Trùng Sinh Nghịch Chuyển Tiên Đồ

Sau khi đem Ngũ Thải tinh thạch chia đều theo công trạng, Tư Lăng thấy Tiểu Yêu Liên phân cho Thiên Nhất Thần Mộc 1500 khối tinh thạch, đột nhiên có chút tò mò Thiên Nhất Thần Mộc lấy nó làm gì. Tuy nói là làm phân, nhưng cũng rất tò mò nó hấp thu như thế nào, có tác dụng gì.

Tiểu Yêu Liên ngậm móng vuốt, non nớt nói: "Rất đơn giản, thả chỗ rễ của Thần Mộc, để nó tự mình chậm rãi hấp thu là được."

Tư Lăng cảm thấy loại phương pháp này thật không oai phong chút nào, bất quá vẫn hỏi: "Sau khi nó hấp thu, có thể lập tức trưởng thành không?" Xét thấy thời kì sinh trưởng của Thiên Nhất Thần Mộc quá chậm, cho nên Tư Lăng vẫn muốn nó nhanh lớn lên. Thiên Nhất Thần Một trưởng thành sẽ có tác dụng cực lớn, chỉ riêng địa vực tuyệt đối của nó cũng đủ để động lòng người, là tài liệu chế tác pháp bảo phòng ngự tốt nhất. Mặc dù bây giờ địa vực tuyệt đối của nó cũng rất không sai, nhưng rốt cuộc vẫn là kỳ ấu sinh, muốn xin nó cành cây dùng cũng không được.

"Tư công tử, đây là không có khả năng. Bất quá có thể giúp nó lớn nhanh hơn một ít. 1500 khối tinh thạch này có thể giúp nó tăng trưởng trước năm vạn năm."

Tư Lăng tính tính, tuy rằng Thiên Nhất Thần Mộc mọc quá chậm, nhưng năm vạn năm hẳn là cũng có thể lớn lên một chút nhỉ?

Chờ qua thời gian một tháng, Tiểu Yêu Liên nói Thiên Nhất Thần Mộc đã hấp thu hết 1500 khối tinh thạch, nàng cũng muốn đến xem một chút bộ dạng  nó thế nào, vì thế đám người cùng nhau vào không gian Hồng Liên.

Vừa đi vào không gian Hồng Liên, linh lực nồng đậm đập vào mặt, làm cho lòng người vui tươi thanh thản, phóng mắt nhìn đi, ngập tràn trong mắt là màu xanh um tươi tốt. Các loại linh thảo linh thực đập vào mi mắt, trong đó giữa không gian còn có mấy linh đàm, chia ra đựng Thủy linh dịch, Mộc Linh dịch và Băng linh dịch. Dễ thấy nhất vẫn là gốc Thiên Nhất Thần Mộc kia. Phạm vi địa vực tuyệt đối của nó lại mở rộng, từ ba trượng biến thành mười trượng. Trong địa vực của nó chỉ có thể sinh trưởng linh thực mà nó cho phép, các sinh vật khác không thể tiếp cận.

Tư Lăng đã rất lâu không vào không gian Hồng Liên. Không gian Hồng Liên và Tiểu Yêu Liên chính là cùng chung gốc rễ cùng tồn tại, không giống với những giới tử không gian được Đại năng luyện chế ra. Ngoại trừ bản thể Tiểu Yêu Liên ra, ai cũng cướp không đi được, thậm chí không thể mở ra. Cho nên Tư Lăng cũng không tùy tiện đi vào, ở trong ý thức của nàng, đây là thứ của Tiểu Yêu Liên, nếu Tiểu Yêu Liên chịu cho thì cho, không chịu cho thì coi như xong. Cho nên Tư Lăng chưa từng coi không gian Hồng Liên thành đường lui của mình.

Tư Lăng nhìn kỹ một chút, phát hiện Thiên Nhất Thần Mộc hiện tại đã cao ba trượng, trên cành lá xanh biếc xum xuê rậm rạp, từ xa nhìn lại, giống như mã não điểm xuyến khắp thân cây. Chung quanh là rêu vàng trải trên mặt đất, màu vàng cùng xen lẫn với phỉ thúy, hình thành một hình ảnh mĩ lệ mà bút họa cũng khó miêu tả được.

Bất tri bất giác nín thở thật lâu, Tư Lăng phun ra một hơi, dạo vòng quanh địa vực của Thiên Nhất Thần Mộc, đi một lát, không khỏi than nhẹ một tiếng.

"Tiểu Hồng muội muội, đó là cái gì?" Tư Lăng chỉ vào một cây đại thụ che trời bên cạnh Thiên Nhất Thần Mộc.

Gốc cây này không giống với những linh thụ khác, nó bây giờ nhìn tựa như một gốc đại thụ khổng lồ, cành lá xum xuê, xanh um tươi tốt, thân cây cần mấy nam nhân mới ôm hết. So sánh với những cây khác thì là dinh dưỡng quá thừa. Mà đó cũng không phải là trọng điểm, trọng điểm là trên cành của nó nở ra những đóa hoa trắng nõn không tì  vết, chỉ to bằng nắm tay. Đóa hoa tầng tầng xếp cùng một chỗ, có chút giống hoa sen. Chúng treo trên cành, màu trắng sữa,   nhụy hoa lóng lánh trong suốt, nhìn tựa như tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, làm cho tầm mắt khó có thể rời khỏi nó.

"Tư công tử, huynh quên rồi sao, đây là cây Xích Cẩm La nha."

"Thì ra là cây Xích Cẩm La -- cây Xích Cẩm La kia hả?!" Thanh âm Tư Lăng bỗng cao lên quãng tám, sau đó dùng một loại ngước nhìn mà nhìn thân cây mấy trăm năm không chú ý tới, giờ đã nở hoa kia. Cảm giác được khí tức mà  đám hoa tản ra, sắc mặt Tư Lăng lại có chút vi diệu.

So với Tư Lăng, mấy con yêu nhìn thấy Xích Cẩm La Thụ thì đã hưng phấn kêu nhao nhao, cả Thần Mộc cũng mặc kệ, không ngừng vây quanh thân cây kia, để bày tỏ yêu thích của chúng với nó.

Tiểu Yêu Liên rất hưng phấn nói: "Đúng đó, đúng đó, chính là gốc Xích Cẩm La thụ kia! Tư công tử không quan tâm tới nó, tự nhiên không biết nó lớn như vậy rồi. Hơn nữa Tư công tử cho Tiểu Hồng 1500 khối thải tinh thạch, Tiểu Hồng đều đem chúng cho không gian Hồng Liên hấp thu. Không gian càng lớn, mộc linh khí cũng càng nồng đậm, cho nên linh thụ linh thảo trong không gian đều rất tốt..."

Nghe Tiểu Yêu Liên hưng phấn lãi nhãi, Tư Lăng toàn tâm tiếp tục quan sát mấy linh thực khác trong không gian Hồng Liên. Nàng phát hiện trừ Xích Cẩm La thụ, tiểu đệ Các Đằng của Tiểu Yêu Liên hình như cũng tiến hóa. Dây mây như huyền thiết kia lúc này đã ửng ánh kim sáng bóng, sắc lá cũng càng thêm xanh biếc.

Tư Lăng đi qua nhấc lên một nhánh Các Đằng xem xét. Với tu vi của nàng bây giờ, ít nhất hao phí toàn bộ công lực mới có thể lưu lại chút dấu vết. Xem ra nếu dùng Các Đằng để đối phó tu sĩ Đại Thừa kỳ, cũng có thể làm cho bọn họ đau đầu một trận rồi. Tư Lăng càng thêm cao hứng, cảm thấy dùng Các Đằng luyện chế thành vũ khí, cũng đủ để những tu sĩ cấp cao kia chịu thiệt, vì thế thuận tay lại đem 100 khối tinh thạch trong 1000 khối của mình đút cho nó. Thả xuống chỗ bộ rễ của nó, để nó chậm rãi hấp thu lực Ngũ Hành phía trên là được.

Từ lúc Các Đằng bị bọn Tư Lăng cùng Trọng Thiên đánh một trận, sau đó tự nguyện chạy đến không gian Hồng Liên, nó cũng hiểu được quan hệ giữa Tư Lăng và Tiểu Yêu Liên, cho nên có đôi khi Tư Lăng cũng có thể ra lệnh cho nó làm chút việc. Thấy Tư Lăng hào phóng cho nó Ngũ Thải tinh thạch, Các Đằng hết sức cao hứng dùng dây leo quấn eo Tư Lăng kéo đến trước mặt, dùng vũ điệu dây leo bao quanh nàng cọ cọ.

Tư Lăng: = 口 =! Đừng trói nàng vậy chứ... Thật là tự làm bậy không thể sống!

Tư Lăng hào phóng, nhưng Thiên Nhất Thần Mộc cùng Xích Cẩm La thụ đều bất mãn, truyền đạt với Tiểu Yêu Liên chúng cũng muốn Ngũ Thải tinh thạch. Tư Lăng thật vất vả giãy dụa thoát khỏi nhiệt tình của Các Đằng, đối mặt với yêu cầu của Thiên Nhất Thần Mộc và Xích Cẩm La thụ, Tư Lăng lập tức đông cứng.

"Tiểu Hồng muội muội, ngươi nói cho chúng nó biết, muốn Ngũ Thải tinh thạch thì được, nhưng chúng nó phải đáp ứng giúp ta làm việc. Còn có, Xích Cẩm La thụ rốt cuộc có ích lợi gì?"

"Xích Cẩm La thụ chính là vúa của yêu thụ đó. Hoa và quả của nó là chí bảo mà Yêu Tu và Ma Tu tha thiết ước mơ." Tiểu Yêu Liên giải thích.

Tư Lăng mắt nhìn đám chim thú hưng phấn vây quanh Xích Cẩm La thụ, có chút không thể nổi được hứng thú, "Lại vô dụng với ta..." Nàng vất vả dưỡng chúng nó như vậy, nuôi lớn nhưng mình lại không cần dùng, đích thực khó khiến nàng có hứng thú nha.

"Ai nói vô dụng, trên người Tư công tử có một nửa huyết thống Ma tộc, cũng có thể sử dụng mà." Tiểu Yêu Liên bi bô nói, "Bất quá sau khi sử dụng thì... có thể ở thời điểm thăng cấp sẽ có chút không tốt, sẽ khiến khí tức Ma tộc của huynh không che giấu được. Hơn nữa Tư công tử cũng đừng thất vọng như vậy nha, nó chính là Vương của yêu thụ, còn có tác dụng không tưởng khác mà."

Tác dụng dù lớn cỡ nào, hiện tại cũng không dùng được, vậy thì thôi đi.

Tư Lăng được Thiên Nhất Thần Mộc trợ giúp, cho nên vô cùng vui vẻ đem một 150 khối Thải tinh thạch cho nó hấp thu. Về phần Xích Cẩm La thụ, Tư Lăng nhìn nhìn mấy con yêu đang hưng phấn, nhếch miệng cười, bắt đầu lừa đảo.

"Tiểu Khôi, Tiểu Hỏa, Trọng Thiên, nhìn các ngươi thích Xích Cẩm La thụ này như vậy, không bằng như vậy đi, vì để cho bộ dạng nó càng tốt, các ngươi liền đem Ngũ Thải tinh thạch của các ngươi chuyển một ít phân cho nó đi. Để nó càng tốt, về sau cũng có lợi cho các ngươi nha."

Trừ Trọng Thiên gian hoạt, Tiểu Khôi vẫn là rất ngốc manh, Hỏa Linh Điểu xưa nay bị người ta nịnh hót thành quen, cũng là một đầu gỗ, vì thế hai đứa này đều rất hào phóng đem Ngũ Thải tinh thạch của chúng chuyển 100 khối đưa cho Xích Cẩm La thụ. Trọng Thiên biết Xích Cẩm La thụ càng tốt thì càng có lợi với nó, vì thế cũng thật hào phóng.

Dạo qua một vòng trong không gian Hồng Liên, Tư Lăng ngưng thần đánh giá không gian Hồng Liên, cứ cảm giác thiếu thiếu chút gì. Nhưng rất nhanh liền hiểu, nàng bèn nói với Tiểu Yêu Liên: "Tiểu Hồng muội muội, không gian của ngươi không có tiên linh lực, không thể trồng Tiên quả rồi."

Tiểu Yêu Liên cũng có chút buồn bực, hạt giống Tiên quả tuy rằng thu được rất nhiều, nhưng bởi vì không gian của nó chưa trưởng thành, không thể  sinh ra tiên linh lực, cho nên không có năng lực trồng tiên quả. Đây là cần một  quá trình tích lũy và tu luyện dài dằng dặc, với năng lực tu luyện phế vật kia của Tiểu Yêu Liên, nếu không phải có đám Tư Lăng trợ giúp, không gian của nó bây giờ có lẽ cũng chỉ có mấy trăm mét vuông. Không gian Hồng Liên muốn tu luyện đến sinh ra tiên linh lực, liền xa xôi giống như việc nó có thể biến hóa vậy, căn bản là lâu lắc không dám tưởng tượng.

Bất quá cũng có biện pháp giải quyết, chỉ là biện pháp này cũng thực xa không thể thành.

Tư Lăng sờ sờ đầu Tiểu Hồng, khích lệ nó một phen, mới rời không gian Hồng Liên.

Còn có thời gian ba mươi mấy năm, Tư Lăng vốn là định dùng tìm kiếm Ngũ Thải tinh thạch trên tiên đảo, không ngờ vận khí tốt gặp được một con Ngũ Thải Xà Vương, chiếm được một đống Ngũ Thải tinh thạch của nó, đã vượt ra khỏi dự toán, cho nên thời gian kế tiếp cũng không cần đi tìm kiếm Ngũ Thải tinh thạch nữa, ngược lại có thể nhân cơ hội tu luyện trên tiên đảo.

Tư Lăng đi cách vách xem xét tình hình khôi phục thương thế của Đồng Thập Bát. Đồng Thập Bát tuy rằng có khiết phích lại tự kỷ, luôn lấy một loại ánh mắt "bộ dạng nàng thật đau mắt" để khinh bỉ nhìn nàng, nhưng rốt cuộc vẫn có  phong phạm của tu sĩ cấp cao, sẽ không so đo với bọn tiểu bối vô tri lại đau mắt. Đặc biệt Tư Lăng cũng coi như là giúp hắn một lần -- Trọng Thiên làm bị thương hắn, hắn đã ghi tạc trong lòng, lúc nào rảnh sẽ trả thù  -- cho nên khi Tư Lăng lại đây quan tâm thương thế của hắn, cũng tặng Mộc Linh dịch chữa thương thì Đồng Thập Bát cũng coi như là hòa ái trả lời vấn đề của nàng. Thương thế của hắn còn cần 10 năm nữa mới có thể khôi phục, hiện tại quan trọng nhất là trừ bỏ hai loại độc trong cơ thể.

Đồng Thập Bát vốn chỉ bị nhiễm độc của yêu ong, tuy làm cho hắn nguyên khí đại thương, nhưng chỉ cần bức độc ra, ăn chút tiên đan khôi phục là được. Chỉ là thêm con yêu thú tới quấy rối, hai loại độc tố trung hòa như vậy, thế nhưng hình thành một loại độc tính rất khó chịu. Trọng Thiên dù muốn thu hồi về cũng thu không được, Đồng Thập Bát chỉ có thể buồn bực dựa vào tiên linh lực của mình áp chế, sau đó từng chút từng chút trừ khử chúng.

Có thể nói, vốn là thương thế một phần, bởi vì đại gia Trọng Thiên gia nhập, liền biến thành thương thế tám phần.

Tư Lăng sờ sờ mũi, nhìn hắn nghẹn khuất như vậy, không biết vì sao có loại cảm giác xin lỗi hắn, vội thay Trọng Thiên xin lỗi, hơn nữa bảo đảm trong lúc Đồng Thập Bát an dưỡng, nàng sẽ phụ trách bảo vệ nơi đây an toàn, để cho hắn yên tâm chữa thương. Dù sao mọi người đều là hàng xóm, vì chính mình, cũng phải bảo vệ nơi đây an toàn.

Đồng Thập Bát cao ngạo hừ hừ hai tiếng. Nếu hắn không có tóc tai bù xù, trên cẩm bào trắng nõn không có dấu vết bị đốt thủng kia, vậy thì đúng là tu sĩ cấp cao cực uy nghi, mà không phải là loại cảm giác phô trương thanh thế như thế này.

"Bổn tọa muốn bế quan chữa thương, chuyện khác liền giao cho ngươi. Chờ bổn tọa khỏi hẳn, sẽ đáp tạ." Đồng Thập Bát liếc mắt nhìn nữ tu trước mắt. Nữ tu kia mặt đơ, nhìn qua tuy rằng lạnh lùng, nhưng chỉ là nhìn qua, không biết vì sao, hắn luôn thấy nàng có vẻ mặt khác.

"Tiền bối yên tâm, hết thảy giao cho vãn bối." Tư Lăng vẻ mặt nghiêm túc nói.

Đồng Thập Bát hài lòng gật đầu, nhìn nữ tu kia lại cầm Độc linh quả bóp nát vẩy chung quanh, tuy rằng mùi khó ngửi, không phù hợp thẩm mỹ quan của hắn, nhưng hắn cũng biết tình huống hiện tại không thích hợp động thủ. Một nữ tu Luyện hư kỳ cũng không thể nào đối phó với đám tiên thú trên tiên đảo được, dùng loại Độc linh quả này này đuổi đi tiên thú cấp cao là cách làm hết sức chính xác. Cho nên dù hắn mặt đầy ghét bỏ, ngoài miệng cũng chưa nói cái gì.

Đồng Thập Bát đánh giá nàng. Sau khi vứt bỏ thành kiến, ngược lại thì cảm thấy nữ tu này số mệnh không sai, có rất ít tu sĩ có thể trong thời gian ngắn như vậy mà gặp được tiên đảo. Nhìn nàng ở tiên đảo như con khỉ chạy loạn khắp nơi, địa hình khắp vùng rất tinh tường, liền biết nàng đã tới chỗ này rất lâu.

Một nữ tu số mệnh không sai (tuyệt đối không phải), tương lai không biết sẽ đi đến một bước nào, ngược lại là có chút chờ mong.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui