Trường Sinh Bất Tử


- Phiền toái lớn?” Chung Sơn mày nhướng lên đạo.

Từ trong miệng Huyền Nguyên, Chung Sơn không khó nghe ra đã xảy chuyện nghiêm trọng. Ai có thể đánh Huyền Nguyên thành như vậy?

Lúc trước sáu đại Địa Tiên cũng không làm gì được Huyền Nguyên a.

- Lại có người đại thế giới đến xâm phạm, lần này, so với sáu đại Địa Tiên lần trước còn mạnh hơn, bọn họ là do đại năng phá vỡ hàng rào đưa vào dương gian.

Huyền Nguyên nói.

- Phá vỡ hàng rào dương gian? (phá vỡ ở đây không phải đánh sụp, mà là đánh thủng)

Chung Sơn hơi hơi kinh hãi.

Hàng rào dương gian chắc chắn cỡ nào, không ngờ có thể phá vỡ hàng rào dương gian? Trong trí nhớ của Chung Sơn chỉ có một người, không, hẳn là ba người đã phá vỡ, một người là vị cường giả đại thế giới tới cứu Bảo Nhi, còn có theo như lời Quy Thọ từng nói là hai Thánh nhân. Có thể phá vỡ được cho thấy lực lượng mạnh cỡ nào, hơn nữa nghe giọng điệu của Huyền Nguyên, lần này buông xuống không chỉ có một người, bọn họ lại có âm mưu gì? Chẳng lẽ là ấn tỉ truyền đời Long tộc?

- Ừ, trong nháy mắt phá vỡ, ta liền đi tới dò xét, tổng cộng là 11 người, mười Địa Tiên, mà mười Địa Tiên này, mỗi người đều là tinh anh, mỗi một Địa Tiên đều lợi hại hơn thanh long, ta chính là bị ba tên Địa Tiên trong đó đả thương!

Huyền Nguyên thở dài nói.

- Ba tên Địa Tiên? Vậy lúc ấy ngươi nhất thể chia ba phần?

Chung Sơn nhíu mày kinh ngạc hỏi.

- Ừ!

Huyền Nguyên gật gật đầu.

Chung Sơn hai mắt híp lại, Huyền Nguyên ngay cả một tên Địa Tiên cũng không thể đánh bại?

- Không phải 11 tên sao? Mười là Địa Tiên, vậy còn một tên cuối cùng đâu?

Chung Sơn nhìn thẳng Huyền Nguyên.

- Đó là thủ lĩnh của bọn họ, không có ra tay, tuy nhiên, xem ra còn lợi hại hơn tất cả Địa Tiên kia!

Huyền Nguyên hít sâu một hơi nói.

- Thiên Tiên?

Chung Sơn kinh ngạc nói.

Ngưng trọng nhìn lại Chung Sơn, Huyền Nguyên gật gật đầu.

Thiên Tiên? Cho dù tu vi bị tiểu thế giới áp chế, vậy cũng tương đương với Thiên Cực Cảnh tầng thứ mười hai à, Thiên Cực Cảnh tầng thứ mười hai? Đó chính là cực hạn của tiểu thế giới à, hơn nữa hắn khẳng định còn có rất nhiều bí pháp từ đại thế giới.

Hít thật sâu vào một hơi, Chung Sơn rốt cục biết Thần Châu có phiền toái lớn trong miệng Huyền Nguyên là có ý gì, lượng lớn cường giả tướng lãnh như vậy, không phải là khuấy cho giới này phong vân biến sắc sao? Bọn họ hoàn toàn có thể quét ngang thiên hạ.

Trầm mặc một hồi, Chung Sơn lại hỏi:

- Bọn họ là ai, đến tiểu thế giới có mục đích gì, ngươi biết không?

- Mục đích của bọn họ, ta không rõ ràng lắm, tuy nhiên, xuất xứ của bọn họ ta hỏi ra được.

Huyền Nguyên hít sâu một hơi nói.

- Ồ?

- Tên Thiên Tiên cầm đầu kia tên là Tư Mã Sách, là môn sinh của Thiên tử từ đại thế giới Thái Sơ Thánh Đình!

Huyền Nguyên ngưng trọng nói.

- Tư Mã Sách? Thái Sơ Thánh Đình? Môn sinh Thiên tử?

Chung Sơn nhíu mày nhấm nuốt mấy chữ này.

Thánh Đình? Thế nào là Thánh Đình, khi mình thành lập vận triều, mặt trên quyển sách kia có ghi chú là Thiên Đình, ghi rằng Thánh Đình là mục tiêu cuối cùng của Thiên Đình, giống như Cổ Thần Thông khai thiên, nếu như hắn thành công, liền thăng cấp là Thánh Đình, người chủ của Thánh Đình được xưng là Thánh Vương, thiên địa nghiệp vị tăng lên là Sinh Vị, tốc độ tu luyện tăng lên gấp ngàn lần, có thể ngồi cùng bàn ăn với Phật tổ, vận triều trên Thiên triều lại gọi là Thánh Đình, nhìn thấu thiên địa, nhìn thấu thế gian.

Đó mới chân chính là thiên hạ chí tôn, quan sát vũ trụ. Thái Sơ Thánh Đình?

Mà Tư Mã Sách, là môn sinh Thiên tử của Thái Sơ Thánh Đình, cũng chính là quan viên trọng yếu của Thái Sơ Thánh Đình.

Thiên Tiên mả chỉ vẻn vẹn đi làm quan? Thái Sơ Thánh Đình này cường hãn cỡ nào? Cũng may chỉ có nhân tài dưới Thiên Tiên mới có thể đi vào được. Thánh nhân bình thường căn bản không tự mình chen chân vào tiểu thế giới.

Tư Mã Sách? Môn sinh Thiên tử? Thiên Tiên cảnh giới?

Nghĩ nghĩ, Chung Sơn lắc đầu đạo:

- Ngươi không cần lo lắng, mục đích bọn họ tới, có lẽ qua không lâu sau sẽ truyền khắp thiên hạ, hơn nữa...!

- Hơn nữa cái gì?

Huyền Nguyên nhíu mày nói.

- Hơn nữa đây không phải ở âm phủ, mà là ở dương gian, dương gian nội tình quá sau, cho dù Thiên Tiên đi vào, cũng không có khả năng quyết định xu thế thiên hạ, thiên hạ đại thế, bọn họ không lay chuyển được, nên vận chuyển như thế nào, thiên hạ vẫn vận chuyển như cũ.

Chung Sơn vô cùng khẳng định nói.

- Ồ?

Huyền Nguyên nhìn về phía Chung Sơn.

- Thần Châu có thể có một tuyệt đỉnh cao thủ như Cổ Thần Thông, vậy còn có thể còn có người thứ hai, người thứ ba, tiểu thế giới không phải là trói buộc của Sáng Thế Thần Cung ngươi mà là nhà của mọi người.

Chung Sơn hít sâu một hơi nói.

Nghe Chung Sơn nói vậy, Huyền Nguyên trong lòng không khỏi thư sướng, tiếp đó nhướng mày nhìn về phía Chung Sơn nói:

- Thật sự có?

- Khẳng định có!

Chung Sơn vô cùng khẳng định nói.

Huyền Nguyên gật gật đầu.

- Đoạn thời gian này, ngươi trước hết ở Lăng Tiêu Thiên Đình tu dưỡng đi!

Chung Sơn nói.

- Ừ!

Đại Tần, Đại Ung, Đại Tranh, giữ ba triều có một cái Hoàng triều trung lập nho nhỏ. Tuy nhiên, triều đô Hoàng triều Liễu Thành, giờ phút này số mệnh hoàn toàn sụp đổ, vô số tu sĩ bị nô dịch xây dựng kiến trúc hình vòm thật lớn.

Ở phía bắc Liễu Thành có một khe núi, ben trái khe núi, chồng chất đầy linh thạch. Trung ương linh thạch có một hung thú cao ba trượng đứng trên, hung thú phảng phất như có hình dạng rễ cây, làn da nhăn nhau không chịu nổi, có hai tay, hai chân, con mắt dưới tay chân, một cái miệng lớn đang tham lam cắn nuốt linh thạch bốn phía.

Linh thạch vào miệng, lập tức bị nuốt sạch vào bụng, hình như cái bụng kia như không có đáy vậy, nuốt thế nào cũng không no.

Ở bên phải khe núi, là một nam nhân trung niên, nam nhân ăn mặc nhẹ nhàng, trong tay cầm một cây cung lớn, lắp tiễn bắn về phía chân núi xa xa.

Không phải Phá Cương Tiễn, chỉ là mũi tiễn bình thường mà thôi.

1 tiễn lại một tiễn bắn ra, bắn vô cùng tinh chuẩn, lực đạo cũng vừa phải.

Liên tiếp bắn xuống, bắn lên một khối cự thạch dưới chân núi tạo t hành một chữ Sách.

Phảng phất vô cùng vừa lòng nhãn lực và kỹ thuật của mình, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, tay duỗi ra, một người bên cạnh lập tức cung kính tiếp nhận cung tên.

Nam nhân lấy ra một cái khăn tay, nhẹ nhàng lau lau bàn tay, bên cạnh còn có ba, bốn thuộc hạ đứng.

- Đại nhân, tên Huyền Nguyên kia chạy rồi, không rõ hắn trốn ở chỗ nào!

Một tên thuộc hạ khom người nói.

- Sáng Thế Thân? Tiểu thế giới này không ngờ cũng có thiên tài như vậy!

Nam nhân ở một bên nhíu mày nói.

- Thiên tài Tiểu thế giới có thiên tài hơn nữa, cũng không có khả năng là đối thủ của đại nhân, đại nhân chính là môn sinh Thiên tử của Thái Sơ Thánh Đình nha, toàn bộ Thái Sơ Thánh Đình cũng chỉ có 108 môn sinh Thiên tử!

Tên thuộc hạ kia cung kính nói.

Nam nhân này, đúng là Thiên Tiên cảnh giới Tư Mã Sách từ đại thế giới buông xuống, còn có một đám thuộc hạ của hắn.

Tư Mã Sách nghe thuộc hạ khen tặng, tươi cười nói:

- Tìm hiểu thế nào rồi?

- Khởi bẩm đại nhân, đã tìm hiểu ra, tiểu thế giới này, có ba đại Thiên triều, phân biệt là Đại Ung, Đại Tần và Thái Tuế, nhưng còn có một Đế triều rất quái dị!

Tên thuộc hạ kia cung kính nói.

- Ồ? Đế triều quái dị?

Khóe miệng Tư Mã Sách lộ ra vẻ khinh thường, Đế triều? Đế triều trong mắt ở Tư Mã Sách chẳng tính là cái gì.

- Đế triều này tên là Đại Tranh, tiểu thế giới này tên là Thần Châu, trên đất Thần Châu, bây giờ chia làm bốn phần, Đại Tần, Thái Tuế mỗi bên chiếm ba phần, Đại Ung chiếm hai phần, mà Đại Tranh Đế triều kia, cũng gần như chiếm cứ hai phần!

Tên thuộc hạ kia chắp tay nói.

- Ồ? Một cái Đế triều không ngờ chiếm được hai phần thiên hạ?

Tư Mã Sách lộ ra vẻ ngoài ý muốn.

- Vâng, là ba mươi năm trước!

Tên thuộc hạ kia nói.

- Nói như vậy, Thiên triều tiểu thế giới này, cũng không được tốt lắm, không ngờ để cho một cái Đế triều làm ngồi ăn cùng bàn mình? A!

Tư Mã Sách lộ ra một tia cười lạnh.

- Đại nhân anh minh.

Tên thuộc hạ kia lần nữa chắp tay nói.

Cũng chẳng trách Tư Mã Sách lại xem nhẹ cả đám Thiên triều, nên biết rằng, Tư Mã Sách ở Thái Sơ Thánh Đình một thời gian rất lâu, cho nên đối với triều vận phàm nhân ánh mắt đã khác trước, cũng giống như Chung Sơn đối đãi với một cái Vương triều, Vương triều phàm nhân kia dù có mạnh mấy đi nữa thì cũng có năng lực cỡ nào? Bọn họ vẫn là phàm nhân mà thôi.

Bởi vậy, Tư Mã Sách chướng mắt Đại Tranh Đế triều, đồng dạng, ngay cả ba đại Thiên triều cũng bị coi rẻ theo. Tư Mã Sách cho tới bây giờ không nghĩ tới Đế triều này có thể rất cường đại.

Tư Mã Sách không cần biết, cũng giống như Chung Sơn đi nghiên cứu vài tên Kim Đan Kỳ có vướng mắc gì, nào là thực lực giống nhau, căn bản không cần.

- Tế đàn chế tạo thế nào rồi?

Tư Mã Sách hỏi.

- Nhanh, mấy ngày nữa là hoàn thành.

Tên thuộc hạ kia nói.

- Ừ!

- Đại nhân còn có gì phân phó?

Tên thuộc hạ kia hỏi.

Tư Mã Sách quay đầu nhìn về phía mặt phải khe núi, mặt phải chính là quái thú nằm trên đống linh thạch đang hân hoan nhấm nuốt.

- Thao Thiết, Thần thú ở đại thế giới đứng đứng thứ 99, có ở trên bảng, đều là Thần thú nghịch thiên, không ngờ đại nhân có thể thu phục, thuộc hạ bội phục!

Tên thuộc hạ kia lại lần nữa cung kính vuốt mông ngựa nói.

Quả nhiên, nghe thuộc hạ vỗ mông ngựa, Tư Mã Sách trong lòng không khỏi vui sướng, gật gật đầu nói:

- Thao Thiết thích linh thạch ở tiểu thế giới này, tìm cho nó nhiều một chút.

- Vâng!

Tên kia hồi đáp.

Năm ngày sau.

Tư Mã Sách đứng ở trong Liễu Thành, trong Liễu Thành có một cái Tế Đàn cao trăm trượng, đường kính nghìn trượng thật lớn, Tư Mã Sách mang theo Thao Thiết cùng 1 đám thuộc hạ đứng ở bên cạnh, cùng nhau nhìn chăm chú vào Tế đàn thật lớn. Dân chúng trong thành đã sớm bị đuổi ra khỏi thành, không còn nhà để về.

Thao Thiết tay cầm đủ loại Pháp bảo bỏ vào miệng ăn, phảng phất cái bụng vĩnh viễn không ăn no vậy.

- Tốt lắm, bây giờ bắt đầu rồi, quấy nhiễu số mệnh thiên hạ!

Tư Mã Sách hạ lệnh.

- Vâng!

10 tên Địa Tiên lập tức đáp.

Mười đại Địa Tiên đứng mười phương vị Tế đàn khác nhau, từng người lấy ra một cái vòng tròn, cùng nhau thúc dục pháp thuật, vòng tròn bắn ra ánh sáng vàng bắn thẳng tới Tế đàn.

Đột nhiên, Tế đàn ánh sáng vàng đại phóng, ánh sáng vàng xông lên tận trời.

- Ông...................!

Toàn bộ thiên địa phảng phất phát ra 1 cỗ tần suất rung động quỷ dị, không có tạo thành phá hủy, nhưng lại khiến người ta buồn ngủ.

Sau một canh giờ.

Đại Tranh Đế triều, Chung Sơn đang triều hội bỗng nhiên dừng lại.

Chung Sơn mang theo quần thần đạp bước ra ngoài đại điện, chỉ thấy bầu trời, số mệnh Đại Tranh Đế triều ầm ầm bốc lên, giống như sóng biển cuồn cuộn không chịu nổi, Kim Long số mệnh 19 trảo có cảm giác không khoẻ, nhìn về biển mây số mệnh, hai mắt trợn tròn, ngảng đầu lên trời tê rống một tiếng.

- Grào...................!

Sau một tiếng long ngâm, chấn nhiếp biển mây số mệnh, biển mây số mệnh không còn cuồn cuộn bốc lên nữa, nhưng mà Chung Sơn cũng nhíu chặt mày, Kim Long số mệnh cũng quay đầu nhìn về phía đông bắc. Ánh mắt thẳng tắp nhìn, đúng là chỗ Liễu Thành đang ở Tư Mã Sách.

- - - - - oOo- - - - -


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui