Trường Sinh Bất Tử

Năm ngày sau, Tứ Đại Bộ Châu, trong một mảnh tinh không.

Một cái tinh thần vô cùng bí mật, phía trên tinh thần có một cái đại
điện màu trắng. Hình thức giống Lăng Tiêu bảo điện như đúc, chẳng qua là bảng hiệu bất đồng, phía trên nổi lên ba chữ, Hạo Thiên Điện.

Đại môn Hạo Thiên Điện đóng chặc, bên ngoài còn có trận pháp vờn quanh.

Đồ trang trí bên trong giống Lăng Tiêu bảo điện như đúc, Ngọc đế đang ngồi thẳng trên ghế rồng.

Bốn người đứng trước mặt Ngọc đế, Câu Trần Đại Đế, Tử Vi Đại Đế, Chân Vũ Đại Đế cùng Ôn Thần!

Mọi người đứng trầm mặc, phía trên Cửu Long Thiên Ỷ, Ngọc đế nhắm mắt,
đầu ngón tay phải nhẹ nhàng gõ gõ lên tay vịn của long ỷ, thật giống như đang suy nghĩ chuyện gì đó.

Bốn người chờ ước chừng một canh giờ, nhìn lẫn nhau một cái, bốn người
không biết Ngọc đế triệu bọn họ tới làm gì, nhưng là, cái chỗ này, chỉ
có năm người biết được, ngay cả Thái Thượng cũng không biết, Ngọc đế
triệu mọi người tới lần này, nhất định có đại sự muốn tuyên bố!

Tránh chúng thần của Thiên Đình, tránh Vương Mẫu, tránh Thái Thượng, Ngọc đế rốt cuộc muốn nói gì?

- Phải nói hợp lại!

Ngọc đế chậm rãi nói, đang khi nói chuyện, hai mắt mở ra.

- Lúc trước?

Vừa bắt đầu, mọi người không rõ nhìn Ngọc đế, tiếp theo thật giống như kịp phản ứng, cơ hồ con ngươi đồng thời co rụt lại.

- Đây cũng là nguyên nhân lúc trước đối kháng với Mị, ta không để cho các ngươi xuất thủ!

Ngọc đế thản nhiên nói.

- Vâng!

Bốn người trịnh trọng nói.

- Thiên Đình, ta có thể vứt bỏ, chỉ cần có các ngươi, Thiên Đình còn có
thể trở lại, ở chỗ này, ta đã an bài một chút, đến lúc đó ta có thể lấy
một loại hình thái khác để xuất hiện, không cách nào đi làm một chuyện.
Chỉ có thể do các ngươi đi làm!

Ngọc đế thản nhiên nói.

- Vâng!

- Hạo Mỹ Lệ các ngươi tạm thời cũng không cần phải để ý đến, ta sẽ an
bài thay nàng, kế hoạch của ta không cho sơ suất, còn có, hết sức tìm
kiếm chỗ của Tử Tiêu Cung, đây là nhiệm vụ trọng yếu nhất sau này. Bất
quá, phải lượng sức mà đi, bởi vì các Thánh Đô đang tìm Tử Tiêu Cung,
trong Tử Tiêu Cung phong ấn lực lượng của Hồng Quân, nhận được Tử Tiêu
Cung chính là chiếm được lực lượng của Hồng Quân. Nhưng phải nhớ kỹ,
không cách nào lực kháng, liền trực tiếp buông tha. Bởi vì đây không
phải toàn bộ kế hoạch của chúng ta.

Ngọc đế đang an bài chuyện về sau với tứ đại thần tử trọng yếu nhất.

Năm ngày sau.

Đoàn người Chung Sơn đã rời khỏi Thiên Đình, Chung Sơn, Thi tiên sinh,
Nam Cung Thắng còn có Lạc Tinh Trần, mà lần này đi ra ngoài còn nhiều
thêm hai người, Hạo Mỹ Lệ cùng Tây Độc Hoàng.

- Thật sự là quá tốt, vẫn là Chung Sơn ngươi lợi hại, ngươi cũng không biết, ở Thiên Đình ta ngột ngạt muốn chết a.

Hạo Mỹ Lệ hưng phấn nói.

- Ta cũng không nghĩ tới Ngọc đế sẽ đáp ứng cho ngươi đi ra ngoài đơn
giản như vậy, vốn là chuẩn bị giải thích một phen, xong tới cuối lại
cũng vô dụng!

Chung Sơn cười nói.

- Ngọc đế là lo lắng an nguy của ngươi!

Tây Độc Hoàng nói.

- Hừ, lão đầu, ngươi ngồi nói chuyện không biết suy nghĩ, ngươi có thể
tùy tiện ra vào Thiên Đình, Tiểu Kim cũng có thể tùy tiện ra vào Thiên
Đình, các ngươi chơi đùa không khoái hoạt, mỗi ngày ta đều bị nhốt ở
Thiên Đình, chơi chút ít trò thêu hoa dệt vải cùng những người tự xưng
là tỷ tỷ kia, rất biệt khuất a, ta mới không cần, ta muốn oanh oanh liệt liệt.

Lỗ mũi Hạo Mỹ Lệ nhíu một cái nói.

Rất hiển nhiên, lấy tính cách của Hạo Mỹ Lệ thật không thích hợp có quan hệ tốt với thất tiên nữ.

- Được rồi, dù sao ngươi cũng có lý!

Tây Độc Hoàng hiền hòa cười nói.

- Vốn chính là vậy!

Hạo Mỹ Lệ nói thẳng.

- Ngươi lần này không phải ra ngoài để chơi.

Chung Sơn nhắc nhở.

- Ách, cũng đúng, ta lần này là có nhiệm vụ trọng yếu, ta có thể đại
biểu cả Thiên Đình, đi chúc thọ Doanh. Cái tên kia ở hàng ngàn tiểu thế
giới đã khi dễ ta, thiệt là, đến lúc đó không biết nói như thế nào.

Hạo Mỹ Lệ cau mày nói.

- Hàng ngàn tiểu thế giới? Doanh khi dễ ngươi sao? Chỉ một lần kia ở
Long cung tại hàng ngàn tiểu thế giới, hắn thu hồi quyền của khế ước
Long tộc mà thôi, Doanh còn chưa tinh toán việc ngươi nguyền rủa hắn như thế nào a!

Tây Độc Hoàng khuyên nhủ.

- Ta không phải là không nguyền rủa hắn được sao!

Hạo Mỹ Lệ có chút ngượng ngùng nói.

- Không cần lo lắng, đến lúc đó thoải mái, quên hết chuyện tình ở hàng ngàn tiểu thế giới là tốt rồi.

Chung Sơn cười nói.

- Được rồi!

Hạo Mỹ Lệ gật đầu.

- Đại thọ của Doanh cũng sắp tới, nói không chừng hiện tại hàng loạt tân khách đã tới Đại Tần!

Chung Sơn suy nghĩ một chút nói.

- Ừm, vừa lúc đi ngang qua Đông Hải đón Tiểu Kim, liền đi Đại Tần!

Hạo Mỹ Lệ gật đầu.

- Tiểu Kim, làm sao ngươi để Tiểu Kim một mình đi tới Đông Hải?

Chung Sơn nghi ngờ nói.

- Đều do Lão Long Vương của Đông Hải kia, hắn lừa gạt Tiểu Kim, nói
chuyện tình Hải Long Châu trấn Đông Hải, Tiểu Kim nói với ta thật lâu,
nhìn Tiểu Kim đáng thương như vậy nên để cho Tiểu Kim đi!

Hạo Mỹ Lệ vẫn oán giận Lão Long Vương của Đông Hải như cũ.

Một tháng sau, Tứ Đại Bộ Châu lấy trên mặt phía đông của Đông Hải, đoàn người Chung Sơn nhanh chóng bay qua.

Đến bên cạnh, Hạo Mỹ Lệ trong miệng nói lẩm bẩm, thật giống như thông qua bí pháp gì đó để liên lạc với Tiểu Kim Long.

Chờ một canh giờ.

Bành!

Đông Hải nhất thời phá vỡ một cái lổ hổng lớn, một con Cự Long; ánh vàng rực rỡ bỗng nhiên bay trên trời, phía sau đi theo bốn Cự Long màu sắc
khác nhau, đi theo phía sau Kim Long, thật giống như người hầu.

Ngang!

Hoàng Kim cự long vừa ra tới, liền vui sướng rống to một tiếng. Bay tới chỗ Chung Sơn.

[CHARGE=3]

- Tiểu Kim!

Hạo Mỹ Lệ hơi kích động kêu lên.

Tiểu Kim bỗng nhiên nhỏ đi, rơi vào đầu vai Hạo Mỹ Lệ. Một đám Cự Long
theo tới ở phía sau thân hình thoắt một cái, hóa thành bốn công tử văn
nhã.

- Tiểu Kim, những người này là?

Một nam tử đầu đội mũ màu xanh trong đó hỏi.

Ba người còn lại cũng hơi có địch ý nhìn nhìn đoàn người Chung Sơn.

- Tiểu Kim, những người này là bằng hữu của ngươi?

Hạo Mỹ Lệ hỏi.

- Bọn họ là Tứ hải Long thái tử, là một đám mà Lão Long vương phái làm người hầu của ta!

Tiểu Kim Long rất tự đắc nói.

Tứ hải Long thái tử? Người hầu?

Sắc mặt bốn nam tử mặc dù có chút không tốt, nhưng người nào cũng không có phản bác.

- Chung Sơn, ngươi thật sự tới? Ta còn tưởng rằng phải một thời gian ngắn nữa a! Sớm biết vậy ta liền không đến Đông Hải.

Tiểu Kim bỗng nhiên kêu lên với Chung Sơn.

Sớm biết vậy ta liền không đến Đông Hải? Bốn Long thái tử im lặng một trận. Đông Hải có sức lực kém như thế sao?

- Đúng vậy a, Tiểu Kim, ai bảo ngươi không nghe lời ta, ngươi đã bỏ lỡ rất nhiều trò hay!

Hạo Mỹ Lệ nói với Tiểu Kim.

- Nga, đúng rồi, rất nhiều trò hay đợi nói với ta, hiện tại Đông Hải
Long Cung đang phát sinh một trò hay, nếu là ngươi không kêu gọi ta,
hiện tại ta khẳng định còn đang xem cuộc vui a đâu rồi, thật lợi hại,
đang lúc Tổ Tiên chiến đấu!

Tiểu Kim hưng phấn nói.

- Tổ Tiên?

Hạo Mỹ Lệ lộ ra một tia thần sắc khinh thường.

Dù sao ở Thiên Đình, ngay cả Thánh nhân chiến đấu cũng nhìn rồi, dĩ
nhiên, chỉ là một loại khinh thường về khí thế, trong lòng vẫn là rất
muốn nhìn, từ ánh mắt hưng phấn kia là có thể biết.

- Long cung có Tổ Tiên?

Chung Sơn ngoài ý muốn nói.

- Ta cũng không rõ ràng lắm, mới đầu là một người xấu tên là Tử Cống,
hình như là đệ tử của Khổng Tử, vênh váo tự đắc xông vào Long cung, bức
bách Ngao Nghiễm bọn họ, nhưng về sau Ngao Nghiễm từ một chỗ sâu của
Long cung, mời tới một người áo bào xanh rất mạnh, lập tức đánh nhau một trận lớn, thật giống như có cừu oán với Tử Cống!

Tiểu Kim nói.

- Tổ Tiên có cừu oán với Tử Cống?

Chung Sơn khẽ cau mày.

Ở phụ cận Lỗ Cương, có thế lực kết hợp với Khổng Tử sao?

- Đúng rồi, bốn người các ngươi biết a? Người áo bào xanh kia là người nào?

Tiểu Kim lập tức nói với bốn Long thái tử.

- Không biết, cho tới bây giờ chưa từng thấy.

Ba người trong đó lắc đầu.

- Người kia, thật giống như mấy trăm năm trước bỗng nhiên đến Long cung, đến Long cung, phụ vương liền lấy lễ đối đãi, hắn lại chiếm một cái
cung điện tốt nhất ở Long cung, cung điện kia chính là nối liền cả vùng
đất nguyên khí, là chỗ phụ vương tu luyện, nhưng sau khi người nọ tới,
phụ vương đã dọn chỗ kia ra đưa cho hắn, hơn nữa ra lệnh cho chúng ta ai cũng không được quấy rầy hắn, ta cũng không biết là người nào!

Đông Hải Long thái tử nói.

- Đi thôi, đi bây giờ nói không chừng đã đánh xong!

Tiểu Kim Long hưng phấn nói.

- Trấn!

Một tiếng vang thật lớn, mặt biển trước mặt mọi người ầm ầm nhấc lên cơn sóng gió động trời, một cái thiên đạo màu xanh lá, xông lên trời, cường thế chấn động, khiến cho nước biển Đông Hải từ thiên đạo đó ầm ầm đè ép mở ra bốn phía.

Lực lượng kinh khủng, khí thế kinh khủng tách nước biển ra, căn bản
không cần tiến vào Đông Hải, đã có thể loáng thoáng thấy Long cung ở xa
xa.

Long cung núi non trùng điệp, có vài chỗ bị san thành bình địa, mà ở một cái thâm cốc, một cái bia năm màu to lớn đang đè ép một thân ảnh.

Mà ở cách bia năm màu không xa, chính là thiên đạo màu xanh lá mới vừa rồi nối liền trời đất.

- Phong!

Bên trong thiên đạo màu xanh lá, một tiếng vang thật lớn, bia năm màu
nhất thời phóng xạ ra đại lượng quang thải, tiếp theo lớn hơn gấp mười
lần, ầm ầm đè mạnh xuống lần nữa, người đang bị áp hoàn toàn bị đè
xuống.

- Người áo bào xanh thắng, Tử Cống bị trấn áp!

Tiểu Kim lập tức nói.

Tứ hải Long thái tử cũng thở phào.

Nhưng thời khắc này, Chung Sơn lại không có thở phào, lại càng vì vậy mà đề phòng, thanh âm này?

Thanh âm này quá quen thuộc, Chung Sơn vĩnh viễn cũng sẽ không quên thanh âm này.

Nơi xa, người áo bào xanh trong thiên đạo thật giống như phát hiện ra
đoàn người Chung Sơn, thân hình thoắt một cái bay đến không trung. Thiên đạo biến mất.

Người áo bào xanh nhìn về phía Chung Sơn.

Lạc Tinh Trần bất minh sở dĩ, Nam Cung Thắng cùng Thi tiên sinh như lâm đại địch, cùng nhau đề phòng.

- Làm sao vậy?

Hạo Mỹ Lệ không rõ nói.

- Khổng Tuyên, đã lâu không gặp!

Chung Sơn trầm giọng nói.

- Khổng Tuyên?

Hạo Mỹ Lệ rõ ràng sửng sốt, nhất thời còn giống như không có kịp phản ứng.

Cho đến khi người áo bào xanh đối diện chậm rãi kéo cái mũ ra phía sau, mới chậm rãi lộ ra chân diện mục của người áo bào xanh.

Giờ phút này, những đường vân vỡ vụn trên mặt Khổng Tuyên kia hoàn toàn
biến mất, rõ ràng thương thế của Khổng Tuyên đã khôi phục, ít nhất không nghiêm trọng giống như lúc trước. Diện mục thanh tú, hai mắt xuyên suốt một cổ yêu dị.

- Ngươi là Khổng Tuyên? Là lão quái vật ở Trường Sinh giới?

Hạo Mỹ Lệ rốt cục nghĩ tới.

Khổng Tuyên? Bốn Long thái tử bên cạnh rốt cục biết là người nào, khó
trách Đông Hải Long Vương tôn kính hắn như vậy. Thậm chí không tiếc giao sân luyện công của mình ra cho hắn luyện công. Hắn chính là tên Tổ Tiên cường thế đến biến thái.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui