Trước Khi Lưu Đày Thứ Nữ Pháo Hôi Dọn Sạch Phủ Tướng Quân


Tháng ba, mùa xuân, kinh thành.

"Con tiện nhân này, lột sạch quần áo của nó ra cho ta!"
"Nhị tiểu thư, đồ đã đến tay rồi, vậy thì ném nó xuống giếng cho chết đuối đi, nếu quan binh hỏi đến thì nói nó tự trượt chân ngã xuống.

"
"Hừ? Bây giờ cả nhà đều phải đi lưu đày rồi, ngươi giết nó chẳng phải là tiện cho nó sao, lột sạch quần áo nó rồi ném ra đường, cho ngàn người xem, vạn người nhìn, để nó nếm thử thứ gì còn đau khổ hơn cả lưu đày!"
Người nói lời này lời lẽ lạnh lùng, từng chữ như dao đâm vào tim.

Nữ tỳ bên cạnh cười nhạo: "Tiểu thư anh minh, nó chịu nhục như vậy, sợ là không sống nổi đến nơi lưu đày, chỉ cần nó chết, tiểu thiếp và đệ đệ của nó cũng sống không lâu, vừa vặn trút được cơn giận cho chúng ta!"
Tiếng cười nhạo liên hồi văng vẳng bên tai, Tống Hòa Nhi mở mắt ra thì thấy một bàn tay đang sờ soạng khắp người nàng.


Dâm ô?? Càn rỡ!!
Tống Hòa Nhi giơ tay, tát thẳng vào mặt người đó.

Chỉ trong chớp mắt, thân hình nhỏ bé đó đã bị Tống Hòa Nhi tát một cái trời đất quay cuồng, ngất lịm đi.

"Ngươi! dám đánh nhị tiểu! á~"
Một bên khác, tiểu nữ tỳ nói được nửa câu thì khoảnh khắc sau cũng bay thẳng ra ngoài.

Tống Hòa Nhi thở phào nhẹ nhõm.

Nàng đường đường là nhà khoa học thế kỷ ba mươi lăm, ngày thường không ít lần cống hiến cho đất nước, lúc nào đến lượt bị những kẻ này bắt nạt?
Nàng đứng dậy, nhìn thấy tiểu kiều nga nằm trên đất, đầu óc nhất thời trống rỗng.


Trang phục này, cách ăn mặc này? Đây là nơi quỷ quái gì?
Đầu, bắt đầu đau như muốn nứt ra!
Theo ký ức không ngừng ùa về, kết hợp với cảnh tượng vừa rồi, Tống Hòa Nhi đột nhiên nhớ đến một cuốn tiểu thuyết tên là 《Kinh thương hậu ngã lưu danh thanh sử liễu》.

Mà chuyện đang diễn ra lúc này, chính là cốt truyện gia đình của nữ phụ pháo hôi trong tiểu thuyết bị lưu đày.

Tiểu thứ nữ của phủ tướng quân Tống Hòa Nhi, vì trong tay có một cuốn bí kíp kinh thương lưu truyền thiên hạ nên khi bị xét nhà, đã bị bạch liên hoa tỷ tỷ trong tiểu thuyết lục soát lấy đi, ả ta còn tự nguyện dâng bí kíp cho nam chính của tiểu thuyết với hy vọng lấy được sự thương cảm để khỏi bị lưu đày.

Nhưng nam chính hoàn toàn không để ý đến “bạch liên hoa tỷ tỷ” này, hắn lòng mang hoài bão thiên hạ, mang quyển sách đó tặng cho nữ chính tiểu thuyết đang cứu tử phù thương* ở thôn quê, hai người ở nơi dân gian khai hoang trồng trọt, làm giàu.

(*Cứu người chết, chăm người bệnh)
Có thể coi là một tiểu thuyết 1v1 song cường gây dựng sự nghiệp.

Chỉ thương cho nữ pháo hôi khổ mệnh Tống Hòa Nhi, không những mất bí kíp, còn bị bạch liên hoa tỷ tỷ ném ra đường, chịu đủ mọi nhục nhã, nàng cảm thấy lạnh lẽo, thêm vào đó là đói rét, cuối cùng kiệt sức mà chết trên đường lưu đày.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận