Mộ Dung Quân đưa y phục tới đều là tự tay nàng ta làm. Cho dù là hoa văn hay là chỗ thêu, đều tốn rất nhiều công, cũng rất dụng tâm.
Mạc Như Nghiên nhìn nhìn, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Mộ Dung Quân.
“Làm sao vậy? Trên mặt ta dính gì sao?” Bị Mạc Như Nghiên nhìn không chớp mắt, Mộ Dung Quân không khỏi có chút không hiểu và kinh ngạc.
“Tiểu Quân ngươi có biết Cẩm Tú Phường không?” Mạc Như Nghiên mở miệng, lại không nhịn được cười cười, “Chắc là ta đã quên, Cẩm Tú Phường ở huyện Thanh Sơn, Tiểu Quân tất nhiên không nghe nói qua.”
“Ta biết!” Mạc Như Nghiên còn chưa nói xong, Mộ Dung Quân liền mở miệng nói, “Lần đầu tiên ta nghe Như Nghiên nói chuyện, liền nhắc tới Cẩm Tú Phường. Với cái tên Cẩm Tú Phường, ta nghe danh đã lâu.”
Mạc Như Nghiên ngẩn người, chậm nửa nhịp mới nhớ tới có việc này, trong lúc này thật là có chút bất đắc dĩ.
Tất phải thừa nhận, từ khi xác định nàng có thai, trí nhớ và phản ứng của nàng dần dần có chút chậm rồi.
“Như Nghiên, không cần quá nóng vội.” Liếc mắt một cái liền nhìn ra Mạc Như Nghiên nghĩ gì trong lòng, Mộ Dung Quân vội vàng khuyên nhủ, “Ta đã hỏi qua mẫu thân còn có mấy ma ma trong phòng ta, mang thai đều là như thế này. Như Nghiên không phải người đầu tiên, cũng không phải người cuối cùng. Nữ nhân Thanh Vân Quốc, đều là như vậy.”
Tuy lời Mộ Dung Quân nói đều là sự thật, nhưng Mạc Như Nghiên lại có chút không được tự nhiên. Chỉ là so với lúc trước ngại ngùng bao nhiêu, cũng tốt hơn rất nhiều.
“Hiện nay Như Nghiên có thai, không nên lo lắng, không cần để ý quá nhiều. Mẫu thân ta kể, nữ nhân có thai là chuyện lớn, sinh hài tử lại càng giống như đi qua cửa môn quan một lần. Bây giờ Như Nghiên đang ở một mình ở Đế Đô, càng phải cẩn thận chú ý hơn.” Mộ Dung Quân dặn dò xong, bỗng nhiên lại nói thêm, “Nhưng mà Thanh Viễn tướng quân đang trên đường trở về rồi, Như Nghiên sẽ không cô đơn nữa.”
Đến chuyện Hạ Trăn khởi hành trở về, Mạc Như Nghiên cũng nghe nói qua. Giờ phút này nghe Mộ Dung Quân nói như vậy, lúc này gật gật đầu, đáp lại lời Mộ Dung Quân.
Mộ Dung Quân không khỏi cười ra tiếng: “Ngày thường gặp Như Nghiên, rất ít ưu phiền chuyện gì. Mà nay thấy Như Nghiên vì Hạ tướng quân trở về mà thất thần, thật là khiến cho ta rất kinh ngạc.”
Nghe Mộ Dung Quân trêu chọc, Mạc Như Nghiên bình thản nhìn. Nàng cũng không thèm để ý bị nói sau lưng là quá coi trọng Hạ Trăn. Trái lại, như Thái Tử suốt này nhìn nàng như kẻ địch, có đôi khi, Mạc Như Nghiên cũng bất đắc dĩ không thôi.
Bất đắc dĩ nhắc tới Thái Tử điện hạ, Mạc Như Nghiên không khỏi nhìn về phía Mộ Dung Quân: “Chuyện ngươi thành thân, đã định tới đâu rồi?”
“Tạm thời chưa có.” Ý cười trên mặt Mộ Dung Quân phai nhạt dần, ở trước mặt Mạc Như Nghiên cũng không kiêng dè gì, nói, “Bên Thái Tử điện hạ còn chưa đáp lại. Có khả năng sẽ từ chối thôi!”
Giọng của Mộ Dung Quân quá mức đương nhiên, thế cho nên Mạc Như Nghiên có chút không xác định được, Mộ Dung Quân giờ phút này là đang vui vẻ hay đang than thở.
Biết là Mạc Như Nghiên cố kị không tiện hỏi nhiều, Mộ Dung Quân vẫn cảm thấy ấm áp, liền nói ra suy nghĩ của mình: “Việc này vốn là Hoàng Hậu nương nương nói trước, phủ Tể Tướng chỉ có thể nghe theo, ta lại càng chỉ có thể ngoan ngoãn đáp lời. Chỉ là, nếu như bên Thái Tử điện hạ không đồng ý, thì ta cũng không có chuyện gì nữa rồi.”
“Hắn dựa vào cái gì mà không đồng ý? Có mắt không biết nhìn ngọc.” Thái Tử cùng với Mộ Dung Quân, Mạc Như Nghiên thấy xứng nhất.
Huống chi so với thân phận của Mộ Dung Quân với Thái Tử điện hạ, vốn là nàng ta sẽ chịu thiệt. Thái Tử điện hạ cao cao tại thượng, không chừng ngày nào đó có một phi tử xinh đẹp như hoa tiến cung. Đến lúc đó, không phải là Mộ Dung Quân lại càng ủy khuất, càng khó chịu hơn sao?
“Kì thật…” Bởi vì là Mạc Như Nghiên, Mộ Dung Quân cũng không sợ bị cười. Có chuyện không thể nói cho người ngoài nghe, cứ như vậy nói cho Mạc Như Nghiên nghe, “Ta quả thật rất buồn. Trước bị Hạ tướng quân từ chối, mà nay bị Thái Tử điện hạ kéo dài. Cảm thấy như Mộ Dung Quân ta rất kém cỏi, như là không ai muốn.”
“Tiểu Quân, sao ngươi có thể nghĩ như vậy?” Mạc Như Nghiên lo lắng chính là vấn đề này. Giờ nghe Mộ Dung Quân chủ động nói tới, lập tức mở to hai mắt, “Hạ Trăn không từ chối ngươi, hắn chỉ hết lòng tuân theo hôn ước của ta thôi. Ngươi rất tốt, chỉ là hắn không có phúc khí đó. Còn vị Thái Tử điện hạ tôn quý hiển hách kia, ta không có gì hay để nói cả.”
Mạc Như Nghiên có oán niệm lớn với Thái Tử điện hạ. Thậm chí Mộ Dung Quân chỉ nghe một cái, liền nghe ra.
“Sao vậy? Không phải Như Nghiên với Thái Tử điện hạ ở cạnh nhau rất vui vẻ sao?” Mọi người đều biết, quan hệ của Thái Tử với Hạ Trăn rất thân. Do đó, Thái Tử đối với Mạc Như Nghiên cũng nên có thêm lễ độ chứ. Nhưng nghe trong giọng nói của Mạc Như Nghiên ra, Mộ Dung Quân quả thật thấy nghi ngờ rồi.
“Vui vẻ? Ngươi có thể thử nghĩ xem bị người ta coi thành kẻ địch thời thời khắc khắc đều phòng bị thì thấy thế nào? Tình cảnh như vậy, nếu ta có thể thân thiết với Thái Tử, mới đúng là kì lạ.”Mạc Như Nghiên hừ lạnh một tiếng, hoàn toàn không đem thân phận của Thái Tử để vào mắt, bĩu môi nói.
Chỉ nói Thái Tử có thể khiến cho Mạc Như Nghiên lộ ra cảm xúc như vậy, Mộ Dung Quân có thể xác định, quả thật Thái Tử với Mạc Như Nghiên đã xảy ra chuyện không muốn người khác biết.
Khóe miệng gợi lên nụ cười nhẹ, Mộ Dung Quân nhìn Mạc Như Nghiên không dời: “Nhưng Thái Tử điện hạ trong mắt ta, vừa cao ngạo lại vừa có lễ độ. Chưa bao giờ từng nói với ai câu không đúng, hôm nay ở trước mặt Mạc Như Nghiên, thật sự phá lệ lần đầu tiên.”
“Thái tử điện hạ trong mắt người khác thế nào, ta không biết. Nhưng trong mắt ta, thật là không coi là quân tử gì.” Vì trong lòng nghĩ tới Thái Tử cứ chậm chạp không trả lời chuyện của Mộ Dung Quân, ấn tượng tốt cuối cùng của Mạc Như Nghiên liền hạ xuống.
Mộ Dung Quân sao không nhìn ra được là Mạc Như Nghiên đang bênh vực cho nàng ta? Liền lắc đầu bật cười. Quả nhiên, Thái Tử ở trước mặt Mạc Như Nghiên, khác với ở trước mặt người khác!
Thái Tử vừa đi vào, liền nghe thấy câu nói kia của Mạc Như Nghiên. Sắc mặt liền xanh lại, tăng lực bước tiến vào bên trong.
Nghe thấy có tiếng bước chân, Mộ Dung Quân quay đầu lại.
Vốn tưởng rằng là hạ nhân phủ tướng quân, không ngờ lại là Thái Tử điện hạ. Sắc mặt Mộ Dung Quân thay đổi, đứng dậy cung kính chào.
Thấy Mộ Dung Quân hành lễ, Mạc Như Nghiên liền nhìn qua.
Không thể không nói, tuy Mạc Như Nghiên với Thái Tử không hợp nhau. Nhưng về lễ nghi, Mạc Như Nghiên chưa bao giờ làm sai. Giờ phút này, cũng thế.
Sau Mộ Dung Quân, Mạc Như Nghiên hành lễ với Thái Tử.
“Không phải nói Bản Thái Tử không phải quân tử sao? Tướng quân phu nhân xác định cần hành lễ sao, sẽ không đau eo chứ?” Thái Tử bụng dạ hẹp hòi, vẫn chỉ trích Mạc Như Nghiên.
Đây là lần đầu tiên Mộ Dung Quân tận mắt nhìn thấy cảnh tượng đối đầu của Thái Tử với Mạc Như Nghiên.
//