Trường Sinh Bất Tử

- Mấy vạn người, thậm chí ngay cả một Cổ Tiên cũng không có?

Lạc Tinh Trần đánh xong, cổ quái nhìn lại cái gọi là Thánh địa mới của Nho môn này.

- Nho môn đã xuống dốc đến trình độ này!

Thi tiên sinh thản nhiên nói.

Nhớ lại thời điểm hồi đó đến Đông Châu, Nho môn chính là tồn tại cự
phách Đông Châu, chiếm Lỗ Cương, vạn tông thần phục, hiện nay, Thánh địa tụ lại, ngay cả 1 tên Cổ Tiên cũng không có, hơn năm vạn đệ tử Nho môn
bị Lạc Tinh Trần một chưởng đánh đuổi.

Đặt ở năm đó, quả thực là sự tình không thể tưởng tượng được.

- Sắc Không!

Chung Sơn biến sắc.

Lật tay một chưởng chộp xuống phía dưới.

- Ầm!

Vẻn vẹn chỉ một tiếng nổ lớn vang lên, Sắc Không trong kinh hoảng đã truyền tống ra ngoài.

Tại một chốc truyền tống đi ra kia, Sắc Không thấy được một chưởng kinh
thế hãi tục kia của Lạc Tinh Trần, quá kinh khủng. Thủ hạ của Chung Sơn
sao lại biến thái như vậy?

Tuy nhiên, truyền tống phù năm đó Khổng Tử lưu lại dù sao cũng có tác dụng.

Mặc dù cuối cùng bị Chung Sơn đánh một chưởng, Sắc Không vẫn chạy thoát ra ngoài.

Sắc Không có được Hồng Nho đại đạo của Khổng Tử, cũng có được cự bảo
Nguyên Thủy Phiên, nếu đổi thành người khác, đã sớm gan lớn vô hạn, đã
sớm đi ra kêu la diệt Chung Sơn. Nhưng mà Sắc Không lại không làm vậy,
cái loại cảm giác này quá mãnh liệt. Mỗi lần đều như thế.

Trong giây lát truyền tống ra ngoài, Sắc Không oán độc nhìn thoáng qua Chung Sơn. Trong lòng không ngừng thề:

- Đợi sau khi ta lấy được Tử Tiêu cung, trở thành mới Hồng Quân, ta sẽ diệt Chung Sơn ngươi!

- Ông!

Hư không nhoáng lên một cái, Sắc Không biến mất.

Chung Sơn sắc mặt không tốt lắm. Đám người Vương Khô điều tra chung quanh một chút, thật sự không còn bóng dáng Sắc Không.

Chung Sơn rất nhanh rơi vào đại điện tổn hại kiểm tra. Thân Công Báo lại không đi theo, mà lại nhìn về phía Kim Bằng, Đao Nhân Đồ.

- Nhị vị, xử lý những người này một chút!

Thân Công Báo thản nhiên nói.

- Xử lý? Bắt lại?

Đao Nhân Đồ cau mày nói.

- Không cần, những người này vô dụng với Đại Tranh, nếu để Thánh Vương ra tay, cũng không cần phải...!

Thân Công Báo thản nhiên nói.

Nghe được thanh âm nhàn nhạt này, nhưng mà Đao Nhân Đồ giật mình một cái.

Đừng nhìn Đao Nhân Đồ sát tính quá lớn, nhưng so với bàn tay của Thân
Công Báo thì còn kém xa. Đây là văn nhân dựa vào cái miệng diệt ngàn,
vạn quân nhân, khác xa với giết mấy trăm người.

Trong lúc khinh miêu đạm tả, xử tử 5 vạn người!

- Vâng!

Đao Nhân Đồ và Kim Bằng đáp.

Bên trong đại điện.

Chung Sơn nhìn chỗ Sắc Không rời đi kia, khẽ cau mày.

- Kinh Hồng tiên sinh, ngươi thử suy tính một chút xem Sắc Không đi về phía nào!

Chung Sơn quay sang Tử Dương Kinh Hồng nói.

- Tốt!

Tử Dương Kinh Hồng bắt đầu suy tính.

Mà Chung Sơn cũng nhìn xung quanh đại điện, trong đại điện có một ngọc đài, phía trên là bản đồ toàn bộ Nam Chiêm Bộ Châu.

- Chung Thánh Vương, tại hạ chỉ suy tính được Sắc Không còn đang ở Nam Chiêm Bộ Châu, những thứ khác cũng không xác định!

Tử Dương Kinh Hồng nói.

- Ừ, làm phiền!

Chung Sơn gật gật đầu.

- Nói như vậy, Sắc Không cũng đang tìm Tử Tiêu cung? Hắn triệu tập đệ tử Nho môn, mục đích chính là giúp hắn tìm chỗ Tử Tiêu cung?

Huyễn Cơ nhìn bản đồ kia phân tích nói.

- Không sai, nếu Sắc Không để ý Tử Tiêu cung, có lẽ sẽ không bao lâu có thể gặp lại!

Chung Sơn gật gật đầu.

Lúc này, bên ngoài, đám người Kim Bằng cũng xử lý tốt tất cả. Cùng đi vào đại điện.

Chung Sơn đối với xử lý của Thân Công Báo, cũng không nói thêm gì, bởi
vì chút chuyện vặt cuối cùng này, đã không cần Chung Sơn suy tính, tự
nhiên có thần tử hỗ trợ chăm sóc tốt.

- Thánh Vương, chúng ta còn phải tìm Sắc Không sao?

Lạc Tinh Trần hỏi.

- Không cần! Biển rộng tìm kim là không thể thực hiện được, cùng với bắn tên không đích, không bằng ôm cây đợi thỏ, hơn nữa chuyến này đi Đông
Châu, chúng ta còn có chuyện quan trọng khác!

Chung Sơn thản nhiên nói.

- Chuyện quan trọng khác?

Lạc Tinh Trần không rõ.

- Là vì Đại Tranh tích góp từng tí lực lượng một!

Thi tiên sinh ở một bên giải thích.

- Tích góp từng tí một? Đại Tranh ta còn cần lực lượng gì?

Lạc Tinh Trần không rõ.

- Không lâu trước, lực lượng Đại Tranh ta đánh lui ba đại Thánh nhân,
thời điểm sĩ khí cả nước vượng nhất, ngươi có biết vì sao Đại Tranh
không mở rộng, theo lý thuyết, khi đó mở rộng là lúc không thể tốt hơn!

Thi tiên sinh cười hỏi.

- Vì sao? Tại hạ không rõ!

Lạc Tinh Trần lắc lắc đầu nói.

- Cơ sở binh lực Đại Tranh có được, hơn nữa cũng dễ dàng bổ sung, cao
thủ đỉnh phong, Đại Tranh ta lại mạnh đến mức đánh lui ba đại Thánh
nhân, Đại Tranh ta thiếu hụt chính là rất nhiều lực lượng trung tầng,
nói thí dụ như Cổ Tiên. Số lượng còn chưa đủ!

Thi tiên sinh giải thích.

- Cổ Tiên?

- Không sai, Thân tiên sinh mang đến rất nhiều Cổ Tiên, Khô Lâu tộc cũng có rất nhiều Cổ Tiên, Đại Tranh chiêu mộ rất nhiều Cổ Tiên, nhưng mà
còn chưa đủ, những thiên tài tu luyện Đại Minh Tự, còn phải mất mấy ngàn năm mới có thể đạt tới Cổ Tiên, hiện tại chính là một thời gian gián
đoạn. Đại Tranh ta cần Cổ Tiên.

Thi tiên sinh trịnh trọng nói.

- Vậy phải làm sao?

Lạc Tinh Trần cau mày nói.

- Là ngươi tới chiêu mộ Cổ Tiên!

Chung Sơn trầm giọng nói.

Chung Sơn nói chuyện, Thi tiên sinh tự nhiên không cần phải nhiều lời nữa.

- Ta?

Lạc Tinh Trần không khỏi cổ quái.

- Không sai, đúng là ngươi!

- Nhưng mà, thần tại Đông Châu cũng không có nhiều uy tín a!

- Ngươi không cần, Hồng Quân có đầy đủ uy tín là được rồi!

Chung Sơn cười nói.

- Hồng Quân? Thánh Vương, ý của ngươi là...!

Lạc Tinh Trần khóe miệng mở lớn, có chút kinh ngạc nói.

- Không sai, chúng ta lại sáng tạo ra Hồng Quân thứ ba, cho Nam Chiêm Bộ Châu vốn đã loạn này, thêm nữa một ngọn đuốc!

Chung Sơn nói.

- Giả mạo Hồng Quân? Ta được không? Lâm chi thiên mạch, nhưng mà ta...!

Lạc Tinh Trần có chút lo lắng nói.

- Lâm chi thiên mạch? Vậy cũng gọi là Lâm chi thiên mạch sao? Năm đó
Ngọc Đế ở Thiên Đình dùng Lâm chi thiên mạch ngươi cũng không phải chưa
thấy qua, mặc dù mất đi Hồng Quân, nhưng mà nó vẫn giống như thực thể,
nhưng mà trên đường tới ngươi thấy cái đó thế nào?

- Đó là giả?

- Không, đó là mạnh mẽ dùng lực rút ra lực lượng Lâm chi thiên mạch mà
tụ thành. Không thể nắm trong tay, chỉ vẻn vẹn làm dáng mà thôi! Điểm
này, Thi tiên sinh đã cùng ta nói qua, hắn có thể làm được.

Chung Sơn nói.

- Thi tiên sinh?

Lạc Tinh Trần kinh ngạc nhìn về phía Thi tiên sinh.

Thi tiên sinh khinh khẽ gật đầu một cái.

- Về phần khí tức tạo hóa, cái này chỉ cần nắm giữ đầy đủ tạp khí trong
tay mới được, chúng ta cố hết sức cũng có thể làm được, nhưng mà, cái
giá phải trả quá lớn, cho nên chúng ta sẽ không cần khí tức tạo hóa,
thần thông thời gian của ngươi là thứ hai tên Hồng Quân khác không có,
hơn nữa, ngươi còn có một ít pháp thuật đặc biệt của Hồng Quân, cũng đủ
dùng để giả mạo rồi.

Chung Sơn tự tin nói.

- Vâng! Thần sẽ dốc hết toàn lực.

Lạc Tinh Trần lập tức đáp.

Thánh Vương đều đã nghĩ chu đáo rồi, mình lại dây dưa thì không phải là thái độ làm người của thần tử nên có.

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Đại Tần, Hàm Dương thánh đô.

Sau khi hội triều, Doanh đi ra Triều Thiên Điện, chậm rãi đi đến quảng trường, nhìn về hướng tây nam.

Phía sau Doanh bỗng nhiên xuất hiện một nam nhân áo bào đen.

Nam nhân mặt mơ hồ, không thấy rõ dung mạo. Hiển nhiên, đúng là Đại Tần Thánh nhân, Quỷ Cốc Tử.

- Thiên Đế, Nam Chiêm Bộ Châu xuất hiện Tử Tiêu cung, Đại Tần ta thật sự không phái người tới sao?

Quỷ Cốc Tử nhàn nhạt hỏi.

Doanh khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt thỉnh thoảng bắn ra từng đạo kim quang khiếp người. Nhìn phương tây, Doanh thản nhiên nói:

- Do dự không quyết đoán sẽ sinh ra hậu hoạn, tiên sinh, chớ quên mục
tiêu của ta không phải Tử Tiêu cung kia. Chúng ta có chuyện quan trọng
hơn.

- Ừ!

Quỷ Cốc Tử gật gật đầu.

- Lần này cường giả tới Đông Châu gồm có Nam Châu Thái Nhất, Trình Hầu,
còn có chư Thánh nhân đều tới, chiến dịch này không phải tầm thường,
cùng với lực phân hai nơi, không bằng toàn lực dồn vào một nơi.

Doanh thản nhiên nói.

- Không sai!

Quỷ Cốc Tử gật gật đầu.

- Trình Hầu? Đương kim Thánh đệ nhất nhân thiên hạ? Cuộc sống về sau,
còn phải làm phiền tiên sinh chú ý nhiều hơn, người này bất phàm!

Doanh nói.

- Thiên Đế yên tâm.

Quỷ Cốc Tử gật gật đầu.

- Về phần Thái Nhất, giờ khắc này ở Nam Chiêm Bộ Châu và cùng một Thánh
nhân khác, mỗi người đều giả mạo Hồng Quân, muốn đoạt Tử Tiêu cung. Tạm
thời không cần phí công! Để Lữ Bất Vi chú ý là được!

Doanh nói.

- Ừ! Nhưng mà, Thiên Đế, Bắc Câu Lô Châu còn có một tai họa ngầm!

Quỷ Cốc Tử thản nhiên nói.

- Ngươi là nói Tạp?

- Đúng là Tạp, Như Lai bị hắn đánh trọng thương, thậm chí trước đó không lâu cũng vì vậy mà đánh mất Linh Sơn, Như Lai, lần trước ta cũng đã gặp qua, là người cực kỳ ẩn nhẫn, mặc dù lần trước không bại lộ toàn bộ
thực lực, nhưng mà không ngờ bị Tạp đánh trọng thương tới mức độ đó. Cho nên phải đề phòng Tạp mới được!

Quỷ Cốc Tử lắc đầu lo lắng nói.

- Ta đã để Lý Tư chú ý hắn, không cần lo lắng, ngươi chỉ cần nhìn chằm
chằm Trình Hầu là tốt rồi, chiến dịch này quyết định toàn bộ Đông Châu,
nếu như chiến dịch này thắng, trong thời gian ngắn ngủi Đông Châu sẽ
thuộc về tay ta!

Doanh trầm giọng nói.

- Vâng!

Quỷ Cốc Tử gật gật đầu nói.

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Nam Chiêm Bộ Châu.

Vốn 1 Nam 1 Bắc, hai Hồng Quân Đạo tràng.

Cái phía bắc thì không cần phải nói, thời gian trước đoàn người Chung
Sơn đi ngang qua đã nhìn thấy, mà mà cảnh tượng Hồng Quân Đạo tràng đối
diện phía bắc rất giống nhau.

.

Lâm chi thiên mạch, khí tức tạo hóa. Hồng Quân rầm rộ trở về.

Vô số cường giả từ bốn phương tám hướng tụ đến, bái Hồng Quân. Hơn nữa
qua mỗi một thời gian, thậm chí Hồng Quân còn khai đàn giảng đạo, khiến
vô số tu giả đạt được ích lợi không nhỏ.

Ngày hôm nay, 2 thân ảnh áo bào đen từ đàng xa phóng tới.

- Người tới là người phương nào!

Người hầu Đạo tràng Hồng Quân quát bảo ngưng lại.

Mà chỉ tiếng quát này, vùng gần Đạo tràng đã bay ra một gã nam nhân mắt tỏa ra yêu quang.

- Sư thúc!

Đám người hầu cung bái.

Nam nhân vung tay lên, đám người hầu lập tức bay đi.

- Nhân Tôn, Quỷ Xa? Các ngươi sao lại tới đây?

Nam nhân cau mày nói.

- Chúng ta có chuyện quan trọng bẩm báo Thần Hoàng!

Nhân Tôn nhỏ giọng nói.

Quỷ Xa gật gật đầu.

- Đi theo ta!

Nam nhân vung tay lên, mang theo hai người bay vào đại điện phía dưới.

Cửa đại điện ầm ầm đóng lại.

- Đã xảy ra chuyện gì? Các ngươi sao lại tới đây?

- Là xảy ra chút sự việc, việc này chúng ta không thể làm chủ, nhất định phải bẩm báo Thần Hoàng, mời Thần Hoàng định đoạt!

Nhân Tôn khẳng định nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận