lên. Kikyou nghĩ đủ rồi liền hô lớn một tiếng:
“Jaken ngươii còn đứng đó làm gì? Lên cho ta” Nhất thời hiện trường một mảnh im ắng, sau đó có vài người còn không chịu nổi ngã ngồi tại chỗ. Mấy tên nô tài sắc mặt chuyển liên tục, hiện giờ mặt mày u ám, nhất thời tức giận không chịu được quát lên:
“Mẹ nó, ngươi không đánh vậy nãy giờ ngươi chuẩn bị tư thế khoa trương như vậy để làm gì? Múa sao? Nữ nhân thối, chơi bọn ta à?”
“ Đúng đấy, ta thích dọa các ngươi liền dọa. Như thế nào? Còn không phải tất cả là do gan của các ngươi quá nhỏ đi? Jaken, mau đánh bọn chúng, ta cho ngươi cơ hội bảo vệ ta đấy!”
“ KIKYOU….ngươi…ta…thiếu gia ngài xem, xem cô ta kìa!” Jaken mất thời gian một chút mới phản ứng lại nhất thời quát lên, quay qua Shesshomaru "tố cáo", nhưng tiếc thay thân phận nô tài, Shesshomaru ngay cả liếc mắt cũng không liếc hắn một cái. Hừ! Thiếu gia lại thiên vị con nha đầu chết tiệt này. Jaken giận quá mất khôn hướng Kikyou mắng tới:
“Ngươi…tại sao ta phải đánh, ta không phải người hầu của ngươi. Họa ngươi gây ra liền tự dẹp, bắt ta phục vụ ngươi sao? Nằm mơ, kêu Inuyasha tới giúp người đi. Chẳng phải đó là người tình kiếp trước của ngươi sao? Còn đi theo quyến rũ thiếu gia nhà ta, muốn cái gì? Ngươi là người đã chết, về cõi vịnh hằng đi! Mấy hôm nay ta chịu đủ rồi!”
“Bốp” Mọi người trố mắt nhìn Jaken ngay trước mắt bay thẳng về phía tường, đầu bị đập, chảy máu…
"Này Shesshomaru (thiếu gia)” Kikyou và Rin đồng loạt lên tiếng. Hai người bốn mắt nhìn nhau sau đó Rin đến đỡ Jaken dậy.
Nói thật, bé rất thích Kikyou-sama, ở cùng với người rất vui. Đâu phải người chỉ biết gây phiền phức. Nhưng Shesshomaru-sama dường như ra tay quá nặng với Jaken-sama rồi!
“ Ơ…Shesshomaru, hì hì… à không có việc gì rồi…chúng ta nên đi hay không?” Kikyou nuốt nước miếng rồi hỏi. Shesshomaru chú ý quan sát vẻ mặt của nàng.
Hắn rất không muốn nàng quan tâm những lời nói của Jaken. Nhưng mà dường như nàng không quá để ý. Vậy thì tốt rồi! Shesshomaru gật đầu, biểu hiên có thể đi. Ngay lập tức Kikyou và Rin đỡ Jaken đi theo Shesshomaru. Đám người của Liễu Đông cũng không làm khó nữa. Cô nương Kikyou kia không có gì đặc biệt nhưng Shesshomaru thì khác. Thủ pháp nhanh nhẹn, bọn hắn cũng không kịp nhìn thấy hắn “đá” thuộc hạ của mình như thế nào, quá nhanh. Võ công cao siêu, bọn họ chọc không nổi.
Còn có hắn có thể độc ác xuống tay với thủ hạ như vậy thật đáng sợ! Hắn không thể chạm dược!