Trường Sinh Bất Tử

Nguyện lấy mạng ta đọ sức với trời!

Chung Thiên xác lập mục tiêu sau này của mình, liền kích động nhìn về Chung Sơn, đợi chờ Chung Sơn phát lệnh1

- Ngươi cũng đã đồng ý, vậy thì phải làm tốt, bất kể có thành công hay không, chúng ta cuối cùng vẫn phải thử một chút!

Vẻ mặt Chung Sơn khẳng định nói.

- Ừm, phụ hoàng, ngươi tới an bài!

Chung Thiên trịnh trọng nói.

- Như vậy, từ ngày hôm nay, Đại Tranh Hoàng triều ta, sẽ lại thiết lập một bộ, quốc giáo! Cảm hóa dân chúng thiên hạ, các triều, các giáo, ngươi là Giáo chủ của quốc giáo!

- Vâng, Đại Minh Tự từ hôm nay, thay tên là Đại Minh Giáo, lệ thuộc Đại Tranh Hoàng triều, phổ biến thu tín đồ thiên hạ!

Vẻ mặt Chung Thiên cũng kiên định nói.

- Đại Minh Giáo? Cũng tốt, có Đại Tranh Hoàng triều phối hợp, Đại Minh Giáo thu thập công đức chắc chắn cũng là làm ít công to! Mà nhiệm vụ của Đại Minh Giáo cũng là làm cho dân chúng Đại Tranh Hoàng triều tiến hành tẩy lễ tư tưởng, để cho dân chúng vô luận là trên tinh thần hay là vật chất, tâm cũng đều hướng về Đại Tranh!

Chung Sơn gật đầu.

- Vâng!

Chung Thiên đáp.

- Còn có một chỗ tốt!

Trong mắt Chung Sơn sáng ngời.

- Ách?

- Sau này, không có lãnh binh, chấp chính mới có thể, nhưng lại có người có thiên phú tu hành, toàn bộ đưa vào Đại Minh Giáo để đào tạo sâu, ở đây, luận bàn cùng tất cả cao thủ để trưởng thành, Đại Minh Giáo cũng chính là nơi cao thủ tụ tập của Đại Tranh Hoàng triều!

Chung Sơn cười nói.

...

Theo phụ tử hai người bắt đầu muốn không ngừng chỉnh lý, từng chính khách không ngừng được xác định, cấu trúc của Đại Tranh Hoàng triều, cũng càng lúc càng lớn, từ xưa đến nay chưa hề có! Phức tạp không thôi!

Lần nói chuyện này của phụ tử Chung Sơn, chính là ba ngày ba đêm, bọn người Vương Khô, Đế Huyền Sát, Bi Thanh Ti kiên nhẫn chờ chực, mặc dù không biết hai người đã nói những gì, nhưng chín lần tiếng sấm cảnh cáo trên bầu trời đều đang báo cho mọi người, bên trong đại điện này, nhất định là có đại sự rung trời phát sinh.

- Con đường tu mệnh, vẻn vẹn chỉ ngươi biết ta biết cũng đủ! Thế giới có bao nhiêu còn không rõ ràng, cường giả đại thế giới như rừng, càng phải giữ bí mật công việc.

Chung Sơn nhìn về phía Chung Thiên, nói lần nữa.

- Phụ hoàng yên tâm! Nói vào tai Thiên Nhi, sẽ ở lại trong tâm Thiên Nhi!

Chung Thiên cũng là vẻ mặt khẳng định nói.

- Ừm, bất quá, chuyện của quốc giáo, không được qua loa, còn phải trở về mời Nê Bồ Tát đến xem phong thủy, sau khi ổn định phong thủy, mới có thể trường thịnh không suy!

Vẻ mặt Chung Sơn khẳng định nói.

- Vâng!

Chung Thiên gật đầu.

Ba ngày ba đêm trò chuyện với nhau, mang đến vô số kinh hãi cho một đám cường giả ngoài điện, tu vi càng cao, kinh hãi càng lớn, cửu trọng thiên cảnh?

Oanh!

Đại môn ầm ầm mở ra, Chung Sơn dẫn Chung Thiên mang theo vẻ mặt trầm ổn đi ra, làm cho người ta nhìn không ra chút đầu mối nào.

Vương Khô cùng Đế Huyền Sát luôn luôn ngạc nhiên nhìn Chung Sơn, Chung Sơn này mang đến thần kỳ thật sự là nhiều lắm.

Vẻ mặt Bi Thanh Ti tràn đầy nhu tình nhìn Chung Sơn, hai mắt dần dần chảy ra nước.

- Hài nhi Chung Thiên, tham kiến mẫu hậu!

Chung Thiên cung kính nói.

- Ừm!

Bi Thanh Ti gật đầu.

Cả đám cũng là khe khẽ hành lễ.

- Đế Huyền Sát, qua trận, làm phiền ngươi theo ta trở về Thiên Lang Đảo một chuyến, đón Thiên Lang Đảo tới!

Chung Sơn nói.

- Ừm!

Đế Huyền Sát gật đầu, Tiếp theo thân hình thoáng một cái liền biến mất. Hiển nhiên, Chung Sơn đi ra ngoài, cũng không cần hắn tiếp tục hộ pháp.

Mà những người khác cũng lộ ra thần sắc quái dị, có ý gì? Đón Thiên Lang Đảo tới? Ta làm sao nghe không hiểu?

- Thiên Nhi, ngươi đi xử lý chuyện Đại Minh Giáo đi.

Chung Sơn nhìn về phía Chung Thiên, nói.

- Vâng!

Chung Thiên gật đầu.

Có kế hoạch xác định, hiệu suất Chung Thiên làm việc cũng lập tức hơn rất nhiều.

- Vương Khô, ngươi nghỉ ngơi một chút trước đi, chờ ta xem quân tình tứ phương một chút, sau đó lại an bài chuyện của ngươi!

Chung Sơn nói.

- Vâng!

Vương Khô khom người nói.

- Về phần chúng ta, dĩ nhiên là trở về tẩm cung!

Chung Sơn cười nhìn Bi Thanh Ti.

Năm ngày sau, bên trong một tòa cung điện ở Quảng Lăng Thành.

Chung Sơn ngồi trên ghế rồng, đứng trước mặt một đám thành viên chủ yếu của Đại Tranh Hoàng triều đứng trước mặt.

Tứ đại quân đoàn trưởng, Dịch Diễn, Thủy Kính, Thủy Vô Ngân, Vương Khô! Về phần Triệu Sở Hướng, hiện tại đang ở Thiên Lang Đảo, không cách nào tới tụ hội!

Bên cạnh Chung Sơn còn có thái tử Chung Thiên!

- Bái kiến bệ hạ!

Cả đám cung kính nói.

- Ừm, Dịch Diễn, hiện tại thế cục trước mắt như thế nào?

Chung Sơn hỏi.

- Phía nam Băng Phong Đế triều, phía bắc Vĩnh Lạc, phía đông Đại Thương Đế triều, phía tây Đại Viên Đế triều, bốn đại Đế triều khởi binh, quân đội triều ta đã xuất phát ra tứ phương, có lẽ có nhiều chỗ đã khai chiến!

Dịch Diễn trầm giọng nói.

- Ừm, ở bên trong một nhóm người này, có người nào khó giải quyết không?

Chung Sơn hỏi.

- Phần lớn nhân vật khó giải quyết, đều đang ở bên trong tính toán của chúng ta. Mặc dù phiền toái một chút, nhưng chúng ta hoàn toàn có thể tiêu diệt từng bộ phận, duy nhất có chút khó giải quyết chẳng qua là chủ soái của Vĩnh Lạc Đế triều, xem ra cần phải dùng một chút thủ đoạn phi thường!

Dịch Diễn suy nghĩ một chút nói.

- Vĩnh Lạc Đế triều? Cổ Huyền?

Chung Sơn cau mày nói.

- Đệ nhất mưu sĩ của Cổ Huyền, Phạm Nhất Phẩm, chính là chủ soái của lãnh binh phương Bắc, kỳ nhân dụng binh vô cùng tinh luyện, là một người khó giải quyết nhất. Bất quá, tâm của Cổ Huyền cũng quá ngang tàng, không ngờ cách hai Đế triều mà hắn cũng dám vươn xúc tua đưa tới chúng ta bên này.

Dịch Diễn nói.

- Cổ Huyền? Ha hả, tứ đại thái tử của Đại La Thiên triều, không nghĩ tới cuối cùng cũng phải va chạm, bất quá, ta tin tưởng ngươi! Bất kể thủ đoạn gì, dụng tâm đánh cho ta! Hắn đã có hai mảnh lãnh thổ, như vậy hãy thu của hắn một mảnh, cho hắn biết cái gì gọi là ngoài tầm tay với.

Chung Sơn suy nghĩ một chút, nói.

- Vâng!

Dịch Diễn gật đầu.

- Tứ đại thái tử của Đại La Thiên triều, ha hả, có lẽ, Phạm Nhất Phẩm phía bắc cũng không phải là người khó giải quyết nhất.

Lúc này, Thủy Kính phe phẩy quạt lông chim, cười nói.

- Nga?

Mọi người nhìn về phía Thủy Kính.

- Bệ hạ, hôm nay ta vừa nhận được một tình báo mới.

Thủy Kính lộ ra một tia cười nhạt, hưng phấn nói.

- Nga?

- Cả vùng đất Thần Châu, phương đông! Loạn tượng nổi lên!

Thủy Kính mở miệng nói.

- Phương đông? Ngươi là nói tứ đại thái tử, Đại Ung, Đại Đường, Vĩnh Lạc, Xuân Thu, bốn đại Đế triều này bắt đầu chiến tranh?

Mặt Dịch Diễn lộ ra một tia hưng phấn.

- Đúng vậy, mặc dù ta cũng không thể tin được bọn họ mới vừa dựng Đế triều lên đã xuất chiến, nhưng sự thật chính là như thế, kể từ đó, Phạm Nhất Phẩm phía bắc nhất định không hề trấn định như thế nữa!

Thủy Kính nói.

- Tốt, cũng là tin tức tốt!

Chung Sơn gật gật đầu nói.

- Bệ hạ, nơi này của chúng ta là phía nam Thần Châu, phía nam đánh một trận liên quan đến bốn năm cái Đế triều, phương đông Thần Châu cũng là như thế, phương Bắc Thần Châu cùng phương tây Thần Châu, mặc dù bởi vì quá xa, còn không có truyền đến tin tức, nhưng theo như lời bệ hạ, bọn họ khẳng định cũng đang hỗn chiến, giờ khắc này, cơ hồ chiến tranh đã bao trùm mỗi một chỗ của Thần Châu a!

Thủy Vô Ngân lộ ra một tia kinh ngạc nói.

- Loạn thế nổi lên, cho nên chúng ta phải nắm chặt thời gian, mau chóng thăng cấp Đế triều thành công!

Chung Sơn gật gật đầu nói

- Vâng!

Cả đám lập tức đáp.

- Ngày mai, các ngươi lại đi tiền tuyến đi, Vương Khô trấn giữ Quảng Lăng Thành, gặp đại sự, thời khắc chú ý giúp đỡ, còn có sự an toàn của ba người quân đoàn trưởng bọn hắn, nếu ngươi có năng lực, cũng trông nom, nếu có nguy hiểm, tùy thời cứu viện!

Chung Sơn hạ lệnh.

- Vâng!

Tứ đại quân đoàn trưởng lập tức đáp.

- Đây là Chung Thiên con ta, chấp chưởng Đại Minh Giáo, làm Giáo chủ Đại Minh Giáo, vô số cao thủ của Đại Minh Giáo nếu như bên cạnh các ngươi thiếu sót, có thể xin cao thủ từ Thiên Nhi để đi trợ chiến trước! Đồng thời, thời gian thích hợp thì tìm một chút chuyện công đức, cung cấp cho Đại Minh Giáo!

Chung Sơn nói lần nữa.

- Ách? Vâng!

Cả đám đầu tiên là kinh ngạc, tiếp theo lập tức đáp.

- Bệ hạ, Đại Minh Giáo này cùng Đại Tranh Hoàng triều...

Dịch Diễn cau mày hỏi.

- Đại Minh Giáo, là quốc giáo của Đại Tranh Hoàng triều! Một phần của Đại Tranh Hoàng triều!

Chung Sơn khẳng định nói.

- Vâng!

Mọi người mặc dù có ngờ vực, nhưng vẫn là cung kính gật đầu.

Quốc giáo? Là thứ gì? Đầu óc mọi người hồ đồ một trận, không rõ có ý gì!

- Tình hình chính trị đương thời của Thanh châu quan trọng, ta cũng đã an bài xong xuôi, lập tức, ta sẽ trở về Thiên Lang Đảo, mang Thiên cung đến!

Chung Sơn nói.

- Vâng, bệ hạ!

Cả đám mang theo kích động nhè nhẹ nói.

Thiên cung? Lăng Tiêu bảo điện? Không, hẳn gọi là Lăng Tiêu Trường Sinh Điện! Không nghĩ tới ngắn ngủn mấy thập niên, đã được cải tạo tốt lắm.

Trời cao phía trên Lăng Tiêu, cung điện như thế, hiếm thấy trên thế gian, Đại Tranh Hoàng triều dựng một tòa Thiên cung ở phía trên trời cao, không nhìn thực lực, chỉ có dựa vào điểm này, đủ để vượt lên đầu chúng triều trong thiên hạ! Đợi sau khi Đại Tranh lên cấp, danh xưng vạn cổ đệ nhất Đế triều cũng không quá đáng.

Ngày thứ hai, hết thảy đi làm dựa theo lời Chung Sơn.

Mà Chung Sơn, Bi Thanh Ti, Đế Huyền Sát, cũng chính thức đi về Thiên Lang Đảo.

Thiên Lang Đảo! Bên ngoài biển rộng!

Thường xuyên có thể thấy một mảnh Giao Long tới lui tuần tra ở trong biển rộng.

Đối với Thiên Lang Đảo, có một cường giả Thiên Cực Cảnh cũng là luôn luôn chú ý, thậm chí nói chú ý tới mức đêm không thể say giấc.

Chí Tôn Long tộc, Ngao Tứ Hải!

Ngao Tứ Hải chú ý Thiên Lang Đảo mấy thập niên, thời thời khắc khắc, một khắc cũng không dám lơi lỏng! Ngao Tứ Hải vì cái gì/? Ngao Tứ Hải là đang đợi một người xuất hiện.

Ngao Tứ Hải đang đợi Hạo Mỹ Lệ.

Ngao Tứ Hải có thể trở thành Chí Tôn Long tộc, không chỉ là thực lực của hắn, tâm kế của hắn cũng cực kỳ thâm trầm, lần trước sau khi vấp phải trắc trở ở Thiên Lang Đảo, Ngao Tứ Hải cũng không tiến vào Thiên Lang Đảo nữa, tìm đến tất cả Long Tộc nhận biết Hạo Mỹ Lệ. Từ trong miệng một đám Long Tộc, Ngao Tứ Hải xác định tính cách của Hạo Mỹ Lệ, Hạo Mỹ Lệ tuyệt đối không ở lâu một chỗ được, không được bao lâu, Hạo Mỹ Lệ nhất định phải rời khỏi Thiên Lang Đảo.

Khi đó, Ngao Tứ Hải có thể bắt được Hạo Mỹ Lệ, bức ra ấn tỉ truyền đời bị Hạo Mỹ Lệ trộm đi.

Cứ như vậy, Ngao Tứ Hải một lần đợi chính là mấy thập niên, một Lão Hồ Ly hàm dưỡng siêu quần, giờ phút này đã đợi tới mức tinh thần có chút không bình thường.

Làm sao có thể? Hạo Mỹ Lệ tại sao còn chưa có đi ra?

Mấy thập niên hết sức chăm chú, mặc dù lấy tu vi Thiên Cực Cảnh của Chí Tôn Long tộc, cũng có chút chịu không được, vì vậy liền gọi đại lượng Long Tộc chú ý ở tứ phương, Ngao Tứ Hải về nghỉ ngơi.

Chỉ đợi Hạo Mỹ Lệ vừa xuất hiện, lập tức báo cho hắn.

Nhưng, Hạo Mỹ Lệ đã đi âm phủ, Ngao Tứ Hải còn có thể chờ được sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui