Trường Sinh Bất Tử

Tư Mã Nguyên một chưởng chộp tới, lập tức khiến cho vô số cường giả chú ý.

- Vô liêm sỉ...............

Các Cổ Tiên lập tức rống giận lên.

Càn Khôn Đỉnh, mọi người không đi cướp nhưng mà đều có ăn ý, ai đi cướp
chính là công địch của toàn bộ Cổ Tiên, giờ phút này còn thuộc chiến lợi phẩm của Thái Sơ Thánh Vương, bởi vậy giao cho Chung Sơn trông hộ, ai
cũng không có ý kiến, nhưng trước khi thắng bại chưa phân, ai cũng không được vượt qua một mức kia.

Cho dù Thái Sơ Thánh Vương và Tư Mã Nguyên là cùng một phe, cũng tuyệt đối không thể.

Quá nhanh, Tư Mã Nguyên làm chuẩn bị đoạt Càn Khôn Đỉnh, tự nhiên dùng
tốc độ nhanh nhất, đợi lúc các Cổ Tiên phát hiện, bàn tay đã tới gần
Chung Sơn rồi.

- Oanh............

Một tiếng nổ lớn vang lên, cự chưởng Tư Mã Nguyên ngưng ra ầm ầm tán loạn. Tư Mã Nguyên cũng bị một cỗ lệ khí đánh bay ngược ra.

Tư Mã Nguyên làm sao cũng không nghĩ tới, người cuối cùng trên mặt núi bằng là Chung Sơn có thể phát ra uy lực mạnh như vậy?

Quả nhiên, trong lúc Tư Mã Nguyên bay ra, các Cổ Tiên liền vây Tư Mã
Nguyên lại, từng người trừng mắt về phía tên không tuân theo quy củ này.

Mà vốn ở trước Càn Khôn Đỉnh, trước mặt Chung Sơn xuất hiện một cái đuôi màu tím khổng lồ, vô số kiếm khí từ cái đuôi màu tím tràn ra.

Chính là cái cái đuôi này đánh bay Tư Mã Nguyên.

Bát Cực Thiên Vĩ?

Bát Cực Thiên Vĩ đứng ở đầu vai Chung Sơn, diễu võ dương oai, nhìn các Cổ Tiên ánh mắt đầy lạnh lẽo.

Giờ phút này, Bát Cực Thiên Vĩ ăn Cổ Tiên cũng không tăng trưởng quá
lớn, bởi vậy ánh mắt khát vọng khi Nhan Hồi đối mặt với nó cũng đã biến
mất.

Thần thú của Chung Sơn, Bát Cực Thiên Vĩ?

Gần như mọi người đều nhìn về phía đầu vai Chung Sơn, nó tới như thế nào?

Bát Cực Thiên Vĩ đỡ được Tư Mã Nguyên.

Tuy rằng trở thành tiêu điểm của mọi người, nhưng giờ khắc này ai cũng
không xông lên, mà lại chờ đợi kết quả giữa Thái Sơ Thánh Vương và Nhiên Đăng Cổ Phật.

Tư Mã Nguyên giờ phút này lại bị các Cổ Tiên vô cùng đề phòng, hắn là
một nguyên tố không an định, nên muốn cường đoạt Càn Khôn Đỉnh, cho nên
mới khiến cho mọi người kiêng kỵ.

Tuy nhiên, Tư Mã Nguyên không ngờ không bị thương tổn thế? Mọi người
nhìn về phía Tử Tiêu Giáo chủ, bởi vì hai người vừa rồi chiến một trận
từng người bị thương, thì ra là hai người diễn trò?

Tư Mã Nguyên căm hận nhìn Chung Sơn, đã vậy sơm nên nghe con mình là Tư
Mã Thanh, đem Chung Sơn diệt thì không có sự tình hôm nay.

Mang theo một cỗ buồn bực, Tư Mã Nguyên bay về phía một đỉnh núi xa xa,
đáp xuống đỉnh núi, trở thành một thành viên tranh đoạt Càn Khôn Đỉnh Cổ Tiên, trừ Nhiên Đăng ra, đã có 17 tên Cổ Tiên ở thế đối địch với Chung
Sơn.

Tư Mã Nguyên chân hơi đạp nhẹ một cái, một cỗ năng lượng xuyên qua sơn thể biến mất không thấy.

Tại phương nam xa xôi, tại một khe núi vô cùng hoang vắng, bốn phía khe
núi tràn ngập sương khói, dường như được đại trận bao phủ, nếu như lúc
này Chung Sơn ở đây liếc mắt một cái là nhận ra, đại trận này cùng với
Phong Thủy Trận lúc trước ở chỗ Tư Mã Túng Hoành giống nhau như đúc.

Trong thung lũng đứng rất nhiều tướng sĩ Thái Sơ, hoặc là nói gia quân của Tư Mã gia tộc.

Một nam nhân áo đỏ ở trong đó đứng trước một cái tiểu trận nhỏ, bỗng nhiên tiểu trận phát sáng.

- Gia chủ gửi tin tới, đến lúc rồi, Càn Khôn Đỉnh đã bị gia chủ dẫn vào trận tâm!

Nam nhân áo đỏ kia hưng phấn nói.

- Bắt đầu bày trận!

Nam nhân áo đỏ đứng dậy, vung tay lên nói.

- Vâng!

Các con cháu Tư Mã gia lập tức bày trận.

Một màn này phát sinh ở mười mấy nơi khác nhau, hiển nhiên đây là một
cái cục, một cái cục Tư Mã Nguyên đã sớm thiết kế, một cái Phong Thủy
Trận khổng lồ. Phong Thủy Trận nhằm vào Càn Khôn Đỉnh trên mặt núi bằng
phẳng.

Bày trận, từng chỗ lại từng chỗ khởi trận, mà ở phia tây mặt núi bằng.

Tư Mã Túng Hoành bị Chung Sơn phế đi tu vi, xụi lơ nằm trên mặt đất, gương mặt đầy vẻ cừu hận.

Nghĩ đến đủ loại chuyện liên quan tới Chung Sơn, Tư Mã Túng Hoành không
khỏi hối hận, tai tinh? Mệnh Kiếp? Chung Sơn hắn là Mệnh Kiếp của ta
sao? Vì sao đụng vào hắn, ta liền xui xẻo? Cứ một lần lại một lần.

Nghĩ đến đây, Tư Mã Túng Hoành trong lòng buồn phiền, vài lần muốn phun ra nghịch huyết nhưng đều bị hắn nhịn xuống.

Đúng lúc này, dưới một thi thể nằm cách Tư Mã Túng Hoành không xa, bỗng nhiên bắn ra ánh sáng xanh nhàn nhạt.

Tư Mã Túng Hoành nhấc thi thể kia lên, bởi vì có thi thể phủ lên, cho nên lúc trước Chung Sơn cũng không phát hiện ra.

Nhưng sau khi xốc thi thể kia lên, rốt cục Tư Mã Túng Hoành cũng nhìn thấy tiểu trận kia tỏa sáng.

- Phốc!

Tư Mã Túng Hoành cũng không nhịn được nữa, phun ra một ngụm nghịch huyết.

Đại sự của gia chủ đã bắt đầu rồi, nhưng mà chỗ mình lại bị bại lộ. Cái Phong Thủy Trận pháp kia bị Chung Sơn phá hủy rồi.

- Trời ạ, ta sao lại xui xẻo như vậy a!

Tư Mã Túng Hoành nôn ra một lít máu, ngã xuống đất ngất đi.

- - - - -

Trước mặt núi bằng, đại chiến vẫn còn tiếp tục, Thái Sơ Thánh Vương
cường thế dường như lây nhiễm mọi người, mười đuôi? Thật là Cổ Tiên đệ
nhất nhân sao?

- Oanh...............

Một tiếng nổ lớn vang lên, ánh sáng lam trên bầu trời đột nhiên tiêu
tán, 24 viên định Hải Thần Châu ầm ầm bể nát, mà Nhiên Đăng lại bị đánh
bật xuống đất, khoét ra một cái hố sâu.

Thân thể Nhiên Đăng bị cháy đen. Bị Thái Sơ Thánh Vương đánh thành một khối than đen. Không khí trở nên trầm lặng.

Giữa không trung, Thái Sơ Thánh Vương hơi hít sâu một hơi, mười đuôi phía sau lay động. Nhìn qua cực kỳ khí phách.

Các cường giả không khỏi trầm mặc, bao gồm các Cổ Tiên, đều trầm mặc nhìn về phía Thái Sơ Thánh Vương.

Nhìn Nhiên Đăng Cổ Phật nằm trên đất, Nhiên Đăng Cổ Phật đã trở thành một khối khối than cháy xém.

Nhiên Đăng Cổ Phật bị thua?

Thái Sơ Thánh Vương hơi hơi lộ ra vẻ mệt mỏi, mà phía dưới Nhiên Đăng còn thảm hại hơn.

Chiến? Còn ai ra chiến?

Đang lúc mọi người do dự.

- Rắc.

Nhiên Đăng Cổ Phật như khối than đen cháy xem bỗng nhiên vang lên một tiếng vỡ nứt thanh thúy.

Mọi người nhìn lại, lại phát hiện, khối kia cháy sém trên bỗng nhiên xuất hiện một đạo cái khe.

Cái khe?

“Ca ca ca ca ca...!”

Liên tiếp tiếng vang lên sau, khối than cháy xem này nứt ra như mạng nhện. Một cỗ sinh cơ bừng bừng từ trong tử khí dựng dục ra.

- Sinh cơ?

Gần như mọi người đều hơi biến sắc mặt, Nhiên Đăng còn chưa chết?

- Ba.

Khối than đen cháy xem bỗng nhiên rơi xuống đất một khối nhỏ, lộ ra da thịt trắng nõn bên trong. Da thịt Nhiên Đăng?

Đột nhiên, một cỗ khí thế khổng lồ từ bên trong khối thân thể cháy xem
phát ra, khí thế vừa ra, phát ra một dòng khí mênh mông thổi tới bốn
phương tám hướng, áp vào trong lòng mọi người.

- Tổ, Tổ Tiên...............

Không biết là ai cả kinh kêu lên.

- Oanh...............

Vô số mảnh cháy xem bị bắn ra, vô số năng lượng màu xanh ầm ầm bao bọc
Nhiên Đăng. Trên năng lượng màu xanh, một ngọn đèn xanh lại lần nữa xuất hiện.

Thanh Đăng kia không phải mới vừa rồi bị Thái Sơ Thánh Vương phá hủy sao? Lại phục hồi như cũ?

Thanh quang bao phủ, suốt một nén nhang, mọi người đều ý thức được không ổn. Thái Sơ Thánh Vương cũng trợn to hai mắt.

- Đột phá?

Thái Sơ Thánh Vương không thể tin nói.

- Thình thịch!

Thanh quang vừa tiêu tán, lập tức hiện ra Nhiên Đăng ở bên trong.

Nhiên Đăng khôi phục, dường như một chút thương tổn cũng không có, toàn thân phát ra ánh sáng chói mắt, nhìn qua cực kỳ rực rỡ.

- Vô lượng thọ phật!

Nhiên Đăng bỗng nhiên kêu lên một tiếng phật hiệu.

- Đa tạ Thái Sơ Thánh Vương, để cho ta hiểu ra sinh tử!

Nhiên Đăng thản nhiên nói.

- Hiểu ra sinh tử, tu thành Tổ Tiên? Không, Tổ Phật?

Thái Sơ Thánh Vương nhíu chặt mày lại nói.

Ai cũng không muốn, việc này biến đổi quá bất ngờ, vốn đã đạt tới hiệu
quả lực áp quần hùng, kết quả Nhiên Đăng tại trong thời khắc cuối cùng,
không ngờ đột phá? Tổ Tiên? Tổ Tiên dễ đột phá như vậy sao?

Các Cổ Tiên vô cùng ngạc nhiên nhìn về phía Nhiên Đăng, Nhiên Đăng thằng nhãi này cũng quá may mắn đi.

- Ta nói rồi, Càn Khôn Đỉnh cùng ta hữu duyên, Thái Sơ Thánh Vương, không nên chấp nhất.

Nhiên Đăng lại lần nữa cười nói.

24 định Hải Thần Châu bị phá, phá cũng không sao, đối với Nhiên Đăng mà
nói hôm nay đã kiếm lời rồi, tu thành Tổ Tiên so với mười viên Định Hải
Thần Châu còn quan trọng hơn. Hơn nữa trước mắt không phải alf một chí
bảo Thánh nhân sao?

Toàn trường thay đổi cực kỳ quỷ dị, vừa rồi các Cổ Tiên còn đang đề
phòng Thái Sơ Thánh Vương, giờ phút này không ngờ cùng nhau đề phòng
Nhiên Đăng.

Tổ Tiên, Tổ Tiên và Cổ Tiên khác biệt rất lớn, cho dù Tổ Tiên yếu nhất,
đó cũng là Tổ Tiên. Bọn họ là người có cảnh giới cao nhất dưới Thánh
Nhân.

Nhiên Đăng đạt tới Tổ Tiên, vậy còn đoạt cái gì chứ?

- Tổ Tiên? Ta không tin ngươi may mắn như vậy, đại viên mãn thần chưởng!

Thái Sơ Thánh Vương cả giận kêu lên.

Khi nói chuyện, Thái Sơ Thánh Vương một chưởng hung hăng đánh tới Nhiên Đăng Cổ Phật.

Một chưởng đánh ra, trong hư không bỗng nhiên xuất hiện mười bàn tay, từ mười phương hướng khác nhau ầm ầm đánh về phía Nhiên Đăng.

Ở trung tâm mười bàn tay, Nhiên Đăng lạnh nhạt kêu lên một tiếng phật hiệu.

- Lại là chiêu này? Vừa rồi chiêu này có thể giết chết ta, giờ phút này ta cũng không cần sợ hãi.

Nhiên Đăng thản nhiên nói.

- Oanh...............

Trong lúc mười cự chưởng phong tỏa đánh tới Nhiên Đăng, Nhiên Đăng bỗng
nhiên biến mất không thấy, mười bàn tay va chạm triệt tiêu với nhau,
phát ra vô số gợn sóng.

- Oanh........

Nhiên Đăng chẳng biết lúc nào, quỷ dị xuất hiện ở phía sau Thái Sơ Thánh Vương, một chưởng đánh xuống, Thái Sơ Thánh Vương ầm ầm bay ngược ra.
Giữa không trung, Thái Sơ Thánh Vương một chia làm hai, hóa thành hai
người Thái Sơ Thánh Vương và Cửu Vĩ Quận chúa.

Một chưởng liền phá mười đuôi hợp thể.

Thái Sơ Thánh Vương và mười đuôi rơi xuống mặt đất, khóe miệng hai người đều tràn ra máu tươi. Lạnh lùng nhìn về phía Nhiên Đăng.

- Phân tâm, tách ra sẽ vĩnh viễn không tiếp tục hợp thể, nhiều nhất
trong thời gian ngắn không thể hợp thể được mười đuôi, ta nói có đúng
không?

Nhiên Đăng nhàn nhạt cười nói.

Nhiên Đăng bây giờ áp chế với mọi người, cho nên đối với Càn Khôn Đỉnh cũng là tình thế bắt buộc.

- A...............

Ngay tại lúc Nhiên Đăng chuẩn bị thu Càn Khôn Đỉnh, xa xa bỗng nhiên truyền đến một tiếng hét thảm.

Giờ khắc này, mọi người chợt phát hiện, bầu trời cùng với bốn phương tám hướng bỗng nhiên bay đầy hoàng vụ.

Vừa rồi người nọ gào thảm không ngờ giờ phút này bị hoàng vụ bao phủ ầm
ầm một tiếng, từ trong hoàng vụ lao ra một con Hoàng Long.

Người nọ biến thành Hoàng Long?

Không chỉ hắn, phàm là người bị lây dính hoàng vụ, đều trong thống khổ
bị biến thành Hoàng Long, bất kỳ phòng vệ nào cũng không có tác dugnj,
toàn bộ bị biến thành Hoàng Long.

- Che lấp thiên cơ, nghịch thiên hóa hình? Đây là Phong Thủy Trận?

Nhiên Đăng nhướng mày kinh ngạc nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui