Trùng Sinh Trở Về Năm Ba Tuổi

DJ quán Bar đang chơi nhạc rung trời nổ đất nhưng chẳng hề lọt được vào tai Mạnh Tĩnh Nghiên, tất cả chú ý của cô đều đang tập trung trên người Thành Trạm Vũ. Dù không ngẩng đầu lên, cô vẫn cảm nhận được khí thế lạnh lẽo cùng với sự trầm mặc đang tỏa ra từ người con trai này.
Cảm giác trầm mặc này quả thực vô cùng giày vò, nếu cậu cứ quát cứ mắng cô còn đỡ dầu gì trong lòng cũng có chút áy náy, đằng này lại cứ lạnh nhạt thờ ơ không nói lời nào như vậy là muốn như thế nào?
Rốt cuộc nhịn không được nữa, Mạnh Tĩnh Nghiên lặng lẽ thò đầu ra khỏi mai rùa, à, phải nói là từ sau lưng Lý Minh Trạch thò đầu ra mới đúng, muốn xem xem thái độ của Thành Trạm Vũ thế nào. Càng trùng hợp hơn là đúng lúc này Thành Trạm Vũ cũng đưa tay túm con rùa rụt cổ nào đó kéo thẳng đi ra ngoài.
Cổ chân đau, aiz, kêu thành tiếng oai oái, nhưng Thành Trạm Vũ không thèm quan tâm đến lý lẽ, trên tay càng dùng sức, so mới vừa rồi thì dùng sức hơn nhiều, có thể thấy được người này tức giận đến cỡ nào.
Đám Lý Minh Trạch mắt thấy Mạnh Tĩnh Nghiên bị bắt đi, đang muốn đuổi theo liền bị thủ hạ Tiếu ca của Thành Trạm Vũ ngăn lại: "Tử Tường, đến đây, tối hôm nay tôi mời khách, muốn gì cứ gọi. Đi, anh đây dẫn các chú đến phòng bao, ở chỗ này toàn khói mù mịt khó chịu lắm!".
Tôn Tử Tường vốn không quen Mạnh Tĩnh Nghiên, muốn tán tỉnh cô lại không ngờ là hoa đã có chủ, đối với chuyện cô bị dắt đi tất nhiên cũng rất để ý. Nhưng người này trước giờ vẫn nịnh bợ Tiếu ca, bên nào nặng bên nào nhẹ tự khắc biết cân nhắc, bị Tiếu ca nửa uy hiếp nửa tác động lập tức liền bước theo.
Tiếu ca còn kêu cả Lý Minh Trạch và mấy người bạn của cậu đi cùng, nhưng bọn họ không biết quan hệ giữa người thanh niên bá đạo kia và Mạnh Tĩnh Nghiên ra sao, hiện tại là tình huống gì, vì thế nhất thời đưa mắt nhìn nhau, không biết phải làm thế nào cho phải.
Bị Thành Trạm Vũ nắm tay kéo đi, Mạnh Tĩnh Ngiên u u mê mê bỗng dưng choàng tỉnh, vừa bị kéo lên lầu, vừa lớn tiếng nói với Lý Minh Trạchu: "Đừng nói với mẹ mình! ! !"
Hóa ra cậu ta đang lo bò trắng răng rồi !
Lý Minh Trạch cảm thấy thật buồn nôn! Sao cậu ấy lại khiến người ta lo lắng như vậy chứ! Hơn nữa từ nhỏ đến lớn không có chuyện nào của cậu ta mà cô không biết, đã thế lại còn nhớ rất lâu, động một chút là lấy ra uy hiếp, cả đời này đều bị ức hiếp cả. Haiz, không biết đời trước cậu đã tạo nghiệt gì!
Thấy mấy người anh em đều nghi hoặc nhìn mình, liền nhếch miệng cười cười, trấn an: "Không có chuyện gì, nam sinh kia là bạn trai Nghiên Nghiên, không sao đâu, đừng để mất hứng, chơi tiếp đi!".
"Bạn trai? Mới vừa rồi không phải cậu nói cô ấy là bạn gái mình sao?"
"Thì không phải để lừa gạt Tôn ca sao, nếu không nói thế thì Tôn ca sẽ theo đuổi cậu ấy. Tôi cũng là vì cậu ấy mà thôi, Nghiên Nghiên xinh đẹp như vậy, các cậu cho là những năm này không có ai viết thư tình, theo đuổi cô ấy sao? Hừ, tất cả nếu có ý niệm với Nghiên Nghiên, đều bị Thành Trạm Vũ thu thập. Nếu Tôn ca có làm gì thì đã có người này chịu trách nhiệm!".
Đám anh em của Lý Minh Trạch lập tức cảm thán một tiếng, còn tưởng rằng người này thật sự đã theo đuổi được Mạnh Tĩnh Nghiên rồi chứ, chưa chi đã mừng thay cho cậu ta rồi. Nếu Mạnh Tĩnh Nghiên có thể làm bạn gái của Lý Minh Trạch thì phúc lợi của bọn họ sẽ tuyệt đối không nhỏ! Trước kia chơi bóng xong đi ăn cơm, lúc chọn món còn phải xem tâm tình người ta thế nào để còn gọi. Nếu như thực sự trở thành bạn gái của Lý Minh Trạch rồi nếu không nấu cơm cho liền đánh đối tượng của cô ấy, xem xem có đau lòng không.
Tuy nhiên đều là những người trẻ tuổi, ý niệm chỉ thoáng qua trong đầu, lát sau liền quên. Tiếu ca mở một phòng bao, lại kêu mấy mỹ nữ vào cùng, vừa uống rượu vừa ca hát, những thiếu niên ở đây chưa từng có ai được hưởng thụ như thế này, kích động đến đỏ cả mắt. Chi phí thuê phòng bao một đêm ước chừng từ 3000 tệ trở lên, bọn họ chẳng những được vào mà còn được ăn uống chơi bời miễn phí nên càng sảng khoái hơn!
Nhìn mấy người anh em nói chuyện phiếm uống rượu rất vui vẻ, Lý Minh Trạch bưng ly rượu ngồi trong góc yên tĩnh không nói.
Thực sự, cậu vẫn có chút lo lắng, sắc mặt Thành Trạm Vũ khó coi như vậy, chỉ sợ cậu ta lại làm ra chuyện gì quá khích với Nghiên Nghiên.
Sự thật chứng minh, lo lắng của Lý Minh Trạch không phải không có lý.
Mạnh Tĩnh Nghiên bị Thành Trạm Vũ kéo trực tiếp lên lầu ba của quán rượu. Quán này được xây ba tầng, tầng một là sàn nhảy, tầng hai là dãy phòng đặc biệt cho khách dùng để thư giãn, tầng ba không đối ngoại buôn bán, chỉ


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui