Thậm chí trong lúc chiến đấu, rắn biến dị hâu như không mở miệng, tấn công không phải là siết chặt thì là dùng đuôi đánh, dùng thân thể va chạm.
Còn về vết thương ở chân trước của thây ma sư tử, hẳn không phải do rắn biến dị gây ra, ngược lại giống như một vết thương từ rất lâu trước đó, có lẽ đây chính là nguyên nhân khiến nó trở thành thú thây ma.
Hứa Lê quan sát gần nửa tiếng, cô nhìn thấy vết thương trên người rắn biến dị ngày càng nhiều nhưng vẫn ẩn núp không ra tay.
Cho đến khi rắn biến dị toàn thân đẫm máu, cuối cùng khi siết chặt thây ma sư tử, nó đã mở miệng, hung hăng cắn chặt nửa thân thể của thây ma sư tử.
Tất nhiên không phải nó muốn cắn đứt thây ma sư tử, mà là vì dị năng của thây ma sư tử khiến nó không thể cắn chặt hoàn toàn.
Chính là lúc này! Hứa Lê không chút do dự, cùng với cơn đau nhẹ, chiều cao của cô tăng lên, trang phục chiến đấu cũng dài ra, còn dị năng của cô cũng tăng vọt.
Cô đạp lên nóc nhà, trực tiếp lật ra ngoài nhưng không phải rơi thẳng xuống đất, mà là đạp lên con d.a.o nhỏ không biết cô đã ném ra lúc nào, mượn lực nhảy nhanh trong không trung hướng về phía rắn biến dị và thây ma sư tử.
Tốc độ của dị năng giả cấp năm rất nhanh, Hứa Lê từ lúc nhảy ra đến khi đứng trên đầu rắn biến dị chỉ mất năm giây.
Khi chân cô rơi xuống đầu rắn biến dị, một quả cầu kim loại được tung ra, trong nháy mắt ngưng tụ thành một thanh đao lớn dài hơn ba mét, cô điều khiển thanh đao, trực tiếp từ giữa không trung rơi xuống, lướt qua miệng rắn biến dị rơi xuống, thanh đao chứa một nửa dị năng của cô trực tiếp c.h.é.m thây ma sư tử thành hai nửa.
Còn thây ma sư tử không có góc nhìn thậm chí còn không kịp dùng dị năng để chống cự, khiến cho nhát c.h.é.m này của Hứa Lê rất mượt mà.
Nhưng cũng vì góc độ của Hứa Lê, cô không nhìn thấy đôi mắt rắn của rắn biến dị đột nhiên mở to.
Một nhát c.h.é.m rơi xuống, Hứa Lê đạp lên con d.a.o nhỏ mới ném ra lập tức rời khỏi đầu rắn biến dị, dù sao thì đây cũng là một con thú biến dị gần cấp năm, cô không dám ở lại lâu, cô cũng không muốn đánh nhau với rắn biến dị.
Đợi đến khi Hứa Lê quay đầu lại thì nhìn thấy rắn biến dị đang cố gắng nôn.
Vừa nãy Hứa Lê c.h.é.m đứt nửa con thây ma sư tử, rắn biến dị không kịp thu thế, trực tiếp nuốt chửng thây ma sư tử.
Hứa Lê xác nhận, trước đó rắn biến dị không nuốt thây ma sư tử, chính là vì ghét bỏ thây ma sư tử.
May là rắn biến dị nôn rất có trình độ, mất hơn nửa phút, cuối cùng cũng nôn thây ma sư tử ra.
Tiện thể nôn ra, còn có rất nhiều máu.
Còn nhìn tình trạng hiện tại của thây ma sư tử, Hứa Lê biết được kiếp trước tại sao rắn biến dị và thây ma sư tử đều không xuất hiện nữa.
Thây ma sư tử hiện tại lông xù thành một cục, trên người cũng lồi lõm không bằng phẳng, trông có vẻ bị ăn mòn rất nghiêm trọng.
Hình như dịch vị của trăn thực sự có tính ăn mòn mạnh.
Còn về lý do tại sao vẫn không nuốt thây ma sư tử...!nhìn m.á.u mà rắn biến dị nôn ra toàn là m.á.u lẫn đen là biết.
Rắn biến dị vừa điên cuồng nôn máu, vừa nôn ra một ít dịch vị, trên mặt đất đều bị dịch vị ăn mòn lồi lõm không bằng phẳng.
Nhưng nó cũng không bỏ qua thây ma sư tử, đuôi điên cuồng quất vào thây ma sư tử.
Cho dù là thây ma, không sợ đau nhưng mất nửa thân thể thì hành động của nó bị hạn chế, huống hồ dịch vị của rắn biến dị vừa nãy còn ăn mòn hết cả phần thịt ở chân trước trái vốn đã bị thương của nó, mà ngay lúc này, một con d.a.o dài khoảng một thước cắt ngang qua khe xương của nó, trực tiếp khiến nó mất thêm một chân..