Cô muốn lên nhận mặt không?”
“Không muốn.”
Hứa Lê lắc đầu.
"Vậy cô cần tôi làm gì không?”
Chỉ huy căn cứ lại hỏi.
Hứa Lê suy nghĩ một chút rồi nói: "Nếu có thể thì hãy để người trông chừng họ một chút, đừng để họ bị ai bắt nạt là được.”
Không cần làm gì thêm.
Cho dù không trải qua những chuyện đó thì Hà Tử Thành cũng là một người thông minh.
Chỉ cần đề phòng có người hãm hại, anh ta tự nhiên có thể sống tốt.
"Được, chuyện nhỏ.”
Chỉ huy căn cứ đã có tính toán.
Hứa Lê thực sự chỉ đến xem, xem xong cô liền đi cùng chỉ huy căn cứ.
"Tử Thành, hình như vừa nãy có người nhìn anh.”
Bạn gái của Hà Tử Thành cũng chú ý đến Hứa Lê và chỉ huy căn cứ, chỉ là hai người cách xa nhau, cô ấy lại cận thị, nhìn không rõ, chỉ thấy mơ hồ hai người đó đứng ở đó rất lâu.
"Cái gì?”
Hà Tử Thành ngạc nhiên ngẩng đầu.
"Không biết, có phải người quen của anh không?”
Bạn gái kéo anh ta một cái: "Anh đuổi theo xem đi? Em trông ở đây cho, vừa nãy một trong hai người đó mặc áo màu xanh, tóc ngắn nhưng em không nhìn rõ mặt.”
"Thôi bỏ đi, có thể nhận nhầm người rồi? Hoặc là muốn thuê nhà nhưng lại do dự?”
Hà Tử Thành thực sự muốn đi xem nhưng nghĩ lại: "Nếu họ thực sự quen biết anh, họ sẽ đến nói chuyện với anh, huống hồ công việc này anh mới có được, anh phải làm việc nghiêm túc mới đúng!”
"Được.”
Bạn gái cười cười, ngồi bên cạnh Hà Tử Thành, cười nói: "Vậy em cũng đợi dị năng khôi phục rồi mới đi cung cấp nước cho căn cứ.”
"Em đừng đưa hết cho căn cứ, cũng để lại một ít cho em và dì, chúng ta không cần tiết kiệm như vậy.”
Hà Tử Thành nói: "Mặc dù dị năng của anh mới thức tỉnh chưa lâu nhưng dị năng hệ mộc sau này cũng sẽ có tác dụng.”
"Em biết rồi, anh quản gia.”
Bạn gái cười dịu dàng.
Hà Tử Thành kéo bạn gái ngồi vào trong, hướng tất cả quạt gió về phía bạn gái, trên mặt nở nụ cười hạnh phúc.
——
Thời gian dọn dẹp thây ma ở thành phố Y ít hơn ở thành phố C rất nhiều, đợi đến khi nổ xong thì đã là ba ngày sau.
Bây giờ đã đến ngày thứ tám mươi mốt của thời mạt thế, nhiệt độ đã giảm nhẹ, so với trước đây gần bảy mươi độ thì bây giờ nhiệt độ cao nhất mỗi ngày chỉ còn sáu mươi ba độ.
Mặc dù chỉ giảm vài độ nhưng cảm giác thoải mái mà nó mang lại là không giả.
Huống hồ điều này cũng chứng minh một điều, lời Hứa Lê nói rằng nhiệt độ cao sẽ không kéo dài là thật.
Bên chính phủ chỉ biết mừng may vì không khăng khăng nghiên cứu quạt mát, còn Hứa Lê thì từ chối khéo léo lời mời chân thành của chỉ huy căn cứ thành phố Y, sau đó dẫn theo Đại Hùng và hai người kia đi đường tắt của Viện nghiên cứu Alpha trở về căn cứ thành phố S.
Điểm hạ cánh của họ trực tiếp ở biệt thự nhỏ, vừa về đến nơi, A Nguyên đã vội vàng nhắn tin cho chỉ huy căn cứ, rất nhanh, Từ Dần đã mang theo máy dò đến biệt thự, trước tiên là kiểm tra cho Hứa Lê và những người khác, ngay cả Tiểu Lục Lộ và Tiểu Kim cũng không bỏ qua.
Thực ra họ đều biết rằng mấy người Hứa Lê gần như không có vấn đề gì nhưng thủ tục cần làm vẫn phải làm.
Đợi đến khi kiểm tra xong, Từ Dần mới giải thích với họ: "Đội trưởng Liên dẫn người đi thành phố S g.i.ế.c thây ma rồi, gần đây Đội dị năng của chúng ta đều thay phiên nhau đi thành phố S g.i.ế.c thây ma, mặc dù hiệu suất không cao bằng lúc Hứa Lê ở đây nhưng cũng không tệ.”.