Trường Sinh Bất Tử


Trường Sinh Giới!

Thần Nha Đạo Quân trở về, sắc mặt hơi chút âm trầm, Thần Nha Đạo Quân tuy rằng đối với chuyện Khổng Liệt Thiên không thể giết chết Chung Sơn vô cùng tức giận, nhưng, từ một góc độ khác cũng có thể nhìn ra, Chung Sơn rất khó đối phó.

Đế Huyền Sát cũng đến Thiên Cực Cảnh tầng thứ mười hai! Chiến đấu với Đế Huyền Sát, Thần Nha Đạo Quân tuy rằng không vận hết toàn lực, nhưng mà dù vậy cũng cảm thấy Đế Huyền Sát vẫn còn dư lực. Đế Huyền Sát, quả nhiên cường đại.

Chung Sơn không chết, kế hoạch lại lần nữa thất bại, Thần Nha Đạo Quân tâm tình rất không tốt, tuy nhiên, tổ sư nói qua, Chung Sơn có hai cái thân thể, cái kia khẳng định đã chết.

Hai cái thân thể, đây không phải nhân tài trên Đại Tiên mới có thể ngộ được thần thông sao? Chung Sơn này thật đáng sợ!

- Giới chủ!

- Bái kiến Giới chủ!

- Ra mắt Giới chủ!

- Giới chủ!

..........................

Đến Trường Sinh Giới, rất nhiều người thi lễ, nơi này là thiên hạ của Thần Nha Đạo Quân, Giới chủ Thần Nha Đạo Quân chính là người chủ của nơi này.

Thần Nha Đạo Quân bước vào Trường Sinh Giới một hồi, bỗng nhiên mày nhướng lên, ngẩng đầu nhìn lên trời.

- Công đức? Diệp Khuynh Thành điều động qua công đức Trường Sinh Giới? Đã xảy ra chuyện gì?

Thần Nha Đạo Quân biến sắc.

Thần niệm đảo qua, nhanh chóng phát hiện chỗ Diệp Khuynh Thành, chân đạp một bước, bay thẳng đến khe núi chỗ Diệp Khuynh Thành!

Tại khe núi, Diệp Khuynh Thành lại lần nữa ngồi trên mặt nước ao, Hãm Tiên Kiếm đặt trên đầu gối, tiếp tục thể ngộ kiếm đạo.

- Oanh, oanh!

Thần Nha Đạo Quân bỗng nhiên đến, 1 cổ phong mang cường đại thổi tung, ầm ầm chấn nước ao bắn thẳng lên trời.

Diệp Khuynh Thành hai mắt mở ra, hai đạo kiếm quang từ hai mắt phun ra.

- Giới chủ?

Diệp Khuynh Thành hơi hơi kinh ngạc, nhanh chóng đứng dậy.

Thần Nha Đạo Quân nhìn chằm chằm Diệp Khuynh Thành tay cầm Hãm Tiên Kiếm. Hãm Tiên Kiếm vẫn còn, hiển nhiên, Thần Nha Đạo Quân sợ Diệp Khuynh Thành bị mất kiếm.

Có lẽ nhìn ra hàm nghĩa trong ánh mắt Thần Nha Đạo Quân, trong mắt Diệp Khuynh Thành hiện lên vẻ tự hào, bàn tay gắt gao nắm chặt Hãm Tiên Kiếm, phảng phất như chứng minh, Hãm Tiên Kiếm cũng không giống như trước đâu.

- Công đức Trường Sinh Giới, ngươi đã dùng qua?

Thần Nha Đạo Quân trầm giọng nói.

- Không sai, mấy ngày trước xảy ra một ít tình huống, Hãm Tiên Kiếm thiếu chút nữa lại thất lạc, ta vận dụng một ít công đức, mới lưu lại được Hãm Tiên Kiếm!

Diệp Khuynh Thành tự hào nói.

- Ừ? Trường Sinh Giới đã xảy ra chuyện gì? Có người đến xâm phạm?

- Không có, trong lúc các ngươi ra ngoài, tất cả đều không có chuyện gì, chỉ là ngày đó Hãm Tiên Kiếm xảy ra một chút tình huống.

- Ồ? Khi nào?

Thần Nha Đạo Quân hai mắt híp lại.

- Ừ, chính là ngày thứ ba kể từ ngày Doanh rời đi như trong bái thiếp!

Diệp Khuynh Thành ngẫm nghĩ một lát rồi nói.

- Cái gì? Ngày thứ ba Doanh rời đi?

Thần Nha Đạo Quân đồng tử co rụt lại.

- Đúng vậy, chuyện gì vậy?

Diệp Khuynh Thành lộ ra một tia nghi hoặc.

Thời gian giống như Tru Tiên Kiếm, ai? Ai triệu hoán Tru Tiên Kiếm, Hãm Tiên Kiếm? Thần Nha Đạo Quân không khỏi suy tư.

- Tổ sư đã trở lại chưa?

Thần Nha Đạo Quân cảm giác được một tia không ổn.

- Chưa, tổ sư còn chưa trở về, chẳng lẽ ngày đó là tổ sư triệu hoán Hãm Tiên Kiếm? Không phải a, tổ sư muốn Hãm Tiên Kiếm làm gì?

Diệp Khuynh Thành lộ ra một tia nghi hoặc.

- Không đúng, không thích hợp!

Thần Nha Đạo Quân nheo mắt lại.

- Giới chủ, ngươi nói tổ sư có thể gặp chuyện không may hay không?

Diệp Khuynh Thành trong mắt hiện lên vẻ cổ quái hỏi.

- Không có khả năng, giới này, ai cũng không phải đối thủ của tổ sư, cho dù là Doanh, cũng không có khả năng, tổ sư không có khả năng mượn Hãm Tiên Kiếm!

Thần Nha Đạo Quân lắc đầu.

- Vậy còn có ai có thể triệu hoán Hãm Tiên Kiếm? Hơn nữa lực lượng kia, ít nhất tế luyện Hãm Tiên Kiếm mấy ngàn năm trở lên mới có thể cách không triệu hoán, thậm chí ta còn phải mượn dùng công đức của Trường Sinh Giới mới có thể áp chế được.

Diệp Khuynh Thành nghi hoặc nói.

- Chẳng lẽ?

Thần Nha Đạo Quân biến sắc.

- Chẳng lẽ cái gì?

Thần Nha Đạo Quân quay sang Diệp Khuynh Thành nhìn thật sâu, Thần Nha Đạo Quân hình như đoán được điều gì, hy vọng không phải như tưởng tượng.

- Đi, theo ta đi tới chỗ tổ sư!

Thần Nha Đạo Quân nói.

- Chỗ tổ sư? Đó không phải cấm địa sao? Không cho phép ai vào sao?

Diệp Khuynh Thành nhíu mày nói.

- Ta từng đi qua, yên tâm, đi theo ta, nếu không phải nguyên nhân kia thì còn may mắn, nếu như là nó thì ngươi muôn lần chết cũng khó đền tội này!

Thần Nha Đạo Quân trong mắt phát lạnh nói.

Mà ánh mắt lạnh lùng này khiến Diệp Khuynh Thành nhìn vào giật mình một cái.

Diệp Khuynh Thành không dám nói thêm nữa, theo Thần Nha Đạo Quân đạp bước bay trên trời, bay qua tầng tầng núi lớn, cuối cùng tìm được một cái cung điện đàn.

Ở trung ương của 1 chỗ đại điện, hai người ngừng lại.

Đạp bước đi vào trong.

Trong đại điện, trung tâm có một cái vòng tròn hình Tế đàn, bốn phương tám hướng Tế đàn được khắc đầy phù văn, phù văn nảy lên nhìn qua vô cùng quỷ dị.

Diệp Khuynh Thành kinh ngạc nhìn vô số phù văn quỷ dị này, mà Thần Nha Đạo Quân lại là sắc mặt đại biến.

- Thiếu! Không thấy!

Thần Nha Đạo Quân kinh hãi nói.

- Cái gì không thấy!

Diệp Khuynh Thành quay đầu nhìn phía Thần Nha Đạo Quân.

Vừa nhìn tới, lại gặp một ánh mắt vô cùng tàn nhẫn. Từ trong ánh mắt của Thần Nha Đạo Quân, Diệp Khuynh Thành nhìn thấy 1 cỗ sát ý, một cỗ sát ý ngập trời.

- Giới, Giới chủ, thiếu cái gì?

Diệp Khuynh Thành có chút sợ hãi nói.

..........

Mười ngày sau. Trường Sinh Giới, trong một gian đại điện.

- Ta đã phái ra rất nhiều đệ tử Trường Sinh Giới ra ngoài tuần tra, khuyết điểm của ngươi, chờ tổ sư trở về, sau đó định đoạt!

Thần Nha Đạo Quân vô cùng tức giận nói.

- Giới chủ, ta!

Diệp Khuynh Thành vô cùng oan ức.

Thời điểm đám người Nê Bồ Tát tới dùng Thiên Cơ Đại Pháp, cho dù Khổng Tuyên cũng không nhìn ra, huống chi Diệp Khuynh Thành? Khổng Tuyên đối với quan tài căn bản không thiết trí bất kỳ trận pháp nào, cho nên mới dẫn tới bi kịch này.

Hãm Tiên Kiếm đâu? Theo Thần Nha Đạo Quân, Thần Nha Đạo Quân tình nguyện mất đi Hãm Tiên Kiếm.

- Giới chủ, trong quan tài rốt cuộc là ai?

Diệp Khuynh Thành nổi lên dũng khí hỏi.

- Câm miệng, đây không phải ngươi có thể hỏi!

Thần Nha Đạo Quân sắc mặt phát lạnh, thậm chí còn không muốn nói chuyện với Diệp Khuynh Thành.

- Khởi bẩm Giới chủ, Cáp Mô Lại chân quân trở về!

Rất nhanh một gã đệ tử Trường Sinh Giới báo lại.

- Cáp Mô Lại? Hắn không ngờ đã trở lại? Để hắn tiến vào!

Thần Nha Đạo Quân mang theo một cỗ nghi hoặc nói.

Rất nhanh, Cáp Mô Lại được dẫn vào.

- Giới chủ, ta trải qua đau khổ, rốt cục từ trong tay tên Ma đầu Chung Sơn trốn ra được!

Cáp Mô Lại nói.

Thần Nha Đạo Quân mặt không chút máu, chỉ bằng rác rưởi như ngươi?

- Chung Sơn không làm gì ngươi?

Thần Nha Đạo Quân trầm giọng hỏi.

- Hắn cũng muốn à, nhưng mà hắn không có năng lực kia!

Cáp Mô Lại tự đắc nói.

Nhưng mà nhìn thấy khuôn mặt của Thần Nha Đạo Quân càng ngày càng âm trầm, Cáp Mô Lại biết chính mình khoác lắc thổi phòng rồi.

- Ừ, ta là bị Chung Sơn bắt được, bắt tới Lăng Tiêu Thiên Đình, hắn còn bảo ta mang những lời làm nhục Giới chủ ngươi, ta đương nhiên sẽ không nói!

Cáp Mô Lại chỉnh lại nói.

- Làm nhục ta? Chung Sơn không nhàm chán như vậy đâu!

Thần Nha Đạo Quân vẻ mặt rất không tin.

Làm nhục? Chung Sơn lại làm chuyện nhàm chán này? Thần Nha Đạo Quân làm sao có thể tin tưởng?

Thấy Thần Nha Đạo Quân không tin, Cáp Mô Lại đương nhiên là có chút nóng nảy, lập tức nói:

- Đương nhiên là muốn làm nhục Giới chủ ngươi, hắn dùng một cái quan tài sỉ nhục ngươi, ta thấy là biết, hắn nằm mơ, hắn tưởng rằng...!

- Chờ một chút, quan tài?

Thần Nha Đạo Quân ánh mắt sáng ngời.

Đột nhiên, Thần Nha Đạo Quân lại ý thức được điều gì, đúng vậy, khẳng định là Chung Sơn, nhất định là hắn.

Nhìn thấy Thần Nha Đạo Quân vội vàng, Cáp Mô Lại buồn bực, Chung Sơn sỉ nhục ngươi, ngươi còn vội vàng như vậy? Thật sự là kỳ quái.

- Vâng, là một cái quan tài màu tím cực lớn!

Cáp Mô Lại nói, đồng thời quan sát vẻ mặt của Thần Nha Đạo Quân.

Nhìn thấy Thần Nha Đạo Quân lắng nghe, khi nhìn thấy trên mặt lộ ra ý mừng, Cáp Mô Lại lại hết chỗ nói rồi, người ta sỉ nhục ngươi, ngươi còn cao hứng như vậy? Hay là Thần Nha Đạo Quân thưởng thức khác với người khác?

- Hắn nói thế nào, ngươi tỉ mỉ nói cho ta, một chữ không được bỏ qua, một chút cũng không được bỏ qua!

Thần Nha Đạo Quân ngưng trọng nói.

Một bên Diệp Khuynh Thành cũng ý thức được điều gì, ngưng trọng nhìn về phía Cáp Mô Lại.

Cáp Mô Lại hiển nhiên không nhận ra được điều này, trên mặt lộ ra vẻ cổ quái, sao lại có người như thế?

- Vâng, sự tình là như vậy, Chung Sơn nói........!

Cáp Mô Lại đem chuyện ngày hôm đó ở Lăng Tiêu Thiên Đình từ đầu tới giờ nói một lần.

- Chung Sơn nói, dùng Bất Hủ Phong Bi là có thể đổi quan tài màu tím cực lớn trở về?

Thần Nha Đạo Quân trịnh trọng hỏi.

- Vâng, Chung Sơn là nói như vậy, nhưng, hắn đây là sỉ nhục Giới chủ ngươi a, ngươi sao lại...!

- Câm miệng!

Thần Nha Đạo Quân quát lạnh nói.

Cáp Mô Lại ngậm miệng không nói, trong lòng lại nghi hoặc càng sâu hơn.

- Giới chủ, Chung Sơn hắn có trá không?

Diệp Khuynh Thành nhíu mày hỏi.

- Không thể không phòng, tuy nhiên, nếu thật có thể đổi được quan tài màu tím lớn kia, tội của ngươi cũng coi như giảm bớt rất nhiều!

Thần Nha Đạo Quân khe khẽ thở dài.

Bất Hủ Phong Bi, còn có 11 khối ở trong tay Thần Nha Đạo Quân. Ai cũng không đoạt được, nhưng mà giờ phút này tình thế cấp bách, không thể không đổi, chờ tổ sư trở về, thấy quan tài màu tím cực lớn chưa trở lại, không chỉ trách riêng Diệp Khuynh Thành mà ngay cả Thần Nha Đạo Quân cũng khẳng định bị liên lụy.

Đồ vật kia, tuyệt đối không thể ở trong tay Chung Sơn, Thần Nha Đạo Quân biết quan tài màu tím cực lớn quan trọng cỡ nào.

- Diệp Khuynh Thành, theo ta đi tới Lăng Tiêu Thiên Đình!

Thần Nha Đạo Quân nói.

- Vâng!

Diệp Khuynh Thành lập tức đáp.

5 ngày sau, bên ngoài Lăng Tiêu Thiên Đình.

Giờ phút này Lăng Tiêu Thiên Đình đã bay tới đất liền, đã đến trên vùng trời một tòa thành trì trên mặt đất. Phía dưới vô số dân nhìn lên, bên trên Lăng Tiêu Thiên Đình không ngừng di chuyển.

Bỗng nhiên, Lăng Tiêu Thiên Đình ngừng lại, vô số người lộ ra ánh mắt nghi hoặc.

Lăng Tiêu Thiên Đình ngừng lại, bên ngoài Nam Thiên Môn, giờ phút này hai người lăng không mà đứng.

Một là Thần Nha Đạo Quân lưng đeo hồ lô lớn, một là Diệp Khuynh Thành lưng đeo Hãm Tiên Kiếm.

Quan tài màu tím cực lớn rất quan trọng với Trường Sinh Giới, bởi vậy hai người đều tới toàn bộ.

Cửa Nam Thiên Môn, Chung Sơn mang theo Đế Huyền Sát, còn có vài tên thần tử cùng Thần Nha Đạo Quân từ xa đối mặt.

- Lại gặp mặt! Thần Nha Đạo Quân!

Chung Sơn cười nói.

Chung Sơn tâm tình tốt, Tru Tiên Kiếm bị nuốt, năng lượng khổng lồ khiến cho tu vi Chung Sơn lại lần nữa điên cuồng tăng lên, Thiên Cực Cảnh tầng thứ tám! Liên tiếp tăng hai tầng.

Hơn nữa, còn là tầng thứ tám đỉnh phong!

Chung Sơn tâm tình há có thể không tốt sao, trong lúc nói chuyện với Thần Nha Đạo Quân, ánh mắt còn thường thường nhìn về phía Hãm Tiên Kiếm trên lưng Diệp Khuynh Thành.

Tru Tiên Kiếm, Tuyệt Tiên Kiếm, Lục Tiên Kiếm đều bị Chung Sơn đoạt đi, lúc Diệp Khuynh Thành nhìn thấy Chung Sơn, vô hình có cảm giác ớn lạnh. Rất nhanh siết chặt Hãm Tiên Kiếm vào tay, chỉ sợ lại bị Chung Sơn đoạt đi.

- Ngươi, ta không có nói hết, thứ ta muốn đâu?

Thần Nha Đạo Quân trầm giọng nói.

- Ngươi cho ta xem Bất Hủ Phong Bi, ta liền cho ngươi xem quan tài màu tím cực lớn!

Chung Sơn rất ung dung nói.

Trước đó Thần Nha Đạo Quân cấp cho mình cảm giác hung ác, hiện tại đã không còn sót lại chút gì, hiện tại chính mình lại cấp cho Thần Nha Đạo Quân áp lực.

- - - - - oOo- - - - -


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui