Trùng Sinh Vị Lai Chi Sinh Bao Tử

Ngày hôm đó trời trong nắng ấm, không đi dạo vườn hoa sẽ thật có lỗi với thời tiết này nha, Mông Hiểu Dương vung tay lên, dẫn một bầy nhóc con lắc lư lắc lư đi đến vườn hoa.

Mới tới vườn hoa liền thấy ba người một lớn hai nhỏ đều là thú nhân cười tươi như hoa.

Nhìn thấy bọn họ, da mặt Mông Hiểu Dương không tự giác rút một chút, ngay cả khóe miệng đang cong lên đều cứng ngắt không ít.

“Xin chào bá mẫu, thật là trùng hợp, ngài cũng tới ngắm hoa sao?” Thú nhân lớn kia tiến lên cung kính nói.

“Thật trùng hợp!” Trùng hợp con bà nó chứ trùng hợp, tháng này đều trùng hợp bảy tám lần, còn trùng hợp cái rắm!

“Hôm nay thời tiết rất đẹp, bá mẫu chúng ta cùng nhau đi dạo đi?” Đứa nhỏ lập tức thấu đi lên, cười giống như Phật Di Lặc, dường như đang nói ‘Thổ hào, chúng ta làm bạn đi ha’.

Mông Hiểu Dương: Đậu xanh rau má! Nhóc nhà tôi còn nhỏ như vậy, mấy đứa này đều đã muốn nhảy vô xí phần rồi, cút xa chút đê!

“Không được, đột nhiên tôi nhớ tới trứng lười còn ở trong phòng, sao chúng ta có thể đi chơi mà không để ý tới trứng lười được, trứng lười sẽ buồn lắm.” Quay đầu nhíu mày hỏi Vỏ Trứng: “Đúng không?”

Chu cái miệng nhỏ nhắn, “Em trai sẽ đau lòng lắm á, chúng ta đi về đi.” Thanh âm non nớt, không khó nghe ra bên trong quan tâm.

Không hổ là con của mình, diễn xuất số một, một phen túm lấy Trứng Cuộn còn đang gặm bánh bích quy, Mông Hiểu Dương dẫn bọn nhỏ đi như gió trở lại trong phòng, chuyện thứ nhất chính là mở ra quang não.

“Có thể ‘tiễn’ mấy người kia đi sao?” Y đã nhịn lâu rồi, trước đều chịu đựng đó là bởi vì bọn họ là bên nhà mẹ đẻ Lâm phu nhân, hiện tại thật sự nhịn không nổi nữa.

Quang não bên kia, Lâm Hô đang ngồi dưới đất trong mảnh rừng rậm, quần áo có chút hỗn độn, không khó nhìn ra vừa rồi trải qua một hồi chiến đấu kịch liệt.

“Anh sẽ nói với mỗ mụ.” Chỉ cần nghĩ Lâm Hô liền biết Hiểu Dương nói tới ai.

Ngày ấy khi hắn đưa Hiểu Dương về nhà, nhìn thấy bọn em họ đứng phía sau mỗ mụ liền biết mỗ mụ muốn làm gì rồi, rốt cuộc là bên nhà ngoại, cũng là em họ của hắn, lại đây làm khách vài ngày hắn cũng không thể nói cái gì.

Bất quá hiện tại Hiểu Dương đánh quang não lại đây, vậy không cần phải bàn luận nữa. Hơn nữa bọn họ ở Lâm gia làm khách gần một tháng rồi, cũng không sai biệt lắm.

Lâm Hô nhìn ảo ảnh của Mông Hiểu Dương biến mất, đáy mắt hiện lên một chút lưu luyến, hắn mới rời nhà hơn hai mươi ngày, chưa bao giờ biết sẽ tưởng niệm một người như vậy, bình ổn tâm thần, bấm quang não Lâm phu nhân.

“Mỗ mụ! Vỏ Trứng Trứng Cuộn còn nhỏ.” Không đợi Lâm phu nhân mở miệng, Lâm Hô đã mở miệng trước.

Thanh âm vừa vang lên, Lâm phu nhân mới hiểu được Lâm Hô muốn biểu đạt cái gì, nhanh chóng trả lời: “Mụ biết, mụ chỉ muốn bọn họ quen biết một chút, về phần mặt khác mụ sẽ không nhúng tay.”

“Làm khách một thời gian như vậy cũng đủ rồi.” Nghe vậy, Lâm Hô trực tiếp trả lời một câu.

Như vậy nói trắng ra, khiến Lâm phu nhân lại sửng sốt, vừa bực mình vừa buồn cười nói: “Được rồi, đã biết. Trong nhà không cần con lo lắng, con ở bên ngoài phải cẩn thận.”


Lâm phu nhân đưa mấy đứa nhỏ ở nhà mẹ đẻ lại đây đương nhiên là có tư tâm, bất quá bọn Vỏ Trứng là cháu của ông, nếu bọn nó không thích, đương nhiên ông cũng sẽ không miễn cưỡng.

Ngày hôm sau, Mông Hiểu Dương ra ngoài quả nhiên không có trùng hợp gặp ba thú nhân kia nữa, hỏi Viên Đồng mới biết mấy người kia đã rời đi, sáng sớm còn đến chào từ biệt y, chỉ là lúc đó y còn đang chơi cờ với Chu Công.

Vừa lòng gật đầu, cho ba mươi hai cái tán vì Lâm Hô làm việc có hiệu quả.

Vung tay lên, “Mấy nhóc con, cùng mẫu phụ đi bắt yêu nào.”

“Ngao ngao ngao! Đi bắt yêu!” Trứng hai là cổ động vương, luôn là đứa hưởng ứng trước nhất.

Mấy người vui vẻ chạy đến bãi cỏ rộng ở hoa viên, nơi đó hơn phân nửa bị vây lại, bên trong nuôi mấy con thỏ, gà rừng, còn có mấy dị thú có tính công kích hơi yếu.

Hai tiểu thú nhân ngao ô một tiếng biến thành tiểu bạch hổ nhảy đi vào nhảy nhót rượt đuổi, trường hợp một mảnh hỗn loạn.

Trứng lười sớm chạy đến dưới bóng cây nằm ở đó ngủ, ngược lại hai tiểu á thú nhìn hai anh trai đùa vui vẻ như vậy, có chút nóng lòng muốn thử.

“Kí chủ, mau rời khỏi nơi đây.” Hồi lâu không xuất hiện 9717 đột nhiên ra tiếng nói.

“Sao vậy?” Mông Hiểu Dương nhíu nhíu mày, hệ số an toàn của Lâm gia tuy không thể nói vô cùng khủng bố, nhưng xếp trong ba hạng đầu là khẳng định.

“Trước không nói cái này, mau rời khỏi đây.” 9717 giọng điệu có chút dồn dập, lập tức còn nói, “Không còn kịp rồi, mau bảo bọn nhỏ lại đây, sau đó mở ra vòng tay phòng hộ.”

Biết không là thời điểm truy vấn, Mông Hiểu Dương nhanh chóng kêu mấy đứa nhỏ đi tới bên cạnh mình, giọng điệu nghiêm túc khiến trứng lười cũng không dám nhàn hạ.

Khởi động vòng tay phòng hộ, một vòng phòng hộ khoảng ba thước nhất thời bao phủ y cùng bọn nhỏ.

Cùng lúc đó, vòng phòng hộ một chỗ nào đó kích khởi một đạo ánh sáng màu đỏ, chói đến Mông Hiểu Dương phải nheo mắt lại, nghĩ đến là vật gì đánh lại đây, vừa lúc bị hào quang của vòng phòng hộ mới vừa khởi động ngăn trở.

Lúc này, cho dù là thần kinh thô Mông Hiểu Dương cũng hiểu được có chút không đúng.

“9717, bây giờ cậu có thể nói cho tôi biết là xảy ra chuyện gì sao?” Không dám triệt hạ vòng phòng hộ, cũng không dám tùy tiện di động, Mông Hiểu Dương ôm bọn nhỏ tại bên người, trong lòng hỏi.

Qua một hồi lâu, 9717 mới trả lời, “Tôi mới vừa quét kiểm tra một chút, là thế giới này ký thân trùng tộc nhân.” Nói xong, trực tiếp đem tư liệu của ký thân tộc nhân gửi vào trong đầu Mông Hiểu Dương.

Mông Hiểu Dương: Đậu xanh rau má! Cư nhiên còn có loại đồ chơi này.

“Phòng ngự của Lâm gia mạnh như vậy, bọn họ vào bằng cách nào?”


9717: “Tôi còn đang xem xét, trước anh không cần đi ra ngoài, ký thân tộc nhân có một hạng kỹ năng chính là ẩn thân, xung quanh đây cỏ cây nhiều lắm, ngay cả tôi trong lúc nhất thời đều không phân hình được.”

“Mẫu phụ?” Vỏ Trứng cầm tay Mông Hiểu Dương, ngước lên khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo lo lắng.

Sờ sờ đầu của bé, Mông Hiểu Dương ôn nhu nói, “Không có việc gì, con đi qua chơi với các anh được không?” Đứa bé sinh ra từ trứng quả nhiên đặc biệt, lúc này mới bao lớn liền biết lo lắng.

Qua hồi lâu, thanh âm của 9717 lại vang lên lần nữa, “Đã tra được, ngay tại bên ngoài màn hào quang phòng hộ không xa, chính là cái cây nở hoa màu trắng kia.”

Trên cây hoa màu trắng? Tầm mắt Mông Hiểu Dương chuyển dời đến chỗ kia, không nhìn ra chút khác thường nào.

“Bây giờ nếu gọi người đến đây, có thể bị ký thân đến trên người người khác hay không?” Ký thân tộc nhân không thể so với ký thân sinh vật thông thường, sau khi những ký thân sinh vật khác ký thân, nhiều lắm là sinh bệnh thôi, ký thân tộc lại có trí tuệ, hơn nữa tuyệt đối không thua chỉ số thông minh của nhân loại.

Một khi bị ký thân tộc nhân lựa chọn làm ký thân giả, rất khó tìm đến vị trí cụ thể ẩn thân của nó, thời gian lâu, còn sẽ huyết mạch tương liên, chẳng những càng khó tìm kiếm, còn rất khó bắt, phải nhanh chóng đông lạnh thân thể lại tiến hành chia lìa, để càng lâu, ký thân tộc nhân sẽ cắn nuốt linh hồn sạch sẽ, chính thức tu hú chiếm tổ, cướp lấy thân thể.

Nếu thật sự tới lúc đó, ký thân tộc nhân có được ký thân giả ký ức, có thể giấu diếm được mọi người, trở thành bản thân người đó.

“Trước tiên đánh quang não nói cho bọn họ biết, bọn họ sẽ có cách ứng đối.” 9717 trực tiếp xâm lấn đến hệ thống phòng hộ của Lâm gia, lại không thấy được bất luận cái gì về ký thân tộc nhân tin tức, duy nhất khả nghi chính là ba thú nhân nhà mẹ đẻ Lâm phu nhân. Bất quá hiện tại bọn hắn không ở đây, nó cũng phân hình không được.

Đè xuống Lâm phu nhân quang não, không bao lâu liền chuyển được.

“Hiểu Dương, các con làm sao vậy?” Lâm phu nhân nhíu mày, đối diện Mông Hiểu Dương cư nhiên ôm mấy đứa bé lui thành một đoàn, thoạt nhìn dáng vẻ rất khẩn trương.

“Mỗ mụ…” Đậu xanh rau má! Phải giải thích làm sao mà anh biết ký thân tộc nhân, đồ chơi kia không có thiết bị đặc biệt, căn bản không thể phát hiện được biết không?

Suy nghĩ một hồi, “Vừa rồi con cảm thấy tim đập rất nhanh, đã mở ra vòng phòng hộ, không nghĩ tới vòng phòng hộ cư nhiên lòe ra quang mang bị công kích, hơn nữa con có cảm giác xung quanh đây có thứ gì đó đang nhìn chằm chằm chúng con, nhưng con lại không nhìn thấy gì cả, mỗ mụ, con rất sợ.” Mình thật sự là quá thông minh, mình cũng phục mình quá đê.

“Đừng sợ, con ở trong vòng phòng hộ ngàn vạn đừng đi ra ngoài, mụ liền phái người đi qua.” Lâm phu nhân làm chính quân Lâm gia gia chủ, kiến thức đương nhiên sẽ không nông cạn, hơn nữa ngày hôm trước trung ương tinh phát hiện á thú bị ký thân tộc nhân ký thân, thậm chí còn có mấy giống cái, lập tức khiến ông nghĩ tới chuyện này.

Không được mười phút, Lâm gia chủ tự mình dẫn theo người đến đây, mỗi người đều mặc đặc chế phòng hộ phục, có thể nói võ trang đầy đủ, Lâm gia chủ nhìn thấy Mông Hiểu Dương còn có bọn nhỏ an toàn đứng ở trong vòng phòng hộ, đầu tiên là thở phào một cái, lập tức liền giận tái mặt, phất tay khiến người đi thăm dò tìm chỗ ẩn nấp của ký thân tộc nhân.

Ký thân tộc nhân sở dĩ khó có thể phòng bị, cũng bởi vì thủ đoạn ẩn nấp của hắn quá mức lợi hại, giống như hiện tại, hắn ẩn nấp ở trên cậy, cơ hồ liền cùng cây dung làm một thể, cho dù mười mấy người khắp nơi tìm tòi, vẫn khó có thể tìm được.

Mông Hiểu Dương: Đậu xanh rau má! Ở trên cây nở hoa màu trắng kìa, anh đồ ngu ngốc, cư nhiên đi qua luôn, thú nhân ngu ngốc ở phía sau kia, cư nhiên đảo qua cũng không phát hiện sao? Thật là sốt ruột quá đê!

Khổ nổi không biết phải giải thích làm sao bản thân biết ký thân tộc nhân ở đâu, Mông Hiểu Dương chỉ có thể ở một bên lo lắng suông, qua gần nửa giờ, vòng phòng hộ của Mông Hiểu Dương sắp hết thời gian sử dụng, mà vòng phòng hộ quang não, Mông Hiểu Dương có loại ảo giác, vòng phòng hộ quang não không thể phòng hộ ký thân tộc nhân xâm nhập.

“Đích đích đích!” Một trận tiếng đích đích truyền đến, biểu thị đã tìm được nơi ký thân tộc nhân ẩn thân, đúng là ở trên cây nở hoa màu trắng kia.


Người phía sau nhanh chóng tiến lên phun một loại khí thể màu trắng, gốc cây kia lấy tốc độ mắt thường không thể nhận ra nháy mắt thành một gốc cây khắc băng. Sau đó lại rắc lên một loại thuốc phun sương màu đỏ, chỉ thấy một mảnh lá cây trên cây biến thành màu đen.

Phiến lá cây màu đen kia còn đang hơi run run, thực rõ ràng, ký thân tộc nhân đang ẩn nấp ở trên này, lúc này đang liều mạng giãy dụa muốn chạy trốn.

Mông Hiểu Dương: Hô! Cuối cùng cũng bắt được rồi, hù chết anh đây, mẹ nó!

Thở phào nhẹ nhõm một hơi, đồng thời vòng phòng hộ y mở ra cũng hoàn toàn đóng lại, nếu không đúng lúc bắt được, nói không chừng liền ký thân đến trên người y hoặc là bọn nhỏ.

“Hừ! Nếu không có tôi, anh cho là có thể nhanh như vậy tìm đến nơi ẩn thân của ký thân tộc nhân sao?” 9717 ngạo kiều hừ hừ, vừa rồi thế nhưng nó khống chế dụng cụ dò xét phát ra tiếng cảnh cáo.

Mông Hiểu Dương bừng tỉnh đại ngộ, trách không được vang đúng lúc như vậy, y đã nói mà, người nọ máy móc đảo đi qua hai lần, cư nhiên cũng chưa tìm ra ký thân tộc nhân, sao lúc sắp rời đi liền tìm được.

Những người này mang theo phiến lá cây kia rời đi, Mông Hiểu Dương cùng bọn nhỏ cũng bị đưa đến phòng chữa bệnh, bọn họ cần làm kiểm tra thân thể một lần, chỉ có ký thân tộc nhân đã xâm nhập thân thể của bọn họ, nhất là mấy đứa bé.

Kỳ thực không cần bọn họ kiểm tra, trước đó Mông Hiểu Dương đã bảo 9717 kiểm tra qua, kết quả đương nhiên là đều không có, bất quá hiện tại lại kiểm tra một lần cũng không có việc gì, có thể an ủi tâm tình của Lâm phu nhân bọn họ.

Chờ trở lại phòng, trong lòng Mông Hiểu Dương vẫn còn có chút sợ hãi, nếu không có 9717 nhắc nhở, hôm nay liền thật sự bị ký thân rồi, y có một loại mãnh liệt cảm giác, ký thân tộc nhân kia là hướng về phía y.

Cảm giác của y không sai, trải qua hơn nửa tháng điều tra, bị điều tra ra ký thân tộc nhân, phần lớn ký thân ở trên người á thú, nhất là trên người á thú đã sinh con, về phần nguyên nhân, đang tiến hành ép hỏi ký thân tộc nhân, sẽ chờ kết quả.

Ra chuyện như vậy, Lâm gia phòng ngự tăng mạnh không nói, toàn bộ Trung Ương Tinh cũng đồng loạt tiến hành dọn dẹp.

“Tôi xem là an nhàn lâu lắm, mới có thể khiến ký thân tộc nhân tiến vào đến Trung Ương Tinh cũng không biết.” Long gia trưởng lão trầm giọng nói một câu, trong giọng nói lộ ra thản nhiên uy áp.

Không giống ông, Phượng tộc trưởng lão vẫn tươi cười đầy mặt, bất quá hai mắt híp lại lộ ra nhè nhẹ ánh sáng lạnh, vẫn nói cho mọi người, ông cũng đang tức giận.

Chẳng trách Phượng tộc trưởng lão căm tức như vậy, an nguy của Trung Ương Tinh là thập đại gia tộc thay phiên bảo hộ, trăm năm nay vừa lúc đến phiên Phượng gia, còn năm năm nữa là kết thúc, không nghĩ tới giờ phút then chốt này lại xảy ra chuyện như vậy, giống như bị người tát một cái vào mặt, Phượng tộc có thể không căm tức sao.

Cho nên lần này dọn dẹp, Phượng tộc xuất lực nhiều nhất, có loại tư thế thề phải tiêu diệt ký thân tộc nhân.

“Vô luận như thế nào, lần này phải toàn lực thanh trừ ký thân tộc, không buông tha bất luận một cái nào.” Cũng dám động người của Lâm gia ta, vẫn là Hiểu Dương, nó chính là đại công thần của Lâm gia.

“Giống như lời của Lâm lão đệ, lần này cần toàn lực thanh trừ.” Tây Môn gia chủ mở miệng đồng ý.

Lần này ký thân tộc xác thực lớn mật, trước tuy rằng phát hiện có ký thân tộc ở Trung Ương Tinh, nhưng đều là bình dân, hiện tại lại phát hiện người trong thập đại gia tộc đều bị ký thân tộc để mắt tới, hơn nữa sau khi ra chuyện ở Lâm gia, tất cả gia tộc đều tập hợp tộc nhân tra xét một lần, quả nhiên phát hiện có mấy á thú thậm chí một hai giống cái bị ký thân.

Cho nên, các gia chủ đang ngồi đều không có suy nghĩ thiếu xuất lực, toàn bộ đều ra toàn lực, tính toán toàn lực thanh trừ.

Mặc kệ bọn họ như thế nào thảo luận thanh trừ ký thân tộc nhân, bên này Mông Hiểu Dương cuối cùng cũng biết ký thân tộc nhân là làm sao xuất hiện ở Lâm gia.

“Cho nên nói, ký thân tộc nhân kia là theo tiểu thú nhân nhà mẹ đẻ mỗ mụ vào?” Mông Hiểu Dương sờ sờ cằm, “Là có hai cái, hay vẫn là cái ngay tại trên người tiểu thú nhân, sau khi nhìn thấy tôi liền muốn chuyển dời đến trên người tôi?”

“Chỉ có một, là sau khi nhìn thấy anh, mới muốn chuyển dời đến trên người anh.” 9717 dừng lại, “Hơn nữa tôi xâm nhập vào đại não của một ký thân tộc nhân, phát hiện một chuyện rất thú vị.”


Híp mắt, ý bảo 9717 nói tiếp.

“Bọn họ muốn ký thân ở trên người giống cái cùng á thú, sau đó thông qua cùng thú nhân kết hợp sinh ra đại vương đời tiếp theo nha! Chính là tộc trưởng của bọn họ cư nhiên chính là thú nhân cùng ký thân á thú kết hợp sinh ra, phát hiện vừa có được ký thân tộc nhân năng lực cũng có thể biến thành thú nhân.”

Gật đầu, “Theo lời cậu nói thì hẳn là bọn họ đã lên kế hoạch lâu rồi, vậy không phải là rất nhiều người bị ký thân sao?”

“Ngược lại còn không có, dù sao Trung Ương Tinh phòng ngự vẫn là rất mạnh, muốn tiến vào sẽ không dễ dàng như vậy, chính là tộc trưởng ký thân tộc là thú nhân, có thể mang ký thân tộc tiến vào, nhưng vẫn là số ít. Kỳ thực có thứ có thể khắc chế ký thân tộc, kí chủ anh có muốn xem không.” 9717 hỏi.

Khắc chế sao? Mông Hiểu Dương nghe xong lập tức gật đầu đồng ý, ký thân tộc nhân này cũng không lợi hại lắm, cũng chỉ là không cách nào tra tìm khiến người đau đầu mà thôi, bản thân y ngược lại không sao cả, có 9717 ở trên người, thế nhưng mấy đứa bé lại khác, luôn luôn có lúc sơ sẩy.

Chờ 9717 đem thứ đó lấy đến nhìn một cái, cư nhiên là túi hương bình thường nhất, xem qua giới thiệu sản phẩm mới biết được, đồ vật này thật đúng là khắc chế ký thân tộc, lại nhìn giá cả cũng không quý lắm, đổi mười mấy cái, trước mấy cái cho bọn nhỏ đeo lên, còn lại đưa cho Lâm phu nhân bọn họ, nói là y làm để phòng trùng.

Dù sao đồ vật này, ngoại trừ y cùng 9717 thì người khác cũng không biết có tác dụng gì, đi thăm dò nhất thời cũng không tra được chuyện gì.

Lại qua hơn nửa tháng, bên ngoài vẫn là gió êm sóng lặng, một chút đều nhìn không ra có phát hiện ký thân tộc nhân một chuyện như vậy, Mông Hiểu Dương vẫn tránh ở trong nhà làm trạch, Lâm Hô đã trở lại.

“Anh đã trở về.” Đơn giản bốn chữ, lại lộ ra nồng đậm tưởng niệm.

Mông Hiểu Dương hừ hừ ứng tiếng, chỉ có bản thân y tự biết, trong lòng y kỳ thực cũng rất nhớ Lâm Hô, trước giờ chưa từng nhớ một người như vậy.

Hai người rúc vào trong phòng, mấy đứa bé chơi đùa ở một phòng khác, Lâm Hô ôm Mông Hiểu Dương, vùi đầu ở hõm vai y, “Anh rất nhớ em.” Cho nên vừa hoàn thành nhiệm vụ liền lập tức chạy trở về.

Khuôn mặt trắng nõn đỏ ửng, thân thể mẫn cảm bởi vì Lâm Hô gần sát kèm theo khí tức, run nhè nhẹ, “Ừm, em cũng vậy.” Má nó! Khi nào thì học được nói lời như thế, anh đây thật đúng là không thích ứng.

Đêm đó, đương nhiên là trâu cường tráng cày ruộng…

“Anh đã nghe mỗ mụ nói rồi, em không cần sợ.” Lúc nhiệm vụ sắp chấm dứt Lâm Hô mới biết được trong nhà xảy ra chuyện như vậy, lúc ấy khi mỗ mụ nói cho hắn biết tin tức này, hắn chỉ cảm thấy trái tim co rút đau đớn, cũng may mỗ mụ nói Hiểu Dương không sao.

Nghiêng đầu nhìn nhìn Lâm Hô, Mông Hiểu Dương cười cười, “Em không sao.”

“Ừ.” Ánh mắt Lâm Hô trầm trầm, xoay người đè lên người Mông Hiểu Dương, “Lại đến một lần nữa.” Hôm nay chủ ruộng không tạc mao, hắn không tranh thủ cày thêm vài lần, như thế thật xin lỗi chính mình.

“Đích đích!” Quang não Lâm Hô cùng Mông Hiểu Dương đồng thời vang lên.

Lâm Hô thuận tay tắt quang não hai người, cúi đầu tiếp tục.

“Đích đích!” Quang não tiếp tục vang lên.

Mông Hiểu Dương đẩy Lâm Hô ra, nhìn số quang não gọi tới, nhanh ngồi dậy, kéo chăn gói kỹ lưỡng, nhanh chóng chuyển được quang não, “Mỗ mụ, xin hỏi có chuyện gì không?”

“Khụ!” Lâm phu nhân là người từng trải, nhìn một cái hình ảnh quang não liền biết vừa rồi bọn họ vì cái gì tắt máy.

“Tiểu Cẩn sắp sinh.” Lâm phu nhân vừa dứt lời liền nhanh chóng cúp quang não, để tránh cho Lâm Hô và Hiểu Dương xấu hổ.

Tiểu Cẩn sắp sinh, Lâm Hô cùng Mông Hiểu Dương liếc nhau, lập tức đứng dậy mặc quần áo rửa mặt, chạy đến Triệu gia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận