đầu dây điện thoại bên kia mắng ba tư ân vài câu rồi nói:
- Ngày mai, ngươi đưa đám nhóc đó đến nhà chính dự tiệc thọ nguyên ta, đến sớm một chút, đừng có gây ra chuyện gì phiền toái cho ta nữa! - Lôi Tân Vinh, cha của lôi hoàng, có chút thành kiến với gia đình Lôi Hoàng.
Lôi gia là một trong thập đại gia tộc lớn và lâu đời nhất, xếp thứ năm trong thập đại gia tộc, có ba người con mà Lôi Hoàng là con trưởng nên đáng lẽ có thể kế thừa chức vị gia chủ Lôi gia nhưng vì không phòng bị chặt chẽ nên đã tạo cơ hội cho kẻ gian hãm hại đến không thể ngóc đầu dậy.
Bị đuổi ra khỏi gia tộc với hai bàn tay trắng, trời cũng không tuyệt đường người, Lôi Tân Vinh không chiêu cáo việc Lôi Hoàng bị đuổi nên vẫn có thể tìm kiếm việc làm thuận lợi.
Sau khi cuộc gọi kết thúc Nhã Tinh liền hỏi chồng:
- Là ba gọi sao? Ông ấy nói gì vậy, sao sắc mặt anh trông không được tốt lắm! - bà Lôi nói đầy lo lắng, quan tâm sợ sẽ xảy ra chuyện gì.
Dù sao thì chuyện ở bệnh viện, họ cũng làm ra động tĩnh không nhỏ.
- Không có gì đâu, là một chuyện tốt, ba nói ngày mai chúng ta đến nhà chính mừng thọ nguyên của ông ấy! - giọng nói ông cất lên trấn tĩnh người vợ đang lo lắng, bất an.
Bà Lôi vui mừng khi nghe xong, trên mặt lộ rõ vẻ hạnh phúc:
- Được vậy thì tốt rồi, Vân nhi có thể xin ba mời Lưu thần y xem bệnh giúp con bé.
Lưu thần y, danh vang khắp đại lục, y thuật cao minh nhưng cũng là một nhân vật bí ẩn ít lộ diện, không ai có thể tìm thấy ông ấy mà không được sự cho phép của ngài ấy.
- Đúng rồi, con muốn theo học Lưu thần y.
- Tư Ân nói ra đầy chắc chắn và tự tin.
Khinh Dạ thấy vậy vỗ vai cô nói một cách nhẹ nhàng:
- Lưu thần y bí ẩn, không phải là người mà em muốn theo học là được đâu, em nên tìm mục tiêu khác đi!
Tư Ân bác bỏ ý của anh hai mà đứng dậy nói thật rõ ý muốn của mình
- Em chắc chắn ông ấy sẽ thu nhận em, nhất định sẽ không để chị ba bị đau nữa!
- Phì, vậy Tiểu Ân phải cố gắng lên nhiều đó nha.
- Du Vân phì cười trước dáng vẻ bà cụ non của em gái mình
Nếu như Lưu thần y không thu nhận tiểu ân ta đây thì không dám chắc những bí mật của ông ấy còn giữ nguyên được một mảnh nào đâu đấy! - Tiểu Ân trong đầu toàn ý nghĩ xấu xa, cười một cách gian manh.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Lai Sinh: Tương Tư Huyễn Mộng
2.
Vụng Trộm Yêu Anh
3.
Chiều Hư
4.
Nhật Kí Nữ Pháp Y: Để Người Chết Được Nhắm Mắt
=====================================
Hôm sau, Tiểu Ân được đón về sớm hơn giờ tan học để đến nhà chính, nhà cô đi tắc-xi để đến nhà chính Lôi gia.
Trên xe, Nhã Tinh luôn miệng nhắc nhở kĩ càng các con không được gây chuyện.
Nhưng có vẻ hôm nay không phải ngày đẹp để họ đến nhà chính rồi, Lôi Hoàng cảm thấy tài xế này đang không đi về hướng nhà chính mà đi thẳng đến nơi núi rừng hoang vu.
Ông liền giành tay lái với hắn mà hỏi:
- Ngươi rốt cuộc được ai sai khiến hả? Đây không phải đường đến lôi gia.
- ông cố gắng bẻ tay lái quay lại nhưng không kịp, tên tài xế lại là một phần tử lính đánh thuê cực kì kín miệng và liều lĩnh.
Nhã Tinh ôm chặt đám nhóc bao bọc bảo vệ.
Chỉ thấy tên tài xế cười đắc ý rồi bẻ lái khiến chiếc xe đâm vào một cây lớn và phát nổ.
Thật sự không biết trôi qua bao lâu, Tư Ân giật mình tỉnh dậy gọi ba mẹ.
Cô mở mắt không thấy ba mẹ nhưng lại thấy một cậu bé đang nhìn mình chằm chằm có lẽ chỉ lớn hơn cô một, hai tuổi thôi.
Cậu bé nhìn cô nói một cách ẩn ý:
- Chà, tỉnh rồi kìa, không biết sẽ có phản ứng nào với tin tức nóng hổi này đây~.