Trùng Sinh Trở Về Năm Ba Tuổi

Editor: Á bì
Cô không ghét Thành Trạm Vũ hôn, nhưng sống hai đời cô cũng được xem như là sống hơn bốn mươi tuổi, bị một thằng nhóc chưa trỗ mã cường hôn, còn bị đặt lên tường cứng nữa chứ. Trong khoảng thời gian ngắn Mạnh Tĩnh Nghiên chỉ đành vô lực, lấy mu bàn tay lau chùi nước miếng dính trên miệng, xoay người đi.
Có thể thấy rõ chắc chắn Thành Trạm Vũ sẽ không để cho cô đi như vậy, bắt lấy cánh tay cô, “Em không nói anh không thả em đi.”
Ôi! Thằng nhóc thối này, phát tính khí lớn thế mà giờ lại còn lớn giọng nữa à? Có bản lĩnh lắm sao?
Lần nữa bắt được Mạnh Tĩnh Nghiên so với anh còn linh hoạt trở về, để cô dựa vào tường, cố chấp nhìn chằm chằm cô. Thẳng thắn được khoan hồng, kháng cự phải bị nghiêm trị.
Mạnh Tĩnh Nghiên rất muốn hỏi một câu, làm sao Thành Trạm Vũ có thể kết hợp đôi mắt vừa đáng thương và vô tội như bị ruồng bỏ với khuôn mặt lạnh lùng thối tha kia được vậy? Nhìn biểu cảm như vậy cũng biết anh ấy đang tức giận. Hãy nhìn ánh mắt kia, làm như cô đã làm ra chuyện sai lầm gì lắm ấy, bỏ rơi anh ấy.
“Buông ra, em muốn đi về nhà.”
“Không được, em phải nói cho anh biết người con trai kia là ai? Có quan hệ gì với em?”
“Đó chỉ là bạn học thôi. Tốt rồi, trả lời xong rồi, giờ có thể buông tay ra chưa?”
“Vậy sao cậu ta lại gọi em là con thỏ nhỏ?” Thành Trạm Vũ nhất quyết không tha, trong 10 phút này anh nói chuyện với cô còn nhiều hơn những câu nói mà anh đã nói với Mạnh Tĩnh Nghiên trong một tuần. Anh đã đổ bình dấm chua, nhất quyết phải có câu trả lời. Nếu không anh sẽ cảm thấy Mạnh Tĩnh Nghiên ở bất cứ lúc nào cũng có thể bị người khác cướp đi, anh sẽ không chịu nổi.
“Có liên quan gì tới anh hả? Buông ra, để em về nhà.”
Mạnh Tĩnh Nghiên lườm anh một cái, dùng sức xô anh ra. Từ nhỏ Thành Trạm Vũ đã chịu đủ loại tàn phá của ba mình, số lần đánh nhau còn nhiều hơn số lần Mạnh Tĩnh Nghiên vây xem đánh nhau, rèn ra một thân mình đồng da sắt, sao chỉ có một cái đẩy là có thể đẩy anh được?
Nhưng vì ánh mắt không kiên nhẫn của cô, cùng với giọng nói như chẳng có chuyện gì kích thích anh. Cái gì gọi là có liên quan gì tới anh chứ? Liên quan rất lớn tới anh đó!
“Anh, anh thích em! Anh sẽ muốn quản, quản em!”
Một câu nói có khí thế biết bao nhiêu! Thành Trạm Vũ buột miệng nói ra. Đáng tiếc…lại là nói cà lăm, trong nháy mắt giải tỏa không khí bị đè nén, mất đi cảm giác áp bách.
Thật ra nếu anh không nói, Mạnh Tĩnh Nghiên cũng có thể loáng thoáng cảm nhận được. Nếu không phải thích, Thành Trạm Vũ cần gì làm nhiều chuyện cho cô như vậy. Cô cũng không có ghét Thành Trạm Vũ, nhìn anh mỗi ngày ở bên cạnh mình, nói chuyện cũng chẳng nên lời, cảm thấy ngố ngố vui vui, còn rất đáng yêu, không có chuyện gì cô cũng sẽ ngắm anh.
Nhưng đối với cuộc sống tương lai cô đã sắp xếp tốt lắm rồi, cậu trai xinh đẹp này, làm bạn thì được, chứ làm bạn trai thì không được. Cô chẳng có hy vọng xa vời với tình yêu, thà cô độc một mình, chứ cũng không muốn phải nếm trái đắng của tình yêu một lần nữa.
Thành Trạm Vũ chưa từng nói ra miệng, nên cô cũng chẳng nói ra.
Bây giờ thì sao…Rốt cuộc cũng có thể mượn cơ hội này nói rõ với Thành Trạm vũ rồi. Có thể tưởng tượng giờ mình cũng không thể nào thu kẹo của Thành Trạm Vũ nữa, không thể trở thành người mà Thành Trạm Vũ quan tâm nữa, lòng của cô cảm thấy có chút khó chịu. Kẹo sao, cô có rất nhiều tiền, muốn mua bao nhiêu mà chẳng được, chất đầy một nhà cũng còn được. Nhưng mà cảm giác sẽ không giống nhau, sẽ không bao giờ giống.
Mạnh Tĩnh Nghiên cúi đầu, không dám đối mặt với Thành Trạm Vũ, không muốn để cho anh thấy ánh mắt đầy mất mác và phức tạp của cô. Thản nhiên nói, “Chúng ta không thích hợp.”
Thành Trạm Vũ nóng nảy, sức cầm lấy tay của Mạnh Tĩnh Nghiên không tự chủ mà tăng thêm sức, kích động hỏi, “Có chỗ nào không thích hợp? Nghiên Nghiên, anh thật, anh thật sự rất thích em!”
Nở nụ cười chua sót, tình yêu hồn nhiên chất phát của anh, làm sao cô có thể không nhận ra được chứ? Nhưng như vậy thì đã sao? Đàn ông rồi sẽ thay đổi, nhiều năm về sau, bản thân cũng già đi, không xinh đẹp nữa, ánh mắt của anh cũng sẽ dời khỏi người cô, so với cô trẻ hơn, anh có thể sẽ cảm thấy những cô gái nhỏ


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui