Trường Sinh Bất Tử

Thiên Châu, quý phủ của Thiên Chú Tử.

Trong một đại điện cao trăm trượng, cửa điện rộng lớn. Thiên Chú Tử một
thân áo trắng, đứng ở trên một đài cao, nhàn nhạt nhìn mười người đứng
trước mặt.

Mười người tướng mạo đều không giống nhau, nhưng đều có một cỗ khí phách tuyệt đối. Rõ ràng chỉ có kẻ bề trên mới bồi dưỡng ra được.

- Chú Thánh, vì sao gọi chúng ta cùng tới đây? Một nam nhân tóc lam trong đó nghi ngờ nói.

- Lập tức theo ta đi ra ngoài làm việc, cho các ngươi thời gian 3 ngày,
xử lý công việc từng người, 3 ngày sau, không được có bất kỳ lý do gì!
Thiên Chú Tử trầm giọng nói.

- Làm việc? Nam nhân tóc lam kinh ngạc nói.

Chín người khác cũng vô cùng kinh ngạc.

- Chú Thánh, mười người chúng ta đều là Tổ Tiên à! Theo ngươi đi ra
ngoài làm việc? Ngươi cũng phải đi ra ngoài sao? Lần này chúng ta đi ra
ngoài nhiều người như vậy? Rốt cuộc có chuyện gì? Diệt Đại Tần? Hay là
diệt Đại Chu? Nam nhân tóc lam kinh ngạc nói.

Diệt Đại Tần, hay là diệt Đại Chu, đây là ý tưởng đầu tiên 10 tên Tổ
Tiên nghĩ tới, Thiên gia nội tình hùng hậu, chỉ có tới trình độ bọn họ
mới có thể hiểu được, hai triều kia cũng không phải sâu.

Nhưng mà bất kể như thế nào, nhóm người này có bao nhiêu người? 1 tên
Thánh nhân, 10 tên Tổ Tiên! Tổ hợp khổng lồ như vậy cùng đi ra ngoài?
Còn có thế lực gì có thể cản được?

Đại Tần? Đại Chu?

- Không phải! Chuyện này so với Đại Tần, Đại Chu còn quan trọng hơn. Thiên Chú Tử thản nhiên nói.

- Rốt cuộc là chuyện gì mà phải kéo theo nhiều người chúng ta như vậy?
Chú Thánh, xin hãy nói rõ! Nam nhân tóc lam cung kính nói.

Mười người đều là cường giả cảnh giới Tổ Tiên, tự nhiên hiểu được tính nghiêm trọng giờ phút này.

- Tìm một người! Thiên Chú Tử trịnh trọng nói.

- Tìm người? Người nào trọng yếu như vậy, để chúng ta cùng đi? Đây...! Nam nhân tóc lam vẫn có chút không thể chấp nhận.

Không chỉ nam nhân tóc lam, Tổ Tiên khác cũng giống như vậy, lực lượng khổng lồ như vậy cùng đi ra ngoài?

- Đây là gia chủ yêu cầu, không được hỏi nhiều, trên đường ta sẽ cho các ngươi biết! Thiên Chú Tử trầm giọng nói.

- Vâng! Cả đám nghe được hai tiếng gia chủ, lập tức an định xuống, hiển
nhiên uy vọng Thiên Đạo Tử ở Thiên gia cực kỳ lớn. Cho dù Thánh nhân
Thiên Chú Tử cũng hơi không bằng.

Đội hình khổng lồ như vậy đi ra ngoài làm việc, chuyện như vậy hình như là mấy chục vạn năm trước.

- Ba ngày sau, đến đây tụ tập xuất phát, chuyện hôm nay, không được để
cho bất kỳ người nào biết, nếu không dùng gia pháp hầu hạ. Thiên Chú Tử trầm giọng nói.

- Vâng!

Như Chung Sơn sở liệu, Thiên gia bắt đầu có động tác lớn. Thánh nhân
cộng thêm 10 đại Tổ Tiên, đây chính là tồn tại có thể quét ngang đại bộ
phận Cương Vực thiên hạ, mục đích bây giờ, chỉ vẻn vẹn đuổi giết Thiên
Linh Nhi, đuổi giết Thiên Linh Nhi chỉ cách Đại Tiên một khoảng mà thôi.

Có thể thấy được quyết tâm của Thiên gia lần này. - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Đoàn người Chung Sơn sớm rời khỏi Tây Châu, khiến cho đám người Thiên
Chú Tử đi tới Tây Châu trở nên vô ích, hơn nữa Chung Sơn đoán được phía
sau có cường giả đuổi theo, bởi vậy vài lần chuyển hoán lộ trình, khiến
đám người Thiên Chú Tử vài lần nữa không tìm được.

Trong 10 đại Tổ Tiên mang từ Thiên Châu tới có Soán Mệnh Sư, tuy rằng so với đám người Quỷ Cốc Tử còn kém khá xa, nhưng mà truy tung nho nhỏ này suy tính cũng không phải khó lắm.

Đáng tiếc, bọn họ gặp phải là Chung Sơn. Chung Sơn thông minh lanh lợi
như thế, đồng thời mấy năm nay có tình ý thu thập một ít tin tức Soán
Mệnh Sư suy tính, cũng tìm được một ít phương pháp đặc thù tránh né, lừa dối.

Trải qua thời gian suốt mười năm, Thiên Chú Tử cũng không tìm được chỗ Chung Sơn.

Tuy rằng không thấy rõ khuôn mặt Thiên Chú Tử, nhưng không ai lại không
cảm thấy Thiên Chú Tử khó chịu, đường đường là Thánh nhân, không ngờ bị
nhóm người yếu đuối này đùa bỡn suốt 10 năm?

Bởi vì này mười năm xông bừa, không ngờ nắn uốn bọn họ quay trở về Thiên Châu.

Không chỉ Thiên Chú Tử khó chịu, mười Tổ Tiên khác cũng mặt trầm như nước. - Chưa tìm được sao? Thiên Chú Tử trầm giọng nói.

- Suy tính được rồi, đám người Chung Sơn, Thiên Linh Tử, giờ phút này đã tiến vào Địa Châu! Một Tổ Tiên mở miệng nói.

- Địa Châu? Thiên Chú Tử nghi ngờ nói.

- Hoàn toàn là sự thật, lần này tuyệt đối không sai được! Tổ Tiên kia trịnh trọng nói.

- Được, chúng ta đi tới Địa Châu! Thiên Chú Tử gật gật đầu.

Một đám người thân hình thoắt một cái, biến mất tại chỗ, bay thẳng hướng Địa Châu. - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - Trong bầu trời
một rừng rậm. Đoàn người Chung Sơn rất nhanh bay qua.

- Đây là Địa Châu? Thiên Linh Nhi nhìn nắng chiều đẹp cảm thán nói.

- Thiên hạ cửu Châu, mỗi nơi đều không giống nhau, trong Địa Châu, cường giả yêu thú chiếm đa số, trong đó nổi danh nhất là hai Cương Vực, Lang
Thần Cương Vực và Huỳnh Hoặc Cương Vực. Kim Bằng nói.

Kim Bằng cả đời chiến đấu vô số, du lịch thiên hạ, biết được rất nhiều nơi trong thiên hạ.

- Lang Thần Cương Vực ta biết, ở đó có Thích Thiên Thánh Cảnh, Đế Huyền
Sát dường như cũng đi tới đó, Huỳnh Hoặc Cương Vực là chuyện gì xảy ra?
Thiên Linh Nhi hiếu kỳ nói.

- Huỳnh Hoặc Cương Vực, bởi vì nơi đó là một Thánh nhân Đạo tràng, Huỳnh Hoặc Thánh nhân Đạo tràng! Kim Bằng nói.

- Huỳnh Hoặc Thánh nhân? Ngươi có hiểu biết với hắn không? Chung Sơn bỗng nhiên mở miệng nói.

- Chưa thấy qua, nhưng nghe nói qua một ít, Huỳnh Hoặc Thánh nhân này
mặt lạnh vô tình, lúc thành Thánh tuổi tác cực già, thậm chí có đồn đãi, lúc ấy hắn già tới nỗi chấp nhận tiêu hao tu vi Tổ Tiên đến mức thiên
nhân ngũ suy, thời điểm mắt thấy cách cái chết không xa, may mắn thành
Thánh, một khi thành Thánh, thọ nguyên vô tận. Kim Bằng nói.

- Huỳnh Hoặc? Hy vọng lần này đi tới Thích Thiên Thánh Cảnh không sinh thêm phiền toái! Chung Sơn thản nhiên nói.

- Thêm phiền toái? Sẽ có thêm phiền toái gì? Kim Bằng nghi ngờ nói.

Vương Tĩnh Văn nói: - Phía sau chúng ta có truy binh, cho nên có thể ít
một chuyện, tận lực ít một chuyện, hiện tại quan trọng nhất là tiếp Đế
Huyền Sát lập tức trở về Đại Tranh, bất cứ chuyện khác cũng không hy
vọng phát sinh!

- Ừ! Kim Bằng gật gật đầu, tỏ vẻ hiểu.

- Địa Châu, Lang Thần Cương Vực ta đã từng tới, sắp tới rồi, qua phiến
hải vực phía trước là Lang Thần Cương Vực! Đao Nhân Đồ nói.

Mọi người nhún chân một cái, tốc độ đám mây đột nhiên nhanh hơn, một mảnh hải vực không bao lâu đã tới.

Ngày thứ ba, mọi người đã vượt qua biển rộng, thấy được một mảnh Cương Vực có rất nhiều núi đá.

Trong Cương Vực, trên đường có thể nhìn thấy rất nhiều Lang tộc xung
quanh, Nhân tộc cũng không nhiều bằng Lang tộc. Đương nhiên cũng có rất
nhiều chiến đấu quy mô nhỏ, loại chuyện này, dọc đường đi mọi người thấy nhiều rồi, ai cũng không có tâm tư dừng lại xem đấu.

Nhưng có một hiện tượng khiến cho Chung Sơn hơi hơi chú ý, bởi vì Chung
Sơn nhìn thấy, rất nhiều cường giả Lang tộc, đầy mặt lo lắng bay về một
phương hướng.

Một hai tên thì không là gì, nhưng mà mười tên, trăm tên cường giả Lang tộc bay về một hướng, lập tức khiến Chung Sơn nghi hoặc.

Vương Tĩnh Văn nháy mắt một cái, Kim Bằng lập tức hiểu, rất nhanh bắt một Lang tộc lại.

Bạch Lang chợt phát hiện chỗ cảnh sắc bốn phía biến đổi, bộ lông toàn thân dựng lên.

Đoàn người Chung Sơn đứng ở trước mặt nó, lúc này Bạch Lang không biết là đám người Chung Sơn bắt nó lại thì rất ngu ngốc rồi.

- Các ngươi là ai? Muốn làm gì? Bạch Lang đề phòng nói. Móng vuốt sắc
nhọn lại duỗi ra, một bộ bất cứ lúc nào cũng liều mạng chiến đấu.

- Chúng ta muốn đả thương ngươi, ngươi cho rằng ngươi có thể phản kháng sao? Kim Bằng thản nhiên nói.

Kim Bằng nói xong, Bạch Lang kia máy nhíu chặt lại, đúng như Kim Bằng
nói, mình cũng không biết làm sao lại bị bắt tới, đám người kia muốn
giết mình còn không phải dễ như chơi sao?

Nhẹ nhàng lui ra phía sau, thu hồi lợi trảo, nhưng trong ánh mắt vẫn có chút đề phòng.

- Biến thành hình người đi, ngươi như vậy quá lớn, nói chuyện không tiện! Chung Sơn thản nhiên nói.

Đúng vậy, thân hình Bạch Lang quá cao, cao trăm thước, mặc dù đối với
đoàn người Chung Sơn mà nói, không đáng kể chút nào, nhưng nói chuyện
luôn ngửa đầu lên cũng không tiện.

Bạch Lang thân hình thoắt một cái, hóa thành nam nhân tuấn lãng một áo trắng.

- Tại hạ Lang tộc Trương Vĩnh Hoa, không biết chư vị tiền bối tìm ta có
chuyện quan trọng gì? Nam nhân áo trắng Trương Vĩnh Hoa cau mày nói.

- Tìm ngươi cũng không ác ý, mà ta cũng cùng Lang tộc ký qua khế ước,
chỉ là muốn tìm ngươi hỏi chút chuyện! Chung Sơn thản nhiên nói.

- Khịt, khịt!

Trương Vĩnh Hoa mũi khịt khịt ngửi, tiếp đó sắc mặt hơi hơi thả lỏng
nói: - Không sai, là khí tức Lang tộc ta, hơn nữa huyết thống giống như
có chút cao quý!

Chung Sơn gật gật đầu, nếu đối phương phối hợp, vậy tất cả dễ làm rồi.

- Ta muốn hỏi một chút, mấy trăm năm trước, nơi này có phải đến một
cường giả Lang tộc tên là Đế Huyền Sát không? Chung Sơn hỏi.

- Đế Huyền Sát? Trương Vĩnh Hoa cau mày nói.

- Làm sao vậy? Chung Sơn kỳ quái nói.

- Ta chưa nghe nói qua Lang tộc Đế Huyền Sát này, nhưng mà, họ Đế tại
Lang tộc có ý nghĩa phi phàm, bình thường Lang tộc không có tư cách xưng là họ Đế. Trương Vĩnh Hoa nói.

- Ồ? Không có Đế Huyền Sát? Chung Sơn lộ ra vẻ cổ quái.

- Ít nhất ta chưa từng nghe qua, họ Đế, ngươi có nhớ lầm không? Trương Vĩnh Hoa nghi ngờ nói.

Chung Sơn lắc lắc đầu nói: - Vì sao họ Đế có ý nghĩa phi phàm?

- Thánh Vương, chuyện này thần biết, nghe nói Lang tổ Lang tộc ngày xưa
đúng là họ Đế, chính là hắn mở ra Thích Thiên Thánh Cảnh, mỗi một đời
chủ Thích Thiên Thánh Cảnh, cũng gọi là Đế Thích Thiên. Kim Bằng ở một
bên nói.

Trương Vĩnh Hoa ngoài ý muốn nhìn lại Kim Bằng, tiếp đó gật gật đầu.
Chung Sơn cũng không khỏi trầm tư, Đế Huyền Sát, ngoại nhân cũng không
biết, mặc dù Đế Huyền Sát năm đó chỉ là Thiên Tiên, nhưng có năng lực
giết hại Đại Tiên, một thân bản lãnh tương xứng với mình, mấy trăm năm
nay, mình đạt tới Cổ Tiên, Đế Huyền Sát khẳng định cũng không tới nỗi
nào.

Hơn nữa Chung Sơn cũng biết tính cách Đế Huyền Sát, dưới vẻ ngoài bình
tĩnh, cất giấu tâm tư tranh phong cao vút, trước kia ở tiểu thế giới có
gắng nặng hưng thịnh Lang tộc đè nặng, hiện tại đã mất đi gánh nặng này, nhất định sẽ thường xuyên chiến đấu.

Đế Huyền Sát, Quả Thế Kim Luân! Chỉ như vậy đã đủ biến thái rồi, không ngờ hắn không có người biết?

Không thích hợp!

Chung Sơn lại lần nữa nhìn về phía Trương Vĩnh Hoa nói: - Ta lần này tới đây là muốn tìm Đế Huyền Sát, hắn cũng khẳng định đến đây rồi, nghe nói vào Thích Thiên Thánh Cảnh, không biết có biện pháp nào điều tra hay
không?

- Thích Thiên Thánh Cảnh? Thật sự? Trương Vĩnh Hoa kinh ngạc nói.

- Cũng sẽ không sai! Chung Sơn gật gật đầu.

- Tiến vào Thích Thiên Thánh Cảnh đều là Lang tộc tinh anh, có lẽ thật
sự đi vào, các ngươi có thể đến bên ngoài Thích Thiên Thánh Cảnh hỏi
trưởng lão. Bọn họ có lẽ sẽ biết! Vừa vặn ta cũng muốn đi tới đó, nếu
không chúng ta cùng đi! Trương Vĩnh Hoa lập tức nói. Đồng thời trong
giọng nói có chút vội vàng.

- Được! Chung Sơn quyết định thật nhanh nói.

Mọi người rất nhanh theo Trương Vĩnh Hoa bay về hướng Thích Thiên Thánh Cảnh.

- Vị đạo hữu này, ta thấy rất nhiều Lang tộc vội vội vàng vàng bay về
hướng Thích Thiên Thánh Cảnh, không biết đã xảy ra đại sự gì? Vương
Tĩnh Văn hiếu kỳ nói.

Trương Vĩnh Hoa mặt liền biến sắc nói: - Không sai, ta cũng vậy mới vừa
nghe được tin tức, một đám người từ đâu tới, hai tên cầm đầu phân biệt
tên là Nhân Tôn và Quỷ Xa, bọn họ không ngờ khoác lác muốn thu phục Lang tộc ta, muốn Lang tộc thần phục? Chê cười!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui