Trường Sinh Bất Tử

Trong nháy mắt Thi tiên sinh mang theo Minh Nguyên đan biến mất, cường giả ẩn núp kia liền nổi giận. Cường giả ẩn núp, mặc dù không biết hắn là ai, cũng rất ít lộ diện, nhưng vị trí ở Đại Ly thiên triều, giống như địa vị của Ám Hoàng ở Đại Tình vương triều, tuyệt đối là cưởng giả mạnh nhất ẩn tàng trong bóng dáng của Đại Ly thiên triều.

Tuyệt đối cường thế, tuyệt đối biến thái, mục đích ẩn núp chính là trong nom Minh Nguyên đan, không chỉ đề phòng người xem, càng phải đề phòng chủ nhân Minh Nguyên đan. Bởi vì đây là Niếp Phàm Trần điều động nội bộ, theo hắn thấy, đã là vật Đại Ly thiên triều, chỉ là trông nom một thời gian mà thôi.

Không nghĩ đến, chỉ phân tâm giây lát, không ngờ đã biến mất! Điều này làm cho cường giả âm thầm này làm sao chịu nổi? đương kim thiên hạ, ngoại trừ cường giả Thiên Cực cảnh có thể lấy đi dưới mắt mình, còn không ai có thể lấy đi thứ mình trong nom hơn nữa tu vi của Thi tiên sinh chỉ là Nguyên Anh kỳ đỉnh phong, nhưng. Con kiến này đã mang đi mất thứ mình trong coi?

Gầm lên giận dữ, mang theo âm ba cường thế, dưới tiếng gầm, ba trăm vạn người đầu tiên xông vào Nam Minh cống điện lập tức tâm hồn chấn động. Hồn phách lay động một trận suýt nữa không phục hồi tinh thần lại.

Quá mạnh mẽ, tiếng gầm này quá mạnh mẽ, lập tức khiến đại bộ phận người đã thanh tỉnh, tất cả mọi người kinh ngạc bất định. Mạnh! Quá mạnh, Quá mạnh rồi!

Lập tức đại bộ phận người sợ hãi quay đầu bỏ chạy, mà người phía sau lại chen chúc vào bên trong, bốn phía trở nên hỗn loạn không chịu nổi.

Cường giả ẩn núp ngưng trọng, thần thức toàn lực mở ra, bởi vì hắn biết, Minh Nguyên đan trừ phi bị nuốt, nếu không vĩnh viễn không cho được vào vòng tay trữ vật không gian. Chỉ cần thần thức phát hiện, mình có thể lấy được.

Nhưng, lúc này lại phát hiện, trong Quan bảo các, lồng kim loại bao bọc Minh Nguyên đan giống như đang phóng xạ ra sóng gợn nhè nhẹ, khiến cho thần thức của hắn không thể tham nhập lòng đất.

Cường giả ẩn núp vung tay phải lên.

Ầm.

Quan bảo các lập tức bị một cỗ cường lực hủy đi, tất cả linh khiên lập tức bắn ra bốn phương tám hướng! Lộ ra lồng kim loại trung tâm.

Người hỗn loạn bên ngoài, nhìn thấy Quan bảo các tản mác ra, lập tức ngừng lại, kinh ngạc nhìn chỗ trung tâm kia.

Trường sinh bất tử dược? Trường sinh bất tử dược đi đâu rồi? Bị trộm rồi?

Ầm.

Phẫn nộ của Niếp Phàm Trần khiến cho xuất hiện hiện tượng thiên văn, vô số lôi vân quay cuồng ở Nam Minh cống điện.

Oanh ầm ầm.

Vô cùng lôi điện, từ trên trời giáng xuống, bầu trời toàn bộ Nam Minh cống điện giống như biến thành không gian lôi ngục.

Thiên lôi điên cuồng đánh xuống tu giả phía dưới.

Thiên uy khủng bố, uy thế khủng bố của Niết Phàm Trần, gần như tất cả mọi người đều nhanh chóng khởi động phòng hộ mình.

Tiếng sấm nổ vang không ngừng, đại lượng lôi điện ở trong phẫn nộ của Niết Phàm Trần, giống như Trường Giang, Hoàng Hà vỡ đê, cuồn cuộn đánh xuống, từ trời xuống dưới, một đạo lôi điện giống như thác nước đánh thẳng xuống.

Ầm ầm ầm.

- Cứu mạng.

- Trời ơi.

- Má ơi!

Phẫn nộ của Niết Phàm Trần là cực kỳ khủng bố, bầu trời trên Nam Minh cống điện, lập tức vang cọng tiếng kêu cha gọi mẹ. Thiên lôi điên cuồng đánh tới, lập tức nổ chết vô số người tu vi thấp.

Người có tu vi cao hơn chút, ở trong đau khổ giãy dụa, nhanh chóng chạy ra bên ngoài, chỉ có những tuyệt thế cường giả vẫn như trước không muốn từ bỏ, chạy vào bên trong.

Ầm.

Ầm.

Bên trong thác lôi điện liên tiếp nổ lên tám tiếng lớn, sau khi cường thế va chạm, khí tức khủng bố va chạm, đánh nổi lên gió lốc tận trời, không gian bốn phía cảm giác giống như đều đang run rẩy.

Núi xung quanh đều bị san bằng, tất cả kiến trúc đều chấn vỡ, va chạm khủng bố, khiến cho nội phủ của số cường giả xông vào bên trong lệch vị trí, trong lúc hoảng hốt phun ra một ngụm máu tươi.

Quá mạnh mẽ rồi, tám tiếng va chạm cường thế này, chấn phá gần như tất cả tin tưởng của những người muốn tiếp tục lao vào bên trong.

Va chạm khủng bố, đụng cả lôi điện.

Không gian bốn phía đều vẫn lay động, mọi người hiện tại chỉ có một niệm ý trong đầu, chạy, mau chạy, quá khủng bố, dưới va chạm lớn, da lông không còn? Trường sinh bất tử dược là tốt, nhưng nào có quan trọng hơn tính mạng?

Ngay cả mạng đều không có, nói gì đến trường sinh bất tử?

Mọi người chạy thật xa mới dám từ phía xa nhìn lại, vừa nhìn lại gần như tất cả mọi người đều kinh sợ.

Tám tiếng nổ vừa rồi rõ ràng là do tám tuyệt thế cường giả tạo thành trên không trung. Ám tuyệt thế cường giả lao ra, sắc mặt ngưng trọng kinh hãi nhìn về phía đối diện.

Tám tuyệt thế cường giả, không có ai không phải là Đế Cực cảnh, tồn tại trong truyền thuyết dĩ vãng, không nghĩ đến cùng nhau tiến đến cướp lấy Trường sinh bất tử dược? Trường sinh bất tử dược, cho dù gia tăng ngàn năm tuổi thọ, cũng là khao khát của mọi người. Cho dù cường giả Đế Cực cảnh cũng chỉ có thọ nguyên mấy ngàn năm mà thôi.

- Phiêu Hương bồ tát?

Một người đột nhiên chỉ một người trong tám cường giả, không ngờ chính là Phiêu Hương bồ tát. Lúc trước Thủy Vô Ngân dựa theo ý của Chung Sơn chụp chậu *** lên người bà ta, không nghĩ đến bà ta thật sự đến đây. Thật là ý trời!

- Phiêu Hương bồ tát, nếu không phải ngươi, ta đã có thể nhìn thấy Trường sinh bất tử dược rồi!

- Đúng là Phiêu Hương bồ tát, lão biến thái!

- Phiêu Hương bồ tát lão thất phu (lão vô học).

- Phiêu Hương bồ tát lão nương môn.

Tám tuyệt thế cường giả vừa xuất ra một chưởng, giờ phút này đang ngưng trọng nhìn về phía đối diện với bọn họ.

Một thân hoạn quan bào màu tím, một lão thái giám tay cầm phất trần, lạnh lùng nhìn thoáng qua tám người. Vừa rồi, chính là hắn một mình chống lại tám tuyệt thế cường giả mỗi người một chưởng mà không rơi xuống hạ phong.

Lão thái giám, chính là lão thái giám triệu tập Chung Sơn trước đây không lâu, cũng là tâm phúc của Niết Phàm Trần, Đại nội tổng quản, cường trung chí cường (mạnh nhất trong những người mạnh)!

Tám tuyệt thế cường giả kinh nghi bất định. Lão thái giám lạnh lùng nhìn. Phía dưới, một cường giả hắc bào, chính là cường giả ẩn núp ở đây lúc trước.

Ầm.

Cường giả ẩn núp ở đây đánh một chưởng về chỗ kim loại kia, hiển nhiên muốn phá hủy chỗ này, như vậy thần thức có thể thăm dò vào lòng đất, biết Thi tiên sinh rốt cuộc trốn tới phương nào. Cự chưởng đánh xuống, mặt đất lập tức nổ vang một trận, một tiếng nổ vang vọng hơn nữa Ly Hỏa thánh đô.

Phía trên kim loại lập tức bắn ra ánh sáng u lam vô tận, hào quang cuồn cuộn vô cùng, trong giây lát đã đẩy cự chưởng của cường giả ẩn núp bắn ngược về.

Lộng kim loại đã bị phá hủy.

Nhưng ở chỗ ban đầu lại xuất hiện một phù văn màu lam. Phù văn hơi rung động, giống như đã phong ấn mặt đất, chặn tất cả thần thức tiếp tục thăm dò phía dưới. không phải lồng kim loại ngăn cản cường giả ẩn núp, mà là phù văn màu lam này.

Một phù văn cường thế đến vô cùng.

Mọt người nhìn về phía phù văn kia, lại cảm nhận được trên phù văn truyền đến từng trận cảm giác run rẩy, sợ hãi vô hình! Sợ hãi vô hình tràn ngập toàn thân.

Giống như phù văn kia đang chậm rãi nhạt di.

Tám tuyệt thế cường giả trên không trung vô cùng kinh hãi nhìn về phía phù văn kia, đây là phù văn gì? Uy lực lớn như vậy?

Bất giác ở trước phù văn kia, đột nhiên xuất hiện một người đầu đội bình thiên quan.

- Bái kiến thánh thượng!

Cường giả ẩn núp và lão thái giám đồng thời cung kính cúi đầu.

Đại lượng thị vị bay tới, nhanh chóng đuổi những người bên ngoài Nam Minh cống điện đi. Quân đội Đại Ly thiên triều tham gia, lập tức khiến mọi người ban đầu sợ hãi, đuổi toàn bộ ra ngoài, làm cho bọn họ rời xa, không được đến gần trung tâm Nam Minh cống điện.

Niết Phàm Trần, Niết Phàm Trần đích thân đến.

Tám tuyệt thế cường giả trên không trung trong nháy mắt nhìn thấy Niết Phàm Trần, đã biết không thành, cung kính thi lễ với Niết Phàm Trần phía dưới, quay đầu hóa thành từng đạo lưu tinh bay nhanh ra ngoài.

Uy của Đại Ly Thánh thượng, không ái dám chọc giận, bởi vì một mảnh thiên địa này đều là của Niết Phàm Trần.

Niết Phàm Trần đã tới nơi này, không thèm để ý tới ai nữa, mà lạnh lùng nhìn về phía phù văn màu lam, phù văn không ngừng nhảy lên biến hình, trong nháy mắt tràn đầy ngưng trọng, vô cùng ngưng trọng.

Mãi đến nữa canh giờ sau, phù văn màu lam mới nhàn nhạt tán đi, thần thức có thể thăm dò vào lòng đất.

Nhưng Niết Phàm Trần cũng đã biến mất không thấy, ngay cả lão thái giám và cường giả ẩn núp cũng đều biến mất không thấy.

Vô số thị vệ của Ly Hỏa thánh đô bao vây Nam Minh cống điện không cho người ngoài tiến vào. Đương nhiên, Nam Minh cống điện hiện tại đã trở thành một đống hoang tàn. Bên trong sơn cốc, tất cả kiến trúc ở trước mặt các cường giả đều biến thành bột phấn, một trận gió thổi qua mang theo đại lượng khói bụi.

Trong Ly Tiêm thánh điện.

Lão thái giám và cường giả ẩn núp lúc trước đứng trước mặt Niết Phàm Trần.

- Thánh thượng. Hết thảy những việc này đều là dự mưu của Chung Sơn. Hắn đã sớm tính trước để Thi tiên sinh mang theo Minh Nguyên đan rời đi.

Cường giả ẩn núp lập tức nói.

- Đúng vậy, Thánh thượng. Ngay trước khi xảy ra chuyện vừa rồi, người của Nam Minh cống điện đã sớm rời khỏi hiện trường, căn bản chính là Chung Sơn cố ý diễn một vở kịch.

Lão thái giám nói.

Thánh thượng. Chung Sơn này thật đáng sợ. Từ khi tiến vào Ly Hỏa thánh đô đã bắt đầu kế hoạch. Từ đầu đến cuối đều là gian kế của hắn, có giá xem đan? Đó là đề phòng chúng ta, hiện tại dùng chúng ngăn chặn ánh mắt của triệu vạn người (hàng tỉ người). Thi tiên sinh lại bình yên mang đan rời đi, Minh Nguyên đan đã bị cướp, mà lại không liên quan gì đến Chung Sơn hắn.

Cường giả ẩn núp kia nhíu mày nói.

- Chung Sơn tính toán thật sâu xa.

- Động tĩnh lớn như vậy, Chung Sơn rốt cuột mưu đồ cái gì?

Cường giả ẩn núp lại lần nữa nhíu mày nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui