Trường Cấp Ba Sơn Hải

Thực vật đối với thổ nhưỡng đều là trời sinh mang theo ỷ lại, bao gồm những con bọ cánh cứng đủ màu sắc, hay con giun, cho dù lúc đầu chưa kịp thích ứng, nhưng theo thời gian chậm rãi trôi đi, mọi người đều có thể biến thành bạn tốt, ngày thường có thể cùng nhau tâm sự xới đất.

Nhưng thầy giáo Tiểu Lâm là ngoại lệ, cậu là người siêu cấp khiết phích, phích đến mức thậm chí chiến thắng cả bản năng thực vật, hoàn toàn không có tâm tình cẩn thận cảm thụ tình yêu sâu sắc của đất mẹ, chỉ đứng trong hố nửa tiếng đã suy sụp cả một đêm.

Quý Tinh Lăng ngủ chưa được vài phút đã bắt đầu mơ ác mộng liên miên, đầu tiên là mơ thấy mình bị đấm đá bởi một nhóm sương bọc lôi điện hung dữ, sau đó lại mơ thấy bị Vu Nhất Chu coi thành cây cột, cậu ta giống như đứa não tàn một bên quấn một bên phun lửa, hô hấp thật sự khó khăn. Hắn đổ mồ hôi đầm đìa bừng tỉnh, ngực vẫn giống như bị đè bởi một tảng đám vừa mới thử giật thân, người trên lòng ngực đã lập tức dùng cả hai tay hai chân ôm hắn càng chặt.

Quý Tinh Lăng: “……”

Tình huống bây giờ là như thế nào, vì sao lại ôm tôi chặt như vậy, chẳng lẽ là cố ý, cơ mà ai cố ý cũng bình thường, nhưng vấn đề là thầy giáo Tiểu Lâm đẹp trai như vậy thì không thể nhịn được.

Hắn hôn lên tóc cậu một cái: “Cậu xuống đi đã, tôi thở không nổi.”

Tiếng hít thở của Lâm Cạnh vẫn đều đặn, hình như đã ngủ ngon lành rồi.

Quý Tinh Lăng nghĩ nghĩ, nhỏ giọng thử: “Tôi hôn cậu đó.”

“Cậu cứ đè tôi như vậy thì có biết tiếp theo sẽ có chuyện gì xảy ra không.”

“Cậu có cảm tháy tư thế của chúng ta bây giờ có chút xấu hổ hay không”

“Vì sao cậu lại cọ tôi.”

“Tôi đã nói với cậu là tôi phát dục siêu bình thường!”

“…… Cơ mà phải nói những con sâu ban ngày đó thật sự có chút ghê tởm, vừa mềm vừa nhão, toàn thân một màu xanh, cậu có chú ý hình như còn có moột đám giun màu đỏ hay không.”

Lâm Cạnh nghe xong chớp mắt một cái, chậm rãi bò xuống từ trên người hắn, bọc chăn trốn về góc tường.

Quý Tinh Lăng nhìn chằm chằm cái gáy cậu một lúc, ngữ điệu u oán: “Tình huống phát dục của tôi thế nào trong lòng cậu chưa rõ sao, nghe xong cư nhiên một chút phản ứng cũng không có.”

Lâm Cạnh kéo cao chăn, tiếp tục rúc cả người vào ổ chăn.

Tình huống phát dục theo phía sau còn có một đám sâu xanh đỏ, Quý Tinh Lăng, cậu siêu mạnh.

Một lát sau, Quý Tinh Lăng phát dục rất tốt dịch người qua, ôm cả người cậu vào trong lòng ngực mình.

Ổ chăn mùa đông rất ấm, hai thiếu niên gầy gầy, hơi thở ấm nóng.

Môi hôn dần dần dừng ở sau cổ, mang theo một chút cẩn thận thấp thỏm cùng nhẫn nhịn.

Lông mi Lâm Cạnh khẽ run, lúc đầu không tự giác nắm lấy góc chăn, sau đó đột nhiên xoay người ôm lấy hắn.

Bóng tối luôn mang lại cho nhóm tiểu yêu quái một cảm giác an toàn, giống như cho dù có làm một chuyện xấu nho nhỏ cũng không bị ai phát hiện.

Ngoài cửa sổ có cơn mưa xuân rào rào, trong lòng bàn tay là một ngôi sao ướt đẫm.

……

Học kỳ 2 lớp 12, không khí lại càng thêm khẩn trương, không cần Vương Hoành Dư lải nhải nhấn mạnh thiên quân vạn mã qua cầu độc mộc thì mọi người vẫn rất thức thời cất tâm trạng vui chơi, mỗi ngày khắc khổ học bài chuẩn bị ra trận.

[*Thiên quân vạn mã cầu độc mộc: vô số quân lính chen nhau đi qua một chiếc cầu gỗ, ý nói sự cạnh tranh khốc liệt. ]

TV trong căn tin mỗi ngày đều phát tin tức liên quan đến thi đại học, gần đây tin tức trên xã hội không ngừng thông báo nói quốc gia muốn hủy bỏ tự chủ tuyển sinh, bất quá cơ hội cho khoa khoa học xã hội(?) không nhiều lắm, cũng không ai thích lấy, tóm lại lớp 12-1 không ai để ý đến chuyện này.

[ Nguyên câu 不过文科班这类机会本来就不多- Trên qt là khoa học xã hội, tui cũng không rõ, cho nên mọi người ai biết nói tui với nhé ]

Giữa trưa hôm nay, Quý Tinh Lăng đến căn tin gọi đồ ăn, lúc xách về vừa lúc gặp được Vương Hoành Dư: “Tới văn phòng thầy một chuyến.”

Đại thiếu gia gần đây biểu hiện tốt đẹp, không đánh nhau không trốn học, thành tích kiểm tra cũng tốt hơn, cho nên không hề có gánh nặng tâm lý: “Thưa thầy, em còn chưa ăn cơm.”

“Chỉ tốn năm phút của em.” Vương Hoành Dư thoạt nhìn tâm tình không tồi, “Chuyện về tự chủ tuyển sinh.”

Quý Tinh Lăng nghe xong bối rối, một người như em không tham gia bất luận cuộc thi đua nào, làm sao có thể có quan hệ với tự chủ tuyển sinh (1).

Bàn làm việc của Vương Hoành Dư có để một chồng tư liệu: “Đây là một ít tư liệu về tự chủ tuyển sinh của Thần đại những năm qua, em cầm xem thử đi.”

Quý Tinh Lăng:?

Vương Hoành Dư vui tươi hớn hở nói: “Cha mẹ em không phải nói em muốn thi ở thủ đô sao? Thần đại cũng thi 985, cách Bắc đại chỉ có hai con phố, đây chính là cơ hội tốt.”

Quý Tinh Lăng nghĩ thầm, sao cả Lão Vương cũng biết hắn muốn thi gần Bắc đại, mẹ rốt cuộc đã nói cho bao nhiêu người.

Hắn mông lung cầm chồng tư liệu kia trở lại phòng học, Lâm Cạnh đã đói đến nằm sấp xuống bàn:“Sao lại lâu như vậy?”

“Lão Vương bảo tôi để ý đến chuyện tuyển sinh ở Thần đại.” Quý Tinh Lăng đưa cả tư liệu cùng cơm cà ri cho cậu, “Tôi vừa nhìn thoáng qua, yêu cầu năm rồi khá cao, vừa thi đua vừa có luận văn, tôi đến một cái cũng không có.”

“Hả?” Lâm Cạnh nhận trong tay, “Lão vương không nói cái khác sao?”

“Không, thần lải nhải.” Quý Tinh Lăng giúp cậu vặn nắp đồ uống, “Ăn đi, đừng để ý.”

Lâm Cạnh lật hai trang: “Tôi nhớ điểm trúng tuyển vào Thần đại năm ngoiaj là 600 đúng không, cũng không tính là cao.”

Quý Tinh Lăng đúng sự thật tỏ vẻ: “Lúc cậu nói lời này có thể chú ý tới tâm tình của tôi hay không.”

“Lần trước không phải cậu đã thi được 580 sao.” Lâm Cạnh cười gắp cho hắn một miếng thịt bò, “Mau ăn, ăn xong tiếp tục đọc sách.”

Thầy giáo tiểu Lâm trông coi, vừa miễn phí vừa nghiêm khắn.

Chồng tư liệu kia cuối cùng bị Quý Tinh Lăng tùy tiện nhét vào cặp, mười phút sau đã quên sạch sẽ. Thẳng đến sau khi học xong tiết tự học buổi tối về nhà, bị Hồ Mị Mị hỏi mới nhớ lại: “Mẹ làm sao?”

“Cái gì mẹ làm.” Hồ Mị Mị ép nước trái cây cho hắn, “Liên quan đến công ty chú Lưu bên kia, bọn họ hiện tại đang làm một hạng mục nghiên cứu địa chất, do giáo sư Trương ở Thần Đại tự mình dẫn dắt, con chỉ cần đi theo nhóm nhỏ thực tập mười ngày, không phải cũng coi như là kinh nghiệm xã hội sao, tương lai còn có thể ký tên trên thành quả của cuộc nghiên cứu.”

Quý Tinh Lăng nằm thành hình chữ X trên ghế sô pha: “Luận văn của người khác từ lớp 10, 11 đã bắt đầu chuẩn bị, có người nào đến học kỳ 2 lớp 12 mới bắt đầu, hơn nữa chỉ có mười ngày cũng quá bèo.”

“Con cho rằng vào tổ nghiên cứu muốn vào là vào sao? Người ta phải phỏng vấn chính quy, thầy Vương cũng chỉ đưa tư liệu cho con xem trước, nhưng không tính bỏ đi.” Hồ Mị Mị vỗ lên người hắn một cái, “Lên, uống nước trái cây.”

“Vậy phỏng vấn cũng không dành cho con, con là người kéo chân.”

Hồ Mị Mị mỗi ngày đều bị con trai một bộ không học vấn không nghề nghiệp làm cho tức chết.

Bất quá Lâm Cạnh ngược lại cảm thấy đây là cơ hội tốt, có thể liên quan đến quan hệ hai người họ, cậu cảm thấy hẳn là không có giáo viên phỏng vấn nào nỡ từ chối bạn trai mình, bởi hắn siêu đẹp trai!

Quý Tinh Lăng ở phương diện này lại tự mình hiểu lấy: “Tôi cũng rất muốn nói cho Bộ giáo dục có thể dựa vào giá trị nhan sắc mà phân phối đại học hay không, nhưng chuyện này không phải không thể thành công sao. Cậu có thể đừng học mẹ tôi kích động như vậy không, tôi không muốn đế tổ nghiên cứu khoa học gì đó, mười ngày thì tôi đã có thể làm được hơn chục bài thi.”

“Lỡ may cậu phỏng vấn thành công thì sao.” Lâm Cạnh tra tư liệu trên máy tính, “Tôi giúp cậu chuẩn bị tư liệu liên quan, thử đã rồi nói sau”

Quý Tinh Lăng nói điều kiện: “Được, nhưng nếu tôi không thành công cậu không được trách tôi.”

“Ừ, nếu cậu phỏng vấn thất bại, tôi sẽ điên cuồng trách tổ giảo viên phỏng vấn”

Lâm ca của cậu chính là bệnh vực người mình như vậy.

————

Sáng sớm hôm sau, trường đối phương quả nhiên thông báo hình thức tuyển dụng khoa học và công nghệ, người báo danh thật đúng là không ít, hẳn là đều muốn được tuyển sinh vào Thần đại.

Bởi vì thời gian eo hẹp, cuộc phỏng vấn diễn ra ngay vào ngày chủ nhật, Lâm Cạnh cũng đi theo Quý Tinh Lăng đến trường học, cậu rảnh rỗi đi quanh một vòng, trở về báo cáo: “Không ai đẹp trai bằng cậu.”

Quý Tinh Lăng đè đầu cậu: “Chuyện rõ ràng như vậy mà cậu phải đi quan sát mới có được kết luận sao.”

“Cho nên cậu đã thắng một điểm.” Lâm Cạnh nói, “Về các vấn đề thuộc phương diện nghiên cứu khoa học, cậu hãy tin tôi, ở đây không có ai hiểu được, cho nên cậu cứ việc tự tin tuyệt đối không thành vấn đề.”

Thầy giáo Tiểu Lâm cũng đã “Tuyệt đối không thành vấn đề”, Quý Tinh Lăng cảm thấy bản thân như có thêm hào quang học bá, thế nào cũng so —— ít nhất phải mạnh hơn so với Lý Trường Minh đối diện, người này không phải chỉ thi được 18 điểm địa lý thôi sao, vì sao cũng có thể vác xác đến phỏng vấn tổ địa chất?

Bên cạnh Lý Trường Minh còn có nam sinh khác, mái tóc hơi dài, trông có vẻ hơi thu hút so với nam sinh cấp ba thanh tân thoái mái. Lâm Cạnh đưa cho Quý Tinh Lăng một ly cà phê, theo ánh mắt hắn nhìn qua: “Người này học lớp 11.”

“Cậu quen cậu ta?”

“Không quen, chỉ mới nhìn qua trên bảng vàng danh dự, hình như tên là Hoàng Húc.”

Đại thiếu gia tính toán chi li: “Vì sao cậu lại cố ý chú ý cậu ta?”

Thầy giáo tiểu Lâm kiên nhẫn trả lời:“Bởi vì ảnh của cậu ta dán ngay bên cạnh tôi.”

Quý Tinh Lăng nghĩ thầm, cho nên là người đứng nhất khoa khoa học xã hội lớp 11?

Lâm Cạnh cũng cảm thấy buồn bực, tuy rằng Thần đại cũng là một trường tốt, nhưng những người đứng nhất khối ở Sơn Hải từ trước đến nay đều muốn hướng đến Trạng Nguyên tỉnh, hình như cũng không có gì quan trọng để đến thử cái này.

Phỏng vấn năm người một tổ, rút thăm quyết định. Lâm Cạnh nghĩ, bạn trai mình là Kỳ Lân, vận may thế nào cũng nên tốt một chút, tốt nhất có thể chọn đến…… Tư duy của Lâm ca tương đối cân nhắc, tương đối lén lút, phi thường hy vọng Quý Tinh Lăng có thể phỏng vấn cùng Lý Trường Minh thi mười tám điểm địa lý, mặc một bộ âu phục nực cười tới phỏng vấn, trước mắt đang khẩn trương xoa tay Lưu Nhất, phân vào cùng tổ, liền đồng hành phụ trợ, các cậu hiểu mà.

Kết quả Quý Tinh Lăng mở giấy, tổ thứ hai.

Hoàng Húc cũng là tổ thứ hai.

“……”

Lâm Cạnh cổ vũ hắn “Không sao, đứng nhất cũng chỉ là con mọt sách, cậu nhìn cậu ta lớn lên rất giống con mọt sách.”

Tâm trạng Quý Tinh Lăng rất nhẹ nhàng, dù sao hắn cũng không ôm hy vọng quá lớn, lật tư liệu lần nữa rồi đi theo những người còn lại đi vào.

Thời gian phỏng vấn cố định là nửa tiếng một tổ, Lâm Cạnh ở bên ngoài chờ vô cùng lo lắng, trước tiên thử nghiệm tâm trạng lo lắng của phụ huynh có con thi đại học, gần như năm phút xem đồng hồ một lần, xem đến mức bạn học bên cạnh cũng không chịu được —— vốn dĩ đã khẩn trương, còn phải bị ép thưởng thức học bá đứng ngồi không yên này, quả thực đau cả đầu.

Tương đối mà nói, Quý Tinh Lăng ngược lại nhẹ nhàng hơn rất nhiều, hỏi gì đáp đáy, cũng không khó lắm, sau khi kết thúc phỏng vấn, thậm chí còn bành trướng mà cảm thấy, như vậy thôi?

Lâm Cạnh chạy tới:“Thế nào?”

“Còn ổn.”

“Thật vậy sao, cậu thoạt nhìn giống như phá lệ cao hứng.”

“Tôi không có cao hứng, chỉ là có chút muốn cười.”

Có một nam sinh cùng tổ có thể là xem quá nhiều kinh nghiệm phỏng vấn trên mạng, mới vừa tiến phòng họp, đột nhiên “Vèo” một tiếng chạy, Quý Tinh Lăng đi theo phía sau cậu ta phát ngốc, nghĩ thầm, này mịa nó tình huống như thế nào? Kết quả liền thấy đối phương chạy thẳng đến góc tường, nâng một cây chổi góc đó lên, còn để lại một cách chỉnh tề.

Quý Tinh Lăng một bên nói một bên cười, bả vai cũng run: “Này, cậu cũng không biết lúc ấy tôi nhịn vất vả cơ nào, thiếu chút nữa cấu lòng bàn tay chảy máu.”

Lâm Cạnh cũng cười: “Hoàng Húc thì sao?”

“Thằng nhóc đó cũng ổn, rất giống phó tổng công ty ba tôi, vừa mở miệng liền thao thao bất tuyệt, đều là một bộ tích cực hướng về phía trước, tôi thầy giáo viên đều gật đầu.”

Lâm Cạnh lại hỏi hai câu, cảm thấy hắn trả lời hình như cũng ổn, xem như là phát huy bình thường, cho nên cũng yên tâm.

Nỗ lực là được, có trúng tuyển không thì xem vận khí đi.Chú thích:

(1):Tự chủ tuyển sinh là một phần quan trọng của cải cách tuyển chọn và tuyển sinh đại học. Sau khi vượt qua bài kiểm tra viết và phỏng vấn kỳ thi tuyển sinh độc lập cho kỳ thi tuyển sinh đại học, bạn có thể tận hưởng chính sách giảm điểm tương ứng cho kỳ thi tuyển sinh đại học.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui