Edit: windy
Thánh chỉ tứ hôn Thái Tử cùng Mộ Dung Quân, tới nhanh hơn so với tưởng tượng của Mạc Như Nghiên.
Mạc Như Nghiên vốn tưởng rằng bên Thánh Thượng sẽ bị mắc kẹt một phen, không ngờ rằng, lại thông qua nhanh như vậy.
Nhưng sau ngày thứ hai thánh chỉ tứ hôn ban ra, tin Mộ Dung Tể tướng cáo lão hồi hương truyền đến, Mạc Như Nghiên mới biết được, sự tình còn tàn khốc hơn so với nàng nghĩ.
Gần tới đại hôn, Mạc Như Nghiên đến thăm, đi tới khuê phòng của Mộ Dung Quân.
Lúc đó, Mộ Dung Quân đang tự may giá y.
Nhìn thấy Mạc Như Nghiên ưỡn bụng đi tới, liền bước lên phía trước đỡ lấy.
Hai người hàn huyên chuyện đại hôn một lát, Mộ Dung Quân đổi lời, chủ động nói: "Phụ thân ta nói, người đã sớm muốn từ quan rồi."
Mạc Như Nghiên gật gật đầu, không có phát biểu bất cứ ý kiến gì.
Mạc Như Nghiên rất rõ ràng, Mộ Dung Quân là người có chủ kiến.
Lúc này, Mộ Dung Quân cần chính là lời nói dối, cứ không cần bất cứ lời đề nghị hay nghị luận gì.
"Kỳ thật ta cảm thấy rất có lỗi với bọn họ.
Nếu như cái giả để ta gả cho thái tử, là nhị bọn hắn phải rời khỏi Đế Đô.
Ta, ta thực thấy khó xử trong lòng." Cáo lão hồi hương, lý do này đừng nói người ngoài, đến chính Mộ Dung Quân, cũng rất khó tin tưởng.
Nhà Mộ Dung nhiều thế hệ đều ở Đế Đô, giờ biết đi về đâu? Chỉ là cái cớ đường hoàng thôi.
Nhà Mộ Dung hy sinh, tuyệt đối không phải chức quan "Tể tướng" này, mà là tổ nghiệp tích lũy nhiều năm như vậy.
"Toàn bộ đều sẽ tốt." Cầm lấy tay Mộ Dung Quân, Mạc Như Nghiên an ủi như vậy.
Không thể phủ nhận, Thánh Thượng lần này thật sự làm quá tuyệt rồi.
Nhà Mộ Dung không phải không có căn cơ như Hạ Trăn, không phải tùy tùy tiện tiện dứt lời miễn có thể triệt để biến mất ở trước mắt Thánh Thượng.
Không nói Mộ Dung Quân vị Thái Tử Phi sắp tiến vào phủ Thái Tử, nói tới những hảo hữu tương giao nhiều năm trên triều đình, còn có thân thích, bọn họ sẽ dần dần bớt lui tới?
Cho dù là không xem tại Mộ Dung Tể tướng tích lũy nhân mạch nhiều năm như vậy, chỉ nói Mộ Dung Quân xuất giá, một bước lên trời làm sao không phải là có bao nhiêu người trong mắt chỉ mong đến lấy lòng?
Mộ Dung Quân không dám khóc ở trước mặt cha mẹ, giờ phút này lại vì một câu trấn an của Mạc Như Nghiên, nước mắt chảy xuống.
Trước nàng thật sự thật không ngờ, hội làm cho phụ thân từ quan.
Nếu biết, nói cái gì nàng cũng sẽ không đáp ứng hôn sự này.
Cho dù không thể kháng chỉ, ít nhất có thể Thái Tử điện hạ thương thảo ra đối sách tốt hơn không phải sao?
Mà bây giờ, toàn bộ đều đã quá muộn rồi.
Nàng thậm chí còn chưa kịp chuẩn bị sẵn sàng, đã bị đánh cho trở tay không kịp.
Là nàng nghĩ không đủ chu toàn, không đủ kĩ càng.
Mới liên lụy phụ mẫu cùng người nhà, liên lụy làm Mộ Dung gia.
"Tiểu Quân, ngươi không thể tinh thần sa sút, càng thêm không thể ngã xuống." Lấy khăn tay ra lau sạch sẽ nước mắt cho Mộ Dung Quân, giọng Mạc Như Nghiên rất thấp, làm cho người khác yên lòng, "Việc đã đến nước này, so với ai khác ngươi đều đã rõ ràng hơn, chỉ có ngươi mới là tất cả hi vọng của phủ Tể Tướng.
Muốn giữ vững Mộ Dung gia trăm năm cơ nghiệp, ngươi chính là mấu chốt nhất.
Chỉ có ngươi vững vàng ngồi trên vị trí kia, cái gì thuộc về Mộ Dung gia, sớm muộn gì cũng có thể nằm trong tay Mộ Dung gia.
Hơn nữa, so với hiện nay còn huy hoàng, còn hưng thịnh hơn."
Mộ Dung Quân trầm mặc rất lâu, thật sự gật gật đầu với Mạc Như Nghiên.
Nàng sẽ không để mặc cho Mộ Dung gia cứ như vậy bị hủy đi, nàng nhất định sẽ ội giữ vững Mộ Dung gia.
Chung quy có một ngày, nàng nhất định sẽ làm được.
"Nói chuyện khác đi.
Trước không phải ngươi nói, muốn đến liên hoa thôn nhìn xem sao? Hiện nay có cơ hội, có muốn đưa Mộ Dung Tể tướng cùng Tể tướng phu nhân đi liên hoa thôn hưởng thụ thanh phúc hay không?" Hôm nay Mạc Như Nghiên tới Tể Tướng Phủ, ngoại trừ trấn an Mộ Dung Quân, mục đích chính vẫn là ở trong này.
Thực ra, chuyện này Mạc Như Nghiên không nên mở miệng.
Nhưng là Thái Tử lên tiếng, nhờ Hạ Trăn hỗ trợ.
Cuối cùng, liền rơi vào trên đầu Mạc Như Nghiên.
"Có thể chứ?" Mộ Dung Quân đương nhiên là vui vẻ đem phụ mẫu giao thác cho Mạc Như Nghiên giúp đỡ.
Nhưng nếu cứ như vậy, có phải làm Mạc Như Nghiên thêm phiền toái rồi hay không?
"Đương nhiên có thể." Mạc Như Nghiên khẳng định nhìn Mộ Dung Quân, chậm rãi viết xuống trong lòng bàn tay Mộ Dung Quân hai chữ " Thái tử".
Mộ Dung Quân vốn là giật mình, lập tức nắm thật chặt tay, đôi mắt ướt át, lại chịu đựng không rơi lệ.
Trước khi Mạc Như Nghiên rời Phủ Tể Tướng, để lại cho Tể tướng đại nhân cùng Tể tướng phu nhân tường tận địa chỉ của huyện Thanh Sơn và Liên Hoa thôn.
"So với Liên Hoa thôn, huyện Thanh Sơn tất nhiên càng thêm dễ tìm.
Tể tướng đại nhân cùng phu nhân chỉ cần tùy tiện sai người tìm vị trí Cẩm Tú phường,
.