Dừng xe trước tập đoàn RCE, cơ ngơi của chồng mình nhưng Tô Tử Hạ cũng phải ngỡ ngàng vì độ hoành tráng.
RCE là bộ mặc của thời trang quốc tế, là biểu tượng của phong cách toàn cầu.
Từ người mẫu, nhà thiết kế, stylist, make up viên,...tất cả đều là những người có tiếng ảnh hưởng toàn cầu.
Từ khi kết hôn đến bây giờ đây là lần đẩu tiên Tô Tử Hạ được nhìn tận mắt.
Khủng khiếp thật!
Tô Tử Hạ bước vào quầy lễ tân, ngay lập tức một nhân viên đến tiếp đón :
"Quý cô đây cần gì ạ"
Tô Tử Hạ nhìn từ trên xuống dưới cô nhân viên, trời ạ! Cứ tưởng là tiếp viên hàng không ấy chứ! Từ khuôn mặt đến dáng người không thể chê vào đâu được.
Đúng là tập đoàn thời trang RCE có khác!?
Tôi tìm Cận Ngôn, không cần phiền cô dẫn đường, tôi tự tìm là được rồi.
Anh ấy ở tầng mấy vậy?
"Ý cô là....!Mặc Tổng?"
"Phải"
Gương mặt thân thiện của cô nhân viên bắt đầu chuyển sắc, hiện lên chút ghét bỏ.
Cô cúi đầu dò xét tài liệu một hồi rồi trả lời:
"Thưa cô, Mặc Tổng không có cuộc hẹn nào hôm nay"
"Không sao, cô cứ nói chỗ của anh ấy cho tôi là được không cần hẹn trước đâu"
Cô nhân viên mặt sẫm lại, thái độ bắt đầu thay đổi.
Cô ta không hề biết trước mặt mình lúc này là nhân vật gì mà lên giọng:
"Không phải ai cũng có tư cách gặp Mặc Tổng, quý cô này nếu không còn chuyện gì xin mời về cho!?"
Tô Tử Hạ sững người, cô ta không biết mình là ai sao? Cũng phải mình đã bao giờ đến đây đâu chứ? Nhưng nói chuyện như vậy cũng hơi quá đáng rồi đi.
Trong lúc Tử Hạ định quay ra cửa thì một giọng nói trầm thấp vang đến:
"Cô nói ai không có tư cách"
Lập tức tác phong chào hỏi chuyên nghiệp, biểu cảm thay đổi 180 độ :
"Thư kí Tần"
Tần Thiệu Đình bước đến trước mặt cô nhân viên, ánh mắt sắc bén như dao găm nhìn chằm chằm vào chiếc thẻ nhân viên trước cổ cô ta :
"Tháo xuống"
Vẻ mặt hoang mang tỏ vẻ không hiểu:
"Tháo...cái gì ạ"
"Thẻ nhân viên của cô"
Khuôn mặt xinh xắn lập tức biến sắc, tái nhợt trong vài giây.
Đến khi kịp hoàn hồn phản ứng lại thì đã hiểu được lí do.
Tần Thiệu Đình kính trọng hướng tay về phía Tử Hạ :
"Đây là Mặc phu nhân...vừa rồi với thái độ đó cô đã chính thức không còn là nhân viên của RCE, tôi cho cô 10 phút cuốn gói rời khỏi đây"
Khuôn mặt trắng bệch không còn chút máu, không thể bào chửa càng không thể phản kháng, cô ta cứ đơ ra đó nhìn theo bóng lưng Tô Tử Hạ đi vào thang máy chuyên dụng của tổng tài cùng Tần Thiệu Đình.
Có lẽ cô ta nên cảm thấy may mắn khi hình phạt chỉ là đuổi việc, nếu người chứng kiến cảnh lúc nãy là Mặc Cận Ngôn thì không biết sẽ tồi tệ đến mức nào.
Chỉ biến cắn răng đặt lại chiếc thẻ lên sảnh rồi lặng lẽ rời đi.
...----------------...
Tần Thiệu Đình dừng lại trước cửa vì chợt nhớ lúc nãy vẫn còn thấy ngài Mặc đang xử lí bản vẻ.
Anh ta ghét nhất là có ai làm phiền lúc đang tập trung thiết kế.
Nghiêm nghị quay sang Tử Hạ :
"Phu nhân...tổng tài đang xử lý tài liệu có thể phải chờ gần một tiếng nữa, với lại tổng tài không thích bị làm phiền, phu nhân thông cảm..."
Tử Hạ hiểu ý, nhẹ giọng :
"Không sao...tôi ngồi đây chờ anh ấy xong việc"
Tô Tử Hạ vừa quay người định đi đến chiếc ghế phía hành lang thì cánh cửa phòng chủ tịch đột ngột mở ra.
Từ bên trong một đôi tay to lớn gấp gáp níu lấy cổ tay cô kéo vào trong.
Không cần phải hỏi tay ai, còn ai ngoài Mặc Cận Ngôn.
Đừng nói là nghe tin vợ đến là chạy ra cửa chờ sẵn đó chứ!?
Thư kí Tần hoang mang ba giây rồi bụm miệng không để cười thành tiếng.
Rõ ràng là ai nói cứ để cô ấy đợi vì mình phải giải quyết quá nhiều công việc.
Vậy mà chưa gì đã kéo người ta vào rồi, ngài Mặc tự vả mình đi là vừa..haha!.