Editor: Nguyễn Yên Thương
(Vì tuần này mình hơi bận nên phần còn lại của chương 88 tuần sau mình sẽ trả nha, cám ơn các bạn đã ủng hộ ạ <3)
Vẻ mặt của bậc thầy khiêu vũ có chút lúng túng, số lần ông và người bạn nhảy nam này đã hợp tác cũng không ít, nhưng ông cũng là người chính trực, thật sự là xấu hổ che giấu lương tâm nói chuyện.
"Lúc trước tôi đã xem qua toàn bộ clip cuộc so tài truyền hình trực tiếp, lần này biết Khương Sam đến, khiêu vũ hai người cơ bản là đặc biệt sắp xếp cho cô ấy, các người... Đừng cãi cọ, nếu nghi ngờ có thể đi xem lại phần biên đạo ngẫu hứng của cuộc so tài cuối, hai người Khương Sam và Ngô Minh đã phát huy năng lực rất tốt ở trường thi, nhảy một đoạn như vậy đối với hai người cũng không phải là vấn đề."
Đạo diễn kinh ngạc, "Tôi nói làm sao anh vẫn luôn giới thiệu Khương Sam làm vũ công cho ‘Bạch Phàm’ trong chương trình này, Cô ấy là người con gái mà anh luôn khen ngợi bên tai sao?"
Bậc thầy khiêu vũ cười cười, "Đúng vậy, chính là cô ấy, vũ điệu thay đổi rất đặc sắc, nó phù hợp hơn so với cảnh ban đầu của tô, cứ như vậy lên đi."
Nói đến phần này, bạn nhảy nam và Văn Văn đã hoàn toàn ngậm chặt miệng, một câu phản bác cũng không nói ra ngoài, nhất là bậc thầy khiêu vũ nói rằng vũ đạo ban đầu được biên đạo cho Khương Sam, khiến cho bọn họ một xướng một họa lúc trước đều trở thành tên hề, mặt tím tím xanh xanh trắng hết ra, mất hết thể diện, nụ cười trên mặt cũng không che được lúng túng.
Phản ứng của những người khác đều không nằm trong phạm vi quan tâm của Khương Sam, mặc dù xảy ra sự cố bạn nhảy không nằm trong phạm vi dự đoán của cô, nhưng bây giờ trường hợp này có lợi hơn đối với kế hoạch của cô, sau khi xuống sân khấu cô sẽ đi gặp đạo diễn một chuyến.
"... Tôi có một yêu cầu, lúc phát sóng trực tiếp có thể không để tên tôi và Ngô Minh ở phụ đề được không? Tôi muốn để tên vũ đoàn Niết Bàn lên đó."
Mới vừa xem một vũ điệu đặc sắc như vậy, tâm tình đạo diễn đang tốt, mặc dù có chút kinh ngạc đối với yêu cầu như vậy, cũng rất hớn hở nhanh chóng đồng ý.
Ngô Minh nhìn Khương Sam vài lần, cũng không phản bác bản thân không thuộc Niết Bàn, cho đến khi hai người rời khỏi sảnh tập luyện, Ngô Minh mới hỏi: "Cô rất thích Niết Bàn?"
Ở trong mắt của Ngô Minh, một vũ công giỏi cũng không cần dựa vào tham gia vũ đoàn để thể hiện giá trị của bản thân, anh là người du hành đơn độc, vì vậy đến bây giờ cũng không hiểu được với tư chất của Khương Sam tại sao phải cam nguyện ru rú ở trong một vũ đoàn rồi từ từ bò lên trên.
Khương Sam gật đầu một cái, biết có thể nói hay không với Ngô Minh ngay bây giờ.
Suy tư hai giây, Khương Sam hỏi "Ngô Minh, anh có nghĩ qua ước mơ của mình là gì không?"
Ước mơ?
Ngô Minh có chút mất hồn, ước mơ à... Thứ hư vô mờ mịt như vậy, cho đến bây giờ cũng không trong phạm vi suy nghĩ của anh, anh học nhảy kể từ lúc anh có trí nhớ, anh thích nhảy múa, hưởng thụ cảm giác không ngừng vượt qua khi khiêu chiến với bản thân, về phần mơ ước, chính là cả đời không ngừng nhảy thôi.
Khương Sam cười híp mắt nói: "Ước mơ của tôi là có thể trở thành một vũ công đứng đầu thế giới, có thể tự do nhảy điệu nhảy mà mình thích, có thể làm cho người nhìn thấy tôi sẽ nói ‘A, cô ấy là người có thể dùng điệu nhảy để thu hút mọi người, cô ấy là Khương Sam!’, có phải rất tầm thường hay không?"
Ngô Minh không lên tiếng, nghiêm túc nghe.
Hai tay Khương Sam chắp sau lưng, bước chân uyển chuyển.
"Nhưng có lúc tôi lại không nhịn được suy nghĩ, nếu quả thật có một ngày kia, tôi đứng ở trên đỉnh núi thật cao, ngắm nhìn bốn phía cũng chỉ có một mình một người, loại cảm giác đó sẽ rất cô đơn lạnh lẽo. Ngô Minh, tôi không muốn trở thành một người nhảy mà không có mục đích. Ở trong tưởng tượng của tôi, cuối cùng, hẳn là bên cạnh sẽ được vây quanh bởi những người yêu thích khiêu vũ, lúc người khác nhìn thấy bọn họ sẽ nhớ tới tôi, nhớ đến người đã dẫn dắt một nhóm vũ công hàng đầu xuất sắc như vậy, tên của cô ấy gọi là Khương Sam."
"Sau đó chờ tôi già rồi, chết rồi, khi trên thế giới này không còn nữa lưu lại một chút dấu vết nào, cõi đời này còn có một nhóm người như vậy, một vũ đoàn như vậy, hoặc có thể nói là một tổ chức như vậy, nó không ngừng sinh sôi nảy nở, vô số vũ công ưu tú ùn ùn kéo tới, sau đó mỗi khi danh hiệu vũ đoàn vang lên, sẽ có người nhớ tới, lúc ban đầu, có một cô gái nhiệt tình yêu thương nhảy múa, tên của cô ấy gọi Khương Sam, cả đời cô ấy dài lâu mà đặc sắc, biểu diễn vô số điệu nhảy khiến cho người ta khen ngợi mà khó quên."
Bước chân Ngô Minh của không tự chủ chậm lại, nơi nào đó của trái tim giống như là bị vật gì đó va vào một phát rất mạnh, trong máu đột nhiên xuất hiện một luồng máu thật nhỏ lại từ từ dâng trào nóng rực.
Bóng lưng mảnh mai mỏng manh của cô gái đi phía trước, hai vai thậm chí gần như thon gầy quá mức so với bạn cùng lứa tuổi, tóc dài màu đỏ sậm
//