Trước Khi Lưu Đày Quý Phi Yêu Kiều Dọn Sạch Hoàng Cung



"Hà Viễn, huynh làm gì vậy? Ta sắp chết đói rồi, huynh cứ đến Hồi Xuân Đường trước đi, ta ăn một bát mì rồi sẽ đến ngay! Yên tâm, ta sẽ không chạy trốn đâu!"
Nàng tức giận gọi thẳng tên Hà Viễn, khách sáo gì nữa, hắn ta dám để nàng đói bụng, nàng sẽ dám liều mạng với hắn ta!
Hà Viễn lạnh lùng nói: "Không được! Nếu lão Khương chết thì cô phải đền mạng cho huynh ấy!"
Lâm Hiểu Nguyệt chưa từng thấy người nào vô lý như vậy, trước đây nàng còn thấy Hà Viễn khá dễ nói chuyện, bây giờ đụng đến tiền đồ của hắn ta rồi, mặt mũi gì cũng xé rách hết!
"Đền mạng? Huynh có tin là bây giờ ta chạy đến huyện nha tố cáo huynh tội thả tù nhân lưu đày không, còn chưa biết ai chết trước đâu!"








Hà Viễn đỏ mặt tía tai, cả đời này hắn ta chưa từng ghét một người phụ nữ nào như vậy!
"Được, coi như cô lợi hại! Tốt nhất là cô ăn xong mì thì ngoan ngoãn đến Hồi Xuân Đường, nếu không, người đến huyện nha cáo trạng chính là ta!"
Lâm Hiểu Nguyệt hừ lạnh một tiếng: "Đừng quên, tiền khám bệnh cho Khương Bách ở trấn Duyên Khê là ta bỏ ra!"

Nói xong, nàng hất tay Hà Viễn ra, trong lòng thầm bổ sung một câu: “Ta sẽ chờ huynh đến cầu xin ta!”
Hà Viễn sốt ruột muốn chữa bệnh cho Khương Bách, cũng lười đôi co với Lâm Hiểu Nguyệt, dù sao thì những tên tù nhân lưu đày bình thường không dễ tìm nhưng cung phi lưu đày thì dễ lắm!
"Phì! Có tiền thì ghê gớm lắm sao!"
Nhổ một bãi nước bọt về phía Lâm Hiểu Nguyệt, hắn ta chạy về phía Hồi Xuân Đường.

Lâm Hiểu Nguyệt nhìn bãi nước bọt trên váy, nhếch mép cười nhạt, vẫy tay gọi tiểu nhị đang đứng quan sát ở đằng xa: "Tiểu nhị, ta muốn một bát mì bò, thêm hai cái đùi gà!"
Tiểu nhị gật đầu, nói: "Được, cô nương chờ một lát!"
Đồ ăn thời xưa không có công nghệ và chất độc hại, chỉ là những sợi mì trắng đơn giản nhưng Lâm Hiểu Nguyệt vẫn thấy thơm phức, huống chi là những miếng thịt bò thơm lừng, vị cay nồng bao bọc lấy mùi thơm nguyên bản của thịt, ôi, nàng cảm thấy mình vừa ăn vừa nuốt nước bọt! Ăn sạch bát mì bò, nàng lại cầm đùi gà lên, cắn một miếng.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận