Trùng Sinh Trở Về Năm Ba Tuổi

Editor: Á bì
Thời gian trôi qua thật nhanh, mắt thấy chỉ còn chưa đầy trăm ngày nữa là ngày thi vào trường cao đẳng rồi. Rất rõ ràng mỗi lớp ở cấp ba đang bắt đầu đếm ngược số bài vở, sắp thi vào cao đẳng rồi nên không khí ngày càng bùng nổ. Đối với những bạn học chưa từng quan tâm đến bài vở cũng thấy được tầm quan trọng của việc ba tháng sau, mỗi ngày ngoại trừ ăn cơm thì chính là đọc sách, thời gian vui chơi cũng biến mất.
Thành Trạm Vũ và những bạn học khác đều giống nhau, hận một ngày không thể có 48 tiếng đồng hồ. Buổi tối đi ngủ chưa bao giờ sớm hơn 12 giờ còn chưa nói, buổi sáng còn dậy sớm hơn Mạnh Tĩnh Nghiên tới một tiếng, gánh lấy trách nhiệm. Anh thật sự không hiểu, làm sao mà trí nhớ của Mạnh Tĩnh Nghiên lại tốt như vậy, cô mới liếc một cái là nhớ rồi, bản thân của anh thì phải thức dậy sớm. Đến trường rồi mà phải lấy bài vở ra ôn lại thêm một lần, nếu không thì sẽ quên sạch. Nhưng không vì vậy mà Thành Trạm Vũ cảm thấy ghen tị, ai kêu con gái nhỏ nhà họ Mạnh là của anh chứ, cô gái mà anh nhìn trúng là tốt nhất.
Biết Thành Trạm Vũ đã nhiều năm, chưa bao giờ cô thấy bộ dáng đại thiếu gia nghiêm túc của Thành Trạm Vũ. Đương nhiên cô cũng vui khi được chiêm ngưỡng. Trên thực tế, Thành Trạm Vũ hơn cô một lớp, sách mà năm đó anh thi vào cao đẳng, không phải cô chưa từng làm qua, mà còn làm nhiều lần là đằng khác, hiểu rất rõ từng đề. Trước kia lúc làm bài thi, cũng đã xuất ra được bảy tám phần. Rất nặng nhọc.
Sao giờ lại không trả lại cho Thành Trạm Vũ, trả lại cho anh những khẩn trương?
Từ khi hương hoa mai đến rất lạnh, chưa từng trải qua khổ cực, thì làm sao có thể đào tạo ra một người đàn ông ưu tú? Hơn nữa việc lấy quá dễ dàng, thì sẽ không biết quý trọng. Cô liền lấy đề thi đặt xuống phía dưới ngăn kéo của mình, chưa tới ba ngày trước khi thi thì cô sẽ không lấy ra. Bây giờ thì sao, cứ để cho Thành Trạm Vũ hưởng tiếp khoảng thời gian cực khổ mà tươi đẹp của cấp ba đi! Vừa khẩn trương vừa nâng cao chất lượng, đây chính là ký ức mà cả đời này anh sẽ khó mà quên được!
Những điều này cũng vì Thành Trạm Vũ, sau này sẽ cho anh trọn bài thi. Ngay cả bạn tốt của cô cũng chưa từng được hưởng quyền lợi như thế này. Đợi năm sau khi cô và Nghê Thuỵ Tuyết chuẩn bị thi vào cao đẳng, cô sẽ sao chép lại đề bài thêm một phần rồi cắt thành nhiều mẩu nhỏ. Rồi lại lấy mấy đề tài từ sách ra, trộn lẫn với mấy đề bài của cô. Đương nhiên trong đống lẫn lộn đó có đề bài thật và đề bài giả.
Đối với Thành Trạm Vũ, cô tuyệt đối tin tưởng anh, dù có nói bí mật gì cho anh, chỉ cần bất lợi cho cô, thì anh tuyệt đối không nói lại với bất cứ người nào khác.
Nếu mà lấy đề bài đưa cho Nghê Thuỵ Tuyết thì cái con bé miệng rộng kia sẽ bát quái, một khi mà lỡ miệng nói ra, chuyện đề bài thi cao đẳng sẽ lộ ra, truyền tới tai những người có quyết tâm, vậy thì không phải thành tích thi vào cao đẳng thành phế thải sao, toàn bộ học sinh đều phải thi lại. Tiết lộ đề thi là chuyện rất nghiêm trọng, nó dính líu tới trách nhiệm pháp luật nữa.
Đương nhiên chuyện này để nói sau. Bây giờ bàn về tiểu tâm tư này của con bé kia, đường tắt thì có thể đi nhưng đau khổ nhất thời thì Thành Trạm Vũ phải chịu, ở trường học miệt mài khổ học. Lâu đến mức con trai mà cũng bị áp lực quá lớn, thừa dịp ba mẹ Mạnh không có ở nhà, trốn ở trong góc phòng thu thập Mạnh Tĩnh Nghiên cho thật tốt, giống như những thống khổ mà anh đang chịu đựng, đều do tội đồ Mạnh Tĩnh Nghiên gây ra vậy đó.
Số lần bị ăn đậu hũ non ngày càng tăng, tâm lý của Mạnh Tĩnh Nghiên cũng bị ám ảnh rồi. Cảm thấy mỗi lần Thành Trạm Vũ nhìn cô mắt đều xanh mơn mởn, giống như lúc nào cũng có thể biến thành sói xám mà nhào tới. Cô cũng chỉ có thể là cái cây non nhiều chất lỏng, lại như một con thỏ trắng không có năng lực kháng cự.
Mấy cái này đều do Hà Vũ Tường, nếu không phải từ nhỏ cậu ấy cứ kêu cô là con thỏ nhỏ con thỏ nhỏ, nói không chừng giờ cô cũng không có vận mệnh bi thương như bây giờ!
Sau đó Lý Minh Trạch có dẫn mấy anh em tới nhà vài lần, nhưng toàn lựa dịp Thành Trạm Vũ không có ở đây. Mấy đứa bạn bè xấu của cậu ấy nói, ánh mắt Thành Trạm Vũ nhìn bọn họ dường như không được tốt cho lắm. Nhất là khi nhìn Lý Minh Trạch, ánh mắt ấy, chậc chậc, giống như bắn bạo vũ lê hoa châm lên người Lý Minh Trạch vậy!
Nói xong, vài người còn có vẻ mặt cười nhạo Mạnh Tĩnh Nghiên, nháy mắt Lý Minh Trạch đi theo ồn ào lên.
Đương


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui