CHƯƠNG X: RỪNG CẤM (P.6)
Phừng... khói bụi xộc lên, tạo một màn trắng xóa. Con rồng chẳng hề hấn gì, dùng đuôi hất Riuzo và Honso đập mạnh vào cây. Cả hai tê liệt không nhúc nhích nổi.
Chiếc mỏ con rồng cúi xuống dần. Nami vẫn vất động... nó há to miệng...
Và....
Phập...phập...phập....
Rầm...
Từ trên bầu trời cao, đáp xuống thêm một con quái vật khổng lồ màu tím, hai mắt đỏ lừ, cùng đôi cánh có màng mỏng. Nó nhe hàm răng sắc nhọn gầm gừ với con rồng, như kiểu đang giành dật một miếng mồi ngon là Nanami.
Riuzo vuốt mặt tuyệt vọng. Rốt cuộc đây là nơi khỉ gió nào mà lắm quái vật thế này. Đã vậy, cậu và Honso đứng tần ngần một chỗ thì không sớ rớ, mà cứ đi tăm tia Nami nằm bẹp dưới kia.
Con vật lông tím gào lên thét ra lửa, sau đó mau chóng dùng đuôi lập kết giới xung quanh Nami. Con rồng không chịu thua, liền co chân đạp mạnh vào bụng đối thủ, cuộc chiến giữa những kẻ khổng lồ kéo dài cả tiếng. Riuzo lo lắng nhìn Nami, cây quyền trượng bỗng chốc phát sáng. Honso xoa cằm quan sát trận đấu một cách nhàn nhã, khóe mắt hơi hơi nheo lại tỏ vẻ nghi ngờ. Đúng vậy, cậu biết con vật màu tím kia đang cố bảo vệ Nami khỏi nguy hiểm, nó dùng đuôi làm màng ngăn, ngăn chặn các mối nguy hại từ phía ngoài, không để chúng đánh lén cô khi nó chiến đấu.
Phừng... con vật lông lá màu tím ấy lại phun lửa dữ dội, nó nhanh trí dùng đầu húc vô bụng đối phương khiến con rồng ngã nhào. Cùng lúc đấy Riuzo xoay tròn cây quyền trượng trên không, bắn một luồng ánh sáng cực mạnh về phía... con vật màu tím.
Honso cả kinh hét lớn ngăn cản, nhưng đã quá muộn. Con vật bảo vệ Nami ngã xuống, con rồng vực dậy hả hê nhìn kẻ thù. Tình thế bị đảo ngược, Honso lắc đầu ngán ngẩm, hy vọng sống sót cuối cùng của cô đã bị Riuzo vô tình dập tắt. Linh khí sức mạnh Riuzo đã cạn kiệt, ngay cả Honso cũng không còn sức chiến đấu. Cả ba bây giờ chỉ có một con đường phía trước, đó là... cái chết.
***
Trước cổng biệt thự Hagasawa, một người phụ nữ xinh đẹp, ăn mặc quí phái, đang nhã nhặn bấm chuông, khuôn mặt bà toát lên vẻ mưu mô sắc sảo, đôi mắt đậm viền marcara đầy ma lực, sống mũi thanh cao, đôi môi đỏ đậm màu máu, quyến rũ và cuốn hút vô cùng.
Một chị giúp việc lớn tuổi nhanh nhảu chạy ra mở cổng, người phụ nữ nhoẻn miệng cười mộng mị, chị giúp việc sững sờ vài giây, sau đó thì bị giọng nói trong trẻo của bà ta kéo về thực tại.
- Tôi muốn gặp cô Kiyomi Hagasawa.
- D...dạ? ..À.., mời vào.
Đi theo bóng lưng cô người làm, người phụ nữ lạ bất giác nở nụ cười tà độc.
Kiyomi, rất vui được gặp lại cháu, cháu gái yêu quí của ta.
***
Khu rừng âm u vẳng lặng. Tiếng kéc kêu thảm thiết kéo dài trong khoảng không cô tịch. Trời bắt đầu lác đác mưa bay, thân thể Nami mềm nhũn, Riuzo tàn tạ, Honso đuối sức và Bé Yêu bẹp dúm. Con rồng khè cái lưỡi dài ngoằng, khụt khịt chiếc mũi ngửi ngửi Nami. Nó ngoạm cả người cô nàng vào miệng, nuốt tuột xuống bụng.
Riuzo nắm chặt mắt đau khổ. Là cậu, chính cậu đã hại chết Nami, tất cả lỗi lầm đều do cậu gây ra, cậu không thể để cô chết một cách oan uổng như vậy. Chống quyền trượng đứng lên, cơ thể Riuzo hừng hực hỏa khí, đồng tử cháy bùng ngọn lửa, chỉ cần ai nhìn vào sẽ hóa thành tro bụi. Honso ngước mặt kinh ngạc, chưa bao giờ cậu chứng kiến điện hạ nổi giận, nguồn năng lượng của Riuzo thực sự rất mãnh liệt.
Hiên ngang như một dũng sĩ diệt rồng, Riuzo phất tay, nộ khí tập trung vào pháp bảo, hút sức mạnh từ lòng đất, nhằm vào con rồng khổng lồ bắn tới, hàng ngàn giáo lửa nhọn hoắt xiên qua chân, bụng và đuôi rồng, nó gào thét khua hai chi trước, kết hợp đuôi sau phản đòn. Riuzo có thể tránh được sự tấn công trực diện, nhưng đằng sau lại bị đuôi rồng quật trúng, người cậu bật mạnh vô tảng đá, pháp bảo văng ra xa. Honso bất lực nhìn Riuzo nằm gọn trước mũi rồng. Có lẽ số phận của ba người sẽ kết thúc từ đây.
Hy vọng vụt tắt. Tuyệt vọng bao trùm. Riuzo gắng gượng chống tay, nhưng cậu không thể đứng dậy, xương cốt cậu như rời ra từng khúc. Xin lỗi Nami, cậu không trả thù được cho cô. Cậu thật bất tài, thật vô dụng.
Mọi chuyện tưởng chừng như đã chấm hết. Bỗng, cơ thể con rồng phát sáng, phía thân dưới trương phình dị dạng. Con rồng lăn quay ra đất, gầm gừ man dại, nó vung đuôi loạn xạ, cái đầu chà mạnh xuống đất, lồng lộn và quằn quại.
Honso ôm ngực, Riuzo trợn mắt. Con rồng bị sao thế nhỉ? Thân thể nó đang sáng lên, tứ chi co thắt, đồng tử giãn rộng.
Xoẹt ...
Rạch một vết cứa giữa bụng, Nami hồng hộc thở, chiếc đũa thần long lanh tỏa sáng, dính đầy máu đen của rồng. Cô dùng chút sức tàn chui ra khỏi bụng nó, lê lết đến bên Riuzo, rồi khụy xuống ngất lịm trên người cậu. Con rồng đổ xuống, tan biến thành vô số hạt bụi nhỏ, tung bay trong không khí, hai nửa đá gắn hai mảnh sứ hợp lại làm một, sáng lóe lên trên bầu trời đen tối. Khu rừng bỗng chốc bừng tỉnh, cây cỏ vạn vật rưới màu xanh mướt, chim muông thú vật nhướn mình đón nắng mai. Honso tỉnh dậy, mình mẩy lem luốc bùn đất, cậu chạy tới Riuzo, lay mạnh điện hạ. Chú dơi Nami nuôi hóa lại thành Bé Yêu phiên bản nhỏ, ư hử đau đớn dưới chân đá.
Riuzo mở mắt, lồng ngực bỗng nặng trịch. Cậu gắng ngẩng đầu ngồi dậy, thân hình nhỏ nhắn của Nami đang nằm gọn trong lòng cậu. Riuzo bất giác mỉm cười, người con gái này, sau hàng loạt nguy hiểm cận kề vẫn có thể nằm ngủ ngon lành, đúng là huyền thoại của mọi học viên trường Witchcraft.
Sau cơn giông trời lại có nắng. Kí ức của rừng bị niêm phong bởi con rồng canh gác, người kích hoạt mảnh ghép Rừng Cấm cũng chính là vật tế cho rồng thiêng, nếu người đó giết được con rồng, kí ức của rừng sẽ được giải phóng, còn nếu ngược lại, kí ức ấy sẽ mãi mãi bị chôn vùi và con rồng sẽ thức tỉnh, mang đến tai họa cho thế giới loài người. Mộc và Thổ tin chắc, người duy nhất giết được con rồng đấy chỉ có nữ hoàng tương lai của bọn họ - công chúa Libra.
Và họ đã làm chính xác. Nàng quả thực là vị nữ vương uy quyền, nắm chắc trọng trách giải thoát cho vương quốc pháp thuật.
Lời tiên tri ấy... đã bắt đầu hiệu nghiệm.