Trường Sinh Bất Tử

Hoằng Tiêu mang theo mọi người rất nhanh lui lại.

Chung Sơn cũng biết ‘Mệnh Trận’ rất khủng bố. Ngày trước ở tiểu thế giới, một cái Mệnh Trận vô ảnh vô hình của Chung Huyền, thậm chí ngay cả Khổng Tuyên đều bị thiệt thòi lớn!

Soán Mệnh Sư là một tồn tại cực kỳ khan hiếm.

Tu vận, đây mới là chỗ đỉnh phong của tu vận.

Thấy đám người Chung Sơn thối lui, mười mấy phương thế lực khác, lúc này cũng chậm rãi thối lui. Dù sao, bất cứ chuyện gì đều phải bảo đảm an toàn rồi tính sau, trước lùi ra xa Mệnh Trận, rồi hãy bàn lại di bảo của Nữ Oa nương nương.

Chúng thế lực lui ra phía sau, hiển nhiên mới rồi Ma Cô chấn nhiếp đã đạt được hiệu quả.

Nhưng, trong mấy chục vạn người này vẫn còn có người không sợ chết. Là Trình Bạch Y! Trình Bạch Y của Tử Tiêu Đạo tràng vẻn vẹn chỉ phất tay một cái, vẫy lui người của Tử Tiêu Đạo tràng, bản thân hắn vẫn còn đứng ở hải đảo ban đầu.

Trình Bạch Y ở lại, nhưng giờ phút này Trình Bạch Y cũng nhìn về phía Ma Cô vô cùng ngưng trọng.

- Ngươi vì sao không lùi?

Ma Cô thản nhiên nói.

- Ta không cần lui, cô nương cũng không làm gì được ta!

Trình Bạch Y cười nhạt nói.

- Ngũ Sắc Thần Thạch? Cũng đúng! Ngươi đeo ngọc bội Ngũ Sắc Thần Thạch, có thể ngăn cản thọ nguyên Mệnh Trận!

Ma Cô thản nhiên nói.

Ngũ Sắc Thần Thạch? Gần như mọi người đều dời ánh mắt nhìn về phía bên hông Trình Bạch Y, ở bên hông Trình Bạch Y đích xác có một cái ngọc bội năm màu, đó là Ngũ Sắc Thần Thạch ư?

Sắc mặt Trình Bạch Y dần dần ngưng trọng.

- Ta từng ở nơi một đại nhân vật thấy qua một bức họa, bức họa giống nhau như đúc với dáng người của cô nương. Ta cũng không muốn làm khó dễ, chỉ muốn được nhìn thấy phương dung của cô nương!

Trình Bạch Y trịnh trọng nói.

- Bức họa? Chỉ dựa vào bức họa ngươi liền xác định là ta?

Ma Cô thản nhiên nói.

- Không phải xác định, là phỏng đoán, hoặc là nói mơ hồ tiết lộ ra một chút khí chất, bức họa đó vẽ rất sinh động, ta vĩnh viễn không thể quên được!

Trình Bạch Y nói khẳng định.

- Thì tính sao?

- Ta muốn xem mặt cô nương!

Trình Bạch Y nói với vẻ mặt phi thường nghiêm túc.

- Ngươi nhận lầm người rồi! Khuyên ngươi cũng theo người khác lui ra ngoài đi! Nếu không, người mạo phạm vừa rồi kia sẽ là hậu quả của ngươi!

Ma Cô thản nhiên nói.

- Vì để sáng tỏ bí ẩn trong lòng ta, ta không thể không ở lại!

Trình Bạch Y hít sâu một hơi, nói, dường như dung mạo của Ma Cô, thật sự liên quan đến chuyện rất trọng đại.

Mọi người lui ra ngoài đều có chút phát mộng, Trình Bạch Y này định làm gì?

- Trình Bạch Y cũng không phải người hiếu sắc, như vậy vì sao lại vì một nữ nhân che mặt mà ra mặt làm chim đầu đàn?

Tô A Phật cau mày nói.

- Ai biết được!

Cửu Vĩ Quận chúa lắc lắc đầu nói.

Đối với Trình Bạch Y, đại đa số mọi người ở nơi này đều có hiểu biết, nhìn thấy vẻ khác thường của Trình Bạch Y ai nấy đều nghi hoặc, đầy hiếu kỳ theo dõi.

Ma Cô quay đầu nhìn Trình Bạch Y. Mặc dù không thấy mặt, nhưng mọi người đều cảm giác được một vẻ mặt ngưng trọng.

- Một ngày này, dung mạo của cô nương ta không thể không xem! Cô nương có thể tự mình lấy mũ xuống, hoặc là để ta tới giúp cô nương?

Trình Bạch Y trầm giọng nói.

- Làm càn!

Ma Cô trầm giọng nói.

Ma Cô nổi giận rồi! Tuy rằng tức giận không lớn, nhưng so với vẻ mặt ôn hòa vừa rồi, giờ phút này xem ra trịnh trọng hơn rất nhiều.

Ở thời điểm Ma Cô nổi giận, Trình Bạch Y cách đó không xa, đột nhiên đại lượng năng lượng tụ tập hiện lên một màn ánh sáng trắng mãnh liệt, trước mặt Trình Bạch Y bất chợt nhiều thêm một thân ảnh.

Lại là một Trình Bạch Y! Không, phải nói là phục chế thể Trình Bạch Y do năng lượng tụ tập thành.

Phục chế thể giống như đúc Trình Bạch Y?

Giờ phút này trong mắt phục chế thể lóe lên một tia lệ khí, nhìn thẳng vào Trình Bạch Y, dường như phải giết chết ‘chính mình’ trước mắt này.

- Tâm Kính Thuật?

Trình Bạch Y cau chân mày lại.

Khi nói chuyện, Trình Bạch Y ầm ầm đánh ra một chưởng tới phục chế thể. Mà phục chế thể không ngờ đáp trả lại với chiêu thức y hệt. Giữa hai người trong hư không đồng thời ngưng hiện ra một cái Đại Thủ Ấn, mà hai cái Đại Thủ Ấn cũng giống nhau như đúc.

“Ầm!”

Một tiếng nổ vang thật lớn, hai cái Đại Thủ Ấn theo tiếng nổ tiêu tán đi.

- Đây không phải là Tâm Kính Thuật, đây là thật?

Trình Bạch Y biến sắc.

- Là thật, kêu là ‘Mệnh Cảnh Thuật’, ngươi mạnh bao nhiêu nó sẽ mạnh bấy nhiêu! Hãy từ từ hưởng thụ đi!

Ma Cô thản nhiên nói.

Nói xong, Ma Cô ngồi xếp bằng xuống.

Mà giờ khắc này phục chế thể Trình Bạch Y, cũng điên cuồng công kích nhằm vào Trình Bạch Y. Trình Bạch Y lật tay lấy ra một thanh trường kiếm, không ngờ phục chế thể của hắn cũng quỷ dị lấy ra một thanh trường kiếm giống nhau như đúc.

“Ầm...!”

Đại chiến hết sức kịch liệt, Trình Bạch Y cùng phục chế thể của hắn cường thế chiến đấu với nhau.

Quả nhiên, chiêu thức của Trình Bạch Y phát ra, phục chế thể của hắn phát lại toàn bộ, cũng làm cho các loại sát chiêu bí mật của Trình Bạch Y căn bản không gây thương tổn mảy may cho phục chế thể. Hai người phá hủy hải đảo phía dưới, từ mặt biển vọt thẳng tới bầu trời.

Bầu trời sáng rọi hoa mỹ, Trình Bạch Y phục chế thể của Mệnh Kính Thuật này hình thành, thực sự mang theo sát khí, từng chiêu công kích tới Trình Bạch Y.

- Mệnh Kính Thuật thật lợi hại, nếu ta biết, vậy sau này ta còn sợ ai?

Tô A Phật hai mắt sáng lên nói.

- Ngươi nằm mơ đi! Soán Mệnh Sư, toàn bộ thiên hạ cũng không có bao nhiêu người!

Cửu Vĩ Quận chúa lập tức nói.

- Ít, nhưng vẫn là có mà! Nói không chừng về sau ta biết thì sao!

Tô A Phật chưa từ bỏ ý định nói.

- Ta cho ngươi biết Soán Mệnh Sư ở thiên hạ có bao nhiêu đi, nghe đồn đã từng có một Đại Tiên, cả đời theo đuổi chính là kết giao với một Soán Mệnh Sư. Hắn tìm kiếm khắp thiên hạ, mãi cho đến lúc hắn chết, đều chưa từng thấy một Soán Mệnh Sư nào! Ngươi coi như may mắn, ở chỗ này cho ngươi gặp một người!

Cửu Vĩ Quận chúa nói khẳng định.

- Ít như vậy ư?

- Đương nhiên! Bọn họ đại biểu cho một đám người đứng đầu nhất trong tu vận, thậm chí có thể chỉ dựa vào sở học, có thể đạt được nghiệp vị thiên địa. Chỉ là yêu cầu học quá cao. Xem ra ngươi cũng không thích hợp lắm!

Cửu Vĩ Quận chúa đả kích.

Mặc kệ Cửu Vĩ Quận chúa đấu võ mồm với Tô A Phật, Chung Sơn luôn luôn nhìn chăm chú vào trận chiến giữa hai Trình Bạch Y.

Hai người đã đánh lên tới trời cao, chiến đấu còn đang khí thế hừng hực. Trong nháy mắt, chiến đấu kéo dài đến ngày hôm sau. Đầu tuần tháng sáu, cũng chính là ngày Thái Thượng Thánh nhân ngã xuống.

Ngày hôm sau khi ánh mặt trời chiếu xuống, trên bầu trời dường như Trình Bạch Y cũng hết phiền não.

- Mọi người bên ngoài nghe đây, một Soán Mệnh Sư một lần chỉ có thể chủ trì một cái Mệnh Trận, hiện giờ là chủ trì Mệnh Trận của Mệnh Kính Thuật, thì Mệnh Trận tiêu hao thọ nguyên trước đó sẽ đình chỉ. Mọi người cùng tiến lên, không bao lâu nữa đã đến chính ngọ rồi!

Trình Bạch Y hét lớn.

Nhưng, cũng không có người nào làm theo hắn, mọi người đều lựa chọn tiếp tục quan sát chờ đợi!

Trình Bạch Y thấy không ai để ý tới, trong lòng rất khó chịu. Bởi vì Trình Bạch Y phỏng đoán: buổi trưa, Ma Cô chỉ thủ giữ trong khoảng thời gian này, một khi giữ đến quá ngọ nàng sẽ rời đi.

- Mọi người nghe đây, phàm là người nào lột xuống khăn trùm đầu của Ma Cô, mặc kệ là ai, ta sẽ tặng một kiện ‘Cổ Tiên khí’ của Tử Tiêu Đạo tràng. Với danh nghĩa của Trình Bạch Y ta và Tử Tiêu Đạo tràng!

Trình Bạch Y vừa nói dứt lời, phía dưới lập tức xao động một trận, Cổ Tiên khí?

Với danh dự của Trình Bạch Y và Tử Tiêu Đạo tràng? Đây là treo một giải thưởng phi thường trịnh trọng, một Đạo Quân nói ra như thế, vậy nhất định nói là làm. Dùng Cổ Tiên khí làm vật treo giải thưởng? Chỉ là để lột xuống khăn trùm đầu của Ma Cô ư?

- Trình Bạch Y hắn điên rồi sao?

Tô A Phật kinh ngạc nói.

- - - - - oOo- - - - -


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui