Trường Sinh Bất Tử

- Tám năm sau, Hồ giới phong bế? Chung Sơn có chút ngoài ý nói.

Tô Mị Nương nhìn quần thần, lại nhìn Chung Sơn nói: - Chung Thánh Vương, ta muốn nói chuyện riêng với ngươi.

Chung Sơn dường như biết Tô Mị Nương muốn nói gì, gật gật đầu.

Phất tay, Thiên Lão lui ra, quần thần Thái Sơ cũng nhanh chóng lui về sau.

Tô Mị Nương bố trí một cái kết giới cách âm.

Trong kết giới, chỉ có bốn người!

Chung Sơn, Tô Mị Nương, Tô Nhu Nương và Ly tiên sinh!

- Tám năm sau, vì Hồ tộc, ta và Nhu Nương đều tiến vào Hồ giới, mang Hồ
tộc đi tị nạn. Đồng thời tham ngộ Chiêu Yêu Phiên, tìm kiếm phương pháp
phá giải nguyền rủa. Tô Mị Nương nói.

- Ừ! Chung Sơn gật gật đầu.

- Ly tiên sinh là đệ đệ của ta, người tuy có kỳ tài, nhưng không thích hợp xưng đế! Tô Mị Nương nhìn hướng Ly tiên sinh.

Ly tiên sinh gật gật đầu, thừa nhận mình không thích hợp xưng đế.

- Ta đi rồi! Thái Sơ nhất định sẽ phân rã, coi như miễn cưỡng để đệ đệ
ta tiếp nhận cũng không cầm cự được bao lâu, cho nên ta muốn phó thác
Thái Sơ cho ngươi! Tô Mị Nương nói.

- Phó thác cho ta? Chung Sơn nhíu mày.

- Ngươi không cần khó xử, Thái Sơ phó thác cho ngươi, Thái Sơ sẽ không
tồn tại rồi, khác với lúc ngươi phụ thuộc, ta biết hùng tâm của ngươi,
ngươi không cần vận triều phụ thuộc, thời gian này Nhu Nương đi cạnh
ngươi, ta cũng biết năng lực của ngươi, Phong Trủng cương vực nhất thống là tất nhiên, ta chỉ đẩy nhanh tiến trình này mà thôi. Tô Mị Nương lần nữa nói.

- Vậy ngươi chừng nào đi ra? Chung Sơn hỏi.

- Không biết, có lẽ rất lâu. Tô Mị Nương lộ ra vẻ chua xót.

Chiêu Yêu Phiên nếu như dễ tham ngộ như vậy, lúc đầu Hồ tộc Chí Tôn cũng đã tham ngộ rồi.

- Ly tiên sinh không theo ngươi tiến vào Hồ giới? Chung Sơn có chút ngoài ý.

Bởi vì Chung Sơn nghe ra ngữ khí của Tô Mị Nương, dường như bỏ lại Ly tiên sinh vậy.

Nhìn Ly tiên sinh một chút, Tô Mị Nương trịnh trọng nói: - Tám năm, có
thể chạy tới Thanh Khâu khẳng định ít lại càng ít, cho dù Hồ tộc toàn bộ Phong Trủng cương vực cũng không khả năng chạy tới toàn bộ, thiên hạ
quá lớn, ta chỉ có thể mang theo cường giả tuyệt thế Hồ tộc đi mà thôi,
đến lúc đó cùng ta tham ngộ Chiêu Yêu Phiên, nhưng thiên hạ Hồ tộc còn
rất nhiều, còn cần người nào đó phù hộ, đệ đệ, ngươi có thể làm được
không?

- Ta nhất định sẽ không khiến tỷ tỷ thất vọng! Ly tiên sinh vô cùng trịnh trọng nói.

- Xin Chung Thánh Vương lúc đủ sức, phù hộ Hồ tộc ta! Tô Mị Nương đột nhiên khom gối phải vái lạy một cái.

Chung Sơn đỡ lấy bả vai nàng.

- Đối với ta có cần phải như vậy không? Chung Sơn lộ ra một nụ cười khổ.

- Ta đây là xin cho Hồ tộc! Tô Mị Nương quật cường nói.

Một bên Tô Nhu Nương đỡ lấy Tô Mị Nương không nói gì. Chỉ chờ đợi nhìn Chung Sơn!

Hít sâu một cái, Chung Sơn nói: - Đủ sức làm được, ta sẽ tận lực làm!

- Đa tạ! Tô Mị Nương gật gật đầu.

- Sau này, đệ đệ ta sẽ xưng thần với Đại Tranh, còn mong Chung Thánh Vương phù hộ! Tô Mị Nương nói lần nữa.

Nhìn Ly tiên sinh, Chung Sơn gật đầu nói: - Ly tiên sinh đại tài, Đại Tranh cầu còn không được!

- Đa tạ! Tô Mị Nương gật gật đầu cảm kích nói.

- Bất quá, ta có thể vào Hồ giới đánh giá hay không? Chung Sơn hỏi.

Tô Mị Nương lắc lắc đầu nói: - Không được, ngươi cũng không thể đi vào,
nơi sâu trong Hồ giới, không phải người Hồ tộc, tiến vào sẽ bị áp chế,
ngày xưa Hồ tộc Chí Tôn thiết trí cấm pháp, trước kia Thần Tú có lẽ đã
nhìn ra huyền diệu trong đó, không dám thâm nhập, cũng không dám dừng
lại lâu!

- Tỷ tỷ, Thần Tú kia làm thế nào lại đột phá được Thiên Ma Quyền Tọa tiến vào? Ly tiên sinh lập tức hỏi.

- Mọi cái đều có kết cấu, tự có phương pháp tiến vào, đây là một đạo cấm chế ngày xưa Hồ tộc Chí Tôn lưu lại, Hồ giới đóng cửa, Thiên Ma Quyền
Tọa sẽ tan biến, trở lại Thiên Ma Giới! Tô Mị Nương giải thích nói.

Lúc này, Huyễn Cơ bên cạnh Chung Sơn đột nhiên nói: - Chung Sơn, ta muốn cái kia!

Huyễn Cơ đến đây liền nhìn chằm chằm vào Thiên Ma Quyền Tọa, mắt tỏa sáng như đuốc rồi.

- Có biện pháp thu Thiên Ma Quyền Tọa này? Chung Sơn hỏi.

- Thu? Làm sao có thể? Tô Nhu Nương cuối cùng mở miệng.

- Vậy nếu như ta thu được, có ảnh hướng đối với các ngươi không? Chung Sơn hỏi.

Tô Mị Nương, Tô Nhu Nương cùng Ly tiên sinh đều cổ quái nhìn Chung Sơn.

- Ngươi nếu có thể lấy, thì lấy đi, Thiên Ma Quyền Tọa không phải hình
thức cùng tồn tại với pháp bảo Đại Ngàn Thế Giới, căn bản không thu
được! Tô Mị Nương cổ quái nói.

- Ừ! Chung Sơn gật gật đầu.

Mà lúc này Huyễn Cơ đã từ sớm chạy tới.

Thiên Ma Quyền Tọa, Huyễn Cơ lần này kiếm lớn rồi.

- Chung Sơn, các ngươi từ từ chờ, ta về trước Lăng Tiêu Thiên Đình! Huyễn Cơ nắm chặt Thiên Ma Quyền Tọa hét lớn.

Chung Sơn im lặng, không thể ở lại một chút ư, chuyện này ta giải thích thế nào?

Quả nhiên, lúc Chung Sơn vừa vặn đáp ứng, Thiên Ma Quyền Tọa ở cửa vào Hồ giới đột nhiên tiêu thất.

- Hả? Tô Nhu Nương lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Này? Thiên Ma Quyền Tọa không còn? Ly tiên sinh cứng họng.

Ba người không hẹn mà cùng nhìn về hướng Chung Sơn.

- Ừ! Chung Sơn gật gật đầu. Biểu thị là mình lấy đi.

Ba người: “............!”

[CHARGE=3]Tám năm sau!

Cường giả thiên hạ Hồ tộc dồn dập đến! Dồn dập bước vào Hồ giới, được
Thái Sơ thánh vương bày mưu đặt kế, Ly tiên sinh nhanh chỉnh hợp Thái Sơ cương vực, phối hợp với quân đội Đại Tranh cùng quân đội Thái Sơ đẩy
nhanh nhịp bước, ranh giới Đại Tranh điên cuồng khuếch trương.

Phong Trủng cương vực, mảng lớn cương vực phía đông bắc, lập tức trở thành ranh giới Đại Tranh.

Đại Tranh đảo mắt chiếm cứ một phần tư thiên hạPhong Trủng cương vực!
Tốc độ này! Quá dọa người rồi, cho nên các đại vận triều lòng người bàng hoàng.

Tám năm trước Đại Tranh vẫn còn vùng vẫy giãy chết, sau khi Chung Sơn trở về, cư nhiên lại mạnh tới như vậy?

Tám năm sau, Chung Sơn mang theo quần thần đi tới cửa Hồ giới, chuẩn bị hộ tống nhị nữ, xem lễ đóng Hồ giới.

Lúc này ở cửa Hồ giới chỉ còn cao khoảng bằng hai người, hơn nữa còn chậm rãi thu nhỏ.

Trong một tòa đại điện hoàng cung cũ Thanh Khâu.

Tô Mị Nương nhìn vào Ly tiên sinh.

- Đệ đệ, trước khi đi ta giao phó ngươi một câu, bất kể như thế nào, đều phải theo gót Đại Tranh, chờ ta phá giải nguyền rủa Hồ tộc trở về! Tô
Mị Nương nói.

- Vâng, đệ đệ nhất định cẩn tuân tỷ tỷ dạy bảo! Ly tiên sinh gật đầu đáp.

- Không được làm ta thất vọng! Tô Mị Nương nhìn Ly tiên sinh thật sâu một cái nói.

- Vâng! Ly tiên sinh vẻ mặt kiên quyết!

Tô Mị Nương gật gật đầu. Mang theo Ly tiên sinh đi ra khỏi cung điện.

Chung Sơn mang theo quần thần đã đợi từ lâu. Tô Nhu Nương cũng đứng ở bên cạnh.

Đi tới trước mặt Chung Sơn, Tô Mị Nương quay sang Chung Sơn yêu kiều cung tay một cái.

- Chung Thánh Vương, tất cả xin nhờ ngươi! Tô Mị Nương trịnh trọng nói.

- Ta sẽ chờ các ngươi trở về! Chung Sơn gật gật đầu.

Tô Mị Nương gật gật đầu, một bên Tô Nhu Nương có chút không nỡ nhìn Chung Sơn.

- Chung Sơn, ta tiến vào! Tô Nhu Nương nói.

- Ta sẽ nhớ kỹ ngươi! Chung Sơn gật gật đầu.

Nhị nữ bước vào Hồ giới.

Tô Nhu Nương không nỡ rời đi, mà Tô Mị Nương ánh mắt kiên quyết y như
ngày trước, không nhìn ra tâm tình gì, nhưng trong lúc cửa vào Hồ giới
càng ngày càng nhỏ, nhìn vào Chung Sơn bất giác cắn môi một cái.

- OANH...!

Cửa vào Hồ giới ầm ầm đóng lại. Không trung nổ vang một tiếng, vô số nước mưa trút xuống.

Chung Sơn vung tay lên, lôi vũ trên trời liền tan đi, nhìn vào chỗ Hồ giới tan biến kia, Chung Sơn khe khẽ thở dài.

- Tô Ly, bái kiến thánh vương! Ly tiên sinh bái kiến Chung Sơn nói.

- Ừ, trẫm hiện tại phong ngươi...! Chung Sơn nói.

Nhưng lời nói đến một nửa bị Ly tiên sinh cắt đứt.

- Thánh vương, tại hạ không muốn làm mất mặt tỷ tỷ, bị người khác nói là dựa vào tỷ tỷ mới có chỗ đặt chân ở Đại Tranh, tại hạ muốn tham gia
khoa cử, bằng bản lĩnh thật được người khác thừa nhận! Ly tiên sinh cốt khí nói.

- Tốt! Chung Sơn vừa ý nói.

..........

Dương gian, Đại Tranh tiến vào một thời đại thịnh vượng.

Ngày xưa thần dân Thái Sơ mặc dù có câu oán hận, nhưng dù gì so với xâm
lược có được ranh giới thì đỡ hơn, hơn nữa quan viên Thanh Khâu ngày xưa cũng đều tiến vào quan trường Đại Tranh, đại thế gia cũng không bị quá
nhiều ảnh hưởng.

Mà bốn lộ đại quân Đại Tranh, Triệu Sở Hướng nương theo đại thế Thái Sơ tìm nơi nương tựa hoàn thành nhiệm vụ của Chung Sơn.

Đại Tranh thịnh vượng, đồng dạng cũng tiến vào thời đại củng cố.

Thời khắc này, tại phía đông nam Phong Trủng Cương Vực lại nghênh đón một đám người!

Một đám người này thân mặc khải giáp, ước chừng ngàn người, cầm đầu là
một thiếu niên, thiếu niên vô cùng tuấn tú, sau lưng đeo một thanh
trường cung màu vàng, tay cầm một cây trường thương, trên vai khoác lên
một cái vòng hai thước, cổ còn một tấm vải đỏ.

Dưới chân thiếu niên cũng không phải như người thường đạp lên mây khói,
mà là hai cánh bánh xe, trên bánh xa bao phủ hỏa diễm, nhưng tốc độ lại
cực nhanh.

Thiếu niên vẻ mặt ngưng trọng, mi tâm như có một đoàn hắc khí che phủ.

- Tam thái tử, chúng ta không bẩm báo Ngọc Đế đi ra ngoài, sẽ hay không......! Sau lưng một nam tử kim giáp lo lắng nói.

- Các ngươi lo lắng cái gì, hết thảy tội lỗi một mình ta chịu, Chung Sơn giết sư tôn ta, Na Tra ta nhất định thay sư tôn báo thù, đem Chung Sơn
bầm thây vạn đoạn! Thiếu niên trừng mắt, một cỗ hung lệ dâng lên.

- Nhưng mà......! Kim giáp nam tử nói.

- Các ngươi nếu như sợ thì lập tức trở lại đi, không có các ngươi ta cũng có thể diệt Chung Sơn! Thiếu niên cả giận nói.

- Không, chúng ta kinh nể nhất chính là tam thái tử, há có ý rời đi, tam thái tử cho dù để cho chúng ta lên núi đao, chúng ta cũng nghĩa bất
dung từ, nhưng mà tam thái tử, ngươi có phát hiện ngươi thay đổi rồi hay không! Kim giáp nam tử có chút lo lắng nói.

- Biến? Ta không biết thay đổi! Na Tra lắc lắc đầu nói.

- Không, hơn ba trăm năm trước, chỗ Thánh Thi Sơn bị vô số thi khí bao
phủ kia, có tiến không ra, từ lúc tam thái từ thay Ngọc Đế tra xét Thánh Thi Sơn trở về, tính cách của ngươi dường như có chút thay đổi. Kim
giáp nam tử cẩn thận nói.

- Phải không? Na Tra cau mày nói.

- Vâng! Kim giáp nam tử khẳng định nói.

- Ta là bị khí tức của hắn xâm nhập, tạm thời phong ấn, không nghĩ tới lại có điều ảnh hưởng! Na Tra cau mày nói.

- Tam thái tử, trong Thánh Thi Sơn kia đến cùng là có quái vật gì? Kim giáp nam tử cẩn thận hỏi.

- Quái vật? Các ngươi cũng không có tư cách nói hắn là quái vật, ta cũng vậy, không có tư cách! Na Tralắc lắc đầu nói.

- Vậy hắn là ai?

- Nơi đó có cái gì? Na Tra hỏi ngược lại.

- Trước kia chính là Bích Du Cung, chỉ là sau khi Thông Thiên thánh nhân vẫn lạc, không đúng, thánh thi? Tam thái tử, đó là thi thể Thông Thiên
thánh nhân......! Kim giáp nam tử trừng mắt, hoảng sợ không dám nói
tiếp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui