Trùng Sinh Sau Khi Đấu Trí Chốn Hậu Cung


Hà thị ban đầu không nghĩ đến, nhưng ngẫm lại thấy đúng, Nhiễm Xuân đi cũng tốt, nàng tính tình trầm ổn, bên ngoài có thể lo liệu chu toàn.


Tính tình trầm ổn của Nhiễm Xuân là điều Giản Bảo Hoa cảm nhận sâu sắc trong thời gian gần đây, nàng phân phó việc gì, Nhiễm Xuân làm nhanh và tốt, dù không đồng ý với quyết định của nàng, cũng sẽ không nhiều lời.


Giản Bảo Hoa liền gật đầu.


Hà thị cười: - Con bệnh xong, tính tình ổn định hơn trước rất nhiều.


- Con đã trưởng thành - Giản Bảo Hoa nói.


Hà thị nhìn nàng cảm thấy buồn cười, vuốt tóc nàng: - Tốt, Bảo nha đầu của chúng ta cũng đã lớn, sắp đi học rồi.


Nói chuyện một lúc, Giản Bảo Hoa kéo màn che xe ngựa, nhìn khung cảnh phố phường nhộn nhịp, cảnh này nàng xem mãi không chán.


Hôm nay, nàng cột tóc hai bên, dùng dây màu phấn buộc, gió thổi nhẹ làm dây tóc khẽ tung bay.



Cuối dây tóc thêu hình thỏ ngọc đảo dược, ban đầu còn đính hai chiếc chuông bạc, đi đường leng keng vui tai, nhưng Giản Bảo Hoa đã bảo Nhiễm Xuân cắt đi.


Chùa Hạo Nhiên nằm ở phía đông, ra khỏi cổng Đông Trực Môn, trước phải đi qua con sông đào quanh co bảo vệ thành, sau đó là một hồ nước rộng lớn, mới có thể thấy được chùa Mạnh Nhiên bên hồ.


Tháp chùa Hạo Nhiên có mái đỉnh sơn màu đỏ, nổi bật giữa màu xanh của cây cỏ, như một bông hoa kerria nở rộ rực rỡ trong mùa hoa.


Khi ra khỏi cổng thành, mọi người phải đi bộ, bên ngoài cổng có những người bán hương, nếu thấy ai tay không ra khỏi Đông Trực Môn, họ liền tiến tới hỏi có muốn mua hương không.


Sông đào bảo vệ thành ở phía đông rất đẹp, liễu rủ bị gió làm lay động trên mặt nước, xa xa thấy có một nhóm học sinh mặc áo dài đứng bên hồ, nếu thời tiết đẹp, thầy giáo trong thư viện thường dẫn học sinh ra đây để tìm hiểu phong tục.


Gần gũi thiên nhiên, lấy khí trời đất để rửa sạch tâm hồn, mới viết được văn chương hay.


Giản Bảo Hoa muốn xem hai người anh họ có ở đó không, nhưng vì cùng mặc áo giống nhau nên không nhận ra.


Nàng nghĩ đến việc hôm nay muốn tìm Đồng Thần Chu, con trai của phó viện trưởng đại lý tự Đồng Trọng Thư, nên liên tục nhìn lại.


- Con đang tìm Đình Nhi và Hiên Nhi phải không? - Hà thị nói, - Thư viện dẫn họ ra ngoài không phải để chơi đâu.



Giản Bảo Hoa hơi ngượng: - Con biết họ ra để học.


Chúng ta đi dâng hương.


Hà thị nắm tay Giản Bảo Hoa, hướng về phía chùa Hạo Nhiên mà đi.


Giản Bảo Hoa đành phải từ bỏ, nàng không nhận ra hai người anh họ, càng không nhận ra Đồng Thần Chu.


Hôm nay nàng muốn tìm Đồng Thần Chu vì cha của hắn, Đồng Trọng Thư, là một người rất nổi tiếng.


Không lâu sau khi cha mẹ mất, Đồng Trọng Thư được thúc phụ nuôi lớn.


Thúc phụ chỉ có một con trai, hai người là anh em họ, không chỉ có quan hệ huyết thống mà tình cảm cũng rất tốt.


Người anh họ của Đồng Trọng Thư khi đi thi đã gặp rắc rối liên quan đến một vụ án mạng, lúc đó ai cũng nói anh ta giết người, mọi chứng cứ đều chỉ về phía anh ta.


Ngày xảy ra vụ việc, người anh họ cũng đã uống rượu nên không nhớ rõ mọi chuyện.


Đồng Trọng Thư không tin anh họ giết người, khi thúc phụ đã từ bỏ, ông vẫn kiên quyết điều tra.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận