Trường Sinh Bất Tử

- Nguyên Thủy Thánh nhân cũng không muốn lây dính? Làm sao có thể, còn có thứ mà Thánh nhân sợ sao?

Trình Bạch Y không tin nói.

Thái Ất Thánh Vương nhìn thoáng qua Bạch Y, lắc lắc đầu nói:

- Thánh nhân không phải sợ, là không muốn lây dính!

- Không phải giống nhau sao?

Trình Bạch Y nói.

Lắc đầu, Thái Ất Thánh Vương nói:

- Đương nhiên là khác, Thánh nhân đã là người mạnh nhất thiên hạ, chỉ là có chút đồ vật không muốn chạm vào mà thôi.

- Ngươi nói lời này ai tin?

Trình Bạch Y khinh thường nói.

- Câm mồm!

Tử Tiêu Giáo chủ quát.

Trình Bạch Y chỉ có thể phẫn nộ im miệng.

Tử Tiêu Giáo chủ và Thái Sơ Thánh Vương đều nhìn chằm chằm Thái Ất Thánh Vương.

- Các ngươi tin tưởng?

Thái Ất Thánh Vương cười nhạt nói.

- Ta tin!

Thái Sơ Thánh Vương gật gật đầu.

- Ta cũng tin, chỉ là muốn biết, Ngũ Sắc Thần Thạch này khi nào thì xuất hiện? Nguyên Thủy Thánh nhân tại thời đại kia?

Tử Tiêu Giáo chủ cau mày nói.

- Đúng, lúc ấy Hồng Quân, Nữ Oa, Tam Thanh, Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề đều ở đây, Đại Thương cũng ở đây. Khi đó bảy Thánh còn chưa bắt đầu bày ra nghịch cải mệnh trời. Không thể tưởng tượng được, nhoáng lên một cái đã qua lâu như vậy!

Thái Ất Thánh Vương không khỏi cảm khái.

- Vậy Tô Đắc Kỷ tiền bối vì sao nói vật ấy là trọng bảo Nữ Oa nương nương lưu lại cho Thanh Khâu? Nếu không thể lấy đi, vì sao lại thành đại lễ của Nữ Oa nương nương?

Thái Sơ Thánh Vương mờ nhạt hỏi.

- Tô Đắc Kỷ, vẫn là Nữ Oa nương nương sủng ái nàng, năm đó vì Trụ Vương đế cho nên mới nhiều lần tính kế bảy Thánh, cho nên chiến dịch Phong Thần, vốn bảy Thánh không nên xuất thủ, không ngờ bị Tô Đắc Kỷ tính kế đi ra, bảy Thánh không ngờ bị nàng chọn dụ ra hết, kế sách kinh thiên thiếu chút nữa hỏng bét, tuy rằng cuối cùng Hồng Quân Đạo tổ tính kế cao hơn một bậc, vãn hồi tổn thất, nhưng mà Tô Đắc Kỷ gây nên bùng phát, cho nên chúng Thánh lo lắng, cuối cùng ban cho cái chết, nhưng mà vẫn bị Nữ Oa nương nương cứu được.

Thái Ất Thánh Vương cảm thán nói.

Hiển nhiên, kiếp trước Thái Ất chân nhân ở chiến dịch Phong Thần cũng có tác dụng cực kỳ trọng yếu. Đối với việc năm đó, biết rất tinh tường.

- Tô Đắc Kỷ? Không hổ là đệ nhất thiên tài Hồ tộc năm đó!

Tử Tiêu Giáo chủ nói.

- Đâu chỉ như vậy, kế hoạch lớn năm đó đàn thánh nghịch cải mệnh trời, cuối cùng chúng ta mới biết được, ở chiến dịch Phong Thần không ai trong chúng ta biết, đàn thánh đều là quân cờ, mà Tô Đắc Kỷ cũng chỉ mượn chúng ta ra tay, mạnh mẽ tính kế đàn Thánh. Khuấy đảo chúng Thánh không được an bình. Dùng trí tuệ bức này áp chúng Thánh.

Thái Ất Thánh Vương nói.

- Năm đó ngươi không biết? Ngươi không biết mục đích của chiến dịch Phong Thần?

Thái Sơ Thánh Vương kinh ngạc nói.

- Ta đương nhiên không biết, người biết, ai cũng trốn không thoát trời phạt, ngay cả bảy Thánh đều trốn không thoát, huống chi đệ tử chúng ta? Nếu năm đó ta biết việc này, thì không phải là chuyển thế trùng tu đơn giản như vậy.

Thái Ất Thánh Vương lắc lắc đầu nói.

- Vậy ý ngươi là nói, Ngũ Sắc Thần Thạch này xuất hiện, thời gian so với kế hoạch đàn thánh nghịch cải mệnh trời còn sớm hơn?

Thái Sơ Thánh Vương cau mày nói.

- Không sai!

Thái Ất Thánh Vương nói.

- Phía dưới là trấn áp ai?

Tử Tiêu Giáo chủ hỏi.

- Không biết, trấn áp hung ma, năm đó Nguyên Thủy Thánh nhân vô cùng kiêng dè.

Thái Ất Thánh Vương nói.

Mọi người trầm mặc. Bên ngoài vô số cường giả cũng yên lặng nghe, đồng thời trong lòng cũng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, nhưng mà vẫn không ngăn được ánh mắt tham lam.

- Tử Tiêu Giáo chủ, Thái Sơ Thánh Vương, hay là mời trở về đi, vật ấy không thể lấy, mặc dù Tô Đắc Kỷ đã từng nói, cũng không thể lấy!

Thái Ất Thánh Vương lắc lắc đầu nói.

Mọi người nhìn Quỷ Đảo to lớn. Trong mắt đều không khỏi ngưng trọng. Không thể lấy, rốt cuộc dưới là ai? Nhân quả ngay cả Thánh nhân cũng không dám trêu chọc.

- Càng già càng sợ chết!

Cửu Vĩ Quận chúa bên cạnh Chung Sơn nhỏ giọng thầm thì.

- Ách?

Chung Sơn hơi hơi kinh ngạc.

- Này sợ cái gì, Ngũ Sắc Thần Thạch loại bảo bối này làm sao có thể lây dính? Tuyệt thế hung ma? Hung ma thì hung ma đi, sợ cái gì! Trời sập xuống còn có người trên cao nhìn chằm chằm đó!

Cửu Vĩ Quận chúa bỉu môi nói.

- Có ý gì?

Tô A Phật hơi hơi ngoài ý muốn nói.

- Tuyệt thế hung ma đi ra, có Thánh nhân chỉa vào a, chẳng lẽ Thánh nhân không quan tâm? Hơn nữa, hung ma đi ra cũng không nhất định sẽ phá hư a, các ngươi ngẫm lại Bồ Đề tổ sư kia đi!

Cửu Vĩ Quận chúa nói.

- Ách?

- Bồ Đề tổ sư sau khi ra ngoài, cũng không có đánh giết chung quanh a, khỉ đá hóa hình giúp hắn đi ra, Bồ Đề tổ sư còn cảm kích dạy hắn bản lĩnh cao cường, hiện tại hung ma phong ấn phía dưới đi ra, có thể cũng sẽ không phá hư thiên hạ a, thậm chí còn cảm kích người tới thu Ngũ Sắc Thần Thạch, đến lúc đó còn tặng một bó lớn Cổ Tiên khí à!

Cửu Vĩ Quận chúa nhỏ giọng nói.

Nhưng mà nhỏ giọng chỉ là nói tương đối mà thôi, nơi này vô số cường giả, lại đang yên tĩnh, thanh âm đã sớm truyền vào tai vô số người.

Các cường giả vốn sợ hãi, bị Cửu Vĩ Quận chúa mê hoặc lập tức không còn.

Này mê hoặc quá lớn, Ngũ Sắc Thần Thạch là một mặt, còn có 'Bó lớn bó lớn Cổ Tiên khí?

Rất nhiều người ánh mắt lập tức xanh lòe lên.

Thái Ất Thánh Vương im lặng nhìn về phía Cửu Vĩ Quận chúa, tên này ở đâu ra? Mình đường đường là Thánh Vương hạ mình, tận tình nói 1 hồi lâu, đổi lại càng ngày càng nhiều người kích động.

- Máu, biển máu.................!

Xa xa, bỗng nhiên truyền đến một tiếng thét kinh hãi. Mọi người nhìn lại, biển rộng phía xa xa, chẳng biết từ lúc nào bỗng nhiên biến thành màu đỏ máu, dường như một mảnh biển máu khổng lồ vậy, biển máu còn đang tiến về phía Quỷ Đảo, càng ngày càng gần, càng ngày càng gần. Dường như không ngừng đồng hóa biển rộng.

- Ô ô ô ô...............!

Vô số tiếng quỷ khóc thần gào, trong biển máu đột nhiên bốc lên hồn phách một ít tu giả, hồn phách ở trong màu đỏ quay cuồng, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ, dường như đang giãy dụa, nhưng mà làm sao cũng không dãy ra được.

- Đây, đây không phải là hai phe thế lực xung đột ở Ngạo Lai Hải đợt trước sao? Sau khi bọn họ chết, bị người thu hồn?

Không biết ai bỗng nhiên cả kinh kêu lên.

- Vù........

Trên biển máu, mặt biển xông lên trời, vừa vặn bổ nhào vào người nọ.

- A...............!

Sau khi hét thảm một tiếng, người kia nhất thời ngã vào trong biển máu, trong giây lát ngã vào biển máu, mọi người đều dường như thấy hắn bị biến thành một đống xương trắng, chết cực kỳ thê thảm, mà biển máu như có năng lực ngưng hồn vậy, đảo mắt hồn phách của hắn đã bị ngưng tụ thành một thành viên trong biển máu.

Biển máu kinh khủng, trong nháy mắt biển máu ập vào mười mấy người, cũng là hiệu quả kia, đảo mắt hóa thành quỷ hồn biển máu, vô cùng kinh khủng.

- Vù!

Đại lượng cường giả bay lên trời, từng người trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ. Quá kinh khủng, biển máu này rốt cuộc sao lại vậy?

- Trời, trời sập.................!

Vô số cường giả bay lên trời hoảng sợ phát hiện, tinh tú trên bầu trời, dùng một tốc độ khủng khiếp trút xuống phía dưới.

- Trốn a...............

7000, 8000 vạn tu giả, bị một màn này làm cho sợ hãi quay đầu chạy như điên, muốn nhanh chóng rời đi.

Trọng bảo động lòng người đấy, nhưng mà mạng sống thì quan trọng hơn. Đối mặt với tử vong, tham lam vốn có lập tức biến mất, trước tiên là muốn thoát khỏi nơi này.

Nhưng, chạy thoát sao?

Thái Sơ Thánh Vương, Thái Ất Thánh Vương, Tử Tiêu Giáo chủ, 3 đại cường giả cũng không ai nhúc nhích, cứ như vậy nhìn xung quanh. Trong mắt lộ ra vẻ kinh nghi.

- Đây là trận gì? Che phủ bầu trời? Lớn như vậy!

Tử Tiêu Giáo chủ cau mày nói.

- Bốn phương tám hướng, toàn bộ bị phong kín, dường như còn mạnh hơn Ngọc Hư Côn Lôn Đại Trận? So với Tru Tiên Kiếm Trận của Tư Mã Thanh lúc trước còn lợi hại hơn?

Thái Sơ Thánh Vương cũng kinh ngạc nói.

- Huyết Hải Tinh Không Hồn Tế? Làm sao có thể? Tại sao có thể có trận pháp cổ xưa như vậy?

Thái Ất Thánh Vương kinh ngạc nói.

- Thái Ất chân nhân? Ngươi nhận ra trận này?

Thái Sơ Thánh Vương ngoài ý muốn nói.

- Dùng trận phá trận, có người muốn phá phong ấn!

Thái Ất cau mày nói.

- Phá phong ấn?

- Không đúng, không chỉ phá phong ấn, nó còn muốn nuôi ma, dùng ức hồn phách tu giả đẻ nuôi hung ma phong ấn lớn mạnh lên, cường hóa hung ma, điên rồi, hắn điên rồi, rốt cuộc là ai? Ai mà không muốn sống như vậy?

Thái Ất Thánh Vương kinh hãi nói.

- Thái Ất chân nhân, đây rốt cuộc là trận gì?

Thái Sơ Thánh Vương cau mày nói.

- Một cái Phong Thủy Đại Trận, loại Phong Thủy Đại Trận này, rất táng tận thương thiên, ngày trước, Hồng Quân Đạo tổ tự mình ra tay, diệt sạch tất cả điển tịch ghi lại trận pháp này, phàm là người biết trận này, đều bị Hồng Quân Đạo tổ thanh tẩy trí nhớ a, vì sao lại xuất hiện?

Thái Ất Thánh Vương cau mày nói.

- Bị Hồng Quân Đạo tổ diệt tuyệt? Làm sao ngươi biết

- Hồng Quân Đạo tổ cộng hủy 72 loại trận pháp, công pháp và Pháp bảo táng tận thương thiên, năm đó Nguyên Thủy Thánh nhân từng đề cập với chúng ta, trận này cũng ở trong đó.

Thái Ất Thánh Vương trong mắt lóe lên vẻ không tin.

- Hồng Quân Đạo tổ không làm hết!

Tử Tiêu Giáo chủ cau mày nói.

- Làm sao có thể, Hồng Quân Đạo tổ nói là đã tiêu hủy, làm sao có thể không làm sạch!

- Vậy bây giờ nói thế nào đây?

- Ta làm sao biết!

Thái Ất Thánh Vương nói.

- Loại trận pháp này, phá như thế nào?

- Không có biện pháp phá, trừ phi Thánh nhân, nếu không căn bản không phá nổi, bằng không làm sao lại khiến cho Hồng Quân Đạo tổ coi trọng như vậy? Trừ phi người bày trận tự mình phá mở, bằng không vĩnh viễn không thể phá được. Chúng ta chỉ có cẩn thận thôi!

Thái Ất Thánh Vương lắc đầu.

- Thái Sơ quần thần nghe lệnh, từng người bảo vệ mình, sinh tử di mệnh!

Thái Sơ Thánh Vương lập tức nói.

- Vâng!

Sinh tử do mệnh? Những lời này đã nói hết tình huống ác liệt. Tuyệt thế hung ma sắp đi ra?

Ở ngoài biển máu, trên một hải đảo xa xa.

Nhân Tôn đứng chắp tay, nhìn trước mắt biển máu che phủ bầu trời phía trước.

- Đại nhân, ngàn tên Thiên Tiên đã dùng mệnh cách hiến trận, đại trận đã chính thức mở ra!

1 tên thuộc hạ nói.

- Ừ!

Nhân Tôn gật gật đầu.

- Đại nhân, màn máu che phủ bầu trời như thế, có thể đưa tới cường giả phá mở hay không?

Tên thuộc hạ kia lo lắng nói.

- Phá? Trận này chính là do Thần Hoàng năm đó sáng chế, ai phá được đây? Trừ phi Thánh nhân, đáng tiếc, Thánh nhân cũng không có khả năng tới đây.

Nhân Tôn vô cùng khẳng định nói.

- Thần Hoàng thiên uy!

Tên thuộc hạ kia sùng bái nói.

- Dựa theo lời ta nói tiếp tục bố trí đi, đợi năng lượng ức hồn ùa vào phong ấn, cho dù Ngũ Sắc Thần Thạch thì cũng không thể tiếp tục ngăn cản được vị đại nhân kia. Chuyện chúng ta ở Ngạo Lai Hải cũng coi như giải quyết viên mãn rồi.

Nhân Tôn cảm thán nói.

- Vâng!

- - - - - oOo- - - - -


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui