Trưởng Công Chúa Trùng Sinh

Bóng đêm tràn xuống, trong phòng tắm hơi nóng bốc lên, mông lung huyền ảo. Khắp phòng tràn đầy hương thơm.

" Đem mọi thứ để lên trên đi." Cảnh Lăng đi vào phòng tắm, xoay người nhìn về các thị nữ nói.

" Vâng." Bọn thị nữ cúi đầu, hạ thấp thắt lưng, đem những thứ cầm trong tay đặt ngay ngắn bên cạnh bể.

" Công Chúa, Liễu Nhi giúp người cởi áo." Một thị nữ tiến lên, nâng tay giúp Cảnh Lăng cởi bỏ đai lung.

Cảnh Lăng hơi hơi nghiêng người né tránh, " Không cần." Không biết từ khi nào, nàng bắt đầu chán ghét bị người khác chạm vào.

" Công Chúa?" Liễu Nhi sửng sốt, lập tức lo sợ quỳ xuống, " Là do Liễu Nhi hầu hạ không tốt sao, Công Chúa."

Lại là loại này tràn ngập sợ hãi.

Cảnh Lăng nhìn thị nữ đang run, cảm thấy cái gì hảo tâm đều bị phá hủy. Trong lúc vô tình nhìn tới Oanh Nhi liếc mắt một cái, Oanh Nhi ngầm hiểu tiến lên. 

Trải qua chuyện ở hoa lan đình, Oanh Nhi đã biết sẽ không cùng nhau quỳ xuống, nàng biết, Công Chúa sẽ không giống như trước kia tùy tiện xử phạt người khác.

Oanh Nhi nhẹ nhàng đỡ Liễu Nhi đứng lên, nói, " Liễu nhi, Công Chúa không phải muốn trách phạt ngươi." Oanh Nhi mỉm cười, nói " Ngươi hầu hạ không có vấn đề gì, Công Chúa sẽ không trách phạt ngươi, yên tâm."

" Công Chúa?" Liễu Nhi nhìn về phía Cảnh Lăng, cũng không có lập tức đứng lên.

" Nếu Oanh Nhi đã nói như vậy, ngươi đứng lên đi." Cảnh Lăng phất phất, nghe có chút không kiên nhẫn. Từ lúc sống lại, ngoại trừ đối với Oanh Nhi, những người khác nàng đều không có kiên nhẫn.

" Ta Công Chúa khoan dung." Liễu nhi nói xong đứng lên.

" Ngươi hẳn nên tạ Oanh Nhi." Cảnh Lăng chỉ Oanh Nhi, " Nếu không phải xem ở Oanh Nhi địa vị, ngươi cũng không được như vậy."

" Đa tạ Oanh Nhi." Liễu nhi nói với Oanh Nhi.

" Tốt lắm, ngoại trừ Oanh Nhi các ngươi đều ra ngoài đi." Cảnh Lăng đem mọi người đuổi ra.

" Vâng " Có kinh nghiệm từ bữa tối, các thị nữ đều thức thời lui ra ngoài.

" Công Chúa, Oanh Nhi giúp người cởi áo." Đợi tất cả mọi người ra ngoài, Oanh Nhi đứng bên cạnh, nâng tay giúp Cảnh Lăng cởi áo.

" Ừ." Cảnh Lăng gật gật đầu, mở ra hai tay, để Oanh Nhi thuận tiện cởi áo.

Vạt áo bị tháo ra, rơi trên mặt đất, quần áo cũng rơi theo lộ ra bên trong cái yếm.

" Tạm thời như vậy đi." Tại lúc Oanh Nhi định cởi tiếp cái yếm, Cảnh Lăng đột nhiên vươn tay, ngăn cản Oanh Nhi lại. Nàng cũng không biết tại sao, chính là cảm thấy, bản thân không mặc gì cả đứng trước mặt Oanh Nhi có chút ngượng ngùng.

Ngẩng đầu nhìn Công Chúa, muốn hỏi một tiếng, lại phát hiện hai má Công Chúa ửng đỏ. Oanh Nhi mỉm cười, Công Chúa đây là thẹn thùng đâu.

Nếu Công Chúa đã thẹn thùng, nàng cũng không bắt buộc Công Chúa cởi áo. 

Ngồi xổm xuống, cầm lấy vài cái lẵng hoa, Oanh Nhi hỏi, " Công Chúa, ngươi thích cánh hoa như thế nào?"

" Chọn cái ngươi thích đi." Cảnh Lăng nhìn lướt qua nói.

" Vậy loại này đi." Oanh Nhi cầm lẵng hoa nhài đi tới bên bể, đem hoa thả vào bể, " Nghe tên rất thư thái."

" Ừ." Cảnh Lăng gật đầu, " Ta tin tưởng ngươi."

Đợi Oanh Nhi đem tất cả tinh dầu đổ vào bể, Cảnh Lăng mới chậm rãi đi vào bể.

Trắng nõn tinh xảo bàn chân giống như hòa nhập cùng nước, bàn chân hơi động vài cái, làm xuất hiện vài bọt nước. Oanh Nhi đứng gần đó, hai má bất giác đỏ lên. Chân Công Chúa thật đẹp.

" Bùm." Một tiếng, Cảnh Lăng cả người đi vào trong nước.

" Oanh Nhi cầm." Cảnh Lăng vươn tay đưa cho Oanh Nhi số quần áo còn sót lại.

" Vâng, Công Chúa" Oanh Nhi lên tiếng, tiếp nhận Cảnh Lăng đưa tới quần áo, đặt vào trong rổ.

" Công Chúa, Oanh Nhi giúp ngươi xoa bóp." Quỳ sát bên bể Oanh Nhi nói.

" Ừ." Cảnh Lăng híp mắt, dựa vào bể.

Oanh Nhi ở trên người xoa bóp, làm cho Cảnh Lăng vô cùng thoải mái.

" Oanh Nhi, ngươi ấn thật thoải mái." Kìm lòng không đậu Cảnh Lăng lên tiếng khen ngợi.

" Công Chúa nếu thích, về sau mỗi ngày Oanh Nhi sẽ ấn cho người." Oanh Nhi khẽ mỉm cười, chính mình được Công Chúa coi trọng, là vinh hạnh rất lớn.

Bị Oanh Nhi xoa nhẹ bả vai, Cảnh Lăng cảm thấy cả nhẹ người hơn.

" Thắt lưng của ta có chút đau, ngươi cũng giúp ta xoa xoa." Cảnh Lăng phân phó.

" Vâng,Công Chúa" Hai tay Oanh Nhi theo tấm lưng nhẵn nhụi của Cảnh Lăng trượt xuống.

Bị Oanh Nhi chạm vào địa phương, ngoài ý muốn Cảnh Lăng cả người nóng lên, nhịn không được run sợ né tránh tay Oanh Nhi.

" Công Chúa, làm sao vậy?" Oanh Nhi thu tay lại, hỏi, " Có phải hay không Oanh Nhi hầu hạ không tốt?"

" Không, không phải....." Cảnh Lăng nói, " Chính là có chút ngứa, theo bản năng giật mình."

" Như vậy à." Oanh Nhi thở phào nhẹ nhõm, Công Chúa không chán ghét mình chạm vào là tốt rồi, " Kia Oanh Nhi tận lực tránh đi." 

Hai tay Oanh Nhi lại một lần nữa theo da thịt Cảnh Lăng trượt xuống, lúc này so với vừa rồi càng thêm cẩn thận, chỉ có rất ít vài lần chạm vào thân thể Cảnh Lăng. Chính là Cảnh Lăng cảm thấy lúc này so với vừa rồi kích thích càng lớn hơn.

Trong lúc suy tư, hai tay Oanh Nhi đã muốn đụng tới eo Cảnh Lăng, bắt đầu vuốt ve. Lúc đầu có chút ngứa, chính là theo Oanh Nhi xoa ấn vài cái, cũng chỉ còn lại sảng khoái.

Trong lúc vô tình quay đầu, nhìn cả người Oanh Nhi đều sát vào bên cạnh bể, tư thế có phần không được tự nhiên.

" Oanh Nhi, ngươi như vậy không mệt sao?" Cảnh Lăng hỏi.

" Không mệt." Oanh Nhi lộ ra một cái mỉm cười, " Hầu hạ Trưởng Công Chúa, Oanh Nhi sẽ không bao giờ cảm thấy mệt."

" Nhưng là ta cảm thấy ngươi như vậy xoa ấn không thoải mái." Cảnh Lăng nói

" Này..." Oanh Nhi sửng sốt một chút.

" Bản Công Chúa nhớ ngươi..." Cảnh Lăng nói xong, xoay người một cái, nắm hai vai Oanh Nhi.

Oanh Nhi: "?"

Hai tay Cảnh Lăng dùng một chút lực, đã đem cả người Oanh Nhi kéo vào nước.

Oanh Nhi kêu lên một tiếng, liền bị kéo vào nước. Bởi vì quá mức sợ hãi, Oanh Nhi nhắm chặt hai mắt, gắt gao ôm lấy Cảnh Lăng. Tiếp xúc mềm mại da thịt, Oanh Nhi cảm thấy, chính là hiện tại chết đuối, đều đáng giá.

" Không có việc gì, Oanh Nhi." Cảnh Lăng vỗ vỗ vai Oanh Nhi " Bể nước bất quá chỉ cao hơn vai, sẽ không làm chết người."

Nghe xong Cảnh Lăng nói, Oanh Nhi mới cẩn thận mở to mắt. Lọt vào mắt là một thân thể trắng nõn, Oanh Nhi trố mắt một chút, lập tức phát hiện mình giống như bạch tuột, gắt gao ôm chầm lấy Công Chúa, lập tức liền đỏ mặt, liền buông ra.

" Công,Công Chúa, Oanh Nhi vô lễ" Oanh Nhi cúi đầu nói.

" Không có quan hệ gì." Cảnh Lăng khẽ cười cười, " Là do ta nhất thời quật khởi, mới dọa đến ngươi" Cảnh Lăng trong mắt tràn đầy trêu chọc, " Bản Công Chúa nước tắm rửa uống tốt không?

Hai mắt Cảnh Lăng true đùa còn mang theo một tia nói không nên lời quyến rũ, Oanh Nhi nhìn có chút ngây ngốc, ngơ ngác trả lời, " Rất tốt, vô cùng tốt."

" Hahaha." Cảnh Lăng nhịn không được phá lên cười, nàng thích nhất, chính là bộ dáng lúc này của Oanh Nhi.

" Bởi vì ngươi đáng giá được giễu cợt a." Cảnh Lăng cười, " Đổi lại người khác, ngay cả nhìn ta cũng không nhìn chứ đừng nói là giễu cợt."

Oanh Nhi trong lòng vui vẻ,Công Chúa đây là nói, mình trong lòng nàng, đặc biệt sao?

" Quần áo đều ướt, đem toàn bộ cởi, cùng ta tắm rửa đi." Cảnh Lăng giống như ghét bỏ kéo kéo ướt đẫm quần áo của Oanh Nhi nói. Nàng sẽ không nói cho Oanh Nhi mục đích của mình là muốn tắm cùng nàng. Sợ Oanh Nhi không đáp ứng mới kéo nàng xuống nước.

"Công Chúa, Oanh Nhi không có việc gì, trở về thay quần áo là được." Oanh Nhi nói xong liền muốn ra ngoài.

" Chờ chút, ngươi đi rồi, ai giúp ta xoa bóp." Cảnh Lăng kéo Oanh Nhi lại.

" Kia Oanh Nhi tiếp tục giúp người xoa bóp." Oanh Nhi dò hỏi, nếu có thể nàng muốn trước tiên thay quần áo đã.

" Như vậy không thoải mái." Cảnh Lăng nói, " Ta muốn ngươi ngay tại nơi này giúp ta xoa ấn."

" Này...." Oanh Nhi do dự một chút.

" Cho nên, toàn bộ quần áo cởi ra cho ta." Không đợi Oanh Nhi trả lời, Cảnh Lăng liền tới chỗ Oanh Nhi, gần như dã man đem quần áo Oanh Nhi cởi ra.

" Công, Công Chúa, Oanh Nhi biết rồi.... Cho nên đừng.... đừng cởi quần áo Oanh Nhi.... A, Công Chúa, xin người buông tha Oanh Nhi quần lót!" Trong bể tắm ngoài tiếng Oanh Nhi kinh hô, còn có tiếng nước xào xạt.

" Toàn bộ cởi ra cho ta." 

Editor: Ôi trời chưa thấy ai như Cảnh Lăng mà, như muốn ăn thịt Oanh Nhi luôn ak.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui