Edit: windy
Lúc Mạc Như Nghiên phát hiện ra có thai, Mộ Dung Quân vừa lúc ngồi ở bên cạnh.
Không dám tin nhìn Mạc Như Nghiên, Mộ Dung Quân sửng sốt ước chừng một phút đồng hồ, cuối cùng mới phục hồi lại tinh thần.
Sau đó, liền vô cùng vui vẻ.
“Như Nghiên có cần ta điều mấy vú nuôi từ phủ ta sang đây không?” Người ở phủ tướng quân cực kì ít, mấy ngày ở chung với nhau, Mộ Dung Quân và Mạc Như Nghiên cũng thân thiết thật sự.
“Tạm thời thì không cần đâu.” Mạc Như Nghiên cũng thấy cực kì bất ngờ.
Nàng với Hạ Trăn cũng chỉ làm có hai lần, vậy mà thật sự mang thai rồi?
Mạc Như Nghiên bỗng nhiên nghĩ đến phản ứng của Hạ Trăn lúc trước nói đùa với hắn.
Nếu như hiện giờ Hạ Trăn ở ngay trước mắt, có phải sẽ trợn tròn mắt lần nữa không?
Không thể phủ nhận, Mạc Như Nghiên nhớ Hạ Trăn rồi.
Rất nhớ rất nhớ, vẫn luôn nhớ tới.
“Vậy lúc nào ngươi cần có thể nói cho ta biết.
Tuy ta không có kinh nghiệm, nhưng trong phủ còn có nhiều trưởng bối có thể giúp được.” Mộ Dung Quân nói tới đây, ngừng lại, hỏi: “Bằng không, Như Nghiên phái người đưa trưởng bối ở dưới đón lên Đế Đô đi?”
Mạc Như Nghiên lắc đầu, cũng không nói gì tiếp.
Nàng tới Đế Đô, làm con tin, đương nhiên cực kì quan tâm tới Hạ Trăn.
Đồng thời, cũng là để đảm bảo người Hạ gia đang an toàn.
Nếu như còn đưa hai vị Hạ gia tới đây, Hạ Trăn liền thật sự không thể tách khỏi vòng xoáy tranh đoạt hoàng quyền rồi.
Thấy Mạc Như Nghiên không nhiều lời, Mộ Dung Quân cực kì hiểu rõ không hỏi nhiều nữa.
Người ta đều nói nữ tử vô tài mới là đức.
Thỉnh thoảng có đôi khi, Mộ Dung Quân sẽ có suy nghĩ như vậy.
Chỉ vì, như Mạc Như Nghiên, như nàng, đều biết quá nhiều, chuyện gì cũng từng gặp qua rồi.
Chuyện Mạc Như Nghiên mang thai, đương nhiên không thể lừa gạt được Thánh Thượng và Thái Tử.
“Sao ba tháng rồi mới phát hiện ra? Ngự y đều là ăn rồi mà không biết làm gì hả?” Thánh Thượng tức giận vỗ bàn.
Đây cũng không phải chuyện nhỏ, nếu như đứa nhỏ trong bụng Mạc Như Nghiên xảy ra chuyện gì, bảo hắn nói thế nào với Hạ Trăn chứ? Nói thế nào với quân Tây Bắc đây?
“Mỗi tháng ngự y tới các phủ bắt mạch.” Về chuyện này, Thái Tử phải nói thay cho ngự ý.
Mặc dù, hắn cũng không hài lòng vì giờ mới phát hiện ra chuyện này.
Nhưng đối với Thái Tử mà nói, hắn càng không hài lòng nhất chính là đương sự như Mạc Như Nghiên lại không biết.
Trong bụng có đứa nhỏ, mà Mạc Như Nghiên lại không hề phát hiện?
Mạc Như Nghiên quả thật không phát hiện.
Nàng một vừa không biết y thuật, hai cũng chưa từng có thai bao giờ, sao biết được những thứ này?
Nếu hiện tại ở huyện Thanh Sơn hoặc ở Liên Hoa thôn, có Chu đại nương, Trương bà bà cùng với Lưu thị ở bên cạnh nhìn, không chừng đã sớm nhìn ra.
Nhưng hiện tại là ở phủ Thanh Viễn tướng quân, ngoại trừ Mạc Như Nghiên ra đều là tướng sĩ quân Tây Bắc, thật sự là không ai biết những thứ này.
Vì chuyện này quá kinh ngạc, Thánh Thượng liền sai ma ma trong cùng tiến vào phủ.
Tiếp sau đó, vẫn thật không có chuyện tới lượt Mộ Dung Quân.
“Như Nghiên, mẫu thân ta chuẩn bị chọn tướng công cho ta rồi.” Sau giờ ngọ, Mộ Dung Quân ngồi chơi ở hậu hoa viên phủ tướng quân cùng Mạc Như Nghiên.
Không hề dự liệu mà đề cập tới việc này.
Mạc Như Nghiên ngẩn người, nhìn về phía Mộ Dung Quân.
“Kì thật ngay từ đầu, ta thật sự muốn gả cho Hạ tướng quân.” Giọng của Mộ Dung Quân rất bình tĩnh, không có chút dao động, “Bởi vì khi đó cảm thấy Hạ tướng quân rất lợi hại, đánh thắng nhiều trận như vậy, khẳng định là một vị anh hùng.”
Mạc Như Nghiên gật gật đầu, cũng không cắt ngang lời Mộ Dung Quân, lẳng lặng làm một người lắng nghe.
“Về sau nhìn thấy Như Nghiên ngươi, nghe chuyện của ngươi với Hạ tướng quân xong, ta bỗng nhiên cảm thấy được, chuyện sùng bái của ta với Hạ tướng quân thật sự cực kì nông cạn.
Nếu như ta là Hạ tướng quân, khẳng định cũng không muốn tùy tiện cưới một vị thiên kim tiểu thư nhà quan ở Đế Đô.
Giống như Như Nghiên thật sự ở lại bên Hạ tướng quân, mới xứng ở bên cạnh Hạ tướng quân.” Lời Mộ Dung Quân nói đều là thật lòng, không mang theo chút miễn cưỡng nào.
“Tiểu Quân ngươi cũng rất tốt, không được tự xem nhẹ mình.
Hạ Trăn không thể lấ được ngươi, chỉ có thể nói hắn không có phúc khí đó.” Mạc Như Nghiên nói tới đây, bỗng nhiên cười cười, lời nói xoay chuyển, nói: “Nhưng mà, hắn cưới được ta, cũng là một loại phúc khí khác.”
Mộ Dung Quân cũng bị chọc cho cười: “Đúng, Hạ tướng quân có thể lấy được Như Nghiên, quả thật là có phúc khí khác.
Phu nhân nhà ai có thể giống với Như Nghiên được, có thai ba tháng, lại không cảm thấy gì được?”
Mạc Như Nghiên cực kì hiếm có, bị nghẹn họng.
Mộ Dung Quân cũng không làm khó người khác.
Nàng nói lời trêu chọc, nhất định là chỉ nói với người thân thiết.
Đương nhiên, nàng cũng sẽ không trơ mắt nhìn Mạc Như Nghiên nghẹn họng không nói lời nào, làm cho tràng diện trở nên cực kì xấu hổ.
Nhưng không, thấy Mạc Như Nghiên không nói được lời nào, Mộ Dung Quân nháy mắt liền nở nụ cười: “Ta còn tưởng rằng tài ăn nói của Như nghiên sẽ hơn ta một bậc.
Không ngờ được, Như Nghiên cũng có lúc thua ta.”
Mạc Như Nghiên bất đắc dĩ buông buông tay: “Không có cách nào a.
Ai bảo Tiểu Quân vừa nói liền hơn ta bảy bước?”
“Cũng là Như Nghiên nguyện ý kết bạn với ta, ta mới có vinh hạnh này.” Mộ Dung Quân cong miệng, lại chuyển đề lại tới chuyện chung thân đại sự của nàng, “Nhưng mà Như Nghiên, ta thật sự cực kì cần lời khuyên của ngươi.”
“Của ta?” Mạc Như Nghiên kinh ngạc nhìn Mạc Như Quân.
Nàng không phải không biết Mộ Dung Quân là người có chủ kiến.
Nhưng, Mộ Dung Quân muốn xin ý kiến của nàng, lại là chuyện gì?
“Thái tử điện hạ…” Mộ Dung Quân nói cái tên này xong, liền không nói gì nữa.
Mạc Như Nghiên đăm chiêu gật đầu, nhìn Mộ Dung Quân hỏi: “Ngươi với chuyện tranh đấu hoàng quyền, cảm thấy hứng thú sao? Trong hậu cung nhiều chuyện ngươi lừa ta gạt như vậy, sợ là so với chuyện nội đấu trong nhà của thường dân chúng ta lại càng thêm khó lường.
Ngươi, đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?”
“Không có.” Cực kì quyết đoán lắc đầu, Mộ Dung Quân thẳng thắn phủ nhận, “Nếu như ta muốn trở thành người trên vạn người, trước đã không yêu quý Hạ tướng quân rồi.”
Mạc Như Nghiên chớp mắt mấy cái, thật sự rất khó tưởng tượng, nàng vậy mà có thể trở thành tri kỉ với người thầm thương Hạ Trăn, thậm chí còn có thể ngồi ở bên cạnh nói chuyện chung thân đại sự.
Nhưng mà loại cảm giác này, Mạc Như Nghiên cảm thấy, nàng hình như không hề chán ghét.
Dừng lại một lát, Mạc Như Nghiên trầm tư nói: “Vậy hiện giờ ngươi định không gả?”
Mộ Dung Quân nghe vậy sửng sốt, lập tức cười khổ ra tiếng: “Đây đâu phải là chuyện ta có thể quyết định? Nghe nói là Hoàng Hậu nương nương chủ động nhắc tới ta.
Ta… sợ là không có đường từ chối rồi.”
Những tình huống này, Mạc Như Nghiên không biết nên nói cái gì.
Khuyên nhủ? Không thích hợp.
Nhưng mà không nói, càng thêm không ổn.
Nhưng mà, Mộ Dung Quân thật sự hiểu được Mạc Như Nghiên.
Với nàng ta, Mạc Như Nghiên là người bạn duy nhất, cũng không thể nghi ngờ chính là tri kỉ.
Cho nên, cho dù đối mặt với Mạc Như Nghiên trầm mặc, trong mắt Mộ Dung Quân vẫn là mong đợi nhìn Mạc Như Nghiên, mong nàng có thể cho nàng ta một lời khuyên.
“Nói thế này đi!” Cuối cùng, Mạc Như Nghiên vẫn thỏa hiệp rồi.
Cho dù biết là không thích hợp, Mạc Như Nghiên vẫn đưa ra suy nghĩ của nàng, “Ta của trước đây, khẳng định sẽ đồng ý gả cho Thái tử điện hạ.
Dù là hoàng gia, cũng không phải là người cầu mà có được.
Nhưng hiện tại, ta càng hi vọng có thể cùng Hạ Trăn sống một cuộc sống nhàn nhã.
So với Đế Đô, ta càng muốn về Liên Hoa thôn.
Cho dù là làm ruộng, cũng hấp dẫn ta hơn là vinh hoa phú quý hiện nay.”
Ánh mắt Mộ Dung Quân nhìn Mạc Như Nghiên, càng lúc càng sáng lên.
Đợi đến sau cùng, lại càng trực tiếp lóe lên hi vọng sáng rực.
Tại lúc
.