Thành Tinh Đấu, tại quảng trường hoàng cung.
Mọi người đều bị đuổi đi, trên quảng trường, chỉ có sáu người.
Chung Sơn, Dần Lạc Nhật, Ức Lam Khuyết, Tinh Thái Đấu, Thần Tú, Diệp Khuynh Thành!
6 cái bàn trà, xếp thành một vòng tròn, sáu người phân biệt ngồi phía trước bàn trà, nhìn về phía nhau.
Diệp Khuynh Thành bưng một ly trà, vừa thưởng thức, vừa lắng nghe.
- Diệp Giới chủ, như thế nào?
Chung Sơn nói xong, cười hỏi.
Diệp Khuynh Thành nhẹ nhàng buông chén trà kia xuống. Ngưng trọng nhìn thẳng về phía Chung Sơn.
- Diệp Giới chủ, ngươi thấy sao? Cơ hội bây giờ, không đi Thiên gia, thì đợi tới khi nào?
Tinh Thái Đấu nói giúp.
- Cơ hội trời cho, bỏ mất sẽ bị trời phạt!
Thần Tú cũng gật gật đầu nhìn về phía Diệp Khuynh Thành.
Một bên trong mắt Ức Lam Khuyết hơi có chút cổ quái, Chung Sơn lần nữa nhấn mạnh, đáp ứng tiến công Thiên gia, nhưng mà hắn sao không có chỗ kiêng dè gì, quả thế, toàn bộ hành trình Ức Lam Khuyết đều quan sát một màn đấu trí này.
Đồng thời, Ức Lam Khuyết hiểu được thâm ý của Chung Sơn, bước đầu tiên, quét sạch đức vọng, thứ hai bước, cô lập người, tuy rằng không thể khiến Thần Tú, Tinh Thái Đấu cùng chúng tư tưởng với Chung Sơn, nhưng lại thấy tài năng của Chung Sơn có thể dùng mà giúp Chung Sơn khuyên bảo Diệp Khuynh Thành.
Diệp Khuynh Thành, giới chủ một giới, bình thường sở phải lo lắng rất nhiều, kể từ đó, nếu Chung Sơn cứ một mình bảo hắn tấn công, Diệp Khuynh Thành sẽ nghi kỵ, tuyệt đối không đáp ứng, nhưng, bây giờ có Thần Tú và Tinh Thái Đấu, hai thuyết khách tốt nhất này, thuyết phục Diệp Khuynh Thành thì lại tốt hơn rất nhiều.
Diệp Khuynh Thành không nhìn Tinh Thái Đấu và Thần Tú, mà lại nhìn về phía Ức Lam Khuyết và Dần Lạc Nhật một chút, ánh mắt lại lần nữa chuyển hướng về phía Chung Sơn.
- Chung Sơn? Ngươi làm thế nào tiến vào âm phủ được?
Diệp Khuynh Thành không đáp mà lại hỏi ngược lại.
- Đây là bí mật của ta, thật có lỗi!
Chung Sơn cười nói.
- Bí mật? Ha ha, ngươi không đơn giản, nhân vật chú ý trong Trường Sinh Giới, Bất Lão Giới, xếp hạng của ngươi là thứ sáu!
Diệp Khuynh Thành cười mờ nhạt nói.
Trường Sinh Giới? Bất Lão Giới? Diệp Khuynh Thành kiêng kị Chung Sơn, hiển nhiên biết Chung Sơn hiểu được quan hệ giữa hai thế lực này.
Tuy nhiên, một bên Ức Lam Khuyết hơi động dung, Bất Lão Giới? Trường Sinh Giới?
- Thứ sáu? Sặc, Diệp Giới chủ đúng là để mắt ta nha!
Chung Sơn cười nói.
- Để mắt thì sao, khinh thường thì sao?
Diệp Khuynh Thành hỏi.
- Không có gì, chỉ là kỳ quái, Diệp Giới chủ nghe ta nói nửa ngày, không phải chỉ muốn nói một chút chuyện đó chứ?
Chung Sơn cười nói.
- Tự nhiên sẽ không, chỉ là ta không tin ngươi có thể sẽ tìm được trợ giúp?
Diệp Khuynh Thành lắc đầu nói.
- Nếu ta có trợ giúp thì thế nào?
Chung Sơn cười nói.
- Ngươi đã nói, Dần Chí Tôn không theo chúng ta đi Thiên gia?
Diệp Khuynh Thành híp mắt hỏi.
- Không sai, ta đã đáp ứng với Dần Chí Tôn, không cho hắn giết tới Thiên gia!
Chung Sơn uống 1 ngụm trà.
- Vậy người của ngươi đâu?
Diệp Khuynh Thành trầm giọng nói.
- Người của ta? Chỉ cần Diệp Giới chủ đồng ý, người của ta tự nhiên sẽ đi ra, Chung Sơn chưa bao giờ nói dối!
Chung Sơn buông chén trà nói.
Diệp Khuynh Thành nhìn Chung Sơn thật sâu. Lần đầu tiên, Diệp Khuynh Thành có loại cảm giác nhìn không thấu đối phương.
- Ngươi có bao nhiêu người?
Diệp Khuynh Thành hỏi.
- Ngươi thì sao?
Chung Sơn hỏi ngược lại.
- Năm Thiên Cực Cảnh!
Diệp Khuynh Thành trầm giọng nói.
Năm Thiên Cực Cảnh, Thần Tú, Tinh Thái Đấu, lão thái giám, Diệp Khuynh Thành, còn có một gã cường giả Bất Lão Giới. Diệp Khuynh Thành nói không sai, bởi vì giờ phút này nói dối căn bản không có ý nghĩa gì, hơn nữa nói như thế, mới cho thấy sự cường đại của Diệp Khuynh Thành.
Chung Sơn hơi hơi trầm mặc.
- Sao? Ngươi có nhiều như vậy không?
Diệp Khuynh Thành cười lạnh nói.
Chung Sơn đang trầm mặc, bỗng nhiên cười, ngẩng đầu nhìn phía Diệp Khuynh Thành nói:
- Vừa mới tính ra, nhiều hơn ngươi 1 người!
Nghe Chung Sơn nói vậy, đồng tử Diệp Khuynh Thành co rụt lại, Thần Tú và Tinh Thái Đấu cũng nhướng mày lên, Chung Sơn lai lịch gì? Quỷ dị như vậy? Hắn có thể tìm được 6 Thiên Cực Cảnh? Làm sao có thể? Thiệt hay giả? Vậy không phải nói, một mình hắn cũng có thể tiến đánh Thiên gia hay sao? Khoác lác à?
Ức Lam Khuyết lại lần nữa kinh ngạc nhìn về phía Chung Sơn, trong mắt tràn ngập vẻ khó tin, Ức Lam Khuyết đã xem trọng Chung Sơn, nhưng, mấy ngày nay, mỗi một kế sách Chung Sơn vạch ra, Ức Lam Khuyết lại xem trọng Chung Sơn một chút, nhưng bây giờ nghe hắn khoa trương, hắn còn có 6 Thiên Cực Cảnh hậu thuẫn?
Chỉ có Dần Lạc Nhật ở một bên liều mạng uống trà, liều mạng uống nước, Chung Sơn tay không chụp Bạch Lang đúng là rất trâu, người này bổn sự khoác lác cũng rất tuyệt, Thiên Cực Cảnh? Ngươi có thể tìm được 6 người? Ngươi cho là rau cải trắng sao?
- Nhiều? Ha ha ha! Toàn bộ âm phủ lại có bao nhiêu Thiên Cực Cảnh? Ngươi có thể tìm được 6 người? Ngươi đây là muốn đùa ta sao?
Diệp Khuynh Thành không tin nói.
- Đương nhiên không phải, chỉ cần Diệp Giới chủ đồng ý, 6 cường giả Thiên Cực Cảnh của ta, sẽ cho ngươi biết!
Chung Sơn vẫn lãnh đạm, uống trà, không nhanh không chậm nói.
Diệp Khuynh Thành nhìn chằm chằm Chung Sơn, trong mắt vô cùng kinh ngạc, có nên tin hay không? Trong hồ lô của Chung Sơn rốt cuộc bán cái gì?
- Diệp Giới chủ, còn gì do dự nữa? Chung Sơn nếu nói láo, cùng lắm thì bỏ đi, nhưng mà nếu hắn nói thật, vậy không phải có 11 Thiên Cực Cảnh sao? 11 Thiên Cực Cảnh cùng tiến đánh Thiên gia, ngươi còn có gì lo lắng?
Thần Tú lập tức kêu lên.
- Đúng vậy, Diệp Giới chủ, chẳng lẽ lúc này, ngươi sợ?
Tinh Thái Đấu nhíu mày nói.
Hai người đều có lòng làm phản Thiên gia, cho nên chẳng cần cân nhắc lời nói của Chung Sơn, chỉ cần Diệp Khuynh Thành đáp ứng là tốt rồi.
Diệp Khuynh Thành không để ý đến hai người, mà lại nhìn chằm chằm Chung Sơn, nhìn thật sâu một hồi nói:
- Được, lấy vốn liếng của ngươi ra, ta sẽ đồng ý!
- Ba!
Chung Sơn đật chén trà ầm ầm lên bàn.
- Được, Diệp Giới chủ nhất ngôn cửu đỉnh, miệng vàng lời ngọc, Chung Sơn bội phục, như vậy, Chung Sơn liền bêu xấu!
Chung Sơn cười nói.
Mọi người đều nhìn về phía Chung Sơn, nỗi lòng mọi người đều không giống nhau, Diệp Khuynh Thành là ngưng trọng, Thần Tú, Tinh Thái Đấu là chờ mong, Ức Lam Khuyết là cổ quái, Dần Lạc Nhật là mồ hôi ào ào chảy xuống, chuyện này thổi phồng da trâu quá đi?
Chỉ thấy Chung Sơn lật tay một cái, lấy ra một quả thủy tinh ký ức. Đưa cho Diệp Khuynh Thành.
Diệp Khuynh Thành một tay chụp lấy, bặc!
Quái dị nhìn thoáng qua Chung Sơn nói:
- Ngươi đây là có ý gì?
- Cứ nhìn trong đó trước rồi nói sau!
Chung Sơn nói.
Nói xong, Chung Sơn rất thản nhiên tự đắc lại lần nữa uống trà.
Diệp Khuynh Thành mang theo nghi hoặc, thúc giục pháp thuật, chiếu cảnh tượng bên trong ra để mọi người cũng xem.
Nội dung bên trong thủy tinh ký ức, đúng là ở cửa Hoàng Tuyền Lộ, Huyền Nguyên chiến lục tiên (6 anh tiên _ ^_^).
Một mình Huyền Nguyên, cũng chống lại 6 Địa Tiên, lại giết chết một tên Địa Tiên tại đương trường!
Uy của Sáng Thế Thần Cung, đều hiện ra, cường thế ngập trời, Thánh Đạo Chi Tâm, Sáng Thế Thân, từ một biến ra ba người, biến thái đến cực điểm.
Sáu đại Địa Tiên không thể nói không mạnh, nhưng gặp phải Huyền Nguyên biến thái này. Bất đắc dĩ mới bại trận mà chạy.
Xem xong thủy tinh ký ức, mọi người thở phào một hơi, trước Hoàng Tuyền Lộ không ngờ có cảnh chiến đấu kinh thế hãi tục như vậy, vậy mà mọi người đều bỏ lỡ, tuy nhiên, nhìn thấy cảnh tượng trong thủy tinh ký ức này coi như được bù lại, cả tràng chiến đấu nhìn qua đều vô cùng huyến lệ, buồn bực duy nhất là tên Địa Tiên thao túng Luân Hồi Ngọc Phù, không ngờ là một cái giả mạo phẩm chất kém, khiến cho chiến đấu thêm chút rối rắm.
- Sao hả?
Chung Sơn cười nói.
- Cái gì là sao?
Diệp Khuynh Thành mặt nhăn mày nhíu.
- Mấy người này thế nào?
Chung Sơn cười nói.
Mọi người không khỏi cổ quái, nhìn Chung Sơn giống như nhìn một tên ngốc, ngươi không phải cho rằng, Huyền Nguyên và 5 tên Địa Tiên còn lại sẽ đồng tâm hiệp lực đi diệt Thiên gia chứ?
- Sáng Thế Thần Cung và Thiên gia tuy rằng không quen, nhưng không có khả năng là địch với nhau.
Diệp Khuynh Thành trầm giọng nói.
- Ta nói chính là 5 đại Địa Tiên còn lại.
Chung Sơn nói.
- Ồ?
- Chỉ cần Diệp Giới chủ đồng ý, ngũ đại Địa Tiên tự nhiên sẽ cùng chúng ta đi đánh Thiên gia!
Chung Sơn tự tin nói.
- Ồ? Ngươi làm sao khiến ngũ đại Địa Tiên đồng ý?
Diệp Khuynh Thành ánh mắt hiện rõ vẻ không tin.
- Đe dọa, cám dỗ!
Chung Sơn nói.
- Đe dọa? Cám dỗ?
- Đe dọa thì đơn giản! Ngao Liệt từng là rồng của tiểu thế giới này, tự nhiên biết sự tồn tại của Thiên gia, nếu đem đoạn thủy tinh ký ức này giao cho Thiên gia, năm Địa Tiên chắc chắn sẽ bị Thiên gia đuổi giết, cho nên bọn họ muốn hoàn thành nhiệm vụ, thì càng thêm khó, ngươi nên biết rằng, người đại thế giới tại tiểu thế giới này, chẳng những thực lực bị hạn chế, mà thọ nguyên cũng bị hạn chế!
- Nghịch lưu thời gian?
Thần Tú ánh măt sáng lên.
- Không sai, đúng là nghịch lưu thời gian, cho nên, bọn họ không muốn ở lại quá lâu, bọn họ phải tìm được chỗ đột phá mới được.
Chung Sơn cười nói.
- Vậy cám dỗ thì sao?
Diệp Khuynh Thành hỏi.
- Cám dỗ, có 3 điểm, điểm thứ nhất, chỉ cần chư vị hứa hẹn, sau khi bọn họ giúp chúng ta hủy diệt Thiên gia, các ngươi sẽ giúp Ngao Liệt bám trụ Huyền Nguyên, để cho bọn hộ có thể tiến vào dương gian.
- Không sai, bọn họ khẳng định sẽ đồng ý!
Tinh Thái Đấu lập tức nói.
- Điểm thứ hai, Lục Tiên Kiếm có thể từ trên dương gian xuống, khẳng định các ngươi có biện pháp trở lên, chỉ cần Diệp Giới chủ hứa hẹn cho dù không làm gì được Huyền Nguyên, cũng có thể đưa bọn họ tiến trở lên dương gian, dù sao, Ngao Liệt đã biết chuyện Lục Tiên Kiếm dương gian!
- Đúng, đúng, Diệp Giới chủ, mặc kệ ngươi có đưa tiễn bọn họ hay không, chỉ cần hứa hẹn là được rồi, bọn họ không có lựa chọn nào khác!
- Ừ, vậy thứ điểm ba thì sao?
- Điểm thứ ba? Ha ha, cám dỗ, tự nhiên lợi càng lớn càng tốt, chuyện này cần Tinh Thái Đấu phối hợp.
Chung Sơn nhìn về phía Tinh Thái Đấu.
- Ách?
- Thiên gia vì sao phải đuổi giết Tinh Thái Đấu ngươi? Đó là bởi vì Địa Thư, tiểu thế giới này có Địa Thư, Đại Diễn Thiên triều bị diệt, hai tên Vu tộc kia cũng bị giết, Tinh Thái Đấu bị Thiên gia đuổi giết, lại không bị giết, là vì cái gì? Vì giết người diệt khẩu, bởi vì Địa Thư ở trong tay Thiên gia!
Chung Sơn nói.
Chung Sơn nói xong, mọi người hít sâu một hơi, đây là nói dối trợn mắt nói a! Đây là vu oan hãm hại Thiên gia a! Nhưng mà, vu oan này lại rất hoàn mỹ, rất động lòng người. Diệt Thiên gia, chẳng những có thể đi tới dương gian, còn có thể chiếm được Địa Thư, kẻ ngốc mới bỏ mặc! Hơn nữa, mười Thiên Cực Cảnh, cộng thêm Chung Sơn cũng có thể coi như Thiên Cực Cảnh, 11 cái Thiên Cực Cảnh, còn diệt không được một Thiên gia sao?
Diệp Khuynh Thành thật sâu nhìn về phía Chung Sơn.
- Ngươi có thể khẳng định thành công?
Diệp Khuynh Thành nhìn chằm chằm Chung Sơn.
- Ha ha, ta nói, đây không phải chuyện một người, đây là chuyện mọi người phải cùng cố gắng, về phần đàm phán với ngũ đại Địa Tiên, vậy thì càng dễ dàng, Dần Chí Tôn là Chí Tôn Hổ tộc dương gian đời trước, Ngao Liệt là Chí Tôn Long tộc đời trước, người cùng thế hệ tự nhiên quen biết nhau, vậy thì tới nói không phải càng thêm tiện sao?
Chung Sơn cười nói.
- Mười Thiên Cực Cảnh, còn một đâu?
Diệp Khuynh Thành hỏi.
- - - - - oOo- - - - -