Trường Sinh Bất Tử


Ở thời điểm một đám cường giả Thái Tuế Thiên triều vọt tới trước mặt Chung Sơn, đột nhiên xuất hiện một thân ảnh áo bào trắng, người kia đứng chắn ngay phía trước Chung Sơn, lập tức toát ra một khí tức cường đại.

Vẻn vẹn chỉ là khí tức mà thôi, tràn ra một khí tức cường thế, không ngờ mạnh mẽ chấn cho tên cường giả xông tới đầu tiên kia miệng phun máu tươi, bay ngược lại.

Đám cường giả vọt tới từ bốn phía, cũng như thế! Vẻn vẹn chỉ một người đứng đó, không hề động thủ, vẻn vẹn chỉ với khí tức đã ở vào thế bất bại.

Quá mạnh mẽ!

Một đám cường giả Thái Tuế Thiên triều bị chấn bay ngược lại, trong miệng phun máu tươi, ánh mắt lộ ra thần sắc cực kỳ khó tin.

Mà nam nhân áo bào trắng bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt Chung Sơn, cũng lười nhìn xem những lâu la này, chỉ ngẩng đầu nhìn lên phía bầu trời.

Sau khi đám cường giả bay ngược ra, trong mắt kinh dị không chừng, cho vàng cũng không dám xông lên nữa.

Quá mạnh mẽ! Thân ảnh vừa tới kia quá mạnh mẽ, quá bá đạo! Vẻn vẹn chỉ một cổ khí tức liền đánh bại bọn họ? Mọi người thấy thân ảnh áo bào trắng cao ngạo đứng đó, không ngờ trong đầu trào ra một loại ý niệm thần phục.

Người tới không phải ai khác, đúng là Chí Tôn Lang tộc, Đế Huyền Sát!

Đế Huyền Sát tuy rằng tới muộn một chút, nhưng chung quy coi như đúng lúc, ít nhất khoảnh khắc đó bí mật của Chung Sơn không có bại lộ ra trước mọi người.

Đế Huyền Sát bỗng nhiên xuất hiện, khiến mọi người đều kinh ngạc.

Trận chiến trên không trung, mấy người Chung Sơn hoàn toàn không nhìn thấy bất kỳ cảnh tượng gì, bởi vì trước mắt mọi người trời cao đang cực kỳ vặn vẹo, không ngừng xuất hiện không gian gấp khúc, một đợt tiếp theo một đợt, một vòng tiếp theo một vòng, khiến cho bầu trời cao giống như mặt biển rộng trong bão táp, không nhìn thấy cảnh vật bên trong.

Mọi người không nhìn thấy, nhưng có ba người có thể nhìn thấy, là Từ Phúc, Ô Hoàn và Đế Huyền Sát, ba cường giả tuyệt thế xem thấy rõ ràng.

Đế Huyền Sát xuất hiện, lập tức dẫn tới chú ý của mọi người, mọi người đều cả kinh.

Ô Hoàn kinh ngạc nhìn về phía Đế Huyền Sát, không sao hiểu được: “Thời điểm này không phải Đế Huyền Sát đang ở đông nam Thần Châu sao? Như thế nào hắn xuất hiện ở đây? Không phải hắn đang ở Thiên Lang Đảo sao?”

Đế Huyền Sát tới, làm cho kế hoạch hoàn mỹ không sứt mẻ của Thái Tuế Thiên triều, một lần nữa tăng thêm một biến số, lại lần nữa trở nên cực kỳ phức tạp.

Tình huống rất xấu!

- Thật đúng là thịnh hội long trọng!

Từ Phúc cũng mang theo một ý cười ngoài ý muốn, nói.

Trên trời cao, vẫn còn đang chiến đấu mãnh liệt không thôi, nhưng có lẽ vì Đế Huyền Sát tới bất thình lình, chiến đấu trên trời cao liền dần dần bình tĩnh lại.

Ba đại hung nhân, lại lần nữa đứng ra hình tam giác.

Trên long bào Niết Phàm Trần có chỗ rách toạt, mà hai người kia cũng như thế, chỉ là không có nghiêm trọng như Niết Phàm Trần mà thôi. Thân hình Niết Phàm Trần run lên, long bào rách toạt đột nhiên toàn bộ khôi phục, mà Thần Nha Đạo Quân và Lục Quy Thiên cũng như thế.

Ba người bỗng nhiên nhìn về phía Đế Huyền Sát.

Lại tới một Thiên Cực Cảnh! Hôm nay là ngày gì mà Thiên Cực Cảnh không đáng giá tiền như thế?

Đế Huyền Sát, Chí Tôn Lang tộc, sau khi trở thành Thiên Cực Cảnh, rất ít thấy hắn ra tay, mà biết hắn ra tay cũng chỉ có một lần, đó là trận đấu với Chí Tôn Long tộc đời trước.

Chí Tôn Long tộc đời trước, vô địch cường thế, mặc dù ở trong số Thiên Cực Cảnh, cũng là có hung danh hiển hách, từng với lực của một mình diệt sát một Chí Tôn Yêu tộc rất có danh tiếng khác. Thế nhưng một Chí Tôn Long tộc hung hãn như vậy, ở mấy ngàn năm trước, vào thời điểm Đế Huyền Sát vừa mới đột phá Thiên Cực Cảnh không vượt qua trăm năm, lại bị Đế Huyền Sát cưỡng ép bức ra khỏi giới này.

Một lần ra tay đó, định yên hung danh tuyệt thế của Đế Huyền Sát đến ngày nay.

Không ai dám khinh thường Đế Huyền Sát. Đế Huyền Sát rất hạ thấp, nhưng dù hạ thấp như vậy, càng khiến người ta có cảm giác sâu không lường được.

Đế Huyền Sát không thể vô duyên vô cớ mà đến, như thế nào hắn bất ngờ xuất hiện ở nơi này? Hắn là vì cái gì? Hắn định đứng về phe nào?

Nếu là bằng hữu với Thái Tuế Thiên triều, thì một ngày này Niết Phàm Trần chạy trời không khỏi nắng! Nhưng nếu là bạn với Niết Phàm Trần thì sao?

Ba đại hung nhân chậm rãi ngừng lại, dù sao, trong lúc chuyên tâm chiến đấu, khó có thể toàn tâm phòng bị đánh lén, hơn nữa còn là Chí Tôn cường đại như Đế Huyền Sát. Nếu trong lúc ba người đang chiến đấu mà bị Đế Huyền Sát đánh lén, thì lập tức sẽ phá vỡ tình thế, biến thành nghiêng về một phía.

Mà đúng lúc này, Thiên Linh Nhi cũng triệu tập ra Chu Tước.

Chu Tước vẫn còn có vẻ mỏi mệt. Trong nháy mắt nó hiện ra, liền quan sát quanh bốn phía một vòng, rồi quay đầu, vừa vặn nhìn thấy Niết Phàm Trần cùng với mọi người trên trời cao. Vừa nhìn xuống dưới, bỗng nhiên trong mắt Chu Tước phát ra một tia sáng đỏ quỷ dị.

Niết Phàm Trần tươi cười, khóe miệng lộ ra một tia ý may mắn.

Chu Tước xuất hiện, như vậy coi như Vũ Cửu Thiên đã biết chuyện xảy ra nơi này.

Quan hệ giữa Chu Tước và Vũ Cửu Thiên, Vũ Cửu Thiên chỉ nói cho một mình Niết Phàm Trần biết. Mà vừa rồi, Thần Nha Đạo Quân nói lỡ miệng, dường như Thần Nha Đạo Quân cũng biết.

Tuy nhiên không sao cả, chỉ cần Chu Tước nhìn thấy mình, thì coi như đã báo tin cho Vũ Cửu Thiên, bởi vì Vũ Cửu Thiên và Chu Tước vốn chính là một thể. Chỉ là một thể này phi thường quỷ dị mà thôi.

- Các ngươi còn ngăn được ta bao lâu?

Niết Phàm Trần cười, nhìn về phía Lục Quy Thiên trầm giọng nói.

- Hừ!

Lục Quy Thiên hừ lạnh một tiếng.

- Đế Huyền Sát! Ngươi tới đây làm gì?

Thần Nha Đạo Quân lạnh lùng nói.

Thần Nha Đạo Quân nói giọng điệu không có kiêu căng, bởi vì đối mặt chính là Đế Huyền Sát, thực lực của hung giả tuyệt thế này tương đương với mình. Thần Nha Đạo Quân cũng từng giết chết Thiên Cực Cảnh, nhưng, đó chỉ là Thiên Cực Cảnh bình thường, giống như lão thái giám vừa rồi mà thôi! Tuy rằng lão thái giám cũng là Thiên Cực Cảnh, nhưng đương nhiên không thể sánh với Đế Huyền Sát, Đế Huyền Sát chính là mấy ngàn năm trước đã bức lui nhân vật Chí Tôn Long tộc hung danh đời trước.

- Ta chỉ là tới đón vài người mà thôi, chư vị tiếp tục đi!

Đế Huyền Sát nói.

Tiếp tục? Lúc này, ai dám tiếp tục, lúc này không phải là đưa sau lưng tặng cho Đế Huyền Sát sao? Đế Huyền Sát lai lịch không rõ, lập trường không rõ, vạn nhất lọt vào Đế Huyền Sát đánh lén thì sao?

Ba người trên bầu trời đều vô cùng kinh ngạc. Một trận đại phục kích hoàn hảo biến đổi càng ngày càng phức tạp: đầu tiên là Từ Phúc đột ngột xuất hiện, kế tiếp Ô Hoàn, hiện tại lại ra một Đế Huyền Sát. Có lẽ sau đó không lâu, còn có Vũ Cửu Thiên tới. Ai cũng không biết Vũ Cửu Thiên hiện tại ở đâu, có lẽ cách rất gần, rất nhanh sẽ hiện ra, cũng có khả năng cách rất xa, phải bảy tám ngày sau mới tới!

Chẳng lẽ hôm nay, tính mạng của Niết Phàm Trần thật sự không nên tuyệt sao?

- Ngươi định tiếp đón ai?

Lục Quy Thiên nhíu mày hỏi.

Lục Quy Thiên vừa hỏi vừa nhủ thầm trong lòng: “Đế Huyền Sát ngươi tốt hơn là đi nhanh đi! Ta nơi này còn có chuyện phải xử lý. Mau cút, mau cút!”

Đế Huyền Sát nhìn về phía Chung Sơn nói:

- Đương nhiên là Đại Tranh Hoàng đế!

Chung Sơn? Mọi người chuyển ánh mắt nhìn vào Chung Sơn, không sao hiểu được, hiện tại phục kích nửa vời này lại là do trên thân Chung Sơn.

Thiên Cực Cảnh không dám vọng động, chính là do Chung Sơn! Vị khách bồi tiếp nhìn như không quan trọng gì ở Vạn Đan Đại Hội này lại là nguyên nhân.

- Vậy ngươi hãy mang người của Đại Tranh Hoàng triều đi nhanh đi!

Lục Quy Thiên có phần không kiên nhẫn nói.

Đế Huyền Sát nhìn về phía Chung Sơn, muốn xem ý của Chung Sơn.

Một màn này mọi người xem ở trong mắt, lại vô cùng khó tin, Đế Huyền Sát hỏi ý Chung Sơn ư? Có phải trái ngược hay không? Đế Huyền Sát chính là cường giả tuyệt thế thành danh mấy ngàn năm, còn là hung danh tuyệt thế, lúc này lại hỏi ý một nhân loại Hoàng Cực Cảnh?

Thần Nha Đạo Quân híp hai mắt lại; chăm chú quan sát Chung Sơn, Lục Quy Thiên nhíu mày nhìn về phía Chung Sơn; Niết Phàm Trần thì nhìn Chung Sơn trong mắt hơi tỏa sáng; Ô Hoàn xụ mặt xuống; Từ Phúc thì có vẻ rất hứng thú.

Về phần Đế Huyền Sát, Đế Huyền Sát không phải nghe lệnh Chung Sơn, chỉ là thế cục trước mắt rất đột ngột, rõ ràng có thể tác động tới toàn bộ đất Thần Châu. Xử lý không tốt một cái, tương lai khẳng định sẽ bất lợi cho Lang tộc. Lang tộc đã buộc cùng một chỗ với Chung Sơn, đương nhiên Chung Sơn với mình là cùng một mặt trận thống nhất! Hơn nữa, tuy rằng Đế Huyền Sát tự nhận mình tu luyện thiên phú, thiên hạ không người nào có thể so sánh, nhưng ở trên bàn cờ đại thế thiên hạ này cũng không nhìn xa trông rộng bằng Chung Sơn. Những hành động của Chung Sơn trước kia đã chứng minh ánh mắt hùng chủ của hắn.

Lúc này, vì nghiệp lớn muôn đời của Lang tộc, Đế Huyền Sát tạm thời thực hiện theo ý Chung Sơn, thì có gì không đúng? Có gì mất mặt chứ?

- Hiện tại không thể đi!

Chung Sơn lập tức nói ra ý mình.

- Hả?

Các Thiên Cực Cảnh đều vô cùng kinh ngạc: “Chung Sơn này phát bệnh thần kinh gì rồi? Giữa trận chiến của nhóm người Thiên Cực Cảnh này, ngươi cũng muốn tham gia vào sao?”

Nhưng mọi người lại không thể không thừa nhận, có tấm vương bài Đế Huyền Sát này, đích xác Chung Sơn có tư cách tham dự vào.

- Này?

Đế Huyền Sát nhìn về phía Chung Sơn, chờ Chung Sơn nói câu tiếp.

Đế Huyền Sát biết rõ Chung Sơn là ai, Chung Sơn lão yêu nghiệt này làm việc tuyệt đối cẩn thận, mặc dù phải ra tay, cũng khẳng định sẽ tìm được một vật ngụy trang tốt để che giấu chính mình, để cho hành động của mình thoạt nhìn vô cùng chính nghĩa.

- Vạn Đan Đại Hội lần này, chúng ta là vì Vạn Cổ Thánh Thai mà đến, hiện tại chưa phân thắng bại, không mang đi Vạn Cổ Thánh Thai, sao ta có thể cam tâm rời đi?

Chung Sơn lập tức nói.

Quả nhiên, Chung Sơn đưa ra lý do này tuyệt đối không hề tỳ vết nào, khiến người ta không tìm thấy bất kỳ nhược điểm gì. Đúng là yêu cầu này vừa không thể không quấy nhiễu mâu thuẫn trước mắt, vừa đi vòng đến mục đích ban đầu. Đây là chỗ cao minh của Chung Sơn.

Hiện tại điều nầy tính sao đây? Vạn Cổ Thánh Thai, đích xác một phương Chung Sơn có tư cách tranh lấy. Dù sao luyện ra Tiên Đan là một sự thực không thể tranh luận.

Nhưng, điều này lại liên quan đến mâu thuẫn với Đại Tần Từ Phúc: Từ Phúc cũng luyện chế ra Tiên Đan, kể từ đó, trước khi hai người phân biệt thắng bại, sao Từ Phúc có thể buông tay?

Nhưng chuyện này còn không có xong, hai người luyện ra Tiên Đan là một chuyện, bên này lại toát ra Niết Phàm Trần cầm ba bảo vật của Vạn Cổ Thánh Thai. Niết Phàm Trần cũng có cơ hội giành được.

Như thế liền trở thành lớp lớp mâu thuẫn, mà người chế tạo mâu thuẫn tầng thứ hai này, lại là Lục Quy Thiên: vì dường như ba bảo vật của hắn bị Niết Phàm Trần đoạt được. Tuy rằng Lục Quy Thiên không quan tâm Vạn Cổ Thánh Thai này, nhưng Vạn Cổ Thánh Thai lại quỷ dị lộ ra trước thế lực lớn bốn phương.

Phương thứ nhất, Chung Sơn, Đế Huyền Sát!

Phương thứ hai, Từ Phúc của Đại Tần!

Phương thứ ba, Niết Phàm Trần!

Phương thứ tư, Lục Quy Thiên, Ô Hoàn, Thần Nha Đạo Quân.

Có thể nói, một yêu cầu rất đơn giản của Chung Sơn, khiến cho mọi người đều có loại không được tự nhiên. Lục Quy Thiên đã không có quyền phân phối Vạn Cổ Thánh Thai, Niết Phàm Trần cũng không có, Từ Phúc cũng không có, Chung Sơn càng không có...

- - - - - oOo- - - - -


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui