Trường Sinh Bất Tử

Tinh tộc, trong một đại điện u ám.

15 cái ghế ngồi xếp thành một vòng, cầm đầu là một lão nhân Tinh tộc màu vàng đậm, hẳn thuộc cường giả Tinh tộc cấp bậc Kim tinh, hơn nữa màu da vàng gần tới da người.

Lão nhân một đầu tóc dài màu vàng, trong hai mắt để lộ ra một cỗ cảm giác tang thương.

- Tộc trưởng, lần này triệu tập tất cả trưởng lão chúng ta để làm gì vậy? Một trưởng lão Tinh tộc phía đối diện hỏi.

Lão tộc trưởng thần sắc hơi động, tiếp đó trầm giọng nói: - Thời gian kế tiếp, các ngươi không nên bế quan!

- Chuyện gì vậy tộc trưởng? Mỗi lần hiến tế đại điển Huyền Vũ tộc, Băng
Thần Cung cũng chỉ phái mấy người đi a. Đến lúc đó để những tiểu bối kia đi là được.

- Hiến tế đại điển? Lão tộc trưởng nhíu mày, trong mắt lóe lên vẻ không thoải mái.

- Đều do tên phản nghịch kia, mang đi Vạn Tượng Kính Tháp, nếu không
chúng ta cũng sẽ không uất ức như vậy, hiến tế đại điển? Chủ nhân Bàn Cổ nếu còn sống, biết chúng ta co đầu rút cổ tại đây, tùy ý đẻ Thiên Ma
tung hoành, tất nhiên..., ôi!

- Hy vọng tin tức bên Tinh Võ là thật. Lão tộc trưởng gật gật đầu.

- Tinh Tộc ta tuy rằng mất đi Vạn Tượng Kính Tháp, nhưng chúng ta không
thua bất luận kẻ nào a, tại đại thế giới, cường giả đồng cấp khác chưa
chắc là đối thủ của chúng ta. Vì sao phải luôn luôn co đầu rút cổ tại
nơi Cực Bắc? Nếu không còn Vạn Tượng Kính Tháp, chúng ta sao không tiến
vào phương nam? Nơi đó cũng không hoang vu cằn cỗi giống như nơi Cực Bắc à! Lại một trưởng lão áo bào tím Tinh tộc nói.

- Hỗn trướng! Ngươi cũng muốn bắt chước tên phản nghịch kia sao? Lão tộc trưởng trong mắt lạnh lùng.

- Ta?

Lão tộc trưởng gắt gao nhìn chòng chọc hắn một hồi, hít sâu một cái nói:

- Ngươi nên biết rằng sứ mệnh của chúng ta, bộ tộc chúng ta được chủ
nhân Bàn Cổ sáng tạo ra, sứ mệnh của chúng ta là trông coi Thiên Ma
giới, chớ quên bổn phận!

- Đúng, Tinh tộc chúng ta được chủ nhân Bàn Cổ sáng chế về sau, trên thể chất là thiên địch của Thiên Ma, nhưng mà, tộc ta số lượng quá ít a,
chúng ta trước kia có Vạn Tượng Kính Tháp, chỉ cần có Vạn Tượng Kính
Tháp, chúng ta cùng có được Bất Tử Chi Thân, vừa chết lập tức sống lại,
lại có vô số phân thân chiến đấu với Thiên Ma, nhưng còn bây giờ thì
sao, Vạn Tượng Kính Tháp mất rồi, chúng ta lấy cái gì đấu với Thiên Ma
đây? Trưởng lão Tinh tộc kia trầm giọng nói.

Lão tộc trưởng dõi nhìn hắn, lạnh lùng nhìn một hồi nói: - Ngươi muốn
tiến vào vòng quyền lực của đại thế giới? Có phải là bọn họ tới tìm
ngươi hay không?

Lão tộc trưởng vừa nói, tất cả trưởng lão Tinh tộc đều nhìn về trưởng lão áo bào tím.

Người nọ cũng không sợ hãi, lắc lắc đầu nói: - Mỗi thế lực lớn đại thế
giới, ta tự nhiên rõ ràng, tộc ta không được liên quan quá nhiều với thế lực bên ngoài, nhưng bọn họ thì khác, bọn họ là hậu nhân của Bàn Cổ,
chúng ta là do Bàn Cổ sáng tạo ra, ta và bọn họ thân cận, có gì không
thể?

- Hỗn trướng! Nghiệt tử! Lão tộc trưởng lại lần nữa nổi giận.

Thì ra người vừa nói lại là con trai lão tộc trưởng.

- Lão tộc trưởng bớt giận! Một trưởng lão Tinh tộc khác lập tức khuyên nhủ.

- Bớt giận, hừ, nghiệt tử, ta nói lại cho ngươi một lần, Tinh Tộc ta là
Bàn Cổ sáng tạo, sứ mệnh là chống đỡ Thiên Ma, bất luận kẻ nào đều không được gây trở ngại sứ mệnh tộc ta, cho dù toàn tộc chết trận, cũng không thẹn do Bàn Cổ sáng tạo ra, hơn nữa, gia nhập phân tranh giữ các thế
lực đại thế giới, ngươi đây là mang toàn bộ Tinh tộc vào trong hố lửa,
ngươi muốn diệt Tinh Tộc ta sao? Lão tộc trưởng trầm giọng quát.

- Ta làm sao lại mang toàn bộ Tinh tộc vào hố lửa? Thiếu tộc trưởng quật cường nói.

Già trẻ tộc trưởng giằng co, các trưởng lão khác cũng chỉ có thể nhìn,
có vài người có thái độ giúp đỡ thiếu tộc trưởng, mà phần lớn người ở
đây giúp đỡ lão tộc trưởng.

Nhìn bộ dáng quật cường của thiếu tộc trưởng, lão tộc trưởng hít một hơi thật sâu nói: - Ngươi biết vì sao Tinh Tộc ta cho tới hôm nay, vì sao
sừng sững không ngã tại nơi Cực Bắc không?

- Tinh Tộc ta dậm chân tại chỗ, chưa bao giờ tham dự thiên hạ tranh đấu, cho nên luôn luôn kéo dài hơi tàn! Thiếu tộc trưởng nói, đồng thời dùng thái độ cực kỳ bất mãn.

Thiếu tộc trưởng muốn chiến đấu, muốn huy hoàng, muốn nắm quyền thiên hạ. Cũng không phải làm người lăn lộn ăn rồi chờ chết.

- Ngu ngốc! Lão tộc trưởng mắng.

- Ta, ngươi! Thiếu tộc trưởng lập tức nóng nảy.

Tại trong tộc, thiếu tộc trưởng được công nhận thiên tài, không ngờ bị
chửi thành ngu ngốc? Nhưng người nói chuyện là lão tử của mình, thiếu
tộc trưởng cũng chỉ có thể đầy mặt tức giận.

- Dậm chân tại chỗ, vốn không có tranh đấu sao? Ngươi biết được bao
nhiêu? Tư liệu thiên hạ đại loạn trước kia ngươi đã xem rồi sao? Càng là chủng tộc an nhàn không tranh đấu, càng là đối tượng công giết, cũng
giống như lang và thỏ thế gian, lang và lang có chiến đấu, nhưng bọn họ
cũng đi ăn con thỏ yếu đuối! Ngươi biết vì sao không? Lão tộc trưởng
trầm giọng nói.

- Ta! Thiếu tộc trưởng mày nhíu chặt lại.

- Không ai tìm tộc ta gây phiền toái, không phải dậm chân tại chỗ, mà là do sứ mệnh tộc ta, sứ mệnh tộc ta là Thiên Ma giới, người mạnh nhất
thiên hạ đều biết, bởi vậy Thánh nhân thiên hạ mới không đánh chủ ý lên
chúng ta, kiêu hùng thiên hạ cũng không đi đối phó chúng ta, sứ mệnh của chúng ta lớn hơn trời, nếu ai tới tìm chúng ta gây phiền toái, Thánh
nhân thiên hạ đều sẽ ra tay ngăn lại, ngươi biết sao?

Hôm nay, nếu tộc ta bước vào đấu tranh quyền lực đại thế giới, lập
trường của chúng ta sẽ thay đổi, sự kính trọng vinh quang dĩ vãng đều sẽ không còn, khi đó, ai còn ủng hộ chúng ta? Thiên phú tộc ta nhất định
khiến cường giả thiên hạ đỏ mắt, ngươi xem qua tư liệu trước kia chưa?
Càng là chủng tộc thiên phú đặc thù, diệt vong càng nhanh!

Lão tộc trưởng hừ một tiếng nói.

Nghe lão tộc trưởng nói vậy, tất cả trưởng lão đều gật gật đầu, mà sắc
mặt thiếu tộc trưởng cũng hơi hơi trắng nhợt. Hiển nhiên phát hiện mình
sai, nhưng hắn quật cường, cũng không muốn thừa nhận sai lầm, mà lại cúi đầu trầm mặc.

- Đợi sau lát nữa, tốt nhất ngươi nên nghĩ lại, chúng ta tiếp tục đàm luận! Lão tộc trưởng trầm giọng nói.

- Vâng! Mọi người đáp.

- Cho nên ta bảo các ngươi không nên bế quan là ta suy tính ra một tin tức xấu! Lão tộc trưởng lắc lắc đầu nói.

Mọi người nhìn chằm chằm lão tộc trưởng.

- Ta suy tính ra, có thể Tinh tộc sẽ có một phiền toái lớn. Lão tộc trưởng trầm giọng nói.

- Phiền toái lớn? Phiền toái lớn gì? Mọi người lập tức kêu lên.

- Cụ thể ta cũng không rõ ràng, chỉ suy tính một chút, đại hung, về phần sự tình gì, ta tạm thời chưa rõ ràng, ta đã thông tri cho tất cả Tinh
tộc không được ra ngoài, cẩn thận đề phòng, các ngươi thời gian này cũng không được bế quan! Lão tộc trưởng trầm giọng nói.

- Vâng! - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

- Thánh Vương, phía trước là Tinh tộc, chúng ta tới rồi! Một bên Lạc Tinh Trần nói.

- Đến Tinh tộc rồi? Đoàn người Chung Sơn đột nhiên dừng lại. Đứng ở đàng xa nhìn chỗ Tinh tộc.

Trên cánh đồng tuyết trắng, một mảnh đất màu đen vô tận do tinh thạch
hình thành, không trung lại lơ lửng rất nhiều phù đảo do hắc tinh hình
thành.

Xa xa nhìn lại, rất nhiều phù đảo hắc tinh trên không trung dường như
hình thành một hình cầu, chỗ trung ương hình cầu là một tinh thạch màu
đỏ.

Tinh thạch màu đỏ kia rất nhỏ, chỉ lớn chừng quả đấm, nếu không phải mọi người đều là Tổ Tiên, cách xa như vậy sẽ không nhìn thấy, nhưng mà khối tinh thạch màu đỏ kia lại trở thành trung tâm của tất cả phù đảo (đảo
nổi).

- Thánh Vương, tinh thạch màu đỏ kia có cổ quái! Lạc Tinh Trần nói.

Cổ quái? Đương nhiên cổ quái, tại trong mắt Chung Sơn, khối tinh thạch
màu đỏ kia rất không đơn giản, lại có vận số cực kỳ mênh mông, liếc nhìn lại, lại có hơn 3000 nguyên vận số.

Một vật chết, làm sao có nhiều vận số như vậy?

- Ừ! Chung Sơn gật gật đầu.

Bốn người Chung Sơn đến, xa xa một Tinh tộc liền thấy đoàn người Chung Sơn.

- Vù! Một bóng xanh hiện lên, một Tinh tộc mặc áo bào xanh đến gần.

- Người tới là người phương nào! Tinh tộc áo bào xanh trầm giọng nói.

- Chúng ta đều đến từ Đại Tranh Thánh đình, muốn gặp tộc trưởng tộc
ngươi, đây là bái thiếp, làm phiền truyền lại! Kim Bằng đưa ra một tấm
bái thiếp.

Đối với Tinh tộc, Chung Sơn tạm thời không muốn trở mặt, có thể dùng lễ xử lý, tận lực dùng lễ đối đãi.

Tinh tộc kia nhìn lại bái thiếp nói: - Tinh tộc tạm thời phong cấm,
không tiếp đãi khách bên ngoài, chư vị mời chờ, ta trình bái thiếp cho
các ngươi!

- Tốt! Kim Bằng gật gật đầu.

Tinh tộc áo bào xanh bay khỏi, đoàn người Chung Sơn cũng kiên nhẫn chờ
đợi. - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - Sau
khi hội nghị Trưởng lão Tinh tộc kết thúc.

- Hừ! Thiếu tộc trưởng rời khỏi đại điện hừ lạnh một tiếng.

Một bên ba tên trưởng lão ủng hộ thiếu tộc trưởng cũng đi đến gần.

- Thiếu tộc trưởng, tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp a, các
trưởng lão khác rõ ràng không muốn rời khỏi nơi này. Tộc trưởng nói vậy
cũng...

- Bọn họ đều là đám người hồ đồ ngu xuẩn, hậu nhân kia của Bàn Cổ đã
nói, Vạn Tượng Kính Tháp Bàn Cổ luyện chế năm đó, ngàn năm trước đã bị
phá hủy rồi, Vạn Tượng Kính Tháp vừa hủy, ngọc bài hậu nhân của Bàn Cổ
giữ lại cũng nát theo, chúng ta chờ đợi thêm chút nữa, sau khi tộc nhân
càng ngày càng ít, kéo dài hơi tàn, không bằng buông tay đánh một trận!
Thiếu tộc trưởng trầm giọng nói.

- Bị hủy? Vậy sao vừa rồi thiếu tộc trưởng không nói?

- Nói bọn họ cũng không tin, ngược lại nói ta và hậu nhân của Bàn Cổ đi
quá gần, chờ thêm chút thời gian nữa rồi từ từ nói! Thiếu tộc trưởng
lắc lắc đầu nói.

- Cũng chỉ có thể như vậy!

Trong lúc thiếu tộc trưởng và ba gã trưởng lão đi ra, bỗng nhiên một Tinh tộc áo bào xanh bay tới.

- Đứng lại, biết đây là nơi nào không? Dám xông loạn! Một trưởng lão quát.

- Gặp qua thiếu tộc trưởng, gặp qua ba vị trưởng lão, bên ngoài có người đưa bái thiếp cho tộc trưởng, ta chỉ truyền lại bái thiếp cho tộc
trưởng thôi! Tinh tộc áo bào xanh kia lập tức nói.

- Người nào? Thiếu tộc trưởng nghi ngờ nói.

- Hình như là sứ giả của Đại Tranh Thánh đình à! Tinh tộc áo bào xanh lập tức nói.

- Đại Tranh Thánh đình? Đại Tranh Thánh đình Phong Trủng Cương Vực? Một trưởng lão kinh ngạc nói.

- Hừ, Đại Tranh Thánh đình thật uy phong, cũng muốn đến mời chào Tinh Tộc ta? Một trưởng lão khác suy đoán nói.

- Chúng ta ngay cả hậu nhân của Bàn Cổ cũng không để ý tới, sao lại để ý Đại Tranh? Trưởng lão khinh thường lúc trước nói.

- Đưa bái thiếp ta xem một chút! Thiếu tộc trưởng nói.

- Nhưng mà, nhưng mà...! Tinh tộc áo bào xanh kia đầy mặt khổ sở nói.

- Hử! Thiếu tộc trưởng lộ ra vẻ khó chịu.

- Vâng! Tinh tộc áo bào xanh vẫn phải thỏa hiệp. Đưa ra bái thiếp. Thiếu tộc trưởng nhẹ nhàng mở bái thiếp ra.

Bên trái có hàng chữ nhỏ.

Chọn ngày gặp mặt, ngẫu nhiên có được Vạn Tượng Kính Tháp, xin gặp mặt tộc trưởng.

Bên phải cũng là một bức họa Vạn Tượng Kính Tháp, vô bức họa cùng giống thật.

Theo lý thuyết, bái thiếp này của Chung Sơn có thể nói là thành ý mười
phần, nhưng mà đến trong mắt thiếu tộc trưởng rồi lại là vẻ mặt không
tin.

- Ha ha ha! Đúng là thật to gan! Thiếu tộc trưởng lập tức cả giận nói.

- Chuyện gì vậy? Ba gã trưởng lão hỏi.

Thiếu tộc trưởng đưa bái thiếp ra, ba tên trưởng lão cũng hơi biến sắc.

- Thiên hạ loạn lớn rồi, kẻ lừa đảo không ngờ cũng dám đến lừa Tinh Tộc ta, hừ! Thiếu tộc trưởng lập tức nổi giận.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui