Trùng Sinh Thận Trọng Từng Bước

Lãng Quên- Diễn Đàn

Đỏ ửng trên mặt Khương Sam dần dần nhạt đi, biểu cảm trên gương mặt nhỏ bằng bàn tay ngượng ngùng cũng trở nên thoải mái hơn.

Cô gật gật đầu: “Tôi biết.”

Nói xong đi theo Tần Diệc Hạo điện thoại trong tay lại reo lên.

Tần Diệc Hạo nhíu mày lại, trong lòng khẽ động nhưng cũng không có hỏi nhiều.

Hôm nay Bạch Kỳ vô cùng kiên nhẫn, Khương Sam ngắt điện thoại của anh, anh liền gọi lại, tiếng chuông không ngừng vang lên, lại bị Khương Sam cắt đứt, ánh mắt Tần Diệc Hạo trở nên sâu sắc hơn.

Thân là một người nhà họ Tần, mặc dù Tần Diệc Hạo lựa chọn kinh doanh, nhưng không có nghĩa là không biết đến Bạch gia, trời sinh Tần Diệc Hạo cũng là một người có dã tâm, đối với người cùng loại luôn có bản năng trực giác nhạy cảm, anh đã từng gặp Bạch Kỳ vài lần, cho dù anh ta có ngụy trang cỡ nào, anh biết anh ta tuyệt đối không giống biểu hiện ở bên ngoài ôn hòa hiền lành như vậy.

Tần Diệc Hạo không giống như Tần Chiến, một lòng gia nhập ở trong quân đội, biết rõ một người ngày nào đó sẽ phản công, lại có chính kiến không hợp với Tần gia còn không so đo hiềm khích trước đây mà chỉ dẫn. Đổi lại là anh, chỉ cần biết Bạch Kỳ chờ cơ hội mưu đồ liền bắt đầu không do dự sẽ đem toàn bộ đầu mối bóp chết từ trong trứng nước.

Bạch Kỳ giống như một con mãnh thú ở một nơi bí mật chờ thời cơ, anh ta im lặng ở một nơi chờ đợi, đến một ngày nào đó sẽ vươn nanh vuốt sắc bén của mình ra.

Đơn giản mà nói, Bạch Kỳ không phải là một người tốt.

Hay đơn giản mà nói, Tần Chiến là người ngay thẳng thật thà, là chính nhân quân tử, Tần Diệc Hạo cũng không phải là người như vậy.

Nhưng vấn đề hiện tại chính là sao Khương Sam lại dây dưa một chỗ với Bạch Kỳ?

Tiếp theo Bạch Kỳ gọi hai lần nữa, Khương Sam thủy chung không nhận, lúc này điện thoại mới yên tĩnh lại, đến bây giờ mặc kệ là Khương Sam hay là Tần Diệc Hạo đều không nói thêm nữa.

Sau đó là một tin nhắn tới.

Khương Sam cúi đầu nhìn, đôi mắt sương mù đột nhiên mở lớn, biểu cảm trên mặt không có biến hóa, chỉ có đôi môi hồng nhuận trở nên trắng bệch, nháy mắt cả người trở nên nặng nề.

Mày rậm Tần Diệc Hạo như được dao khắc khóa lại: “Làm sao vậy?”

Tầm mắt dò xét không để ý nhìn vào màn hình di động của Khương Sam, trước khi Khương Sam cất được điện thoại, ánh mắt Tần Diệc Hạo sắc bén đọc được tin nhắn ngắn gọn.

“Nghe lời, tới gặp tôi, đừng có ý đồ tiếp tục chọc giận tôi nữa.”

Sắc mặt Tần Diệc Hạo ban đầu coi như ôn hòa liền giống như bị hắt mực, nháy mắt đen lại.

Con ngươi đen nhánh hẹp dài nhíu lại, tâm tư thay đổi nhanh chóng, anh dựa sát vào bên tai Khương Sam, tay vuốt ve tóc mai cô, nghiêm mặt lạnh nhạt dụ dỗ hỏi: “Khương Sam, người em đối phó là Bạch Kỳ sao?” &%Dien#$D45a33n$3L43Q$3Don

Rõ ràng là câu hỏi, trong lời nói lại mang theo lạnh lùng như sắt thép va vào nhau.

Khương Sam vào thay quần áo, Tần Diệc Hạo liền đứng ở ngoài cửa chờ, xúc cảm non mịn mềm mỏng vẫn còn vây quanh ngay đầu tay, không khí kiều diễm lúc trước bởi vì Bạch Kỳ mà tiêu hao mất gần như không còn.

Tần Liệt lặng yên không tiếng động bước lại chỗ ra vào hậu trường: “Tần thiếu.”

Tần Diệc Hạo nhíu mày nhìn cậu.

“Xã đoàn xảy ra chút biến cố, giống như muốn loại bỏ tư cách của tiểu thư Khương Sam.”

Giọng nói Tần Diệc Hạo có chút lạnh lùng: “Lý do?”

Tần Liệt cúi đầu thấp xuống: “Vẫn chưa điều tra ra, còn chưa biết ý tứ của ngài, trước đó tôi cho người ngăn cản người thông báo cho tiểu thư Khương Sam.”

Tần Liệt theo Tần Diệc Hạo nhiều như vậy, lại chưa bao giờ có thể đoán được suy nghĩ của anh, vừa mới nhận được thông báo cậu vốn nghĩ rằng đó là ý của Tần thiếu, nhưng suy nghĩ những hành động gần đây của Tần thiếu cậu lại không dám khẳng định, lúc này nhìn sắc mặt Tần thiếu, Tần Liệt liền biết chuyện nay không phải ý tứ của Tần thiếu rồi.

Tần Liệt không khỏi nhẹ nhàng thở ra, nếu thật sự để cho người thông báo tin tức cho tiểu thư Khương Sam, đó là biểu hiện cậu làm việc không tốt, sẽ không thiếu nhận lấy một trận trừng phạt.

Như vậy có một người ở một nơi bí mật ra tay rồi.

Tần Liệt đang may mắn, lại bị lời nói của Tần Diệc Hạo làm cho sửng sốt.

“Không cần ngăn cản, cho người đó đi thông báo đi.”

Bạc môi Tần Diệc Hạo khẽ nhếch một vòng, nụ cười yếu ớt khiến cho Tần Liệt sợ hãi.

“Cho người đó chờ đi, Khương Sam lập tức qua đó.”

Tần Liệt vội vàng đáp vâng.

Tâm tư Tần Diệc Hạo khó đoán nhìn cửa hậu trường đóng chặt, sặt mặt lạnh xuống, đôi mắt sắc bén âm u giống như một con dao thép xuất hiện từ trong nước lạnh, hiện giờ nhìn giống như khí lạnh băng giá lại giống như hơi khí nóng rực.

“Đi điều tra xem giữa Khương gia và Bạch gia có quan hệ gì.” Tần Diệc Hạo nói, dừng một chút, lại chậm rãi nói thêm một câu: “Còn nữa, tra xem hôm ở Lễ Viên, Bạch Kỳ ở chỗ nào?”

Trách không được một người kiêu ngạo như Khương Sam lại nghĩ tới muốn tiếp cận anh, đúng là bị người đó nhìn trúng, sau cơn tức giận Tần Diệc Hạo lại sinh ra vài phần mỉa mai, anh còn thật sự cảm tạ Bạch Kỳ, nếu không nhờ có anh ta, anh muốn có được Khương Sam còn không biết phải tốn bao nhiêu công sức nữa.

Anh cũng không phải là người ngu ngốc, sao có thể không nhìn ra được giữa Khương Sam và Tần Chiến không bình thường, không vội, Tần Diệc Hạo lạnh lẽo nghĩ, ngày vẫn còn dài, dù sao anh cũng có thể kéo ấm áp trở về trong lòng cô, quan trọng là… Khương Sam chủ động tiếp cận anh.

Bên kia Khương Sam vừa mới đổi xong quần áo liền nhận được điện thoại của Triệu Thanh Thanh.

“...Tìm em nửa ngày cũng không thấy bóng dáng, em tiến vào xã đoàn xảy ra chút chuyện, mau tới đây một chuyến đi.”

Giọng nói Triệu Thanh Thanh tràn ngập lo âu cùng với sốt ruột, nếu như không phải đã trải qua một kiếp đã biết cô ta là dạng người gì, ## thật đúng sẽ bỏ qua một tia vui sướng khi người gặp họa của cô ta khi nói câu kia.

Khương Sam ở bên cạnh mang giày, không nhanh không chậm hỏi: “Có chuyện gì xảy ra?”

Triệu Thanh Thanh cười trào phúng sung sướng, lại giả vờ giả mù sa mưa mang theo khó xử đau lòng: “Ài, hình như nguyên nhân là do vũ đạo của em không chuyên nghiệp, muốn hủy bỏ tư cách, giáo sư đang ở phòng họp cách vách hội trường chờ em đó, em nhanh đến nói một chút, van cầu giáo sư, nếu giáo sư mềm lòng có thể bỏ qua cho.”

Khương Sam đứng thẳng, nháy mắt liền nhớ tới điện thoại vừa rồi của Bạch Kỳ.

Bạch Kỳ ra tay rồi.

Đánh rắn phải đánh giập đầu, giống như cô hiểu biết Bạch Kỳ vậy, Bạch Kỳ cũng rất hiểu cô, anh ta biết rõ cái cô coi trọng nhất là gì, cũng biết được cô vì muốn được khiêu vũ đã cố gắng trả giá bao nhiêu. Thủ đoạn của anh ta cô đã nhận nhiều lần rồi, chuyện xã đoàn chỉ sợ chỉ mới là mở đầu, cô biết nếu tư cách vào Niết Bàn bị hủy bỏ, tiếp theo phía sau còn rất nhiều khó khăn nữa.

Mãi cho đến khi cô bị buộc không có chốn dung thân ở trong giới vũ đạo, mãi cho đến khi cô chủ động chịu thua đi gặp anh ta, cầu xin anh ta.

Thật sự vẫn là người trước sau vô sĩ lãnh huyết như vậy, Khương Sam lạnh lùng nghĩ, một địch nhân mạnh mẽ như vậy bày mưu nghĩ kế, nếu nghĩ cô không lật ngã anh ta, cuộc sống sau này của cô sẽ không có ngày lành.

Hiện tại tình cảnh của cô bị động, muốn tạm thời dựa vào Tần Diệc Hạo ngăn cản Bạch Kỳ một khoảng thời gian, chẳng qua ở tương lai không xa, cô tuyệt đối muốn tự mình ra tay, hủy bỏ uy hiếp của người đàn ông đối với hai đời của mình!

bbs..cn LãngQuên- DienDan bbs..cn

Ở trên cầu thang bên ngoài hội trường, Quách Ngọc Khôn cười kiêu ngạo, gương mặt trắng giống như đánh qua một lớp phấn, vẫn không thể che được vài nếp nhăn ở khóe mắt, nhìn qua rất có nét nữ tính.

“Nếu như cô ta bị hủy bỏ tư cách, cô có thể cơ hội để tiến vào bên trong xã đoàn, có vô số nhìn chằm chằm vị trí này, tôi mặc kệ trước kia cô gây chuyện gì, chỉ cần có thể làm cho sạch sẽ, cô vĩnh viễn ngay cả cơ hội cũng không đụng tới được.”

Khương Mật vui mừng không biết làm sao cho hết, vô cùng may mắn khi nãy mình ngăn cản con gái, không để cho cô không chịu nỗi đả kích ngay tại trận xúc động bỏ về. Lúc đó tình cảnh tuy vô cùng xấu hổ, nếu nhưng Khương Vi da mặt mỏng không nhịn được trực tiếp bỏ đi, như vậy chẳng khác nào thừa nhận lời trách móc của Khương Sam, bên trong lời nói của cô người ta có thể suy đoán cùng với nghị luận rất nhiều, Khương Mật không nghĩ tới mình nhẫn nại lại đạt kết quả tốt ngoài mong đợi như vậy.

“Đều do con bé Khương Sam kia nói bậy, từ nhỏ Vi Vi đã ưu tú, trong lòng con bé sinh lòng ghen ghét, tôi ở bên trong cố gắng xoa dịu nhiều năm như vậy cũng không thể xóa bỏ ngăn cách trong lòng con bé, chỉ tại con bé không quá hiểu chuyện, trước mặt nhiều người lại gièm pha chính em gái của mình, tôi cũng vô cùng thất vọng.”

Cho tới bây giờ Khương Mật đều không cảm thấy Khương Sam trời sinh múa giỏi hơn Khương Vi, giẫm đạp Khương Sam dưới chân để nâng cao con gái mình ngay cả mắt cũng không hề nháy, mặc kệ sự thật thế nào, người khác nghĩ như thế nào, một người mẹ vẫn vĩnh viễn sẽ không thừa nhận con của chính mình không giỏi, đây là theo bản năng che giấu lừa mình dối người mà thôi.

Quách Ngọc Khôn cũng không vạch trần bà, ngón tay hoa lan che miệng cười cười, thật ra ông cũng chướng mắt Khương Vi, vừa rồi ở trên sân khấu bị Khương Sam chèn ép mạnh mẽ như vậy, ai tốt ai xấu chỉ cần liếc mắt nhìn liền biết. Bất quá kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, có thể dùng Khương Vi tới đả kích Khương Sam so với ai khác ông là người vui nhất, chỉ cần vì điểm này ông sẽ nghĩ biện pháp để cho Khương Vi tiến vào xã đoàn.

Trong lòng Quách Ngọc Khôn nghĩ nếu như Khương Sam có Tần gia chống đỡ phía sau sao có thể bị hủy bỏ tư cách, anh ta đúng là không quản rồi. Trong lòng Quách Ngọc Khôn sáng như gương, Khương Sam không chừng đã đắc tội với ai đó, chẳng qua nếu cô thật sự bị chỉnh đốn như vậy, điều này cũng chứng minh Tần gia căn bản không có ra tay giúp cô, lần trước ra tay chẳng qua chỉ là trùng hợp thôi.

“Ở đây chờ đi, bên kia xử lý xong tôi dẫn qua bên đó, nhớ kĩ, phải lau cho sạch sẽ, nếu không tuyệt đối đừng mơ tưởng đến.” $#LangQuen%$LQĐ*$ 

Khương Vi ủy khuất cắn cắn môi: “Tôi đường đường chính chính khiêu vũ, thật sự chưa bao giờ làm chuyện gì sai hết, cô ta muốn gièm pha tôi cũng phải lấy ra bằng chứng mới được.”

Khương Mật cũng nói: “Chồng tôi là Lưu Thiên Trạch tập đoàn Lập Phương, Quách tiên sinh giúp đỡ Vi Vi như vậy, nhất định sẽ chọn một hôm cùng với chồng tôi mời tiên sinh một bữa cơm cám ơn tiên sinh.”

Hai người ở giữa kẻ xướng người họa, liền ám chỉ cho Quách Ngọc Khôn cho dù Khương Sam có biết chút ít gì, dựa vào địa vị của chồng bà cũng tuyệt đối không có cơ hội vạch trần, về phần Quách Ngọc Khôn khi nghe tên tập đoàn Lập Phương liền hiểu người đứng sau của hai người mạnh mẽ, trong lòng cũng buông xuống một nữa, cũng không nói thêm gì nữa.

bbs..cn LãngQuên- DienDan bbs..cn

Bên này Khương Sam đã thu thập ngay ngắn, chiếc váy bị phá hỏng được cô vo thành cục cầm trong tay muốn đi ra ngoài vứt đi.

Ở bên ngoài Tần Diệc Hạo nhìn thấy cô bước ra, thu suy nghĩ trên mặt đi quay đầu lại, ánh mắt lại nhìn đến vật trong tay cô, khóe miệng trêu đùa, không biết nghĩ tới cái gì, biểu cảm Tần Diệc Hạo nhìn Khương Sam đột nhiên trở nên cổ quái: “Để tôi cầm giúp em.”

Nhìn ánh mắt gian trá kia lông mày Khương Sam cau lại, tránh tay ra: “Tôi muốn vứt đi.”

Tần Diệc Hạo ngăn cản trước mặt cô, nghiêm túc nói: “Ném đi rất tiếc, em mặc vào trông rất đẹp.”

Ban đầu tâm tình của Khương Sam còn nặng nề lập tức bị đánh cho vỡ tan, cô không thể nào nghĩ tới người đứng trước mặt Tần Diệc Hạo luôn lạnh lùng tàn nhẫn lại có thể nói ra một câu vô sỉ như vậy, nhớ tới chuyện xảy ra trong phòng thay đồ, sắc mặt không khống chế được bắt đầu đỏ ửng lên.

“Đừng náo loạn, tôi còn có việc.”

Đôi mắt đen hẹp dài của Tần Diệc Hạo dò xét khuôn mặt hồng hồng của cô, cô nhìn qua ngon miệng lại mê người như vậy, làm sao anh có thể thấy người khác khó xử cô được? Nghĩ đến chính mình có tâm tư với cô, người đàn ông khác cũng có, nghĩ chính mình luôn muốn làm chuyện này nọ với cô, người đàn ông kia cũng có chủ ý giống vậy, một trận tức giận không bình thường không ngừng dâng lên, ý nghĩ tàn bạo trong lòng không ngừng phát tán, trên mặt Tần Diệc Hạo vẫn là nụ cười làm trò.

“Chuyện gì? Không phải muốn tôi chở em đi mua quần áo rồi ăn cơm sao?”

Khương Sam hơi mím môi: “Bên xã đoàn xảy ra chút chuyện, tôi đi xử lý một chút.”

Sắc mặt Tần Diệc Hạo cuối cùng dần dần phai nhạt: “A…? Có cần tôi giúp em không?”

Khương Sam ngẩng đầu cười, nụ cười ôn nhu hợp lòng người vô cùng: “Không, bản thân em có thể giải quyết được, sau đó tôi mời anh ăn cơm, anh ở bên ngoài chờ tôi được không?”

Tần Diệc Hạo có chút ngoài ý muốn, ý cười trong mắt xoẹt qua: “Tôi đứng ở đâu chờ em?”

Khương Sam nghĩ nghĩ, làm bộ dáng như tự nhiên nói: “Ở ngay cửa hội trường là được rồi, tôi xử lý xong sẽ tìm anh ngay.”

Trong nháy mắt Tần Diệc Hạo liền hiểu được ý đồ của Khương Sam cuối cùng không nhịn được nở nục cười, thật sự anh nhìn không ra, nhìn qua Khương Sam có vẻ rất vô hại, trong lòng có ý nghĩ xấu cũng không ít đâu. Muốn lợi dụng anh lại không dám trực tiếp lợi dụng anh, tính kế dùng người thật sự biến đổi bất ngờ lại không chút lưu tình nào.

Mượn thế đánh thế, lại không chịu chính diện trở mặt, lợi dụng người nhuần nhuyễn đến như vậy, nếu không phải lúc trước được Tần Liệt báo cáo, anh có thể bị lừa gạt ăn tới tận xương rồi.

“Được.” Tần Diệc Hạo cầm tay cô, vẻ mặt đứng đắn lại hành động vô lại mặt dày mày dạn cầm lấy cái váy bị xé rách: Tôi ở bên ngoài hội trường chờ em.”

Hết Chương 55


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui