Trường Mẫu Giáo Thiên Thần


===========

Lộ Uyển Uyển mang một bát hoành thánh đến, chẳng hiểu sao lại vô tình tự đưa mình tới đó.

Cô ngồi trên chiếc xe điện, đối diện với vị giáo sư thiên tài lạnh lùng, lòng đầy lo lắng.

Đối phương sẵn lòng ăn hoành thánh làm bữa tối, điều đó chứng tỏ rằng anh không chán ghét cô chỉ vì bữa mì gói hôm trước.

Đây là một chuyện tốt, đúng không?

Lộ Uyển Uyển đã quen với việc bị người khác đối xử bằng thái độ chán ghét, nên bây giờ chỉ mong được đối xử một cách bình thường, cô cũng không dám kỳ vọng quá nhiều vào việc người khác sẽ đối xử tử tế với mình.


Trần Phó Sơn là người đầu tiên cô gặp được sau khi giành lại cơ thể, cũng là người đầu tiên trong sách có tên tuổi, dù không phải là nhân vật chính, nhưng trong lòng cô, anh rất đặc biệt.

Lộ Uyển Uyển do dự suy nghĩ hồi lâu, rồi mới tự giới thiệu: " Tôi là Lộ Uyển Uyển.

"


Cô đã dùng từ "là" thay vì "tên là".

Cô thực sự là Lộ Uyển Uyển.

Trần Phó Sơn ở đối diện gật đầu nhẹ: " Samberill, Trần Phó Sơn.

Cô có thể gọi tôi là Sam.

"

Anh vẫn giữ nguyên vẻ mặt không cảm xúc gì, thái độ có chút lạnh lùng.

Sam nghe có chút nghiêm túc và hơi cứng nhắc, nhưng với cách phát âm nhấn mạnh ở cuối tên, nó trở nên thật dễ thương, giống như tên gọi của một thiên sứ vậy.

Lộ Uyển Uyển gần như có thể cảm nhận được tình yêu và kỳ vọng của bố mẹ anh dành cho anh qua cái tên này.

So với việc thường gọi là "Trần Phó Sơn" trong tiểu thuyết, "Samberill" mang lại cảm giác tương phản mạnh mẽ, như kéo vị thần lạnh lùng xa cách từ trên trời xuống khỏi bệ thờ.


Đây là điều mà những tiểu thuyết máu chó chỉ tập trung vào chuyện tình cảm nam nữ chính sẽ không bao giờ viết đến.

Lộ Uyển Uyển chỉ cần phát hiện ra một chút điều gì khác lạ so với tiểu thuyết là tâm trạng cô liền trở nên đặc biệt tốt đẹp.

Cô mỉm cười với Trần Phó Sơn:

" Giáo sư Sam đến đây nghỉ mát, mỗi ngày đều ra biển viết lách à? "

" Sam.

" Trần Phó Sơn đáp lại, " Grothendieck có thể chăn dê, thì tôi cũng có thể giải toán bên bờ biển.

"

Lộ Uyển Uyển mỉm cười ngập ngừng: " Có lý.

"

Nhưng phải làm sao đây, cô hoàn toàn không hiểu gì cả.

Grothen gì đó? Tại sao anh ta lại đi chăn dê? Người đó có phải là người có thành tựu cao hơn cả Trần Phó Sơn không?

Cô cảm thấy vô cùng hoang mang và bối rối.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận