- Đây... đây là kỳ lân! Thần thú đại thế giới xếp hạng thứ 96! Đi mau!
Thi tiên sinh bỗng nhiên cả kinh kêu lên.
Kỳ lân?
Không ngờ Thi tiên sinh sợ hãi kỳ lân như thế? Thần thú đại thế giới xếp hạng thứ 96?
Nhìn thấy Thi tiên sinh kinh hoảng như thế, Chung Sơn không chút do dự kéo tay Tiên Tiên cùng Thi tiên sinh cùng nhau thối lui rất nhanh.
Nhưng, vẫn là chậm rồi.
Kỳ lân, Thần thú kỳ lân quá mạnh mẽ.
Trước đó kỳ lân chỉ lộ ra một đôi sừng thịt mà thôi, tiếp đó, Nam Cung Thắng còn chưa kịp công kích, thân thể nó lay động.
“Ầm...”
Giống như khi Chung Sơn còn trẻ tuổi xem nguyên tử hạt nhân bùng nổ trên TV, không, so ra còn cường đại hơn không chỉ gấp trăm gấp ngàn lần.
Ở chỗ kỳ lân đột nhiên bắn vọt ra ức vạn luồng sáng đỏ, ngọn lửa mênh mông như trăm ngàn viên đạn hạt nhân bùng nổ, một luồng năng lượng xung kích siêu cấp lớn, lập tức hủy diệt toàn bộ tất cả núi sông ở bốn phương tám hướng, ngọn lửa cuồng bạo thiêu cháy sạch toàn bộ Đại Trạch Quỷ Vực, ngọn lửa xông lên tận trời, vô số đầm lầy sôi sục cuồn cuộn.
Đám người Chung Sơn chỉ có thể khởi động phòng hộ mạnh nhất; lão già nát rượu cũng dùng toàn lực mở ra phòng hộ, khó khăn lắm mới chặn được xung kích năng lượng to lớn kia. Về phần những người khác, quá kém liền trực tiếp bị lực xung kích hủy diệt; một ít người tu vi cao, cũng bị lực xung kích cường thế đánh bay tung đi.
Khí thế khủng bố thổi quét khắp bốn phương tám hướng.
Uy áp to lớn chấn cho mọi người đều có cảm giác muốn quỳ xuống đất khấu bái.
Thiên Cực Cảnh? Không! Khí thế phát ra còn cường thế hơn Thiên Cực Cảnh, quá cường đại!
Chung Sơn nắm tay Tiên Tiên, gian nan nhìn lại, kinh ngạc phát hiện: vừa rồi vẻn vẹn chỉ là kỳ lân lắc thân mình hất bùn đất ở bốn phía mà thôi.
Một con kỳ lân thật lớn cao tới 30 thước, quanh thân bao phủ ở trong ngọn lửa màu đỏ.
Đầu rồng, sừng hươu, mắt sư tử, lưng hổ, eo gấu, vảy rắn, vó ngựa, đuôi trâu... vô cùng cường thế! Kỳ lân tập trung thiên địa khí phách của các con vật vào một thân, các phương diện nhìn qua đều có một loại cường thế chấn nhiếp.
Bất luận kẻ nào nhìn thấy nó, đều cảm giác tâm thần run rẩy.
Khí phách!
Mặc dù Chung Sơn cũng cảm nhận như thế, trong nháy mắt nhìn thấy kỳ lân, cổ cường thế chấn nhiếp kia làm cho Chung Sơn bỗng nhiên nghĩ đến một người: Thần Nha Đạo Quân của Trường Sinh Giới! Chính là hắn, lúc trước khi mình nhìn thấy hắn, cũng là loại cảm giác này, cảm giác vô cùng cường thế!
Đây là một con Hỏa Kỳ Lân, ngọn lửa bàng bạc, dường như có thể đốt cháy vạn vật trên thế gian, nhìn qua vô cùng khí phách. Nhưng, điều kỳ quái duy nhất chính là ở trong miệng kỳ lân, giờ phút này đang cắn một quyển sách màu xám bạc, hai mắt trợn trừng nhìn thẳng lên Nam Cung Thắng trên bầu trời.
Kỳ lân ngậm sách? Rốt cuộc là sách gì quý báu như thế, đến lúc này kỳ lân cũng không chịu bỏ lại?
- Nghiệt súc tự tiện xâm phạm giới này! Còn không nằm xuống chịu tội?
Nam Cung Thắng phẫn nộ quát.
Kỳ lân trợn to hai mắt, phóng ra khí thế bàng bạc quét bốn phương tám hướng, khí tức cường thế bức thẳng tới Nam Cung Thắng, một chút không nhượng bộ. Về phần những người khác, tự nhiên bị kỳ lân xem nhẹ.
Bước tới một bước, ngọn lửa nổi lên bốn phía. Ngọn lửa bàng bạc thiêu đốt đầm lầy 800 dặm, trông vô cùng mênh mông.
Lão già nát rượu theo Chung Sơn rất nhanh thối lui về phía sau, kỳ lân đạp đất tranh phong với tiên nhân?
- Thần thú kỳ lân, sinh ra tức là tiên mệnh, một khi trưởng thành thực lực mênh mông khôn cùng, thấp nhất cũng là thực lực cấp bậc tiên nhân, Thần thú xếp hạng 96 ở đại thế giới!
Thi tiên sinh lập tức giải thích với Chung Sơn.
- Thực lực tiên nhân? Là như vậy sao?
Chung Sơn nhíu mày hỏi.
Bởi vì Chung Sơn nhìn thấy, nơi này rất nhiều người, quỷ, vẻn vẹn chỉ là bị ngọn lửa cường bạo vừa rồi tấn công bay ra ngoài mà thôi, tuy rằng cường đại nhưng cũng trong phạm vi chịu đựng của mọi người.
- Bởi vì đến tiểu thế giới này, thực lực của nó bị ước thúc, là thiên địa quy tắc ước thúc!
Thi tiên sinh nói.
- Trong miệng kỳ lân là vật gì?
Chung Sơn hỏi.
- Không biết! Không biết là vật gì, nhưng có thể được kỳ lân ngậm trong miệng, khẳng định là bảo bối khó lường. Hỏa Kỳ Lân thân thể cường hãn, thực lực cường đại, không phải vật phi phàm, không có khả năng nó trịnh trọng như thế! Bởi vì đến ngay cả Tiên khí bình thường, kỳ lân cũng không xem ở trong mắt. Quyển sách đó nhất định là trọng bảo!
Thi tiên sinh giải thích.
- Nghiệt súc! Bản tiên vừa vặn còn thiếu vật cưỡi, ngày nay hãy thu lấy ngươi!
Nam Cung Thắng lộ ra vẻ cười hiếm thấy trên mặt.
Vật cưỡi, thu kỳ lân làm vật cưỡi?
Tiên?
Hắn vừa nói ra, mọi người đều cả kinh, tiên nhân? Đây là tiên nhân? Khó trách cường đại như vậy, khó trách vừa ra tay chính là đại trận kinh thiên như vậy!
“Grào...”
Kỳ lân gầm lên giận dữ, hai mắt phun lửa nhìn chằm chằm vào Nam Cung Thắng, thân mình lắc một cái, một ngọn lửa màu tím như thác nước phóng thẳng tới hướng Nam Cung Thắng.
Nam Cung Thắng tươi cười, vung tay lên, một lực lượng vô hình dẫn thác lửa kia bay lên hướng trời cao. Trong nháy mắt, toàn bộ trời cao bị lửa tím vô tận đốt cháy rung chuyển không thôi. Đó không phải là không khí rung chuyển, mà là không gian rung chuyển không chịu nổi.
Ngọn lửa màu tím?
Mọi người trông thấy một màn này đều phát lạnh trong lòng, con quái thú này quá khủng bố đi! Vẻn vẹn chỉ ngọn lửa đã tạo thành hiệu quả như thế?
Nam Cung Thắng lộ ra vẻ cười tà dị.
Hỏa Kỳ Lân thấy ngọn lửa màu tím lại không làm gì được Nam Cung Thắng, nó càng ngày càng nôn nóng.
Dưới chân bước tới một bước, quanh thân lửa tìm vô cùng tận xông lên tận trời, ngưng tụ hóa thành một con kỳ lân lửa, đánh thẳng tới hướng Nam Cung Thắng.
Nam Cung Thắng vung tay một cái, kỳ lân lửa màu tím lập tức tán loạn thành ngọn lửa bay lên trời, không gian ở trên bầu trời xa xa lại lần nữa rung chuyển.
Ngọn lửa căn bản không làm gì được Nam Cung Thắng.
- Ta hiện tại càng thêm tò mò, ngươi ngậm trong miệng rốt cuộc là vật gì? Ngay cả Kỳ Lân Hống đều bỏ đi không dùng tới! Nếu đã làm vật cưỡi của ta, quyển sách trong miệng cũng giao cho ta đi!
Nam Cung Thắng cười nói, vung tay chộp tới.
Hỏa Kỳ Lân vừa thấy Nam Cung Thắng chộp tới, trong lòng lập tức kinh hoảng thất thố, không gây thương tổn Nam Cung Thắng, chẳng lẽ để cho hắn thực hiện được sao?
Hỏa Kỳ Lân giậm chân một cái, lập tức hóa thành một luồng sáng bỏ chạy ra hướng xa xa.
- Muốn chạy trốn?
Nam Cung Thắng lộ ra vẻ tươi cười trêu tức.
Rồi đột nhiên, Hỏa Kỳ Lân đang bay trên không trung không thể nhích động.
Một vòng năng lượng màu lam bao phủ Hỏa Kỳ Lân, giam cầm Hỏa Kỳ Lân trong đó.
Hỏa Kỳ Lân hai mắt phun lửa, trợn mắt nhìn trừng trừng vào Nam Cung Thắng, thân thể điên cuồng vặn vẹo, nhưng, vẻn vẹn chỉ tạo ra một tia gợn sóng bốn phía không gian mà thôi. Căn bản không giãy thoát được.
Ở trước mặt Nam Cung Thắng, Trận Pháp Đại sư đệ nhất thiên hạ, còn muốn trốn?
Năng lượng màu lam, đúng là Nam Cung Thắng dùng trận pháp bố trí, Hỏa Kỳ Lân trốn cũng không thể trốn.
Hỏa Kỳ Lân trợn mắt nhìn Nam Cung Thắng, ánh mắt đó dường như chỉ cần đến đại thế giới nhất định phải ăn sống nuốt tươi ngươi.
Nam Cung Thắng dùng đại trận giam cầm Thần thú!
Xa xa mấy người Thi tiên sinh đều vô cùng kinh ngạc.
- Hỏa Kỳ Lân tiến vào tiểu thế giới, không ngờ bị áp chế lớn như vậy?
Thi tiên sinh kinh ngạc nói.
Nam Cung Thắng chậm rãi đi tới trước mặt Hỏa Kỳ Lân, nhìn quyển sách trong miệng Hỏa Kỳ Lân cắn chết không bỏ kia.
- Rốt cuộc là sách gì, mà ngươi không bỏ ra khỏi miệng như thế?
Nam Cung Thắng vươn tay chụp tới.
Hỏa Kỳ Lân điên cuồng quay đầu, không muốn người kia chạm tới quyển sách, nhưng ở trước mặt Nam Cung Thắng cường thế, làm sao tránh chứ? Tuy rằng Nam Cung Thắng cũng bị tiểu thế giới này bài xích, nhưng chung quy là tiểu thế giới này dựng dục nhân loại, tự nhiên bị áp chế nhỏ hơn nhiều so với kỳ lân. Nơi này dù thế nào cũng là sân nhà của Nam Cung Thắng.
Ngay lúc mọi người đều nhận định Hỏa Kỳ Lân không thể tránh khỏi.
Bỗng nhiên, trong bầu trời xa xa vang lên một tiếng nổ lớn.
“Ầm...”
Một tiếng nổ phi thường vang dội, làm trong tai mọi người đều “ù ù” một hồi.
Tiếp đó, trên bầu trời bỗng nhiên cuồn cuộn ra mây đen vô tận, lôi quang lấp lóe không ngừng bổ xuống, bỗng nhiên xuất hiện một cái khe nứt, dường như cái khe nứt kia chính là kẻ thù lớn nhất của thiên địa.
- Ha ha ha ha... Nghiệt súc, rốt cục ta cũng tìm được ngươi, để xem ngươi còn chạy trốn tới đâu!
Chỗ cái khe nứt chợt vang lên tiếng cười sang sảng.
Tiếng cười vô cùng khoa trương, vô cùng ngạo khí, bốn phía không gian rung chuyển không thôi. Ánh sáng xanh biếc vô tận từ bầu trời chiếu xuống, dường như trong nháy mắt thiên địa đều bị nhuộm màu xanh biếc.
- Đại năng của đại thế giới!
Thi tiên sinh kinh ngạc nói.
Đại năng của đại thế giới, tức là tồn tại cường đại của đại thế giới, tồn tại cường đại đến biến thái, không ngờ có thể dùng lực phá vỡ hàng rào tiểu thế giới? Cho dù là hàng rào ở âm phủ yếu hơn rất nhiều so với hàng rào dương gian, cũng không phải thường nhân có khả năng mở ra được!
Theo tiếng cười khoa trương kia, gần như mọi người đều không muốn sống trốn chạy ra phía ngoài.
Cường giả, đây mới là cường giả, địa phương này tuyệt đối không phải chỗ chúng ta có thể ở lại.
Nam Cung Thắng trợn mắt nhìn lên trời.
Mà chỗ khe nứt trên bầu trời kia, bùng lên ánh sáng xanh vô tận, rồi từ trong chỗ khe nứt thò ra một bàn tay cực lớn che phủ bầu trời.
Trong nháy mắt bàn tay vươn ra che phủ bầu trời đó, mọi người đều không thể nhích động, áp bức cường đại ập tới, gần như mọi người đều bị ép sát xuống mặt đất, không trung lập tức sáng tỏ.
Mà bàn tay kia đúng là thò tới trước mặt Hỏa Kỳ Lân đang bị Nam Cung Thắng cố định.
Hỏa Kỳ Lân vừa rồi còn cường thế không ai bì nổi, bỗng nhiên ngay lúc đó trong hai mắt lộ ra vẻ cực kỳ hoảng sợ.
Sau khi cả cánh tay đó thò ra, liền che phủ bầu trời đè ép xuống dưới, vô cùng mênh mông.
Bàn tay che phủ bầu trời!
Lúc này Chung Sơn rốt cục hiểu được cái gì gọi là bàn tay che phủ bầu trời. Chỉ một động tác này liền có thể che phủ bầu trời, đầy trời đều là bàn tay to lớn màu xanh biếc kia, quá cường đại, quá biến thái!
Mắt thấy một bàn tay chụp xuống, Nam Cung Thắng sẽ để mặc đại năng của đại thế giới thực hiện được sao?
Nam Cung Thắng hai mắt đầy phẫn nộ, phất tay áo một cái, trên đỉnh đầu mọi người đột nhiên xuất hiện một trận pháp năng lượng to lớn đến cực điểm.
Trong nháy mắt trận pháp năng lượng xuất hiện, liền với một loại tốc độ biến thái, rút ra năng lượng khổng lồ từ bốn phương thiên địa, vô số linh khí từ bốn phương tám hướng tụ tập mà đến, tốc độ quá nhanh.
Bên ngoài Đại Trạch Quỷ Vực, trong vô số thành trì, tất cả tu giả bỗng nhiên đều có cảm nhận, linh khí ở chung quanh cấp bách rút đi, tiếp đó biến mất không còn.
Năng lượng, năng lượng vô cùng vô tận bị Nam Cung Thắng dùng một đại trận rút đi.
Vẻn vẹn chỉ trong nháy mắt, bầu trời liền tập trung ra một tầng băng tinh năng lượng thật dày.
Nam Cung Thắng vung tay đánh lên, một chưởng nghênh đón cự chưởng màu xanh biếc từ không trung hạ xuống.
Đột nhiên, băng tinh năng lượng thật dày trên bầu trời, ngay lúc Nam Cung Thắng giơ tay đánh tới, cũng hóa thành một bàn tay khổng lồ đến cực điểm: Bàn tay màu trắng che phủ bầu trời, hung hăng đánh thẳng lên hướng bàn tay màu xanh biếc trên bầu trời.
- - - - - oOo- - - - -