Trường Sinh Bất Tử

Cổ Lâm, trong đại điện, Cổ Lâm và Thủy Kính tiên sinh đang cau mày nhìn vào một trang giấy.

Mạc Bách Lý không ngừng lo lắng.

- Thế tử, tiên sinh, Thủy Thiên Nhai không biết xấu hổ sao, hiện tại hắn phái người hét to trên đường, ngoài ra gặp bất cứ người nào là hắn phát cho tờ giấy này.

Mạc Bách Lý cả giận nói.

Cổ Lâm và Thủy Kính tiên sinh nhìn tờ truyền đơn trong tay.

Đại Vũ đế triều cùng hung ác đang muốn đánh tới đây, ngươi có huynh đệ chết trong tay Đại Vũ đế triều không? Ngươi có bằng hữu táng mạng dưới tay đồ tể Đại Vũ đế triều không? Đại Vũ đế triều hung ác tàn độc đang ở ngay ngoài thành nam, bọn họ muốn đánh tới, bọn họ muốn phá thành, bọn họ muốn bắt chúng ta làm nô lệ. Bởi vì họ muốn kiến tạo một thành trì mạnh mẽ hơn, bọn họ muốn bắt thê tử của chúng ta làm nô tì để phục vụ cho quân lính.

Muốn nếm thử cảnh nhà tan cửa nát sao? Muốn nếm thử cảnh làm nô lệ sao? Chúng ta không thể để như vậy được!

Có một người, người này không muốn chứng kiến cảnh tượng đó. Tuy rằng vừa mới tiến hành Phương Sơn hội đàm xong nhưng hắn không ngừng chuẩn bị chiến tranh, từ giờ từng khắc đều lo lắng cho người dân Vô Song Thành. Hắn chính là nam thành đồng Thủy Thiên Nhai.

Nam thành vẫn bị bao vây trong tình trạng khốn đốn, Thủy Thiên Nhai vẫn luôn chuẩn bị chiến tranh với Đại Vũ đế triều, Thủy Thiên Nhai có thể bảo vệ Nam thành, có thể khiến cho Nam thành vĩnh viễn không bị lũ ác ma Đại Vũ đế triều công phá. Thế nhưng đó là Nam thành, còn những khu vực khác thì sao bây giờ?

Hay là Đại Vũ đế triều chỉ toàn là một lũ ác ma ngu ngỗ, bọn chúng chỉ biết công vao Nam thành, sẽ không công phá vào những cửa thành khác! Bởi vì những cửa thành khác đều rất yêu bình.

Có thể như vậy sao?

Muốn cho Vô Song Thành trở thành một tấm là chắn vĩnh viễn không bị công phá thì hãy bỏ phiếu cho Nam thành đồng Thủy Thiên Nhai.

Để chúng ta được hưởng cuộc sống anh bình hãy bỏ phiếu cho Thủy Thiên Nhai!

- Vô sỉ, quả thực là vô sỉ đến cực điểm. Thủy Thiên Nhai đúng là không biết xấu hổ.

Cổ Lâm cả giận nói.

- Đúng thế, thế tử, Tiên sinh, lần này Thủy Thiên Nhai thực sư đã làm chuyện quá hoang đường, hắn cho rất nhiều người đi rãi truyền đơn, hơn nữa còn cho người đọc to chúng trên đường.

Mạc Bách Lý nói.

- Hiện tại phiếu bầu thế nào rồi.

- Chúng ta đang vượt xa hắn, thế nhưng phiếu bầu của Thủy Thiên Nhai càng ngày càng tăng, tuy rằng còn cách xa gần tám mươi vạn phiếu nhưng mỗi ngày hắn đều thu được lượng phiếu rất lớn, sẽ rất nhanh chóng đuổi kịp chúng ta.

Mạc Bách Lý nói.

- Tiên sinh, bây giờ chúng ta phải làm thế nào?

Cổ Lâm lập tức lo lắng hỏi.

Thủy Kính tiên sinh phe phẩy chiếc quạt, cau mày suy nghĩ một chút rồi nói:

- Nếu như bọn họ đã rêu khắp đường phố thì đại nhân cũng phái thuộc hạ đi tuyên truyền khắp các con đường.

- Đúng, người của chúng ta đông gấp ba lần bọn chúng, cho dù có truyền đơn thì cũng có hiệu quả hơn nhiều so với bọn chúng.

Cổ Lâm lập tức hưng phấn nói.

- Vâng.

Mạc Bách Lý lập tức gật đầu đáp.

- Còn nữa.

Thủy Kính tiên sinh nói.

Hai người cùng nhau nhìn về phía Thủy Kính tiên sinh.

- Phải để cho quân thốc đốc thúc quân lính bỏ phiếu cho chúng ta.

Thủy Kính tiên sinh nói.

- Tiên sinh, phiếu của quân thống đốc nhất đinh là của chúng ta rồi, hà tất phải nóng vội như vậy. Hiện tại nếu như quân thống đốc bỏ phiếu cho chúng ta thì sẽ quá khếch trương, điều này sẽ ảnh hưởng đến cha ta.

Cổ Lâm nhíu mày nói.

Thủy Kính tiên sinh nhìn Cổ Lâm mỉm cười, không ngờ Cổ Lâm lại có thể suy nghĩ sâu sắc đến vậy.

- Thế thử, quân thống đốc là người của vương gia, điều đó cũng không phải là bí mật gì, chẳng qua trước đây không tiện nói ra mà thôi. Bất quá, quân thống nhất ngoại trừ là người của vương gia thì còn lại đều là người của thánh thượng, phiếu của những người này đều thuộc về chúng ra. Nhưng nếu không làm nhanh e rằng sẽ có biến cố.

Thủy Kính tiên sinh nói.

- Sao?

Cổ Lâm nghi hoặc nhìn về phía Thủy Kính tiên sinh

- Bởi vì sau này có khả năng sẽ mất đi một số phiếu. Quân lính và bách tích khác nhau, đặt biệt là quân lính Vô Song Thành, quân lính ở đây quanh năm chinh chiến nên càng mong chiến tranh xảy ra, bởi vì bọn họ có rất nhiều huynh đệ chết trong tay Đại Vũ đế triều nên bọn họ muốn báo thù. Ta e rằng đến lúc đó Thiên U công chúa sẽ lợi dụng điểm này mà giành được sự ủng hộ của quân lính.

Thủy Kính tiên sinh nói.

- Không sai, phải nhanh lên mới được.

Cổ Lâm lập tức nói.

- Đa tạ tiên sinh.

Mạc Bách Lý đứng bên cạnh nói. Hiển nhiên nếu tình thế đúng như Thủy Kính tiên sinh dự liệu thì đến lúc đó mình sẽ mất đi một số phiếu bầu.

- Thế tử, hiện tạ nên đi tìm quân thống đốc, còn Mạc đại nhân thì lập tức tổ chức người đi tuyên truyền.

Thủy Kính tiên sinh nói.

- Được.

Hai người đều gật đầu rồi nhanh chóng ly khai đi làm việc của mình.

Lúc hai người đi rồi, Thủy Kính tiên sinh cau mày, nhẹ nhàng đi ra ngoài đại điện, ngẩng đầu lên trời nói:

- Công chúa, đây đâu phải là tác phong của ngươi, lẽ nào bên cạnh ngươi xuất hiện một nhân tài sao.

- Tiên sinh, vị này là cao thủ luyện khí, đặc biệt là phá cương tiễn. Có thế nói hiện tại ở Vô Song Thành không ngoài trừ Tử Chấn đại sư ra thì không ai có thể luyện chế được phá cương tiễn.

Thiên U công chúa chỉ vào một nam tử áo xám nói.

- Tử Chấn đại sư, thất lễ.

Chung Sơn lập tức nói.

- Không dám, đại nhân có gì phân phó cứ nói, tại hạ sẽ dốc toàn lực.

Tử Chấn đại sư nói.

- A, vậy thì Tử Chấn đại sư nói cho ta nghe một chút về phá cương tiễn được không?

Chung Sơn cười nói.

- Ừ, phá cương tiễn có hai bộ phận, một là cung, hai là tiễn, căn cứ theo phẩm cấp thì hai cái này cũng không cần dùng lực lượng. Yếu nhất cũng có thể phá được cương tráo kim đan kỳ, nhưng nó có mặt hạn chế là tối đa có thể phá được cương tráo của cường giả Hợp Thể kỳ, thế nhưng nếu như người này mà cẩn thận phòng bị thì rất khó khăn.

Tử Chấn đại sư nói.

- Cung tiễn có thể phá được cương tráo Hợp Thể kỳ như vậy thì phải là người có tu vi như thế nào mới có thể toàn lực thi triển.

Chung Sơn hỏi.

- Ít nhất là Nguyên Anh kỳ.

Tử Chấn đại sư nói.

- Vậy có thể bắn chết được hợp thể kỳ không?

Chung Sơn lại hỏi.

-Không, chỉ có thể phá vỡ được lớp bảo hộ mà thôi. Nếu thực sự là cường giả hợp thể kỳ thì tự nhiên có thể nhanh chóng đẩy tiễn ra, có thể dùng đao kiếm thay cho tiễn thì sẽ được.

Tử Chấn đại sư nói.

- Thủy đại nhân có tu vi gì?

Chung Sơn đột nhiên quay sang Thủy Thiên Nhai hỏi.

- Tại hạ Nguyên Anh kỳ.

Thủy Thiên Nhai nói.

- Nói như vậy loại này có thể bắn phá được Hợp Thể kỳ thì nhất định sẽ bắn chết Thủy đại nhân.

Chung Sơn bỗng nhiên cười nói.

Nhe Chung Sơn nói vậy, Thủy Thiên Nhai toát mồ hôi lạnh nói:

- Đúng, đối với loại cung tiễn này, nếu như tại hạ không phòng bị thì căn bản không còn đường sống.

- Không còn đường sống? Tiễn chỉ xuyên thủng cơ thể mà thôi. Nếu như không bị thương chỗ hiểm thì sao lại không còn đường sống?

Chung Sơn nghi hoặc nói.

- Phá cương tiễn này sau khi xâm nhập vào cơ thể thì do thuộc tính bất đồng nên có khả năng phát nổ, đóng băng, sát khí, phá hư tử phủ, phế bỏ Nguyên Anh. Như vậy thì sẽ rất khó cứu.

Tử Chấn đại sư nói.

Nếu như Thủy đại nhân toàn lực né tránh thì có thể tránh được một tiễn không?

Chung Sơn hỏi.

- Hẳn là có thể, bởi vì khi đã đạt tới Nguyên Anh kỳ, nếu như có tiễn chĩa vào người ta thì sẽ cảm nhận được nguy hiểm và có thể chạy ngay lúc đó. Thế nhưng nếu như bắn nhiều tiễn thì rất khó né tránh.

Thủy Thiên Nhai giải thích.

- Được rồi, ta đã hiểu. Phiền Tử Chấn đại sư rèn cho ta một cây cung đặc biệt và mấy cây tiễn đặc biệt. Công dụng thế nào thì ta sẽ nói với đại sư sau.

Chung Sơn cười nói.

- Đại nhân yên tâm.

Tử Chấn đại sư gật đầu.

Sau đó Tử Chấn đại sư cất bước đi, dù sao thì mọi người nói chuyện cũng không cho quá nhiều người nghe thấy.

- Thủy đại nhân, tình hình hiện tại trong thành thế nào rồi?

Chung Sơn trực tiếp hỏi.

- Mạc Bách Lý cũng phái người đi tuyên truyền nhưng tuyên truyền kính đáo bằng cách nhét giấy vào tay người dân. Bây giờ thì hắn đã có ba trăm mười vạn phiếu, còn ta mới chỉ gần một trăm linh năm vạn phiếu.

Thủy Thiên Nhai nhăn mặt nói.

- Ha ha, không nên quá lo lắng, không phải là hai trăm vạn phiếu thôi sao? Toàn thành có một vạn nghì người, bây giờ vẫn còn chưa tới một nữa số người bỏ phiếu. Huống hồ hiện tại số phiếu của ngươi đều hơn số phiếu của Mạc Bách Lý. Có phải sự chênh lệch đó càng ngày càng thu hẹp lại không?

Chung Sơn cười nói.

- Không sai, số phiếu mỗi ngày thu được của ta đều lớn hơn số phiếu của Mạc Bách Lý.

Thủy Thiên Nhai nói.

- Nếu như vậy thì ngươi không cần phải lo lắng, vẫn còn mấy tháng nữa, cứ để cho Mạc Bách Lý đắc ý, đến cuối cùng chúng ta sẽ nghịch chuyển càn khôn xem hắn có còn cười được nữa không.

Chung Sơn cười nói.

- Đúng vậy tiên sinh

Thủy Thiên Nhai hơi kích động nói.

- Thế nhưng còn có một việc cho ngươi làm đây.

Chung Sơn suy nghĩ một chút rồi nói.

- Tiên sinh cứ nói.

Thủy Thiên Nhai cung kính nói. Bởi vì một loạt kế sách của Chung Sơn đưa ra đã khiến cho Thủy Thiên Nhai thắp lên hi vọng, bởi vậy đối với Chung Sơn, Thủy Thiên Nhai vô cùng tôn kính, mặc dù tu vi của Chung Sơn rất thấp.

- Ta cần mua chuộc những người quan trọng bên phía đối phương.

Chung Sơn nói.

- Mua chuộc? Tiên sinh, cái này tương đối khó. Mạc Bách Lý rất tín nhiệm một nhóm người, có thể được Mạc Bách Lý tín nhiệm chứng tỏ những người này không thể bị mua chuộc.

Thủy Thiên Nhai cau mày nói.

- Việc này cần phải từ từ, từ từ thuyết phục mới được.

Chung Sơn cười nói.

- Tiên sinh, như vậy thì tin tức đã bị lộ, huống hồ nếu như những người đó giả đồng ý, sau đó quay lại phản bội chúng ta thì làm sao?

Thủy Thiên Nhai cau mày nói. Đương nhiên Thủy Thiên Nhai biết rất khó có thể mua chuộc được những người tín nhiệm của Mạc Bách Lý.

- Để lộ tin tức? Phản bội? Ha ha, Thủy đại nhân yên tâm, ta vỗn dĩ không định gạt Mạc Bách Lý. Phản bội, đến lúc đó xem hắn phản bội thế nào.

Chung Sơn vô cùng tự tin nói.

- Sao? Tiên sinh có ý gì?

Thủy Thiên Nhai vẻ mặt cổ quái hỏi.

- Ngươi không cần hỏi nhiều, cứ làm theo lời ta nói là được.

Chung Sơn mang vẻ mặt thần bí nói.

- Vâng.

Thủy Thiên Nhai nói.

- Cứ theo lời tiên sinh nói mà làm đi!

Thiên U công chúa quay sang nói với Thủy Thiên Nhai.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui