Trường Sinh Bất Tử

Chung Sơn bị lồng giam thiên đạo giam cầm. Cường giả xung quanh đều lắc đầu tiếc hận.

- Bị lồng giam thiên đạo giam cầm, căn bản không thể cứu! Một Đại Tiên làm sao có thể thoát ra khỏi lồng giam thiên đạo chứ?

- Cho dù là Cổ Tiên ở trong lồng giam thiên đạo cũng chỉ biết chờ chết mà thôi.

- Chẳng lẽ lồng giam thiên đạo không thể phá?

- Ít nhất Chung Sơn không thể phá, lồng giam thiên đạo này chính là lực
lượng thiên đạo, trừ phi cũng nắm giữ thiên đạo, mới có 1 đường sinh cơ. Nhưng Chung Sơn nắm giữ thiên đạo sao?

- Không cứu được!

- Chung Sơn chết chắc rồi!

..........

Mọi người không ngừng quở trách, ai cũng không coi trọng Chung Sơn, chỉ có Lạc Tinh Trần yên lặng đứng ở một góc, tuy rằng lo lắng, nhưng trong ánh mắt vẫn còn 1 cỗ kinh định.

Bởi vì Lạc Tinh Trần từng nhìn thấy uy lực của Chung Sơn, thông đạo Luân Hồi Súc Sanh đạo!

Thánh Vương còn có con bài chưa lật chưa ra! Đáng tiếc, Lạc Tinh Trần
còn không biết, thông đạo Luân Hồi chỉ có ảnh thân Chung Sơn mới có thể
mở ra, ở trước mặt hắn là bản thể Chung Sơn.

Tuyết Mai lão tổ thao túng thiên đạo màu trắng, trong mắt lóe lên 1 cỗ
phẫn hận, nhìn chằm chằm vào lồng giam thiên đạo cường đại. Một mặt
chính là Chung Sơn giết các đệ tử của mình, còn quan trọng hơn là Mai
Hoa Nhãn của mình!

- Đóng băng Luyện Ngục!

Tuyết Mai lão tổ giọng căm hận nói.

Mà giờ khắc này, bên trong vỏ rùa màu trắng, Chung Sơn mười vạn trượng lại quỷ dị đi tới một không gian.

Không gian mênh mông vô bờ, bất kể di chuyển như thế nào, không gian
cũng đều như vô hạn, căn bản đi không tới tận cùng. Khiến Chung Sơn muốn phát lực cũng không biết phát lực như thế nào.

- Đóng băng Luyện Ngục!

Giữa thiên địa, bỗng nhiên vọng tới thanh âm của Tuyết Mai lão tổ.

Thanh âm vừa tơi, thiên đạo bỗng nhiên nổi lên tuyết lớn, mặt đất đột
nhiên đóng băng, trong nháy mắt hàn khí kinh khủng tàn sát bừa bãi khắp
không gian.

Chung Sơn không sợ lạnh, lại ngưng trọng nhìn xung quanh. Đúng lúc này,
xa xa, trên mặt đất chậm rãi xuất hiện một người tuyết, người tuyết càng lúc càng lớn, trong nháy mắt cao tới 10 vạn trượng.

Người tuyết chậm rãi ngưng hình, cuối cùng bộ dạng cùng Chung Sơn giống nhau như đúc.

Giống nhau như đúc?

Người tuyết ầm ầm nhằm về phía Chung Sơn, Chung Sơn cũng một quyền đánh tới.

- Oanh.................!

Dưới va chạm cường đại lập tức khiến Chung Sơn rút lui mười mấy bước, mà người tuyết cũng rút lui mười mấy bước mới dừng lại.

Lực lượng này?

Chung Sơn hết sức ngưng trọng, người tuyết đối diện lại lần nữa vọt tới!

- Ầm!

- Ầm!

........

Liên tiếp va chạm, bất phân thắng bại, không, dường như chiêu thức của Chung Sơn và người tuyết đều giống nhau.

Lại lần nữa, Chung Sơn và người tuyết lại lần nữa va chạm.

Lần này, Chung Sơn khác với vừa rồi, trong lúc quyền va chạm, bỗng nhiên sử dụng Thiên Ma Thối Thể, sau một tiếng nổ lớn vang lên, người tuyết
ầm ầm nổ tung.

Thắng!

Chung Sơn thở phào một hơi!

Mà cùng lúc đó, bốn phương tám hướng cả vùng đất tích cóp vô số tuyết
trắng. Trong đống tuyết lại chậm rãi ngưng hình ra một người tuyết.

Càng ngày càng nhiều, trong nháy mắt đã tới hơn trăm người, trăm người tuyết cao 10 vạn trượng, đều có hình dạng Chung Sơn.

- Chung Sơn!

Trong hư không nổ vang một tiếng!

Chung Sơn nhìn lại, chợt thấy thân ảnh như có như không của Tuyết Mai lão tổ.

- Ngươi trốn không thoát đâu, ngươi mạnh bao nhiêu, những người tuyết
này là mạnh hơn, vừa rồi ngươi tăng lực, sau khi bọn họ sống lại cũng
lực lượng như vậy, hơn nữa vô cùng vô tận, ngươi cứ chờ lực lượng của
mình hao chết đi!

Tuyết Mai lão tổ lạnh giọng nói.

- Chỉ bằng những rác rưởi này?

Chung Sơn lạnh giọng nhìn về phía Tuyết Mai lão tổ.

- Đây là lồng giam thiên đạo, trừ phi Tổ Tiên điều động lực lượng thiên
đạo khác mới có thể phá mở, mà ngươi, cho dù mượn thế của thiên hạ Đại
Tranh thì như thế nào? Vĩnh viễn không phá nổi lồng giam thiên đạo, đây
là sự khác nhau giữa Tổ Tiên và người không phải Tổ Tiên. Ta sẽ không để cho ngươi chết dễ dàng như vậy, ta muốn nhìn ngươi chậm rãi bị tra tấn
đến chết!

Tuyết Mai lão tổ trong giọng nói tràn ngập cừu hận.

Xa xa người tuyết chậm rãi đi tới, Chung Sơn nhìn lại Tuyết Mai lão tổ,
trong mắt cũng hiện lên một cỗ sát khí, dần dần, hai mắt khép hờ.

Thiên Ma Thối Thể, tầng thứ chín!

Lực lượng gấp mười lần! Chung Sơn trực tiếp thi triển Thiên Ma Thối Thể
tầng thứ chín, lực lượng tăng lên gấp mười, thân thể Chung Sơn ầm ầm
bành trướng gấp đôi, quanh người đột nhiên lóe ra vô số ánh sáng vàng,
vòng năng lượng dường như hình thành một dòng khí cường đại vậy, thổi
tung tuyết trắng bốn phương tám hướng.

Lực lượng, lực lượng cường đại chí cực!

- Đế Vương quả nhiên đều là một đám người giấu thật sâu, đáng tiếc, cho
dù như thế, ngươi cũng không thể vượt qua được thiên đạo. Chờ chịu chết
đi!

Tuyết Mai lão tổ trong mắt lóe lên một cỗ điên cuồng nói.

- Số mệnh, công đức, đến............

Chung Sơn bỗng nhiên hét lớn một tiếng.

Ở trên vùng trời Lăng Tiêu Thiên Đình, vô tận công đức và số mệnh lại lần nữa sôi trào lên.

Đầy trời thần tướng ầm ầm tản ra, ngay cả thần tướng Chung Sơn cũng quỷ
dị tản ra, đột nhiên hóa thành hai con Kim Long số mệnh 19 trảo.

- Grào.................!

- Grào.................!

Thân thể hai con Kim Long đột nhiên như cá voi hút nước, hút vô số công
đức và số mệnh vào trong người mình, công đức, số mệnh càng ngày càng
ít.

Cửa Trường Sinh Điện, Thủy Vô Ngân mang theo quần thần nhìn trời.

- Sao lại thế này? Biển mây số mệnh xảy ra chuyện gì?

Thủy Vô Ngân cau mày hỏi Thủy Kính.

- Không biết, chưa từng có qua!

Thủy Kính lắc đầu tỏ vẻ không hiểu.

Cũng không bao lâu, vô tận số mệnh công đức liền hoàn toàn bị hai con Kim Long số mệnh 19 trảo hấp thu sạch sẽ.

- Grào........ Grào........

Lại hai tiếng long ngâm, long ngâm vang vang vọng toàn bộ Lăng Tiêu
Thiên Đình, thậm chí tất cả dân chúng thiên hạ Đại Tranh đều nghe được
hai tiếng long ngâm này.

Ở trước mặt đám người Thủy Vô Ngân, sau hai tiếng long ngâm, hai con Kim Long quỷ dị đột nhiên chạm vào nhau, sau một tiếng va chạm, hai con Kim Long đột nhiên cùng nhau biến mất không thấy.

Không còn, trên Lăng Tiêu Thiên Đình, số mệnh, công đức không còn sót lại chút gì!

Toàn bộ Lăng Tiêu Thiên Đình đều trở nên tĩnh mịch. Công đức biến mất, số mệnh biến mất!

Hết thảy không còn. Có ý gì?

Trong lòng mọi người bỗng nhiên hiện lên ý niệm đáng sợ, không ngừng bức bách mình không nên tiếp tục nghĩ tới, nhưng mà ý niệm này lại giống
như mọc rể dưới đáy lòng không ngừng sinh sôi.

Thánh Vương băng hà?

Ý niệm đáng sợ này hiện ra trong đầu, lập tức khiến người trên Lăng Tiêu Thiên Đình đều luống cuống.

Thánh Vương băng hà sao? Tại sao phải như vậy? Số mệnh, vô tận số mệnh Đại Tranh ta đâu?

Hai con Kim Long số mệnh biến mất ở trên Lăng Tiêu Thiên Đình, nhưng
xuất hiện ở trước mặt Chung Sơn, hai con Kim Long số mệnh ầm ầm chui vào trong người Chung Sơn.

Chân Long hộ thể, số mệnh hộ thân.

Quanh người Chung Sơn khí thế tăng vọt, bốn phương tám hướng đều là hào
quang lóng lánh chói mắt, giống như ngọn lửa màu vàng tản ra bốn phương
tám hướng.

Năng lượng tích lũy cường đại.

Lực lượng kinh khủng tràn ra lần nữa thôi bay tuyết ra xa, một ít người
tuyết xông tới lập tức bị cỗ khí thế này ép cho không thể đi tới.

Lực lượng Chung Sơn lại tăng khoảng lớn!

Thiên Ma Thối Thể, tầng thứ chín!

Chân Long hộ thể!

Thế của thiên hạ Đại Tranh!

Có thể nói, toàn bộ lực lượng. Chung Sơn tích góp đều dùng ra.

Chân đạp một bước, sông băng trên mặt đất lần nữa nứt ra ngàn dặm.

Trong hư không, Tuyết Mai lão tổ sắc mặt nghiêm lại, hiển nhiên lực
lượng Chung Sơn lại lần nữa nằm ngoài dự kiến của Tuyết Mai lão tổ. Lực
lượng cực hạn một tên Đại Tiên? Quá mạnh mẻ!

Nhưng mà, Tuyết Mai lão tổ càng tự tin lồng giam thiên đạo này, cho rằng nó là không thể phá, cho dù là lực lượng ngươi dù có mạnh mấy đi nữa
thì cũng không thể phá.

- Lồng giam thiên đạo không thể phá? Tuyết Mai lão tổ, ngươi nếm ta một chưởng xem, hôm nay, ta sẽ phá vỡ thần thoại của ngươi.

Chung Sơn lạnh lùng nói.

Nói xong, Chung Sơn cũng không để ý tới Tuyết Mai lão tổ có đáp ứng hay
không, song chưởng giơ lên cao hơn đầu, người hơi hơi uốn về phía sau,
một cỗ lực lượng áp súc hiện ra, khí thế quanh người Chung Sơn lần nữa
tăng lên tới mức lớn nhất.

- Grào......!

Thân thể Chung Sơn bỗng nhiên phát ra một tiếng long ngâm rít gào, là
Chân Long trong cơ thể Chung Sơn đang nộ hống. Song chưởng biến thành
lưỡi búa, thân thể biến thành cán búa, Chung Sơn bỗng nhiên nhảy lên,
song chưởng cách không chém về phía hư ảnh Tuyết Mai lão tổ.

- Khai Thiên Nhất Thức..........!

- Grào.................!

Trong một tiếng long ngâm, song chưởng Chung Sơn đột nhiên vẽ lên trời
một lưỡi búa! Một cái cực phủ dường như chỉ tồn tại trong truyền thuyết, xung quanh cự phủ vô số phù văn chớp động, khiến lưỡi búa càng thêm
phong cách cổ xưa, càng thêm lớn! Phủ chưa tới, một cỗ khí tức hoang cổ
phô thiên cái địa ép tới.

Khai Thiên Nhất Thức!

Trong lúc nhất thời, toàn bộ thế giới đóng băng đều iên run rẩy.

Tuyết Mai lão tổ lúc đầu còn không mấy để ý, cho tới tận khi lồng giam
thiên đạo này rung lên, mới lộ ra vẻ kinh ngạc, làm sao có thể? Này?

- Đây là lực lượng thiên đạo?

Tuyết Mai lão tổ bỗng nhiên cả kinh rống lên.

Mặc kệ Tuyết Mai lão tổ tu dưỡng tốt mấy thì cũng bị một màn này hù dọa, một tên Đại Tiên điều động lực lượng thiên đạo? Làm sao có thể? Điều đó không có khả năng!

Nhưng hết thảy đều không kịp rồi, cự phủ che phủ bầu trời kia sau khi
rời khỏi song chưởng Chung Sơn, đột nhiên bành trướng, biến thành trăm
vạn trượng, ngàn vạn trượng, thậm chí lớn hơn nữa, nối liền trời đất
hướng về Tuyết Mai lão tổ điên cuồng chém tới.

Rất lớn, cự phủ ra, toàn bộ lồng giam thiên đạo ầm ầm bị chém mở ra,
thậm chí hóa thành ảo ảnh lớn hơn chém tới Tuyết Mai lão tổ. Trốn không
thể trốn, toàn lực nghênh chiến!

Mà ở bên ngoài.

- Lồng giam thiên đạo sao còn giữ tới bây giờ?

- Nhất định là Tuyết Mai lão tổ muốn tra tấn Chung Sơn, không muốn để cho Chung Sơn chết nhanh như vậy!

- Vô dụng, không có lực lượng thiên đạo, không thể đi ra!

...

Mọi người nghị luận ầm ỉ, thậm chí có những người đã xoay người chuẩn bị rời đi, dù sao không thể nghi ngờ, Chung Sơn hẳn phải chết.

- Xem, đó là cái gì?

Bỗng nhiên một tiếng thét kinh hãi vang lên!

- Ồ..........

Bốn phía ồ lên, chỉ thấy trước trụ thiên đạo của Tuyết Mai lão tổ bỗng
nhiên lần nữa ẩn hiện một điều thiên đạo, vẫn là màu trắng, nhưng mà là
màu trắng bạc, phóng ra ngân quang chói mắt.

Cột sáng màu trắng bạc nối tiếp lồng giam thiên đạo màu trắng. Dường như lại được rót thêm một lực lượng cường đại vậy.

- Lại là một thiên đạo! Lại là một thiên đạo!

Có người cả kinh hô lên. Bên ngoài lập tức sôi trào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui