Trường Sinh Bất Tử

Bên ngoài Chuyển Luân Điện, khí tức kinh khủng liên tục tăng lên.

Khí tức hùng hồn như đè xuống sâu trong hồn phách mọi người, không ai nhúc nhích được, khí tức cường giả tràn lan vô tận.

Quắc Thạch Phụ, hắn không kiềm nén khí tức của mình, mấy chục vạn năm đến ngày phá phong ấn, tuyệt đối không thể nào hình dung được cảm giác sảng khoái này.

Trong mắt Chung Sơn toát ra lo lắng.

Quắc Thạch Phụ đã từng thề, đợi tới ngày hắn phá vỡ phong ấn, sẽ tắm máu Chuyển Luân Cương Vực! Không chừa một ai, không tha ngọn cỏ! Tàn sát hàng tỷ tỷ, trút hết mối hận trong lòng!

Lời thề của cường giả tuyệt thế này không phải chút ơn huệ nhỏ là có thể bù đắp được. Nê Bồ Tát giúp hắn phá phong ấn, nhưng nếu không giúp, hắn vẫn có thể đi ra được! Chút ơn huệ này nào có thể vượt qua lời thề?

Nếu thật là vậy, Đại Tranh Thánh đình còn không phải sẽ lập tức đối mặt tai ương ngập đầu?

Rống....

Quắc Thạch Phụ lại rống dài, tiếng thét xông lên tận trời, khí đen ngập trời nháy mắt bị tách ra, lan ra bốn phương tám hướng. Gió mây biến sắc, cát bay đá chạy, cuồng phong gào thét, thậm chí Chung Sơn còn cảm giác trên bầu trời xa có những vì sao cũng trở nên chói mắt.

Khu vực Chuyển Luân Điện, dưới khí thế mạnh mẽ của Quắc Thạch Phụ, khí tức quét sạch khí đen, lộ ra hàng loạt cung điện.

Ở trung tâm, tòa Chuyển Luân Điện cao vút, những nóc đỉnh như gai đâm lên, nhìn rất bá đạo.

Một tòa Chuyển Luân Điện cao tới 10 vạn trượng, đây là cung điện khổng lồ nhất mà Chung Sơn từng thấy.

Ánh mắt mọi người tập trung vào Chuyển Luân Điện, liền nhìn về phía một đỉnh nóc, trên góc nóc Chuyển Luân Điện này, đang có một nam nhân áo bào đen đang đứng.

Nam nhân áo đen thùng thình, tóc bay sau đầu, mặt trắng như sương, đôi mắt toát ra hơi lạnh, lộ ra thù hận, còn có xem thường sâu đậm.

Coi thường như nhìn đám kiến.

Ánh mắt đó?

Chung Sơn cau mày, Chung Sơn đã thấy qua ánh mắt này, Thánh nhân, Thánh nhân ngày trước chính là loại ánh mắt này, coi thường thương sinh, nhưng Quắc Thạch Phụ không thể nào là Thánh nhân được? Loại ánh mắt đó đúng ra là thần sắc của người nằm trên địa vị cao tuyệt đối mới có.

Ngày trước, một thần tử của Chu U Vương đã có loại ánh mắt này, vậy Chu U Vương mạnh mẽ cỡ nào?

- Bái kiến tiền bối!

Một đám cao thủ cung kính quay sang phía Quắc Thạch Phụ hô lên.

Quắc Thạch Phụ mắt lạnh nhìn qua, lạnh lùng không để ý, mà nhìn bầu trời mây đen cuộn trào.

Ầm!

Tiếng vang thật lớn, trong mấy đen vỡ ra một cái lỗ lớn, một đoàn ánh sáng trắng lao thẳng xuống, đột nhiên nhập vào người một Đại Tiên. Đại Tiên kia bỗng nhiên ủ rũ, tiếp đó thân mình nghiêm nghị, một cỗ khí thế bàng bạc lan tỏa ra.

Khí thế mạnh mẽ, ầm ầm thổi bay mấy người xung quanh.

Đây là, Thánh nhân phủ xuống? Chung Sơn lập tức ý thức được, dù sao Chung Sơn cũng thấy qua cảnh này không chỉ một lần.

Thánh nhân âm phủ? Tới nhanh thật!

Ầm! Lại một tiếng vang lớn.

Lại một đoàn ánh sáng trắng giáng xuống, bắn vào người một Đại Tiên khác. Sau khi Đại Tiên kia ủ rũ, đột nhiên đứng nghiêm, mạnh mẽ tiến tới, cường giả xung quanh nháo nhào né tránh.

Hai đại Thánh nhân?

Hai Thánh nhân phủ xuống thần niệm, cùng nhìn về phía Quắc Thạch Phụ trên đỉnh Chuyển Luân Điện.

Quắc Thạch Phụ quay đầu nhìn về phía hai Thánh nhân!

- Sao hả, hai vị tới chúc mừng ta phá phong ấn?

Quắc Thạch Phụ lạnh lùng nói.

Đối với Thánh nhân, đám người được thiên hạ công nhận mạnh nhất, Quắc Thạch Phụ không có chút tôn kính, giọng điệu càng như tràn đầy bài xích.

Thánh nhân áo bào đỏ đến sau nhìn Quắc Thạch Phụ nói:

- Từ lệ khí trên trời, ta nhìn ra mục đích của ngươi, ngươi muốn đồ sát Chuyển Luân Cương Vực?

- Lời thề của Quắc Thạch Phụ ta, chưa từng không thực hiện! Ta nói một, chính là một!

Quắc Thạch Phụ trầm giọng nói.

- Trời cao có đức hiếu sinh, ngươi phá phong ấn, chúng ta có thể mặc kệ, nhưng nếu ngươi muốn hủy diệt toàn bộ Chuyển Luân Cương Vực, chúng ta không thể đồng ý. Thiên đạo đã báo cho chúng ta biết nơi này, ngươi nên thu tay lại đi!

Thánh nhân áo bào đỏ thản nhiên nói.

- Trời cao có đức hiếu sinh? Lời này nói ra từ miệng Thánh nhân, thật là không được tự nhiên. Đừng nói với ta mấy thứ vô dụng đó nữa, ngày hôm nay, Chuyển Luân Cương Vực, ta đồ sát chắc rồi!

Quắc Thạch Phụ lạnh giọng.

Thánh nhân áo bào lam kia cũng lắc đầu nói:

-Số trời đã định, Chuyển Luân Cương Vực không thể bị ngươi tắm máu, ngươi không đồ sát được!

- Tịch Dương Thiên!

Quắc Thạch Phụ rống lên.

Tịch Dương Thiên này, chính là tên của Thánh nhân đó.

Lúc này các cường giả khác chưa đi đều có cảm giác líu lưỡi, thiệt đó hả, Quắc Thạch Phụ có giọng điệu gì? Đối mặt với Thánh nhân, hắn còn nói năng như vậy? Thần tử của Chu U Vương đều cuồng như thế ư?

- Ngươi muốn ngăn cản ta? Ngươi không nghĩ tới vị Thánh nhân của ngươi từ đâu ra!

Quắc Thạch Phụ lạnh giọng quát.

Thánh nhân áo bào lam nhíu mày.

- Năm đó, Tam Tuyền Chi Địa, Vương của ta đồ sát Thánh nhân Minh Tuyệt Hồn, lập được Chu thiên mênh mông, khi đó mới trống một chỗ Thánh nhân, do ngươi giành được. Không có ta Đại Chu ta, sẽ không có ngươi ngày nay. Sao hả? Hôm nay muốn ngăn cản ta? Tiếp tục nhân quả vô lượng cùng Đại Chu ta?

Quắc Thạch Phụ lạnh giọng quát.

Cường giả xung quanh tròn mắt, Vương, Vương của Quắc Thạch Phụ chính là nói tới Chu U Vương, năm đó Chu U Vương đồ sát Thánh nhân Minh Tuyệt Hồn? Một người giết Thánh nhân? Sao lại thế được? Thánh nhân có thể hình dung là vô địch thiên hạ. Nhưng Thánh nhân sao lại bị không phải Thánh nhân giết chết? Nếu thật là thế, vậy năm đó Chu U Vương hung hãn cỡ nào?

Bản thân không phải Thánh nhân, chém giết Thánh nhân?

Không ai tin tưởng, bởi vì nó lật đổ nhận thức của mọi người, đó là tuyệt đối không thể, Quắc Thạch Phụ bị phong ấn đến choáng váng rồi sao?

Còn đi khoác lác nói là Chu U Vương giết một Thánh nhân? Nói chơi gì thế hả.

Trái tim Chung Sơn cũng nhảy dựng, Chu U Vương? Thiệt hay sao?

Thánh nhân Tịch Dương Thiên đối diện cũng không phủ quyết, toàn trường lại rơi vào yên tĩnh.

Yên tĩnh này kéo dài mấy nhịp thở, trong lòng mọi người khẳng định chuyển thành không nắm chắc, chẳng lẽ là thật?

- Chu U Vương, lĩnh Đại Chu, cùng bảy Thánh, nghịch cải mệnh trời! Khí phách vạn cổ khó tìm, đây là con đường không đi được, Chu U Vương bước lên, đến lúc binh bại triều suy lại còn gõ trống rung trời, âm thanh truyền hai giới âm dương. Dùng trống rung trời, tiếng trống thể hiện ý chí, hoàn toàn xứng đáng đệ nhất vương vạn cổ. Nhưng, số trời không thể cãi, Chu U Vương đã thành quá khứ, ngươi muốn dùng vua ngày xưa để chấn trụ Thánh hôm nay?

Tịch Dương Thiên áo báo lam ngưng mắt nhìn nói.

Không phải mọi người đều biết sự kiện Chu U Vương, nhưng lúc này nghe Tịch Dương Thiên nói, mọi người đều biết, lời của Thánh nhân, tuyệt đối sẽ không sai.

Chu U Vương? Rốt cuộc là hạng cuồng nhân gì? Đại Chu? Đại Chu thật là lợi hại!

Cái này còn chưa tính, Tịch Dương Thiên nói ra công tích vĩ đại của Chu U Vương, cũng là biến tướng thừa nhận một điều. Ngày xưa, Chu U Vương thật sự giết Thánh.

Đương nhiên,vẫn có rất nhiều người rõ Chu U Vương là ai, nhưng đều hiểu một điều, chính là Chu U Vương không phải Thánh nhân.

Bởi vì, vận triều có một chỗ kỳ dị, đó là người chủ vận triều không thể trở thành Thánh nhân, đây là truyền thuyết mãi mãi lưu truyền. Bất kỳ người chủ vận triều nào cũng không có tư cách trở thành Thánh nhân, trừ khi tu vi lên đến độ cao đỉnh cấp, bỏ qua khí vận triều, bỏ qua ghế đế vương.

Chu U Vương không phải Thánh nhân, lại giết một Thánh nhân, điều này làm mọi người như nghe thiên thư, nhưng không thể không tin. Bởi vì nó được chính miệng Thánh nhân Tịch Dương Thiên chứng thật.

Quắc Thạch Phụ nhìn thật sâu Tịch Dương Thiên, lạnh lùng nói:

- Tuy rằng Vương đã bại, nhưng Đại Chu kiêu ngạo vĩnh viễn bất diệt. Ta là thần tử Đại Chu mà kiêu ngạo, ta sẽ không đánh mất thanh danh của Vương. Ta không thể giết Thánh như Vương, nhưng chỉ là một đoàn thần niệm Thánh nhân, vậy đừng mơ uy hiếp ta.

- Ngươi không giết được, số trời đã định, năm đó Chu U Vương mạnh mẽ cỡ nào cũng không thể thay ngươi đổi thiên số, ngươi càng không thể!

Tịch Dương Thiên thản nhiên nói.

- Tịch Dương Thiên, ngươi còn muốn ngăn cản?

Quắc Thạch Phụ lạnh lùng.

Tịch Dương Thiên nhìn Thánh nhân kia, lắc đầu nói:

- Năm đó dù sao bởi vì Đại Chu, ta mới lên Thánh nhân, ngày nay coi như hoàn trả một phần nhân quả. Dù là ác quả, nhưng ta và Đại Chu từ này không còn liên quan. Số trời đã định, cho dù không có ta, cũng không thể sửa đổi!

Vừa nói, Tịch Dương Thiên hóa thành ánh sáng trắng vụt lên trời, chỉ để lại Đại Tiên kìa từ từ ngã xuống đất.

Tịch Dương Thiên đi rồi? Hắn cam chịu hành động của Quắc Thạch Phụ?

Mọi người đều cả knh, quả nhiên cái gì trời cao có đức hiếu sinh chó má gì, những Thánh nhân này căn bản là coi thường sống chết thương sinh. Đồng thời, mọi người lại càng kiêng kỵ Quắc Thạch Phụ thêm ba phần.

Đường đường Thánh nhân cũng bị hắn ép đi, người như thế khủng bố cỡ nào? Nếu thật sự tắm máu Chuyển Luân Cương Vực, vậy còn ai ngăn được?

Cũng may còn có một Thánh nhân, Thánh nhân áo bào đỏ kia.

Vừa rồi Thánh nhân áo bào đỏ vẫn luôn không nói gì, lạnh nhạt nhìn tất cả.

Chỉ trong nháy mắt, Thánh nhân áo bào đỏliền thành Thần thủ hộ của mọi người.

Quắc Thạch Phụ lạnh lùng nhìn Thánh nhân áo bào đỏ kia, Thánh nhân áo bào đỏ cũng không chút cảm tình nhìn Quắc Thạch Phụ.

- Tịch Dương Thiên? Ta không dễ nói chuyện như hắn!

Thánh nhân áo bào đỏ thản nhiên nói.

- Lại là số trời?

Quắc Thạch Phụ thờ ơ.

- Đại Chu đã trở thành quá khứ, Chu U Vương cả gan làm loạn, nên có trời diệt. Về phần ngươi, một tàn thần Đại Chu mà thôi, lại dám ngông cuồng trước mặt ta? Thiên hạ này còn rất nhiều người có thể phong ấn ngươi, một tiên nhân lại dám nói số trời? Không biết sống chết!

Thánh nhân áo bào đỏ nhàn nhạt nói.

- Ha ha ha! Ngày trước Vương ta nghịch thiên, ngươi đang ở đâu? Dám nói số trời? Ta dám nói số trời, còn ngươi? Ha ha ha ha....

Quắc Thạch Phụ cười to.

Quắc Thạch Phụ chống đối Thánh nhân, một mặt là có khí thế đó, mặt khác là muốn phát tiết mối hận bị phong ấn mấy chục vạn năm.

- Số trời không thể nói, ngươi đã khăng khăng một mực, vậy ta thay trời diệt ma!

Thánh nhân áo bào đỏ thản nhiên.

- Thay trời diệt ma? Hừ, nếu là bản thể ngươi ở đây, ta không dám đối chọi ngươi, nhưng chỉ mới là một đoàn thần niệm,chỉ dựa vào một đoàn thần niệm, lại muốn thay trời diệt ma?

Quắc Thạch Phụ lạnh giọng.

Vừa nói, khí đen quanh người Quắc Thạch Phụ bùng nổ, khí tức khủng bố phát tán ra, hết sức kinh người! Rất nhiều cung điện xung quanh Chuyển Luân Điện đều rung chuyển.

Mặt đất rung chuyển, bầu trời rung chuyển, đại chiến căng thẳng!

Quắc Thạch Phụ chiến đấu Thánh nhân?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui