Trường Học Phép Thuật

Tôi vẫn không thể hiểu được, cái vụ tai nạn hay cha mẹ ruột của tôi thì thế nào lại liên quan đến cái quyển sách vớ vẩn đó? ==
Loay hoay mãi không ngủ được. Tôi tức giận nhắm chặt mắt lại. >•<
" Đau đầu quá đi !!"
Chợt một mảnh kí ức tua lại trong đầu tôi...
Mọi thứ ngập trong biển lửa...
Một cặp vợ chồng đang triển khai phép độn thổ...
Trước mặt họ là một đứa bé...

Người mẹ tháo chiếc vòng trên cổ rồi đeo vào cho đứa bé...
Một hạt nước mắt lấp lánh rơi xuống....
Người cha chỉ biết thở dài...
"Con phải sống"...
Câu nói đó cứ văng vẳng trong đầu tôi.
***
Bật tỉnh, mồ hôi ướt đẫm, tôi nắm chặt sợi dây chuyền trên cổ. Nhìn vào thì có thể nghĩ nó bình thường nhưng quan sát thật kĩ sẽ thấy viên đá xanh đính trên đó đẹp và quý giá tới mức nào.

Tôi từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ tháo chiếc vòng cổ này ra, nhìn nó luôn có cảm giác thân thương... Vậy... vậy hai người đó là ba mẹ tôi.... Tôi mỉm cười ngây ngốc, ít nhất tôi biết ba mẹ tôi yêu tôi thế nào, hy sinh cho tôi thế nào, họ đích thị là những người anh hùng trong lòng tôi.
Nụ cười tự hào, hãnh diện, yêu thương, cảm động nhưng thật chua chát...
***
Tôi ấn ấn viên đá xanh lên cái khoá trên quyển sách. Thế quái nào nó lại chả vừa?
Tôi xoay qua màu mò viên đá.
Hey, hình như nó có một đường rãnh nhỏ ơi là nhỏ. Dùng móng tay cố cạy nó ra
"Pực"
Cuối cùng cũng mở, đau tay chết mất T^T
Một chiếc chìa khoá bé xíu xiu....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận