Tạp Linh Đan, chính là tạp chất sinh ra lúc Tu Tiên Giả luyện đan, không ra gì, chỉ chứa chút linh khí ít ỏi, Tu Tiên Giả khinh thường không dùng, nhưng truyền đến nhân gian, đối với cao thủ võ đạo thế tục cũng xem là quý hiếm rồi.
Lý An vội vàng cự tuyệt: "Không cần! ”
Trong lòng của hắn rét lạnh, tên họ Triệu rõ ràng là đang lợi dụng hắn để nịnh nọt Mộc Thanh Uyển.
Bời vì trên đường đi Mộc Thanh Uyển cùng Lý An có phần hơi gần gũi, Triệu Tiên Truyền đã cảm thấy không vui rồi, bây giờ cho viên đan dược này, càng rõ ràng ý đồ hơn.
Nếu Lý An có được đan dược thì Mộc Thanh Uyển sẽ không cần phải chữa thương cho Lý An.
"Lý An, ngươi không cần khách khí với ta, sau này ngươi trong tông môn sẽ rất khó để có được đan dược trị thương đấy!"
Triệu Tiên Truyền có chút không vui, trong lời nói đang ngầm ám chỉ Lý An không biết điều.
Lý An nói khẽ: "Đúng là như thế nên phần nhân tình này, ngày sau Lý An trả không nổi.
"
Hắn cũng không phải là vì giữ thể diện, nếu như thứ Triệu Tiên Truyền cho là nhất phẩm Linh Khí Đan, Lý An tuyệt đối vui vẻ nhận, thậm chí còn vui vẻ cảm tạ hắn vài câu.
Nhưng, Tạp Linh Đan!
Loại đồ chơi này cũng quá độc rồi.
Ăn vào tuy có thể tạm thời đề khí, nhưng lại gây hao tổn sinh mệnh.
"Được rồi, nếu đã không muốn lấy thì quên đi, có lẽ Lý huynh coi thường viên Tạp Linh Đan này!"
Hai đầu lông mày Triệu Tiên Truyền nhấp nhô có ý châm chọc mỉa mai.
Lý An cũng không nói gì, ngược lại chỉ nhìn về phía Mộc Thanh Uyển, nói: "Mộc tiên trưởng, chúc mừng ngươi đã đứng đầu bảng.
.
"
Mộc Thanh Uyển nghe thấy vậy, vẻ mặt xinh đẹp chợt thở dài một hơi
Phàm nhân đối tu tiên giả đều tôn xưng tiên trưởng.
Tương tự, thân phận tạp dịch ở trong môn cũng không khá hơn người phàm là bao, cho gặp đệ tử ký danh, đệ tử chính thức sẽ đều xưng là tiên trưởng.
Lý An là đang chủ động vạch rõ ranh giới, không muốn liên lụy đến tiền đồ tốt đẹp của Mộc Thanh Uyển trong tương lai.
Dù sao, Lý An biết đạo lý hồng nhan họa thủy.
Đời này, hắn chỉ muốn trùng kích tiên đạo!
Nghe như thế, trong mắt Triệu Tiên Truyền nhất thời nở rộ mỉm cười.
Lý An bây giờ, cũng coi như là biết thức thời.
Cơn bực bội vì vừa rồi Lý An từ chối cũng liền tiêu tan hết.
"Các đệ tử, nhanh chóng tập hợp, chuẩn bị vào sơn môn!"
Tiếng của trưởng lão Huyền Dương Tông vang lên.
Mấy người không kịp nói gì thêm, lập tức quay đầu nhìn lại, nhưng chỉ nhìn thấy chỗ sơn môn nguy nga đồ sộ của Huyền Dương Tông có hai con bạch điêu to lớn bay ra, đôi cánh của nó dài tận mấy chục mét, trong chớp mắt đã hạ cánh ở trước mặt mọi người, bụi mù nổi lên bốn phía.
"Đệ tử chính thức, đệ tử ký danh lên bạch điêu!"
Một đám đệ tử mới, giờ phút này đều đang rất hưng phấn, vội vàng đi lên lưng bạch điêu.
"Lý đạo hữu! Bảo trọng"
Lúc gần đi Mộc Thanh Uyển nhìn về phía Lý An thản nhiên nói một câu.
Nàng hiểu được tâm ý của Lý An cho nên cũng không cưỡng cầu.
"An ca, ta đi trước đây, chờ tới sơn môn ta lại tới tìm ngươi! ”
Vương Đại Trụ cũng vẫy vẫy tay với Lý An.
Bạch điêu vỗ cánh bay lên, mang theo rất nhiều đệ tử, khiến cho bụi mù cả một vùng.
Còn lại hai mươi tên tạp dịch thì đang đứng nguyên tại chỗ.
"Chúng ta phải làm sao đây?"
"Tiên trưởng, bạch điêu không tới đón bọn ta sao?"
Nhóm tạp dịch nhìn về phía một tiên trưởng trẻ tuổi của Huyền Dương Tông, đặt câu hỏi.
"Bạch điêu tới đón? Các ngươi nghĩ mình là cái gì?"
Trên mặt tiên nhân trẻ tuổi này vô cùng không kiên nhẫn: "Tự mình đi lên! ”
Nói xong! hắn ta quay người đạp vào đường núi, mặt mũi cực không vui.
Lẽ ra hắn ta cũng có thể ngồi trên lưng bạch điêu bay đi, nhưng giờ vì đám tạp dịch rác rưởi này mà hắn ta cũng phải leo núi theo!
Nhóm tạp dịch đều sững sờ đứng nguyên tại chỗ, tự mình đi lên?
Ngược lại Lý An hít một hơi thật sâu rồi dửng dưng đi theo.
Những chuyện này, hắn không quan tâm, hiện tại! Hắn chỉ muốn tranh thủ thời gian tìm một chỗ để tu luyện Dưỡng Mệnh Chú Tiên quyết!
Trước mắt, hắn vẫn vô cùng nhỏ yếu, chưa thể chính thức bước vào con đường tu đạo.
Trước tiên chờ đợi ở Huyền Dương Tông, là tốt nhất.
Trên không trung
Đứng trên lưng bạch điêu, nhóm người Mộc Thanh Uyển, Triệu Tiên Truyền, như có như không, quay đầu nhìn về phía đường núi uốn lượn gập ghềnh phía sau!
Bọn họ cũng biết.
Từ nay về sau, vận mệnh của bọn họ cùng với Lý An sẽ như khung cảnh này, người trên trời người dưới đất, chỉ sợ sẽ không có bất kỳ giao điểm gì rồi!