Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ

Hoàng Tâm Nhuế còn không biết bản thân chỉ tìm một diễn viên tuyến 18 trải chăn cho chương trình tiếp theo lại đắc tội một vị lão đại kim chủ, cô đắc ý dào dạt cũng không duy trì được nửa ngày, chỉ qua một bữa cơm trưa thôi, người đại diện của cô sắp khóc đến chết, xin ông xin bà, hoàn toàn không biết nghệ sĩ nhà mình sao lại đắc tội với nhãn hiệu bọn họ hợp tác, lại còn không chỉ một nhà, chỉ cần là sản phẩm dưới cờ của Lý Ngạn tất cả đều hủy bỏ Hoàng Tâm Nhuế làm đại ngôn, ngay cả lý do cũng không cho.

Năm phút sau, không chỉ công ty Lý Ngạn, tất cả công ty hợp tác với Lý thị cũng không còn.

Cuối cùng là chuyện gì xảy ra!?

Người đại diện chất vấn Hoàng Tâm Nhuế: "Sao cô tham gia cái chương trình thôi cũng đắc tội nhà tài trợ!"

Tuần đầu tiên Hoàng Tâm Nhuế tham gia Lý thị còn chưa tài trợ, cô cũng rất mê man, cũng rất hoảng loạn, hiện tại cũng đang điên cuồng tìm các loại lão tổng tìm hiểu nguyên nhân hộ cô, nhưng không có một vị lão tổng nào có thể cho cô đáp án, chỉ nói cho cô, chọc đối phương, phải nhanh xin lỗi một chút.

Nhưng Hoàng Tâm Nhuế căn bản không biết bản thân đã chọc phải đối phương như thế nào, cũng không biết bản thân rốt cuộc đã làm gì, cô nhìn weibo của mình cũng không thấy không đúng chỗ nào, không có chút vấn đề nào cả, việc trên hot search cũng không liên quan tới tập đoàn Lý thị, còn vấn đề của Lý Quân, trong suy nghĩ của cô, anh chỉ là một diễn viên tuyến 18, cũng không hướng về phía Lý Quân mà suy đoán, cũng không cảm thấy Lý Quân và Lý Ngạn có liên hệ gì.

Buổi chiều, giải trí truyền thông bắt đầu tuyên bố tin tức Hoàng Tâm Nhuế bị cắt quảng cáo, Hoàng Tâm Nhuế lại bắt đầu trình diễn màn khóc lóc thút thít, còn cố ý để người quay được video.

Cô cực kỳ bạch liên hoa mà lau nước mắt xin lỗi, nhưng lời trong lời ngoài đều không biết bản thân đã làm sai điều gì, cô cũng không hủy đi hình tượng của mình, cũng không có tin tức xấu, cũng không biết vì sao nhà tài trợ lại hủy bỏ quảng cáo của cô.

Ngay sau đó, vì video xin lỗi này, lục tục lại có mấy nhãn hiệu hủy hợp đồng với cô, vốn dĩ cũng coi như một nữ ngôi sao hạng nhất, có thể mang sản phẩm, nhưng đột nhiên bị vài công ty lớn liên hợp hủy bỏ, giải trí truyền thông liền biết vấn đề ở bản thân cô, lúc này không cọ nhiệt độ đưa tin một chút làm sao mà được.

Mục Tu Vũ đang đánh golf với Lý Tấn.

Mục Tu Vũ: "Người phụ nữ này còn không biết khóc bằng em dâu." Đối với động tác gạt lệ của Khương Hành, hắn ấn tượng sâu sắc!

Lý Tấn: "Không có hứng, chương trình của Tiểu Quân sao lại nhiều chuyện hư hỏng như vậy."

Mục Tu Vũ: "Giới giải trí đều như vậy, phủng cao dẫm thấp."

Lý Tấn: "Khó trách Tiểu Quân lại không thích nổi tiếng."

Mục Tu Vũ: "Đúng rồi, việc cậu nhờ tôi tìm người điều tra, tra được một chút đầu mối, đoàn phim của Khương Hành kia có một tiểu tử rất khả nghi, theo lý thuyết dây cáp treo cậu ta dùng lâu như vậy, hẳn là sẽ không xảy ra chuyện mới đúng, cho dù không ngủ được, cũng không đến mức bị ngã. Chúng tôi theo phương hướng điều tra từng diễn viên, phát hiện trong đoàn phim bọn họ nam số 2 có vấn đề."

Lý Tấn cười lạnh: "Muốn chụp mũ cho tôi, không dễ như vậy đâu."

Mục Tu Vũ: "Nhưng hiện trường đoàn phim đã bị hủy bỏ hết rồi, muốn tìm được chứng cứ không dễ dàng."

Lý Tấn: "Tôi nhớ bọn họ có một vài thiết bị quý giá, nếu không mang đi, hiện trường cũng sẽ gắn camera theo dõi, trò chuyện với đạo diễn đoàn phim này một chút, Khương Hành không thể nghĩ được nhiều như vậy, có lẽ Tiểu Quân cũng nghĩ tới, nhưng cũng có thể chỉ đang nghĩ tới bạn trai nên chưa đi chứng thực, sau này tôi sẽ hỏi ý kiến nó một chút."

Mục Tu Vũ: "Tôi đoán chắc chắn Tiểu Quân sẽ lựa chọn loại kết cục bi thảm nhất."

Lý Tấn: "Tiểu Quân luôn luôn tâm địa thiện lương, nhưng thật ra có chút bao che khuyết điểm."

Mục Tu Vũ: "Anh em nhà họ Lý các cậu có ai không bao che khuyết điểm chứ, Khương Hành còn chưa vào cửa đâu, đã giúp hắn loại trừ chướng ngại."

Lý Tấn: "Dù sao cũng là người Tiểu Quân lựa chọn, có thể không giúp sao? Kết quả người chịu thiệt không phải là Tiểu Quân sao?"

Mục Tu Vũ: "Nói như vậy cũng không sai." Đều là tâm trạng "gả con gái".

Lý Quân cũng không biết anh hai nhà mình đã xử lý xong chuyện Hoàng Tâm Nhuế bịa đặt, anh cả thì nỗ lực tìm chứng cứ ám hại Khương Hành, người một nhà đều vì tương lai hạnh phúc của anh mà nỗ lực, đương nhiên, bản thân anh cũng đang nỗ lực.

Bốn người thương nghị một buổi trưa rồi cũng có kết quả, trước tiên câu thông với Vương đạo diễn bên kia, sau đó bọn họ bên này cũng sẽ làm tốt chuẩn bị xã giao, Cao Tín mất nửa tiếng đồng hồ mới tiêu hóa hết được tin tức vừa mới biết, sau đó trên cơ bản lại khôi phục lại thái độ nghiêm cẩn trong công việc như xưa, nghiêm túc đối đãi.

Tiếp thu thân phận đột nhiên chuyển biến của Lý Quân, vẫn có chút khiến người bối rối.

Trước khi bốn người tách ra, Ngũ Sâm nhắc nhở hai người bọn họ: "Các cậu đấy, có chuyện gì cũng đừng có gạt chúng tôi nữa."

Lý Quân chân thành nói: "Xin lỗi, chuyện này là do tôi, ngay từ đầu chỉ đơn thuần không muốn bại lộ thân phận, không nghĩ tới ý trời lại trêu ngươi."

Sau khi Ngũ Sâm và Lý Quân hàn huyên một buổi trưa, phát hiện anh đúng là một người biết tán gẫu, lại biết cách quan tâm tới cảm xúc của người khác, lại càng cảm thấy Khương đại ngốc nhà bọn họ có tài đức gì đuổi được Lý Quân, người ta còn là con trai bảo bối của nhà Lý phú hào đấy, hắn đều nghe Tiểu Tề miêu tả lại cảnh anh cả anh hai Lý gia đến hiện trường.

Nếu không phải xem ở phân lượng Lý Quân thích Khương ngốc tử, người ta đã sớm không để ý tới hắn được chưa.

Nhưng mà, có vài người vận khí là trời sinh, có hâm mộ cũng không được. Nói đi cũng phải nói lại, Khương Hành vẫn luôn có thể cho ra nhân vật hay cũng là vì hắn luôn giữ lại trái tim yêu thích đóng phim ban đầu, trong lòng không có quá nhiều tạp niệm, người rất đơn giản, có lẽ Lý Quân nhìn trúng ở điểm này nhỉ.

Hai người đều là người có ưu điểm đầy mình.

Ngũ Sâm cũng rất hâm mộ vận khí tốt của Cao Tín, sao chỉ cần đối tốt với Lý Quân là có phúc khí như vậy chứ? Mình có nên đối xử với Lý Quân tốt hơn một chút hay không.

Vì thế khi bọn họ tách ra, Ngũ Sâm còn đưa cho anh một tấm danh thiếp: "Đúng rồi, tôi nghe nói các cậu còn mang về một con vịt, vừa về có lẽ sẽ có chút không hợp khí hậu, tôi có một người bạn làm bác sĩ thú y, tự mình mở một phòng khám thú cưng, có rảnh thì mang nó tới tiêm vắc-xin phòng bệnh, rồi kiểm tra thân thể một lần."

Lý Quân tiếp nhận danh thiếp nhìn thoáng qua, sau đó cất đi: "Cảm ơn anh Sâm."

Ngũ Sâm cảm thấy bản thân cũng sắp bay lên trời rồi, Lý Quân nói chuyện thật dịu dàng.

Kết quả Khương Hành đẩy hắn một cái: "Anh Sâm, ánh mắt anh nhìn bạn trai tôi không đúng." Ý vị lấy lòng của Ngũ Sâm quá rõ ràng!

Lý Quân không để ý hai người bọn họ vui đùa, Cao Tín nói với anh: "Sau này chúng ta còn phải bàn bạc lại công việc một chút."

Lý Quân: "Được, buổi chiều ngày mai tôi đến công ty tìm anh."

Có vài lời không thể nói trước mặt Ngũ Sâm và Khương Hành, Cao Tín và hai người bọn họ cũng không quá quen, nhưng mà, không sao, về sau sẽ chậm rãi quen thuộc hơn.

Lý Quân từ khách sạn trở về, sau đó mỗi ngày hẳn là sẽ không trôi qua quá nhẹ nhàng, công việc có lẽ chỉ chiếm 30%, chủ yếu vẫn là người nhà anh nhắn wechat thúc giục anh về nhà ăn cơm.

Sau khi tạm biệt Ngũ Sâm và Cao Tín, Lý Quân và Khương Hành cũng không trực tiếp về nhà, mà đi tới cửa hàng làm ổ vịt buổi sáng đã hẹn trước.

Đây là một cửa hàng chế tạo gia cụ thuần thủ công cao cấp, trước đây Lý Quân đã tới một lần, là giúp Tưởng Dao lấy nhà trên cây cho mèo, không nghĩ tới bản thân có một ngày cũng tới nơi này.

Hai người bọn họ buổi sáng đã tới đây, nhân viên cửa hàng còn cố ý hỏi một câu: "Thật sự là ổ cho vịt sao?"

Lý Quân và Khương Hành rất chắc chắn gật đầu, vì trong tiệm bọn họ không có hàng mẫu ổ cho vịt, ổ chó mèo thì rất nhiều, có lẽ chủ quán cũng không nghĩ tới nhận được đơn đặt hàng phần lớn là cho thú cưng dùng, rõ ràng bọn họ thật sự muốn làm gia cụ.

Buổi sáng cửa hàng trưởng không có ở cửa hàng, bọn họ hẹn buổi chiều lại tới thương lượng kích cỡ định chế, cùng với ý tưởng.

Cửa hàng trưởng đã ở trong khu nghỉ ngơi cho khách chờ bọn họ, sau khi Khương Hành tháo khẩu trang xuống, rất kinh ngạc, nhưng hắn cũng là người từng trải, rất nhanh liền bình tĩnh lại, làm ăn thì cần như thế.

Cửa hàng trưởng là một người đàn ông 40 tuổi tràn ngập khí tức nghệ thuật, hắn buộc lên đuôi tóc xoăn vì quá nóng, nhưng mà, bản nhân thật không có loại hơi thở tự xưng là người trong giới nghệ sĩ này, hắn vẫn rất hiểu khách hàng.

"Không biết hai vị tiên sinh muốn đặt ổ vịt như thế nào, nói thật, tôi cũng là lần đầu nhận được đơn hàng như vậy, vẫn là muốn hỏi suy nghĩ của hai vị một chút, cũng làm phiền các vị tới đây một chuyến."

Lúc này, nhân viên cửa hàng bưng lên hai ly trà cho Lý Quân và Khương Hành.

Lý Quân nói: "Không sao, kỳ thực chúng tôi chỉ muốn một cái ổ vịt tương đối tốt, không có yêu cầu gì đặc biệt, giống như ổ vịt bình thường là được rồi."

Cửa hàng trưởng có thể hiểu được ý tứ của anh: "Tôi cũng tìm mấy cái ảnh ở trên mạng, ngài xem một chút có kiểu dáng nào vừa ý không? Chỗ tôi cũng sẽ căn cứ yêu cầu của các vị thiết kế một lần nữa, đến lúc đó sẽ gửi ảnh cho các vị."

Hắn đưa cho hai người một cái máy tính bảng, Khương Hành vuốt ảnh xem, hai người ghé lại cùng nhau chọn ảnh.

Khương Hành nhìn hai cái ảnh đầu không có biểu tình gì, tận đến khi hắn nhìn thấy một ngôi nhà nhỏ hai tầng: "Cái này không tồi."

Lý Quân cũng không có yêu cầu gì đặc biệt, nếu Khương Hành thích thì chọn cái này đi, vừa nhìn đã biết công nghệ rất phức tạp, tiêu tốn thời gian cũng không quá ngắn.

Lý Quân: "Khi nào chúng tôi có thể tới đây lấy?"

Cửa hàng trưởng: "Trong vòng 1 tuần, nếu cần chúng tôi có thể giao tới tận nơi."

Lý Quân:"Vậy giao tận nơi đi, dựa theo kích thước bên trên, hẳn là đủ ở."

Cửa hàng trưởng: "Được, về vật liệu thì tôi đề cử hai loại bên dưới này, quét dọn cũng thuận tiện."

Lý Quân đụng khuỷu tay vào Khương Hành: "Anh có ý tưởng gì khác không?"

Khương Hành nói: "Có muốn làm một cái bệ nhỏ bên cạnh cửa tầng một không."

Cửa hàng trưởng: "Nếu hai vị yêu cầu thì cũng có thể."

Lý Quân ngẫm nghĩ về không gian trong sân một chút, nếu không đủ thì sau này đúng là phải đổi một căn nhà lớn hơn, dù sao căn nhà bọn họ ở hiện tại cũng có chút lâu năm, có hơi nhỏ, chờ Hạt Cát trưởng thành liền không chạy đủ. 

Hai người bọn họ đặt hàng xong liền lái xe về nhà.

Khi đèn xanh đèn đỏ, Khương Hành đem suy nghĩ của mình nói ra, hắn biết Lý Quân đối với căn nhà hiện tại có lưu luyến, dù sao cũng là nhà mẹ anh để lại.

Lý Quân nói: "Em không có ý kiến, nhà không đủ ở tự nhiên cần phải đổi."

Khương Hành: "Ngày mai anh bắt đầu xem nhà, mua một cái có cả bể bơi, một lớn một nhỏ, cái nhỏ cho Hạt Cát, cái to để chúng ta dùng." (Bí: Hạt Cát số hưởng)

Lý Quân nghĩ tới bể bơi riêng, đúng là không tồi, vô luận là mùa hè hay là mùa đông, đều dùng được.

Nhưng anh kiến nghị thêm: "Cái chúng ta dùng làm trong nhà là được, lộ thiên quét dọn rất phiền toái."

Sau khi có suy nghĩ về cấu tạo nhà mới, hai người hưng phấn hàn huyên cả một đường.

Khi về đến nhà, hai mắt Hạt Cát ai oán mà nhìn Lý Quân và Khương Hành, dùng gót chân nhỏ bẹp bẹp đá đá chậu cơm và chậu nước trống rỗng.

Khương Hành nhận mệnh đi quấy thức ăn cho nó.

Lý Quân nói cho nó: "Sau này lại đổi cho ngươi một căn nhà có bể bơi lớn."

Hạt Cát cạc cạc lên tiếng: Bể bơi, chịu đựng!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui