8.
Công chúa Hoa Dương đưa Dương thị ra ngoài, để lại Thẩm Đường và ta trong phòng.
Hai người vừa rời đi, vẻ xấu hổ trên mặt Thẩm Đường liền biến mất hoàn toàn.
"Nghe người trong phủ nói, trước khi chúng ta đổi lại, Tấn vương thế tử đối xử với ngươi vô cùng tốt, ngày lễ ngày tết đều tỉ mỉ chuẩn bị lễ vật cho ngươi, chỉ là đáng tiếc..."
Thẩm Đường nhìn ta, trên mặt mang theo đắc ý khó có thể khắc chế.
"Người cùng Tấn vương thế tử đính hôn chính là Lục tiểu thư của Ninh Bình Hầu phủ, chứ không phải Trường Lạc quận chúa."
Ta than nhẹ một tiếng, hỏi: "Ngươi hiểu Lý Tố sao? Chưa gì đã muốn gả cho hắn?"
Kiếp trước bởi vì Hoa Dương công chúa chet, Thẩm Đường chịu chút đau khổ. Cho nên sau khi được đón về Hầu phủ, nàng sáng tối đều tìm ta gây phiền toái. Chỉ là khi đó ta cùng Lý Tố đã thành hôn, còn có một đứa con trai.
Cho nên dù Thẩm Đường có muốn gặp ta cũng không thể làm được gì. Nhiều lắm cũng chỉ là gặp nhau trong bữa tiệc, châm chọc khiêu khích vài câu.
Nàng từng thay ta chịu đau khổ, trong lòng có oán hận cũng là bình thường. Nhưng cũng chính vì nguyên nhân này, mà ta không muốn nàng ta lấy Lý Tố.
Thẩm Đường cười lạnh một tiếng: "Ta đương nhiên không hiểu rõ Tấn Vương thế tử như ngươi, nhưng chờ sau khi ta trở thành thế tử phi của hắn, ta sẽ có nhiều thời gian để từ từ hiểu rõ hắn.”
Ta ý thức được lời nói vừa rồi của mình làm cho Thẩm Đường sinh ra hiểu lầm: “Lý Tố không phải phu quân tốt, Tấn vương phi cũng là một người khó đối phó...... "
Khó đối phó đã là nói giảm nói tránh rồi. Tấn Vương phi đối xử với con dâu của mình có thể nói là cay nghiệt.
"Lấy thân phận của ngươi, hoàn toàn có thể..."
"Tần Anh!" Thẩm Đường lạnh lùng gọi tên của ta, "ngươi gả cho Tấn vương thế tử thì được, còn ta thì không được, phải không?"
"Nếu hắn không phải là phu quân tốt, vậy trước đó ngươi vì sao không chịu từ hôn?”
“Ta cũng đã đem vị trí quận chúa trả lại cho ngươi, ngươi đem hôn sự thuộc về ta trả lại cho ta được không?"
Thời khắc nhìn thấy Hoa Dương công chúa cùng Dương thị xuất hiện ở cửa, ta liền biết được, những lời Thẩm Đường nói thực chất không phải cho ta nghe.
9.
Dương thị đau lòng cho con gái của mình. Thậm chí cũng không hỏi kỹ càng liền vội vàng lấy cớ, mang theo Thẩm Đường rời khỏi phủ Hoa Dương công chúa.
Hoa Dương công chúa nói lúc nàng sinh ta thân thể bị tổn thương, đời này cũng sẽ không có đứa con thứ hai. Trước khi không phát hiện ôm nhầm, nàng đã dành toàn bộ tình yêu cho Thẩm Đường.
Ngay cả Phò mã cũng toàn tâm toàn ý yêu thương Thẩm Đường. Bọn họ mời phu tử tốt nhất cho nàng ta, ăn mặc cũng là loại tốt nhất.
“Nhưng trước khi tới kinh thành, ta đã phát hiện nàng thay đổi. “
Ta thầm nghĩ không thay đổi mới là lạ. Kiếp trước, Thẩm Đường đã trải qua nhiều thăng trầm. Hôm nay một lần nữa trở lại lúc mười mấy tuổi, tự nhiên sẽ có biến hóa.
Chỉ là sống lại là chuyện quá mức mơ hồ, ta trăm triệu lần cũng không dám tiết lộ nửa chữ. Hoa Dương công chúa giơ tay lên, khẽ vuốt má ta một cái, đột nhiên hỏi: "A Anh, con muốn Hầu phủ và Tấn vương phủ từ hôn, nhưng Lý Tố có gì không ổn?"
Ta do dự một lát, kể lại đã từng vô tình thấy được cử chỉ quá mức thân mật của Lý Tố và một nữ nhân khác.
"Cũng có thể là con nhìn lầm."
Ta ra vẻ chần chừ: "Mẫu thân, không bằng người sai người âm thầm đi điều tra một chút?"
"Nếu nhân phẩm Lý Tố không có vấn đề gì, vậy tương lai Thẩm Lục cô nương gả cho hắn cũng không sao. Nhưng nếu Lý Tố thật sự có vấn đề, cũng tốt tránh cho Thẩm Lục cô nương bước vào hố lửa."
Hoa Dương công chúa từ chối cho ý kiến, chỉ thản nhiên nói: "Ý tốt của con, người ta chưa chắc sẽ cảm kích."
Nhưng rốt cuộc nàng vẫn phái người đi điều tra Lý Tố. Ta sở dĩ dám khẳng định Thẩm Đường đời trước không có sống qua 25, là bởi vì vào trước năm 25 tuổi ở kiếp trước, trong kinh người người đều hâm mộ ta có thể gặp được một phu quân tốt như Lý Tố.
Cho dù đã thành thân bảy năm, ta chỉ sinh cho hắn một đứa con, hắn cũng chưa từng nạp thiếp. Ở bên ngoài, Lý Tố cũng cho ta đủ tôn trọng và thể diện. Mỗi lần Thẩm Đường châm chọc khiêu khích ta, Lý Tố đều kiên định đứng về phía ta.
Nhưng đó là những chuyện trước tuổi 25. Trước sinh nhật hai mươi sáu tuổi của ta, Tấn vương phi bí mật tìm đến ta, nói ta chỉ có một hài tử, khó tránh khỏi cô đơn tịch mịch, bà ấy muốn dùng danh nghĩa của ta để nhận một đứa con nuôi.
Con của ta và Lý Tố từ nhỏ thân thể đã yếu, sau đó bụng của ta cũng vẫn chưa từng có động tĩnh. Ta không muốn làm khó Lý Tố liền đáp ứng đề nghị của Tấn vương phi.
Ta cho rằng Tấn vương phi sẽ chọn một đứa bé nhỏ tuổi. Nhưng không ngờ bà ấy lại mang về một thiếu niên đã tròn mười tuổi, đã bắt đầu ghi nhớ.
Thiếu niên kia giống hệt Lý Tố, có một khuôn mặt vô cùng xinh đẹp. Nếu mang ra ngoài nói hắn là con ruột của Lý Tố cũng sẽ không có người nghi ngờ. Thiếu niên thiên chất thông minh, rất có học vấn. Nhưng nó lớn tuổi hơn con ta.
Nếu thật sự nhận làm con nuôi, sẽ cướp đi danh phận trưởng tử. Ta tất nhiên là không muốn. Nhưng Lý Tố xưa nay một lòng với ta lần này lại không đứng về phía ta, ngược lại khuyên ta giữ đứa nhỏ lại.
Ta nghi ngờ Lý Tố, phái người đi điều tra lai lịch đứa bé kia. Cũng là lúc đó ta mới biết được, trước khi ta cùng Lý Tố thành thân, hắn ở bên ngoài cũng đã có tình nhân. Đứa bé kia, là do ngoại thất của Lý Tố sinh ra.
Có lẽ là bởi vì hài tử của ta thể trạng yếu, mà ta lại chậm chạp không thể mang thai, cho nên Tấn vương phi liền muốn đón hài tử kia trở về Tấn vương phủ.
Thậm chí còn muốn hắn làm con nuôi dưới danh nghĩa của ta, cho hắn một thân phận trưởng tử.
11.
Ninh Bình hầu phủ và Tấn vương phủ vẫn chưa từ hôn. Dương thị vì Thẩm Đường mà tổ chức hội thưởng hoa, ý muốn giới thiệu nàng cho những thế gia quý nữ kia.
Có lẽ là lo lắng lời đồn đại sẽ ảnh hưởng đến Thẩm Đường, Dương thị vẫn chưa gửi thiếp mời cho ta. Sau buổi ngắm hoa này, thanh danh tài mạo song toàn của Thẩm Đường liền truyền ra khắp nơi.
Dù sao cũng là muội muội của Trạng Nguyên lang, lại là người Hoàng hậu nương nương chính miệng khen ngợi, có thể kém đi đâu được? Nghe nói ngày đó ở hội ngắm hoa, Tấn vương phi cũng đến. Thậm chí còn tặng cho Thẩm Đường một đôi vòng ngọc chất lượng tốt.
Quan trọng nhất là, Tấn vương phi còn ám chỉ với Dương thị, hôn sự hai nhà được định vào ngày 1. Những thứ này đều là Thẩm Đường viết thư nói cho ta biết. Ta biết nàng ta muốn khoe khoang.
Đáng tiếc kiếp trước nàng chet quá sớm, căn bản không biết Tấn vương phi cũng không phải phải người hiền lành như biểu hiện bên ngoài. Tấn vương thế tử Lý Tố cũng không phải là người tốt.
Ta cất kỹ thư của Thẩm Đường, sau đó nghe Xuân Tín báo: "Quận chúa, ma ma bên cạnh công chúa tới, nói là Võ An Hầu phu nhân đang ở trong phủ, công chúa bảo người đến gặp một lần."
Nụ cười trên mặt ta lập tức cứng lại. Kiếp trước, cùng Hoa Dương công chúa bị liên lụy vào đại án kia, còn có Võ An Hầu!
12.
Đêm trước Lễ Đoan Ngọ, người Hoa Dương công chúa phái đi cuối cùng cũng trở lại. Cùng kiếp trước giống nhau, lúc này Lý Tố đã ở bên ngoài nuôi ngoại thất.
Đứa bé trước kia bọn họ muốn nhận làm con thừa tự bằng tên ta, hiện giờ đã biết đi, biết nói chuyện. Người đến điếu tra Lý Tố còn mang theo bức họa của nữ nhân và đứa bé kia.
Mẫu tử hai người sinh ra đều vô cùng đẹp mắt, nhất là nữ tử kia, chỉ nhìn bức họa đã làm cho lòng người sinh lòng thương nhớ. Đối với nhà quyền quý, nam tử chưa cưới vợ đã nạp thiếp trước là tối kỵ.
Đề phòng chính là chủ mẫu còn chưa qua cửa, thứ trưởng tử đã ra đời trước. Trước khi thành hôn, Lý Tố không nạp nàng vào trong phủ, cũng là bình thường. Nhưng kiếp trước, sau khi chúng ta thành hôn, Lý Tố vẫn như cũ nuôi nàng ở bên ngoài. Ta không hiểu, nếu Lý Tố thích nàng, vì sao lại không cho nàng một danh phận?
“Mẫu thân, thân phận của nữ tử này, đã điều tra rõ chưa?” Ta thấp giọng hỏi.
Hoa Dương công chúa lắc đầu: "Còn chưa điều tra rõ, nhưng nếu nàng ấy bằng lòng bị Lý Tố nuôi ở bên ngoài, vậy thì thân phận hẳn là không cao."
Ta nghĩ nghĩ, lại nói: "Làm phiền mẫu thân phái người tiếp tục điều tra thân phận của nữ tử này."
Ta luôn cảm thấy, Lý Tố đời trước vẫn không đón người về phủ, nhất định là có nguyên nhân. Đời này, ta muốn bắt đầu điều tra thân phận của nữ tử này. Rốt cuộc đây cũng là chuyện chính ta đã trải qua, ta muốn làm cho rõ ràng.
13.
Sáng sớm hôm sau, Hoa Dương công chúa liền phái người gọi Dương thị và Thẩm Đường vào trong phủ, nói chuyện Lý Tố đã có thứ trưởng tử cho hai nàng biết.
“Đứa nhỏ kia ít nhất đã hai tuổi, điều này cũng có nghĩa là Lý Tố và nữ tử kia đã qua lại một thời gian.”
Mà Lý Tố năm nay vừa mới được thăng quan. Dương thị vẻ mặt không thể tin: "Cái này...... có phải có hiểu lầm gì không? Tấn vương thế tử há có thể là loại người như thế?"
“Tin hay không thì tuỳ ngươi.” Hoa Dương công chúa lạnh lùng nhìn nàng một cái: “Nếu không vì ta đã nuôi Thẩm Đường bên người hơn mười năm, ngươi cho rằng ta sẽ nhúng tay vào chuyện phiền toái như vậy sao? Nếu xét về mức độ thân thiết thì Tấn vương là ca ca của ta, Lý Tố là cháu trai ta.”
Sắc mặt Dương thị thay đổi rõ rệt, hiển nhiên cũng biết Hoa Dương công chúa sẽ không lấy loại chuyện này ra đùa giỡn. Thẩm Đường vẫn không nói gì.
Ánh mắt của nàng nhìn chằm chằm ta, hơn nửa ngày nàng mới chậm rãi nói: "Mẫu... Điện hạ, từ xưa đến nay, nam tử quyền quý nào không phải là tam thê tứ thiếp? Huống chi thế tử đã được thăng quan, bên người có nữ nhân cũng là bình thường......”
Thẩm Đường dừng một chút, mới ôn nhu nói: " Nữ tử kia vì thế tử sinh hạ thứ trưởng tử, thế tử cũng chưa từng nạp nàng vào phủ, có thể thấy được sức nặng của nữ tử kia ở trong lòng thế tử cũng không nặng bao nhiêu."
“Thần nữ tuổi tác không còn nhỏ nữa, nếu cùng thế tử từ hôn, lại một lần nữa được ban hôn, e là phải trì hoãn rất lâu......"
Nói tới đây, trên mặt Thẩm Đường có thêm vài phần tủi thân.
“Huống hồ những gia đình quyền quý trong kinh, phần lớn đều biết Lục tiểu thư phủ Ninh Bình Hầu đã định hôn với Tấn vương thế tử, nếu thật sự từ hôn thần nữ sợ là khó tìm được lang quân như ý.”
Ngụ ý, chính là không muốn từ hôn.