Trước Khi Lưu Đày Quý Phi Yêu Kiều Dọn Sạch Hoàng Cung


Trái tim cuồng loạn của Lương Đế trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo, nếu không phải người đàn bà này thì còn có thể là ai? Nếu nói Lâm Hiểu Nguyệt là người phụ nữ được ông ta sủng ái nhất thì Lương Khiết Quỳnh tuyệt đối là người phụ nữ quyền lực nhất hậu cung!
Lâm Hiểu Nguyệt vào cung chưa lâu, chưa có nền tảng gì nhưng Lương Khiết Quỳnh thì không đơn giản như vậy, bà ta không chỉ là chủ nhân hậu cung mà còn là đích nữ của Trấn Quốc Công, muốn mua chuộc người thì quá dễ dàng!
Hơn nữa, trong kho của Cẩm Tú cung toàn là đồ hồi môn của ả, tuỳ tiện lấy ra một món cũng giá trị liên thành, có thể nói là giàu có đến mức có thể sánh ngang với quốc khố!
Có phải là Khiết Quỳnh đã sớm đoán được, sau đó giấu đi trước không?
"Truyền giá đến lãnh Cung!" Lương Đế đứng bật dậy đi về phía hậu cung.


Trong lãnh Cung, Lương Khiết Quỳnh nghe tin Lương Đế đến còn tưởng là Lương Đế đã hồi tâm chuyển ý, bà ta vội vàng chỉnh lại quần áo ra ngoài đón: "Hoàng thượng giá lâm, hoàng thượng vạn tuế vạn tuế, vạn vạn tuế!"
Lương Đế tiến lên một cước, đá ngã Lương Khiết Quỳnh đang quỳ trên mặt đất, chất vấn: "Nói! Ngươi giấu đồ ở đâu?"

"Hoàng thượng, người nói đồ gì vậy?" Lương Khiết Quỳnh nghiến răng chịu đau, khó hiểu hỏi.



Lương Đế lạnh lùng nói: "Những thứ trong kho Cẩm Tú cung đâu? Còn Ngự Thiện Phòng, kho lương, Thái Y Viện của trẫm nữa, Lương Khiết Quỳnh, ngươi muốn dọn sạch hoàng cung của trẫm hay sao?"
Lương Khiết Quỳnh kinh ngạc nhìn Lương Đế, hỏi ngược lại: "Hoàng thượng, người nói của hồi môn của thần thiếp không còn nữa ư?"
Lương Đế càng nhìn người phụ nữ trước mặt càng thấy ghê tởm, đặc biệt là cái dáng vẻ giả tạo của ả, sợ người khác không biết bà ta đang giả vờ!
"Lương Khiết Quỳnh, ngươi không cần phải giả vờ nữa, trẫm cho ngươi cơ hội cuối cùng, nếu ngươi giao hết đồ ra, trẫm sẽ để ngươi an hưởng tuổi già trong lãnh Cung này, nếu không, đừng trách trẫm không nể tình xưa nghĩa cũ!"
Lúc này Lương Khiết Quỳnh mới nhận ra hoàng thượng đã động sát tâm nhưng bà ta thật sự không biết đồ ở đâu!
Nhưng bà ta không thể chết, bà ta chết thì đại hoàng tử của bà ta phải làm sao? Ả như phát điên túm lấy quần áo của Lương Đế, khổ sở cầu xin: "Hoàng thượng, thật sự không phải thần thiếp làm, thần thiếp bị oan! Chúng ta là phu thê nhiều năm, người nhất định phải tin thần thiếp!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận