Trùng Sinh Nghịch Chuyển Tiên Đồ

Mới vừa ra khỏi đại điện, dưới chân Tư Lăng hơi lảo đảo, sau đó cánh tay được người nâng lên.

"Chữa thương trước đã!"

Thanh âm thanh lãnh không cho nghi vấn, Tư Lăng cùng Văn Nhân Tuệ đồng thời nhìn qua, vừa tiếp xúc với Tuyết Nhan lạnh như băng kia, hai nữ tu đều "héo". Văn Nhân Tuệ vội vàng nói: "Đúng đó đúng đó, Tư sư muội hay là trước... À, cùng vị Tư sư huynh này đi chữa thương đi."

Tuy rằng Văn Nhân Tuệ có chút mơ về người nam nhân xuất hiện bất ngờ này, cũng không biết Tư Lăng sao lại có bản lĩnh làm nổ tung Linh Sơn, nhưng cũng biết Tư Lăng bây giờ đã ôm được cái "đùi vàng" tráng kiện. Thật không ngờ một nữ tu phi thăng từ Hạ Giới chớp mắt không chỉ có một huynh trưởng ở Chiến Thần Điện, mà vị huynh trưởng này còn là truyền kỳ mới của Chiến Thần điện, được Lôi Xá trưởng lão của Chiến Thần điện nhận làm đồ đệ... Nghĩ tới thái độ của đám người Văn Nhân Tu Cực, Văn Nhân Tuệ lại nhịn không được liếc nhìn gương mặt của Tư Lăng. Gương mặt nọ sau khi trang điểm,  ngũ quan lộ rõ, quả thật xinh đẹp, nhưng hình như cũng không có gì đặc biệt mà? Tại sao Các Chủ Quan Phong Các vừa nhìn thấy liền bị kích động chứ?

Chờ sau khi Văn Nhân Tuệ rời đi, Tư Hàn trực tiếp ôm lấy người sắc mặt trắng bệch kia.

"Đại, đại ca, muội tự mình có thể đi..." Tư Lăng ngập ngừng nói. Nàng lớn như vậy, còn để huynh trưởng ôm, có chút xấu hổ nha.

Tư Hàn không để ý lời của nàng, bay hướng về một động phủ trên sườn núi.

So với những đệ tử bình thường như Tư Lăng chỉ có thể vài người chen trong một gian nhà, đệ tử Chiến Thần điện được đãi ngộ hết sức tốt, mỗi người một động phủ.

Đi vào động phủ, Tư Hàn phất tay bày ra cấm chế, đặt người bị thương trên giường đá trong động phủ. Bảo nàng ngồi xếp bằng, pháp bào vén lên, ngồi vào phía sau nàng, ngón tay ngưng tụ Tiên linh lực, bắt đầu trị liệu kinh mạch bị tổn thương của nàng. Sau khi ăn tiên đan chữa vết thương nội phủ, chúng đã bắt đầu tự lành, chỉ phiền toái là kinh mạch và nguyên thần, đều có chỗ tổn thương.

Đợi khi Tư Hàn thu tay thì kinh mạch bị tổn thương trên người Tư Lăng đã khôi phục năm tầng, cái khác còn phải để tự nàng khơi thông khép lại.

Tư Lăng phun ra một ngụm trọc khí (khí độc), mở to mắt, liền nhìn thấy nam tử ngồi trước giường đá. Gần 400 năm chưa gặp, vẫn là quen thuộc như vậy, thậm chí có thể nói trừ tu vi của hắn tăng tiến ra, những thứ khác không hề biến hóa chút nào. Vẫn là người nàng vô cùng quen thuộc, tuy rằng nhìn vô tình vô tâm, nhưng lại không phải như vậy. Thất tình lục dục của hắn chỉ là ẩn sâu không có ai phát hiện mà thôi.

Nghĩ tới lúc trước huynh ấy vì mình chống lại Văn Nhân Tu Cực, vẫn là người ca ca tốt, Tư Lăng không khỏi mặt mày tươi rói, hô một tiếng: "Đại ca!"

Tư Hàn đáp lời, đưa tay đặt trên đầu nàng vỗ vỗ, làm lệch một cây ngân tinh trâm cài trên tóc. Hắn đang muốn giúp nàng chỉnh lại, thì Tiểu Lăng Tử không có chút tự giác nữ tính đã tháo ngân trâm ra, mái tóc đen rũ xuống, sau đó lấy ra một dây cột tóc, đem tóc trực tiếp buộc một túm cho xong việc, gọn gàng lưu loát.

Mặc dù chưa bao giờ chú ý tới chuyện nam nữ, nhưng Tư Hàn cũng cảm thấy hành động này của Tiểu Lăng Tử là rất rất không ổn, rõ ràng mặt mũi là vô cùng nữ tính, lại cho người ta một cảm giác nàng đang giả gái, ngốc ngốc đáng yêu. Sau đó nàng theo thói quen, có chút ngốc ngốc cười cười, làm cho tròng mắt thanh lãnh của hắn thêm mấy phần ấm áp.

Lại nhịn không được đưa tay vỗ vỗ đầu nàng, lúc này nàng cong cong mắt liền cọ cọ tay hắn.

"Đại ca, huynh tới lúc nào vậy? Sao mà trùng hợp đến đó thế?" Tư Lăng kéo cổ tay áo hắn, một khắc cũng luyến tiếc buông ra.

Nàng chỉ dùng thời gian một trăm năm, ép buộc mình không ngừng cố gắng, dù phi thăng Thượng Giới, mục đích cũng là vì tìm kiếm đại ca. Hắn là mục tiêu mà nàng không ngừng tiến tới, cũng là người dẫn đường giúp nàng kiên trì Đại đạo, là tín ngưỡng của nàng. Chỉ cần thấy được hắn liền cảm thấy an tâm, có thể kiên trì tiến lên con đường phía trước, cũng khiến con đường Đại đạo vô tận kia chẳng phải cô độc.

Cố gắng trở nên mạnh mẽ, bước lên đỉnh cực đỉnh, phi thăng Tiên giới, cùng đồng thọ với thiên địa là mục tiêu của tất cả tu sĩ, mục tiêu của Tư Lăng  cũng là như thế. Nhưng trừ mục tiêu mà mọi người đều sẽ hướng tới kia ra, mục tiêu của nàng còn có đại ca, truy đuổi người mạnh là bản năng của hết thảy kẻ yếu. Mục tiêu rõ rệt, cũng khiến cho nàng biết bản thân muốn làm cái gì, sẽ không bởi vậy mất đi chính mình, nảy sinh tâm ma.

"Hôm nay vừa đến, Tiểu Bạch cảm giác được khí tức Trọng Thiên, liền lại đây."

"Trọng Thiên đi tìm huynh?" Tư Lăng giật mình.

Lúc Hiền Ngữ lại tìm thì Tư Lăng liền cảm giác đại sự không ổn, thương lượng cùng Trọng Thiên, âm thầm truyền âm cho nó, bảo nó đi tìm Hiền Tu. Đây cũng là chỗ dựa trong lòng nàng. Hiền Tu sẽ không ngồi không xem đệ tử Phụng Tiên các bị người ta thương tổn. Lại không nghĩ rằng người dẫn đầu đi tới lại là Tư Hàn, Hiền Tu và Văn Nhân Bạch Cập ngược lại đến chậm.

Được Tư Hàn giải thích, mới biết được thì ra lúc Trọng Thiên chạy đi tìm Hiền Tu thì đồng dạng cũng cảm giác đến khí tức thánh thú Bạch Hổ xuất hiện tại Linh Sơn. Bạch Hổ năm đó cùng Tư Hàn phi thăng Thượng Giới, nếu Bạch Hổ ở đây, như vậy Tư Hàn tuyệt đối cũng có mặt. Vì thế Trọng Thiên lập tức thay đổi phương hướng, trực tiếp đi tìm Tư Hàn, vừa vặn đụng tới Bạch Hổ cũng đang hướng đến chỗ Trọng Thiên, vì thế liền bắt kịp.

"Trọng Thiên và Tiểu Bạch đâu?" Tư Lăng có chút hoài niệm hỏi.

Tư Hàn phất tay, hai con yêu thú nháy mắt xuất hiện ở trước mặt. Đây là Giới tử không gian sau khi Tư Hàn đi tới Thượng Giới có được, đã nhận chủ, thì thế rất tiện cho Bạch Hổ. Lúc trước hai con yêu thú đều ở trong Giới tử không gian.

Bạch Hổ vẫn toàn thân là màu trắng tinh không một tia tạp sắc, mặt lông lông xù xù, hình thể dường như uy phong lẫm liệt hơn, bất quá bởi vì không cần chiến đấu, nó thu nhỏ lại chỉ lớn hơn con hổ con bình thường. Bất quá hình thể này so với hình thể thú con của Trọng Thiên mà nói, vẫn là cực lớn. Thời điểm chúng nó bị Tư Hàn lôi ra thì đang chơi đùa trong Giới tử không gian nha. Cái tên giả dối Trọng Thiên gặp được Bạch Hổ xuẩn manh, vẫn như cũ nhào lại chơi, lúc này đang bị Bạch Hổ dùng móng vuốt đè xuống đất, vẻ mặt ngốc ngốc "Chơi với ta nha". Trọng Thiên bị ấn dưới đất, quả thực sống không bằng chết.

Tư Lăng 囧 nhìn chúng nó. Mấy trăm năm đi qua, Tiểu Bạch Hổ vẫn như lúc nó mới sinh ra, thích cùng Trọng Thiên, Tiểu Khôi đánh tới đánh lui, cho nên Trọng Thiên chưa khôi phục hình thể vốn có thật là sống không bằng chết. Cố tình nó lại không thể trực tiếp một ngụm yêu hỏa qua được, cũng không thể cắn ngược lại Bạch Hổ một ngụm, cuối cùng chỉ có thể tự làm tự chịu.

Chúng nó được thả ra, Bạch Hổ nhìn thấy Tư Lăng, cái đuôi vẫy hết sức sung sướng. Dưới biểu cảm "Rốt cuộc được cứu trợ " của Trọng Thiên, Bạch Hổ lại nhào tới hướng Tư Lăng, đẩy ngã Tư Lăng trên giường, liếm tới liếm lui trên mặt nàng, kêu ô ô.

Tư Lăng thật vất vả tránh ra được, vội vàng đem chim xám và Tiểu Yêu Liên đang ở Bát Bảo Càn Khôn bình thả ra. Tiểu Khôi vừa xuất hiện, ánh mắt Bạch Hổ lại bị hấp dẫn, cũng đồng dạng nhào qua chổ con chim mập kia. Tiểu Khôi kêu một tiếng "chiếp", thân thể to mọng đón được Bạch Hổ nhảy lên trên, cùng nó chơi vô cùng vui vẻ.

Tiểu Yêu Liên cũng thét chói tai, nện chân ngắn đánh về phía Tư Hàn. Nửa đường vấp té, trực tiếp lăn lại, được Tư Hàn đưa tay tiếp nhận.

400 năm vạn dặm chinh đồ cuối cùng kết thúc, mọi người gặp mặt hết sức sung sướng.

"Đại ca đại ca đại ca... Tiểu Hồng nhớ ngài quá! Không có ngài, Tư công tử lại làm chuyện ngu xuẩn..." Tiểu Yêu Liên nói năng lộn xộn, lập tức nhắc tới chuyện xấu của Tư Lăng.

"A phi, Tiểu Hồng muội muội sao lại nói xấu người ta chứ." Tư Lăng trực tiếp nhất chỉ đạn công bắn bay Tiểu Yêu Liên, đổi thành chính mình lên, bắt đầu lải nhải với Tư Hàn chuyện sau khi hắn phi thăng, chuyện ở Thiên Tông phái, chuyện nàng phi thăng, lớn nhỏ đều nhắc tới.

Tiểu Yêu Liên cho rằng mình không có oan uổng Tư Lăng, lúc Tư Lăng nói khô miệng làm một ngụm trà thì nhân cơ hội cáo trạng, "Đại ca, Tư công tử, nàng tự nghĩ ra một loại thần thông tự hại, tuy rằng rất lợi hại, bất quá tổn hại cực lớn với bản thân. Đó, lúc trước ngài cũng thấy được, Linh Sơn đều bị nàng san phẳng..."

"Phốc -- "

Đang uống nước, Tư Lăng lập tức phun ra. Mặc dù phun về phía Tư Hàn, bất quá nước trà kia còn chưa phun đến trước mặt hắn thì đã bị một luồng Băng Diễm hóa thành kính cản lại, lập tức bốc hơi. Tư Lăng ho khan vài tiếng, đưa tay nắm đầu Tiểu Yêu Liên, ngăn nó kể xấu nàng, sau đó có chút lúng túng nhìn Tư Hàn, ánh mắt đảo đảo.

Tư Hàn lặng lẽ liếc nhìn nàng một cái, sau đó đưa tay túm Tiểu Yêu Liên đang giãy dụa lại: "Tiếp tục!"

Tiểu Yêu Liên được cổ vũ, tiếp tục cáo trạng.

Nói đến, chiêu hôm nay của Tư Lăng đúng là cho nàng nở mày nở mặt. Không chỉ phá hủy cấm chế tu sĩ Đại Thừa bày ra, thậm chí ngay cả trận pháp được Đông Phương gia tộc bày ra để bảo vệ Linh Sơn cũng bị nàng hủy, có thể thấy được là hết sức lợi hại. Lúc ấy đến cả Văn Nhân Tu Cực và Tư Hàn đều khó nén kinh ngạc. Nhưng mà một chiêu này, lại là có cái nhược điểm trí mạng, mỗi một lần sử dụng, gây nguy hại cho bản thân cũng cực kỳ lớn.

Tư Lăng sau khi đi tới Thượng Giới, xác thực cũng bị tu sĩ cấp cao ở Thượng Giới chạy khắp nơi kích thích. Ở Thương Vũ giới, nàng cố gắng tu luyện mấy trăm năm, cuối cùng gần như có thể nói là lão quái ở Thương Vũ giới, là tồn tại có thể coi rẻ hết thảy. Nhưng sau khi đi tới Thượng Giới, tu vi khó khăn mới đạt tới yêu cầu vào nội môn của Văn Nhân gia tộc. Vì thế cực nhọc mấy trăm năm, đột nhiên lại trở lại trước khi giải phóng, không kích thích lớn sao được chứ.

Chịu kích thích, Tư Lăng bắt đầu suy nghĩ tuyệt chiêu mang sát thương cực lớn, tính toán về sau nếu gặp được nguy hiểm gì, tốt xấu dùng để làm con bài chưa lật để trốn chạy. Vì thế dùng một trăm năm nổ lực để thí nghiệm, ngược lại đã giúp nàng thí nghiệm ra.

So với những tu sĩ khác, trong cơ thể Tư Lăng có hai loại sức mạnh cùng tồn tại, Hồn lực và Tiên linh lực. Chúng nó có thể hòa bình cùng tồn tại ở đan điền, có thể chuyển hóa, nhưng lại không thể lấy hai loại hình thái bất đồng mà dung hợp, có thể nói là phân biệt rõ ràng. Nếu cưỡng chế dung hợp, liền sẽ sinh ra uy lực to lớn, trực tiếp nổ tung. Tư Lăng tự nhiên chưa từ bỏ ý định, liền bắt đầu thử đem hai loại sức mạnh này dung hợp từng chút một. Mỗi lần dung hợp được một chút, liền dùng Hồn lực bao chúng lại bảo hộ, kết quả phát hiện có Hồn lực bảo hộ, hai loại sức mạnh dung hợp này ngược lại sẽ không phát nổ.

Vì thế Tư Lăng liền nghiên cứu thần thông mới với lực sát thương cực lớn, đặt tên là Hồn Quang Đạn. Loại Hồn Quang Đạn này khi phát nổ thì uy lực cũng khá mạnh, có thể vượt cấp đối phó với tu sĩ Hợp Thể kỳ, nhưng đối với tu sĩ Đại Thừa kỳ mà nói vẫn là chút đồ chơi. Sau này Tư Lăng lại thí nghiệm bản nâng cấp, đem hai loại sức mạnh dung hợp kia nén lại ngàn vạn lần, hình thành cái Hồn Quang Đạn uy lực vô cùng, nổ tung Linh Sơn đã xem như là nhẹ.

Đương nhiên, di chứng liền tới, bởi vì chiêu này lực phá hoại quá mạnh mẻ, Tư Lăng lúc đánh ra thì thân thể Luyện hư kỳ không đủ để duy trì loại sức mạnh này, hai loại sức mạnh đồng thời cũng tổn hại kinh mạch nàng, đánh thẳng vào nguyên thần. Lợi hại thì lợi hại, nhưng lại có nguy hại tự tổn hại mình. Cho nên, không đến thời điểm mấu chốt, thậm chí không có tuyệt đối nắm chắc, Tư Lăng sẽ không dùng tới.

Thấy Tư Hàn lạnh như băng nhìn mình, Tư Lăng sờ mũi một cái, có chút vô tội, trong lòng hận không thể túm Tiểu Yêu Liên lắm mồm kia bắn vào đầu. Tên Yêu thực này về sau tuyệt đối sẽ biến hóa thành con gái, cho nên mới nhiều chuyện lại thích cáo trạng như thế.

Nghe xong Tiểu Yêu Liên tự thuật, Tư Hàn nói: "Trước khi muội tấn chức Đại Thừa, nhất thiết không thể dùng lại chiêu này."

Tư Lăng nhanh chóng đồng ý, trong lòng bổ sung, nếu không đến lúc tuyệt đường, nàng tất nhiên sẽ không sử dụng rồi!

Thấy nàng đáp ứng, trong mắt Tư Hàn lướt qua vẻ hài lòng, lại nói: "Chờ mấy ngày nữa thương thế của muội tốt hơn, ta sẽ cùng muội đi tu phục Linh Sơn."

Tư Lăng có chút ngượng ngùng, vội nói: "Việc này liền không cần làm phiền đại ca, muội tự mình tới... Ừm, mặc dù sẽ mất nhiều thời gian một chút, nhưng cũng không có chuyện gì." Nàng có thể tưởng tượng lúc mình đi sửa chữa Linh Sơn thì sẽ rất nhiều người sang đây xem náo nhiệt cười nhạo, tự mình mất mặt thì tốt rồi, đâu dám để cho huynh ấy đi theo mất mặt?

Tư Hàn nhìn nàng một cái, sau đó trấn áp lời phản đối của nàng.

Đối với đại ca mà nói, mất mặt gì đó hoàn toàn không phải vấn đề... Có gan đến vây xem thì trực tiếp đánh bay!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui