Trường Sinh Bất Tử

Chung Sơn đang nhìn cường giả xung quanh, dù có không biết rất nhiều, nhưng cuối cùng cũng tìm được vài người quen.

Biết một số người đến đây dù không làm được gì, nhưng cuối cùng cũng tìm được một ít quy luật.

Bỗng nhiên, Chung Sơn cau mày, một cỗ cảm giác hết sức kỳ diệu bao phủ cả người.

Đó là một cảm giác không nói nên lời, tựa như ngọn gió lướt qua, làm cho trong lòng hơi chút đè nén.

Nhưng Chung Sơn được Doanh tặng cho Thiên Cơ Đồ, lập tức biết đây là gì. Suy tính? Có người đang suy tính mình.

Trên Thiên Cơ Đồ, Thiên Cơ là công pháp mà Chung Sơn tập trung nhất trong mấy năm nay, có 5 tầng. Ba năm trước Chung Sơn chính thức xông lên tầng 4, nói cách khác, chỉ cần không phải Thánh nhân suy tính mình, hắn vẫn có thể cảm thụ được.

Có người đang suy tính mình? Hơn nữa căn cứ Thiên Cơ cảm ứng, người kia ở không xa.

Ở chỗ nào?

Trong lòng Chung Sơn thì thầm Thiên Cơ, xung quanh khẽ rung chuyển, mệnh cách nhúc nhích. Xung quanh Chung Sơn lập tức hiện ra sương trắng nhạt, Thiên Cơ, đảo loạn thiên cơ!

Bỗng nhiên, Chung Sơn nhìn chằm chằm một đỉnh núi ở xa.

Trên ngọn núi có rất nhiều nam nhân áo trắng, trên áo trắng thêu đầy hoa mai, dẫn đầu là một lão nhân râu tóc bạc trắng, có vẻ tiên phong đạo cốt, khí độ bất phàm. Tay trái như đang bấm tay, nhưng không biết sao, ngón tay đang bấm đột nhiên bị bắn ra.

Lão nhân râu tóc bạc trắng có phần bất ngờ, nhìn về phía Chung Sơn.

- Lão nhân quần áo thêu hoa mai kia là ai?

Chung Sơn nhìn sang Cửu Vĩ Quận chúa.

Cửu Vĩ Quận chúa quả nhiên không làm Chung Sơn thất vọng, lập tức nhận ra ngay.

- Tuyết Mai lão tổ, ngày trước Tinh Thần Điện của Nữ Oa nương nương bị đông đảo Cổ Tiên bao vây, những Cổ Tiên kia chính là được Tuyết Mai lão tổ tiết lộ mới tới. Tuyết Mai lão tổ là Soán Mệnh Sư, thuật suy tính cực kỳ mạnh mẽ, chính xác vô cùng!

Cửu Vĩ Quận chúa nói.

- Tuyết Mai lão tổ?

Chung Sơn nhíu mày, lạnh lùng nhìn tới.

Ở xa xa, Tuyết Mai lão tổ nhìn Chung Sơn, khẽ gật đầu, mỉm cười thân thiết.

Thân thiết? Chung Sơn lại không tin Tuyết Mai lão tổ thân thiện, không nói mà suy tính người khác, đây là hành vi cực kỳ không lễ phép, còn có mưu đồ.

Chung Sơn nhìn Tuyết Mai lão tổ ở xa xa, tuy rằng trong lòng tràn đầy giận dữ, nhưng mặt ngoài vẫn hiền hòa gật đầu.

- Tuyết Mai lão tổ? Xem ra ngươi bị hắn theo dõi!

Doanh nhàn nhạt nói.

- Ừm!

Chung Sơn gật đầu.

Chung Sơn tự nhiên biết chuyện này sẽ không dễ kết thúc.

Chung Sơn tuần tra các thế lực, các thế lực cũng đang nhìn Chung Sơn. Dù sao hành động của Bạch Khởi vừa rồi quá chói mắt, bao trùm cả Phong Hành Vân.

Cổ Tiên cũng không còn xông lên ngọn núi chính nữa, dù sao thực lực Phong Hành Vân bày ra đó, không muốn tự rước lấy nhục, vậy đừng có chạy ra dọa người. Hơn nữa, mạnh nhất Xà Hậu Đạo tràng không phải là Phong Hành Vân, mà là Xà Hậu Giáo chủ.

Xà Hậu Giáo chủ là ai, rất ít người gặp qua, ít nhất mấy năm nay Chung Sơn đặc biệt thu thập tin tức về Xà Hậu Giáo chủ, lại không thu thập được chút nào, người này hết sức thần bí.

Đây là đại hội to lớn, ngày càng có nhiều người từ khắp nơi đổ về, đều chờ đợi cái gọi là "Nữ Oa giới" Mở ra.

Một tháng đảo mắt là qua, xung quanh Xà Hậu Đạo tràng đã có đông đảo cường giả, nhìn qua không thấy cuối.

Quá đông cường giả, trong này xen lẫn không biết bao nhiêu Cổ Tiên, chỉ biết di bảo của Nữ Oa làn này sẽ long trời lở đất. Đương nhiên, đông nhất nhất định có hỗn loạn, mỗi người đều có báo thù, chỉ có các đỉnh núi mới yên tĩnh một chút.

- Phong Hành Vân, thời gian một tháng đã tới, Nữ Oa giới còn chưa mở hay sao?

Trong đám người có kẻ hô lên.

Người kia lên tiếng như một tín hiểu, mọi người đều khựng lại, cùng nhìn về phía ngọn núi chính.

Phong Hành Vân không để ý, mà đi tới đại điện đằng sau.

Ầm! Cửa điện mở rộng.

Mọi người đều hiểu, Xà Hậu Giáo chủ bước ra.

Bước ra, Xà Hậu Giáo chủ nhẹ nhàng bước ra đại điện, gió nhẹ thổi qua, Xà Hậu Giáo chủ đặt chân ra ngoài.

Xà Hậu Giáo chủ bọc trong áo bào đen, không ai nhìn thấy mặt nàng, trên áo bào đen lúc này thêu một con rắn lớn màu sắc rực rỡ, nhìn rất yêu dị, tựa như con rắn trên áo bào sống dậy.

- Đó là?

Tô A Phật lộ ra vẻ ngạc nhiên.

- Nhất định là nàng!

Cửu Vĩ Quận chúa cũng khẳng định.

Chung Sơn nhìn chằm chằm, Xà Hậu Giáo chủ? Thì ra Xà Hậu Giáo chủ chính là Ma Cô?

Ngày đó ở Ngạo Lai Hải, Ma Cô một mình đấu quần hùng thiên hạ? Soán Mệnh Sư mạnh mẽ, hơn nữa dường như còn biết công pháp Hồ tộc.

Ma Cô đi ra, không ai nhìn thấy mặt nàng, nhưng dáng người của nàng làm vô số người nóng mắt, quá sức dụ hoặc.

- Giáo chủ!

Phong Hành Vân cung kính hô.

- Khổ cực rồi!

Ma Cô nhàn nhạt nói.

- Là ta phải làm!

Phong Hành Vân nói.

Ma Cô gật đầu, dò xét mọi người xung quanh. Đột nhiên nhấc tay, cánh tay xinh đẹp giơ lên, bàn tay không ngừng vạch giữa không trung, con rắn màu sắc rực rỡ thêu trên y phục cũng chuyển động, từng đạo hào quang nhiều màu nhập vào ngón tay Ma Cô.

Ma Cô vẽ lâu khoảng một nén nhang, chỉ tay lên trời, lập tức hào quang nhiều màu lấp lánh, hóa thành hình con rắn lớn thẳng lên biển mây công đức trên trời.

Biển mây công đức khổng lồ bỗng nhiên sôi trào.

Công đức vô tận không ngừng rít gào, rất nhiều pháp tướng công đức như hòa tan, cả biển mây công đức bỗng nhiên xoay chuyển.

- Làm gì thế? Ma Cô muốn phá hủy biển mây công đức?

Tô A Phật ngạc nhiên.

Không chỉ Tô A Phật, mọi người đều tràn đầy kinh ngạc.

Công đức vô tận xoay chuyển, càng xoay càng nhanh, dần dần đặt tới tốc độ ánh sáng. Mà ở trung tâm vòng tròn, là một cái lỗ xoáy, xuyên qua lỗ thủng kia, mọi người đều trở nên kích động.

- Nữ Oa giới, Nữ Oa giới xuất hiện, nó vẫn luôn nằm trong biển mây công đức?

Mọi người kích động hô lên.

Bùm....

Bầu trời nổ lớn, công đức vô tận nổ tung. Trong bầu trời, xuất hiện một cái lỗ thật lớn, bên kia là một thế giới khác.

Ầm ầm....

Mây sấm vô tận tụ tập xung quanh, không ngừng đánh vào cửa hang.

Không ai xông lên, mà cùng nhìn về phía Ma Cô.

Ma Cô nhìn cái hang lớn trên trời, sau đó có chút ưu thương nói:

- Xà Hậu Đạo tràng về sau không còn, nương nương vạn an!

Nghe lời Ma Cô nói, Chung Sơn hướng mày, Ma Cô nói dù khó hiểu, nhưng không khó nhìn ra, sứ mệnh của Xà Hậu Đạo tràng đã xong. Thủ mộ cho Nữ Oa nương nương, đây là ngày cuối cùng?

Tất cả đều là Nữ Oa nương nương đã tính trước?

Vù! Một cái bóng trắng xông lên trời, rất đông bóng trắng theo sau.

Là Tuyết Mai lão tổ, Tuyết Mai lão tổ dẫn theo một đám đệ tử, xông vào Nữ Oa giới đầu tiên.

Có người đi trước, mọi người không còn muốn tụt lại sai, nối tiếp nhau xông lên.

Thế lực Thái Sơ Thánh Đình, Thái Ất Thánh đình, Tử Tiêu Đạo tràng, Nhiên Đăng Đạo tràng, Nhan Hồi... các thế lực lớn đều xông vào Nữ Oa giới.

Đám đông dày đặc không ngừng bay lên trời, đó là Nữ Oa giới, một giới ngày trước Nữ Oa nương nương sáng lập, mọ phần của Nữ Oa.

Doanh, Bạch Khởi, Quỷ Cốc Tử cũng đạp bước xông lên trời.

- Chung Sơn, chúng ta đi thôi!

Cửu Vĩ Quận chúa gọi.

- Chờ đã!

Chung Sơn lắc đầu.

Đi vào trước sẽ tìm được di bảo của Thánh nhân? Nếu là thế, vậy người còn lại không cần vào nữa.

Cứ chờ đám người Ma Cô đi vào rồi nói.

Đám người Ma Cô lẳng lặng chờ đợi, dòng người kinh khủng suốt một canh giờ, cường giả khắp nơi mới thưa dần.

Lúc này đoàn người Xà Hậu Đạo tràng mới bay lên.

Lúc bay lên, thân hình Ma Cô bỗng nhiên run lên, quay đầu nhìn lại đỉnh núi, nhưng chỉ liếc một cái liền theo chúng chúng đệ tử tiến vào Nữ Oa giới.

Chung Sơn nhìn về phía ngọn núi kia, trên đỉnh núi có một thiếu niên áo trắng đang đứng. Thiếu niên áo trắng kia cũng không vội tiến vào Nữ Oa giới, mà nhìn theo đám người Xà Hậu Đạo tràng, vẻ mặt lạnh nhạt.

Chung Sơn nhìn sang, thiếu niên áo trắng kia đột nhiên quay lại. Đột nhiên, Chung Sơn có cảm giác bị nhìn thấu suốt, loại cảm giác này quá kinh khủng, dù cho thiên cơ cũng dường như không ngăn cản được ánh mắt của hắn. Hắn là ai?

Cửu Vĩ Quận chúa bên cạnh Chung Sơn bỗng nhiên run lên.

- Chuyện gì vậy?

Chung Sơn hỏi.

- Thiếu niên kia, thiếu niên kia? Ta không nói ra được!

Cửu Vĩ Quận chúa vô cùng cổ quái nói.

- Người nào?

Tô A Phật hỏi.

- Đó? Hả, người đâu?

Cửu Vĩ Quận chúa khó hiểu.

Thiếu niên áo trắng kia không thấy, biến mất hết sức quỷ dị.

- Thiếu niên kia có bộ dạng gì?

Tô A Phật hỏi.

- Bộ dạng? Bộ dạng? Ta không nhớ được?

Cửu Vĩ Quận chúa cau mày nói.

Chung Sơn cũng quỷ dị phát hiện, bản thân mình dường như cũng không nhớ được mặt mũi của thiếu niên vừa nãy. Thật là quỷ dị, vì sao không nhớ được?

Trong lòng Chung Sơn co rút, cường giả, lần này có bao nhiêu cường giả đến đây, Nữ Oa giới?

Nhìn cái hang lớn trên bầu trời, Hồng Loan Phấn Liên giữa mi tâm Chung Sơn đột nhiên chuyển màu xanh đậm, đại hung!

Tiếp theo, màu xanh đập chuyển thành đỏ sẫm, đại cát!

Hồng Loan Phấn Liên một hồi chuyển xanh một hồi biến đỏ, không ngừng thay đổi, làm người ta khó nắm bắt.

Đại hung cùng tồn tại với đại cát? Vậy tính là gì?

- Chung Sơn, còn đi hay không, những người khác đã đi hết rồi!

Tô A Phật kêu lên.

- Đi thôi!

Ba người bay lên, thoáng cái tới chỗ miệng hang lớn, thân mình xông vào trong, xuất hiện ở một tiểu thế giới.

Thánh nhân sáng lập thế giới, cho dù có nhỏ, mấy người Chung Sơn cũng không thể nhìn hết được.

Một mảnh núi rừng mênh mông, các cường giả đã sớm bay khắp nơi. Người tu vi thấp cũng bay ra các phía, chỉ có một số ít người đứng gần đó, mờ mịt không biết đi hướng nào.

- Chung Sơn, chúng ta nên đi phía nào?

Cửu Vĩ có phần hưng phấn hỏi.

- Đi mau, chúng ta bị theo dõi!

Chung Sơn lập tức trầm giọng quát.

- Theo dõi? Ai?

- Nhìn ăn mặc, chắc là đệ tử của Khổng Tử, thuộc hạ của Nhan Hồi!

Chung Sơn nói.

- Nhan Hồi? Cổ Tiên?Cửu Vĩ cũng liền cẩn thận.

- Đi!

Ba người nhắm một hướng, nhanh chóng rời đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui